Chương 63-70

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 63: Người nào không muốn trường sinh bất tử

Edit: Fiennes

Mấy thương nhân người Tru Nhật khẽ kinh ngạc, lần đầu tiên bọn họ thấy một tiểu cô nương người Phụng Thiên không sợ chết như vậy.

"Ngươi muốn chúng ta cùng một người Phụng Thiên nói đạo lý?" Một thương nhân người Tru Nhật nhìn Ngọc Tiểu Tiểu như một người điên, cô nương này không biết quốc gia Tru Nhật của bọn họ là cường quốc sao?

Ngọc Tiểu Tiểu nói: " Người không nói đạo lý thì còn là người sao?"

"Tiểu nha đầu nghịch ngợm " mấy người Tru Nhật bị một tiểu cô nương người Phụng Thiên mắng không phải người đều cảm thấy nước của mình bị mất mặt mũi, liền hung hãn hẳn lên.

 "Ngươi muốn chết, gia gia ta liền chongươi một cái chết thống khoái!" Một thương nhân người Tru Nhật xắn tay áo lên hung ác hướng Ngọc Tiểu Tiểu nói.

 Ngọc Tiểu Tiểu cảm thấy khó thở, zombie không nói đạo lý còn chưa tính, loài người cũng không nói đạo lý?

Lúc này Cố Tinh Lãng nhìn thấy mấy hoà thượng bên cạnh, thì thào tự nói :" Chùa Vĩnh Sinh?"

Tiểu Trang phản ứng có chút chậm, Tiểu Vệ nghe được lời nói của Cố Tinh Lãng, vội vàng nhìn về phía mấy người hoà thượng bên cạnh thương nhân, mấy hoà thượng này bên hông đều đeo một quả cầu hình đầu lâu bằng ngọc, chất ngọc là thượng phẩm, màu xanh ngọc bích phảng phất thấy được dòng nước chảy bên trong, ngay lập tức Tiểu Vệ liền hít một hơi khí lạnh.

"Không thể nào?" lúc này Tiểu Trang cũng nhìn thấy quả cầu hình đầu lâu  bằng ngọc, không dám tin tưởng nháy đôi mắt . 

Chùa Vĩnh Sinh có địa vị cao nhất trong sáu nước, quốc sư của sáu nước, bao gồm cả quốc sư Tru Nhật, đều là người của chùa Vĩnh Sinh phái đến, Trừng Quan quốc sư của Phụng Thiên cũng là đến từ chùa Vĩnh Sinh. Phụng Thiên là một nước nhỏ .Ngoại trừ Trừng Quan quốc sư, nhiều năm qua chưa từng có một hoà thượng nào của chùa Vĩnh Sinh đặt chân đến. Vậy mà hôm nay, Tiểu Trang khẽ đếm, một hai ba bốn năm sáu bảy, có tới bảy vị hoà thượng của chùa Vĩnh Sinh, chẳng lẽ có việc gì lớn liên quan đến Phụng Thiên?

"Chết tiệt " Cố Tinh Lãng mặt trầm như nước mắng một câu.

Ngọc Tiểu Tiểu nghe thấy lời nói của Cố Tinh Lãng , nói: "Tiểu Cố chàng cũng cảm thấy bọn họ đáng chết?"

Tiểu Vệ xông tới trước mặtNgọc Tiểu Tiểu , cùngNgọc Tiểu Tiểu thấp giọng nói: "Công chúa, đây là việc của chùa Vĩnh Sinh , chúngta vẫn là không cần quan tâm."

Ngọc Tiểu Tiểu thấy cảnh tượng nữ đếtànbạo chôn thân trong biển lửa, không có liên quan đến chùa Vĩnh Sinh nên  nàng cũng không quan tâm chùa Vĩnh Sinh là cái gì. Ngọc Tiểu Tiểu chỉ biết hai chữ "Vĩnh Sinh" này cũng đủ làm cho nàng không thích, thậm chí là căm thù chùa Vĩnh Sinh này. Loài người vì sao phải gặp tận thế? Chính là vì theo đuổi trường sinh bất tử, sau khi biến thành zombie, loài người sẽ không già không chết, nhưng như vậy còn có thể gọi là người sao?

"Cút nhanh lên!" Mấy thương nhân người Tru Nhật đứng đối diệnNgọc TiểuTiểu nói.

Ngọc Tiểu Tiểu kéo nhẹ khoé môi, cái gì đạo lý xem ra không cần nói, đầu ngón chân khẽ chạm đất đi đến trước mặt mấy người Tru Nhật , Ngọc Tiểu Tiểu đưa tay liền túmvạt áo của mấy người Tru Nhật. 

Tả Hữu và ba người thuộc hạ đều cảm thấy đượcthịt đau, xem ra công chúa điện hạ lại muốn ném người, cảm giác từ trên cao rớt vào trong nước cũng làm cho xương cốt cả người đau a.

Bị Ngọc Tiểu Tiểu túm vạt áo mấy người Tru Nhật cảm thấy khó có thể tin tưởng được, giơ quyền nện xuống đầu Ngọc Tiểu Tiểu.

Chỉ một động tác này, mấy người có võ công đều đã nhìn ra, người này chắc chắn không phải là một người thương nhân bình thường , người này có luyện võ công.

Tiểu Trang kêu lên: "Chủ tử, ném hắn đi!"

Lần này,  Ngọc Tiểu Tiểu  không ném người ra bên ngoài , mà là xách nam nhân kia lên đập xuống đất.

Không gian bởi vì công chúa điện hạ, yên tĩnh được mấy phút.

Trong nháy mắt, năm đại hán người Tru Nhật,  từ cổ trở xuống đều đập xuống đất .

Tiểu Trang dùng chân dẫm mặt đất, mặt đất làm bằng gạch đá ah, ông Trời ơi, Tiểu Trang cảm thấy một chiêu này của công chúa nhà mình, so với đem người ném bay đi ra ngoài hung tàn hơn a, cái này gọi cái gì, làm cho mọi người sống sao?

Năm hán tử người Tru Nhật lần đầu cảm thấy mê hoặc,  không kịp phản ứng trên người mình đã xảy ra chuyện gì, sau đó phần chân liền truyền đến đau nhức, xương đùi không gãy là không có khả năng . Mấy cái hán tử ngay cả kêu thảm thiết đều không phát ra được, liền lập tức hôn mê .

Sau khi dân chúng Phụng Thiên phản ứng kịp là phát sinh chuyện gì, phản ứng đầu tiên đều là nhanh chóng chạy. Trong thời gian ngắn, làm bị thương năm người Tru Nhật, tội này quá lớn, nếu không chạy những người xem náo nhiệt như bọn họ đều bị liên lụy.

Người trên đường  bỗng nhiên chạy đi hơn phân nửa, còn lại hơn một nửa, chỉ dám đứng xa xa nhìn. 

Lão hán quỳ trên mặt đất , không biết mình nên cám ơn vị cô nương này, hay là nên hận vị cô nương này, lúc trước hắn chỉ sắp bị táng gia bại sản, hiện tại nhìn bộ dáng năm người Tru Nhật , cái mạng này của hắn chắc cũng không còn.

Vào lúc này, Kinh đô phủ doãn quản lý khu vực này mang theo nha dịch chạy tới hiện trường. Hạ kiệu, kinh đô phủ doãn liếc mắt nhìn thấy năm người Tru Nhật bị dìm vào trong đất ,  hai chân kinh đô phủ doãn Trương đại nhân lập tứcliền run lên " năm người Tru Nhật "? Ban ngày ban mặt bị trọng thương ở Kinh Thành ? Hắn làm thế nào bẩm báo cùng Thánh Thượng  ah!!!

"Trương Tri Mẫn tới, " Tiểu Vệ nhỏ giọng nói với Ngọc Tiểu Tiểu.

Ngọc Tiểu Tiểu nói: "Ai?"

Tiểu Trang nói: "Kinh đô phủ doãn."

Ngọc Tiểu Tiểu nói: "Làm việc gì ?"

Tiểu Trang nói: "Công chúa, ngươì không biết kinh đô phủ doãn là làm gì ?"

"Không biết, " Ngọc Tiểu Tiểu nói: "Hôm nay ta mới gặp hắn."

Tiểu Vệ nói đơn giản: "Các vụ án hình sự ở Kinh Thành đều do Trương đại nhân phụ trách."

Vừa nghe đến án hình sự, Ngọc Tiểu Tiểu liền hiểu được , thì ra cái ông lão vừa thấp vừa gầy này là cảnh sát trưởng ở thế giới này.

Tả Hữu đứng phía sau Ngọc Tiểu Tiểu  nói: "Công chúa, kinh đô phủ doãn đang đi về phía người."

Đầu tiên,  Trương đại nhân nhìn xem năm người Tru Nhật kia chết hay sống, sau khi được sư gia nhắc nhở, mới nhìn thấy Ngọc Tiểu Tiểu, Trương đại nhân lập tức liền cảm giác mình bị sấm sét đánh trúng , việc này nếu do công chúa điện hạ gây ra, đây là mở màn khai chiến của hai quốc  sao?

Tiểu Vệ lôi kéo Tiểu Trang chạy đi đem Cố Tinh Lãng đang ngồi  trên ghế nằm , nâng đến bên cạnh Ngọc Tiểu Tiểu.

Cố Tinh Lãng  nói với lão hán đang quỳ dưới đất không nhúc nhích  : "Ngươi còn không đi mau ?"

Lão hán chảy nước mắt nhìn xem Cố Tinh Lãng , hắn còn có thể đi sao?

Cố Tinh Lãng thở dài một hơi, nói: "Việc này không liên quan đến ngươi, mau đi thôi."

Lão hán lau một bên nước mắt, nói: "Việc này do tiểu lão nhân gây ra a."

Ngọc Tiểu Tiểu không quá bình tĩnh nói: "Ông có làm sai việc gì sao?"

Lão hán dùng sức lắc đầu, nói: "Tiểu lão nhân thề với trời, tiểu lão nhân tuyệt đối chưa từng làm việc gì trái với lương tâm."

"Vậy đó là do bọn họ sai, " Ngọc Tiểu Tiểu dùng chân đá đá người Tru Nhật dưới chân, cùng lão hán nói: "Ngươi đi đi."

Lão hán dập đầu với Ngọc Tiểu Tiểu rồi run rẩy đứng dậy  bước đi .

Tả Hữu lúc này nhỏ giọng cùng ba cái thuộc hạ nói: "Ngày hôm qua công chúa chỉ đem ta ném vào sông , xem ra đã hạ thủ lưu tình, có phải hay không công chúa đối với ta có tình có nghĩa?"

Ba cái thuộc hạ thật muốn quỳ xuống chân chủ tử mình , Linh Lung công chúa có tình có nghĩa ở đâu a? !

"Linh Lung công chúa quả nhiên võ nghệ cao cường, " chờ Trương đại nhân chạy đến trước mặt Ngọc Tiểu Tiểu , một hoà thượng đứng giữa mở miệng nói chuyện .

Ngọc Tiểu Tiểu nhìn về phía người này, hỏi một câu: "Ngươi muốn trường sinh?"

Hòa thượng cười khẽ một tiếng, thanh âm réo rắt nói: "Công chúa điện hạ, trên đời này có người nào không muốn trường  sinh?"

Chương 64: Phong Lâm thiếu sư

Edit: Fiennes

Lần đầu tiên, Ngọc Tiểu Tiểu làm cho người ta nhìn ra vẻ mặt giận dữ " người nào không muốn trường sinh? ". Thì ra thế giới nào cũng có người điên! . Là người đều sẽ chết . Ngọc Tiểu Tiểu lạnh nhạt nói với  hoà thượng chùa Vĩnh Sinh : "Ngươi về sau cũng sẽ già sẽ chết, trường sinh? Làm hòa thượng làm đến ngu sao? Nói hưu nói vượn!"

Nói hưu vượn là có ý gì, người ở đây đều không biết, bất quá người ta đều có thể hiểu được, đây nhất định chẳng phải lời hay ho gì. Dám cùng hoà thượng chùa Vĩnh Sinh nói làm hòa thượng làm đến ngu sao? Linh Lung công chúa xem chừng là người đầu tiên chùa Vĩnh Sinh thấy cho tới nay .

Tả Hữu cũng không tin người có thể trường sinh, nhưng hầu hết trong lòng người ở đây chùa Vĩnh Sinh là niềm tin với thần linh, cho nên trước nay Tả đại nguyên soái ở Bạch Hổ quốc nói được làm được, cũng  chưa từng xem sắc mặt chùa Vĩnh Sinh. Việc Ngọc Tiểu Tiểu làm lần này là việc Tả Hữu vẫn luôn muốn làm mà không dám làm, ánh mắt Tả Hữu nhìn Ngọc Tiểu Tiểu càng thêm nóng bỏng.

Trầm mặc một lúc, hoà thượng chùa Vĩnh Sinh cùng Ngọc Tiểu Tiểu nói: "Công chúa tốt hơn nên ăn nói cẩn thận."

Trương đại nhân nghe trong lời nói của vị  hoà thượng này  không có chút giận dữ, vẫn là réo rắt ôn hòa, thở phào một cái, bắt đầu liều mạng nháy mắt ra dấu với Ngọc Tiểu Tiểu , cho Phụng Thiên quốc một con đường sống đi, công chúa!

"Ngươi còn không phục?" Ngọc Tiểu Tiểu lại không  nhìn Trương đại nhân, nói một câu: "Không phục đến đánh a!"

Trương đại nhân nháy mắt đều muốn rút gân, nghe Ngọc Tiểu Tiểu nói câu này, trực tiếp mềm chân, nếu không phải nha dịch sau lưng nhanh tay, Trương đại nhân có thể đặt mông xuống đất ngay tại chỗ.

" Nữ nhân thiếu kiến thức  " một vị hoà thượng cao hơn đứng bên cạnh mở miệng nói với Ngọc Tiểu Tiểu một câu, tay trái giống như nhấc  vật bình thường hướng về phía Ngọc Tiểu Tiểu  nhấc lên.

Ngọc Tiểu Tiểu cảm giác được một cỗ kình khí , sau đó nàng liền nhìn thấy không khí bên tay trái của vị hoà thượng hình thành một khối không khí.

Hoà thượng sau khi giơ tay quá đỉnh đầu liền vung lên.

Một thương nhân người Tru Nhật quốc bị Ngọc Tiểu Tiểu "Trồng" vào trong đất  , bị vị này hoà thượng cách không từ trong đất rút ra.

Tiểu Trang, Tiểu Vệ không cần Cố Tinh Lãng phân phó, lập tức hộ vệ tại trước mặt Ngọc Tiểu Tiểu .

Trương đại nhân miễn cưỡng mở miệng nói: "Cái này, đây là hiểu lầm, các, các vị không cần, không nên đánh nhau."

Tả Hữu cảm thấy sự việc khó có thể giải quyết , nhìn vị này hoà thượng một thân võ nghệ so với Linh Lung công chúa không thấp, việc này nháo lên, chính mình giúp đỡ công chúa, sau khi quay về Bạch Hổ quốc , Thái Hậu tỷ tỷ nhà mình có thể lấy đao chém hắn hay không ?

Cố Tinh Lãng lúc này cười lạnh một tiếng, nói: "Đạo bất đồng bất tương vi mưu, chúng ta không tin trường sinh, cho nên chùa Vĩnh Sinh với chúng ta mà nói là một nơi bình thường, công chúa nói như vậy thì cần gì cẩn thận?"

Ngọc Tiểu Tiểu  trong lòng tán thưởng Cố tam thiếu , không tin trường sinh đều là đồng chí tốt!

Cố Tinh Lãng tiếp tục nói: "Nhan hương có bị ẩm hay không, khi mua nhìn một cái liền có thể biết, mấy người này sau khi nhận hàng lại đến tìm người bán nói nhan có vấn đề, ngươi nói với ta xem, đây là cái đạo lý gì."

Hoà thượng bị Cố Tinh Lãng nhìn chằm chằm không nói gì.

Ngọc Tiểu Tiểu hừ một tiếng, nói: "Ngay cả mặt còn không cho người khác xem, có thể là dạng gì người tốt? Nếu có thể trường sinh, ngươi chết một lần rồi sống lại cho ta nhìn xem."

Trương đại nhân hướng Ngọc Tiểu Tiểu chấp tay hành lễ, trong lòng nói: tổ tông ơi, có thể bớt nói hai câu được không?

Vị cao hơn hoà thượng bước về trước một bước, nhìn Ngọc Tiểu Tiểu một cái, lại nhìn Cố Tinh Lãng một cái , nói hai chữ: "Vô tri." Lời nói đầy  khinh thường, Ngọc Tiểu Tiểu  còn chưa học được lời nói của người ở đây, đều hiểu được .

Mẹ kiếp!

Không thể nhịn, Ngọc Tiểu Tiểu chuẩn bị tái chiến.

"Võ, " vào lúc này hoà thượng cầm đầu mở miệng nói: "Lui ra."

"Là, " người được gọi là võ hoà thượng vội cúi đầu lùi về sau.

Vị này hoà thượng đưa tay liền tháo xuống mang mũ che mặt.

"Thiếu Sư!" Mấy cái hoà thượng cả kinh nói.

"Công chúa điện hạ, bần tăng chùa Vĩnh Sinh - Phong Lâm, " hoà thượng lấy mũ sa xuống hướng Ngọc Tiểu Tiểu hơi khom người, chắp hai tay, hành lễ một cái.

Xung quanh một trận hít không khí.

Vị này bị mấy vị hoà thượng gọi là Thiếu Sư, đang ở thời kỳ Niên thiếu, dáng người thon dài, mặt mày như họa, thần tình lạnh nhạt, toàn thân tựa như cùng Thúy Trúc núi sâu giống nhau, không thấy một điểm nhân gian khói lửa.

"Đây là người sống?" Tả Hữu không tin hỏi một câu, người như vậy chỉ có thể là người trong tranh mới đúng đi?

"Hắn chính là Phong Lâm Thiếu Sư?" Tiểu Trang ngẩn người nhìn xem mặt Thiếu Sư , đầu lưỡi đều cứng lại cũng hỏi một câu.

Cố Tinh Lãng cũng kinh ngạc, chùa Vĩnh Sinh - Phong Lâm Thiếu Sư, tên này hắn cũng đã sớm nghe như sấm bên tai, người này là thân truyền đệ tử của chủ trì Mạc Vấn chùa Vĩnh Sinh, sư huynh là Tru Nhật quốc sư -Vô Hoan, Mạc Vấn đã trăm tuổi, đến nay chỉ thu hai vị thân truyền đệ tử, cho nên địa vị của Phong Lâm Thiếu Sư ở chùa Vĩnh Sinh không nhỏ, không nghĩ tới cũng chỉ là một thiếu niên.

Ngay tại thời điểm, một đám người đều bị Phong Lâm Thiếu Sư làm cho kinh ngạc thì ở trong lòng Ngọc Tiểu Tiểu lại phun máu .

Đậu xanh rau má a!

Ngọc Tiểu Tiểu nhìn xem người thiếu niên trước mặt này rất muốn hộc máu, vì sao hoàng phu Văn Phong Lâm sẽ là hòa thượng a? ! Nhân gian không phá a, nữ hoàng bệ hạ a, ngươi đến cùng có bao nhiêu thích hòa thượng?

"Công chúa " Tiểu Vệ quay đầu nhìn Ngọc Tiểu Tiểu, không thể để một mình Thiếu Sư  thi lễ a, ngươì phải đáp lễ a.

Ngọc Tiểu Tiểu choáng đầu, nói một câu: "Món ăn trên lầu ta còn chưa ăn xong, chúng ta trở về tiếp tục ăn đi."

Tiểu Vệ mềm chân muốn ngã, công chúa người chướng mắt Thánh Thượng còn chưa tính, dù sao đó là cha ruột của người, nhưng tốt xấu gì người cũng tôn trọng chùa Vĩnh Sinh một chút a!

Phong Lâm Thiếu Sư nhìn xem Ngọc Tiểu Tiểu cười một cái, cười đến vân đạm phong khinh, nói: "Công chúa, bần tăng nghe Trừng Quan nói qua, công chúa là người thành kính, nhưng mà xem ra là Trừng Quan còn chưa đủ hiểu công chúa điện hạ rồi."

Ngọc Tiểu Tiểu quay đầu xem Tinh Lãng, vừa vặn Cố Tinh Lãng cũng ngẩng đầu nhìn Ngọc Tiểu Tiểu. Ánh mắt của hai người chạm vào, Ngọc Tiểu Tiểu đột nhiên phát hiện, vẫn là Cố Tinh Lãng của nàng nhìn thuận mắt hơn, không yêu nghiệt, không giả tiên, là một người bình thường. ( ta cũng là cái anh tuấn thiếu niên, có được hay không? ==) Ngọc Tiểu Tiểu đi tới trước mặt Cố Tinh Lãng , nhập thân nhỏ giọng nói: "Vẫn là ngươi tốt."

Cố Tinh Lãng ho nhẹ một tiếng, ánh mắt lạnh như băng thêm một tầng ấm áp.

Ngọc Tiểu Tiểu lại nói thầm một câu: "Rõ ràng giới tính là nam, cố tình trưởng thành lại có tính cách nữ nhân."

Cố Tinh Lãng nâng mắt nhìn Phong Lâm Thiếu Sư một cái, nhịn cười nói không ra lời, nhưng tâm tình Cố tam thiếu bỗng nhiên liền trở nên phi thường tốt.

"Công chúa?" Phong Lâm Thiếu Sư vẫn là cười nhìn Ngọc Tiểu Tiểu.

Ngọc Tiểu Tiểu nói: "Ngươi có chuyện thì nói , đừng lôi kéo đến quốc sư của chúng ta  , ngươi  rất quen thuộc quốc sư của chúng ta ?"

Ông trời ơi, Tiểu Vệ lần nữa bụm mặt.

"Nàng là cố ý giả ngu sao?" Một vị tăng lữ nhỏ giọng nói.

Phong Lâm Thiếu Sư nhìn xem Ngọc Tiểu Tiểu cười nói: "Bần tăng chưa từng nói chuyện với Trừng Quan , bất quá hắn xuất môn từ chùa Vĩnh Sinh, công chúa điện hạ không biết sao?"

Gì? Ngọc Tiểu Tiểu lần nữa chịu đả kích,  vị đẹp trai đại thúc Trừng Quan cũng là người chùa Vĩnh Sinh ? Một cái tổ chức trâu bò như vậy, tại sao nàng lại không thấy ở kiếp trước của nữ đế tàn bạo? Không đúng a, Ngọc Tiểu Tiểu nhìn xem người thiếu niên từng làm phu quân của nữ đế tàn bạo,  người này địa vị rất cao làm sao có thể nghèo túng đến mức bị tàn bạo nữ đế cướp tới làm lão công ? Điều này không khoa học a! ! !    

Chương 65: Ngươi tên là Văn Phong Lâm

Edit: Fiennes

"Ta không biết, ngươi có thể làm gì ta?" Ngọc Tiểu Tiểu hỏi Phong Lâm Thiếu Sư, nàng chính là không biết Trừng Quan quốc sư là người của Chùa Vĩnh Sinh, thì sao, vị này hoàng phu còn có thể xông lên cắn chết nàng?

Phong Lâm Thiếu Sư nhìn bộ dáng Ngọc Tiểu Tiểu , giống như là một cô bé cùng mình chơi xấu, làm cho hắn có chút không biết làm sao.

"Linh Lung công chúa, ngươi không cần quá phận, " một cái hoà thượng mở miệng nói.

"Chúng ta đi, " Phong Lâm Thiếu Sư xoay người muốn đi.

Tiểu Trang nói: "Công chúa, ngươi làm Thiếu Sư tức giận bỏ đi, như vậy không tốt đâu?"

Ngọc Tiểu Tiểu miệng tiện nói một câu: "Cái gì Thiếu Sư, hắn không phải tên là Văn Phong Lâm sao?"

Phong Lâm Thiếu Sư lập tức dừng lại bước chân , chậm rãi quay đầu nhìn về phía Ngọc Tiểu Tiểu.

Ngọc Tiểu Tiểu đứng tại chỗ không động, không biết Chùa Vĩnh Sinh, không biết Trừng Quan là người của Chùa Vĩnh Sinh, việc này nghe ra rất não tàn, nhưng tốt xấu gì nàng cũng biết người này tên là Văn Phong Lâm a.

"Ngươi, " Phong Lâm Thiếu Sư sau khi hướng Ngọc Tiểu Tiểu nói một tiếng ngươi liền nửa ngày cũng chưa nói tiếp.

Một vị hoà thượng đột nhiên mở miệng niệm một tiếng phật hiệu, giọng lạnh lùng nói: "Đã vào Chùa Vĩnh Sinh, làm sao lại có dòng họ?"

"Gì, có ý gì?" Ngọc Tiểu Tiểu cúi đầu hỏi Cố Tinh Lãng.

Tiểu Trang không chờ Cố Tinh Lãng mở miệng, liền nói: "Công chúa, tên bọn họ ở Chùa Vĩnh Sinh đều do sư phụ đặt , không có họ a."

Vậy cái tên Văn Phong Lâm là ở đâu ra ? Ngọc Tiểu Tiểu trợn tròn cặp mắt nhìn xem người thiếu niên ở đối diện, nháo hồi lâu, người này chẳng những cùng Ngọc Tử Dịch đồng thời giết chết lão bà của mình, mà từ ban đầu người này đã lừa tàn bạo nữ đế a, ngay cả họ đều là giả , nói gì đến tình cảm? Lần nữa Ngọc Tiểu Tiểu vì tàn bạo nữ đế cầu nguyện ở trong lòng, cả đời nữ nhân này chính là bi kịch a.

Phong Lâm Thiếu Sư cũng nhìn xem Ngọc Tiểu Tiểu, trong lòng nổi sóng gió, phụ thân của hắn họ Văn, sau khi cha mẹ mất, ngoại trừ sư phụ cùng sư huynh, trên đời này không ai biết hắn tên là Văn Phong Lâm, Linh Lung công chúa làm sao mà biết được? Ở trong chùa Vĩnh Sinh có người của Phụng Thiên quốc? Chỉ bằng quốc gia nho nhỏ như Phụng Thiên? Điều đó không có khả năng, Phong Lâm Thiếu Sư khó có khi tâm loạn .

"Thiếu Sư?" Mấy cái hoà thượng nhìn thiếu chủ nhà mình nhìn chằm chằm Ngọc Tiểu Tiểu, đều ra tiếng hỏi Phong Lâm Thiếu Sư.

"Chúng ta đi, " Phong Lâm Thiếu Sư đội lên mũ sa, xoay người hướng Phụng Thiên Đế cung đi đến.

"Chúng ta cũng đi, " Ngọc Tiểu Tiểu cùng Cố Tinh Lãng nói: "Cơm còn chưa ăn xong đâu."

Cố Tinh Lãng nhìn xem Phong Lâm Thiếu Sư cùng  bảy người đi xa, thần sắc vô cớ nhìn xem Ngọc Tiểu Tiểu nói: "Còn muốn ăn?"

Ngọc Tiểu Tiểu nói: "Tiêu tiền , vì sao không ăn?"

Tả Hữu xoa bóp mũi một chút, hình như người tiêu tiền là hắn đi?

"Ta mang ngươi lên lầu, " Ngọc Tiểu Tiểu cũng ngượng ngùng, mỗi lần đều do Tiểu Trang,  Tiểu Vệ nâng Cố Tinh Lãng, đưa tay liền muốn ôm Cố Tinh Lãng.

Cố tam thiếu lần này phản ứng cực nhanh, chết sống gì cũng dùng tay bắt được tay vịn ghế nằm, nếu để cho vợ mình ôm một cái ở bên đường  , về sau hắn còn có thể ở Kinh Thành này đi lại sao? "Không cần" Cố Tinh Lãng cùng Ngọc Tiểu Tiểu nói.

"Ta bế được" Ngọc Tiểu Tiểu vẫn cố gắng muốn bế Cố Tinh Lãng .

Cố Tinh Lãng lắc đầu, bế được, hắn cũng không thể để cho Ngọc Tiểu Tiểu bế a.

Tiểu Trang , Tiểu Vệ chạy tới, đem ghế nằm nhấc lên. Tiểu Trang nói: "Công chúa, chúng ta tiếp tục trở về  ăn đi."

Ngọc Tiểu Tiểu thu tay, không cho ôm liền không ôm , công chúa điện hạ xoay người liền tiến Đại Oản quán cơm .

Tiểu Trang cùng Tiểu Vệ nâng Cố Tinh Lãng cũng đi về phía tiểu lâu.

Trương đại nhân vừa nhìn, không đúng, các ngươi đều đi rồi, vậy mấy thương nhân người Tru Nhật này làm sao? "Phò mã dừng bước!" Trương đại người gọi Cố Tinh Lãng , khẩn trương chạy tới vài bước  đến phía trước ba người Cố Tinh Lãng  .

Cố Tinh Lãng nói: "Trương đại nhân có chuyện gì?"

Trương đại người nói: "Mấy người Tru Nhật đó xử lý như thế nào?"

Cố Tinh Lãng nhíu mày ,một chút việc này còn muốn hỏi hắn?

Trương đại nhân đứng im chặn trước bậc thang quán cơm,  dù sao việc này hắn không thể làm chủ. 

Cố Tinh Lãng nói: "Ngươi đem người đưa đi Đắc Ý tửu trang là được rồi."

Trương đại nhân run một cái, đem mấy người nửa chết nửa sống này đưa đi Đắc Ý tửu trang? Cảnh Mạch có thể để cho hắn sống sót đi ra tửu trang sao?

"Là bọn họ sai " Cố Tinh Lãng nhìn Trương đại nhân đứng cong hai chân, sắc mặt càng thêm khó coi , quan viên nước mình vừa nghe hai chữ Tru Nhật như chim sợ cành cong. Nếu cứ như vậy, quốc gia Phụng Thiên của mình sớm muộn gì cũng có một ngày bị Tru Nhật chiếm lĩnh.

Trương đại nhân thấp giọng cùng Cố Tinh Lãng nói: "Phò mã, Cảnh đại hoàng tử sẽ nghe bản quan giải thích?"

"Hắn sẽ không giết ngươì ở Kinh Thành Phụng Thiên, " Cố Tinh Lãng lạnh nhạt nói với Trương đại nhân : "Việc này là do ta làm , Cảnh Mạch muốn tìm, kêu hắn đến tìm ta là được rồi. Tiểu Trang, Tiểu Vệ, chúng ta đi vào."

Tiểu Trang, Tiểu Vệ vừa nghe Cố Tinh Lãng lên tiếng, Tiểu Trang liền đưa tay  đẩy Trương đại nhân sang một bên, hai tay nâng Cố tam thiếu vào Đại Oản quán cơm.

Các tùy tùng của Cố gia nhìn hai chủ tử đều vào quán cơm, cũng đi theo, đồ ăn họ kêu còn chưa ăn xong đâu.

Tả đại nguyên soái đứng ở trên đường vẻ mặt thâm trầm , bộ dạng như muốn cùng binh lính của mình chiến đấu với quân địch .

Thuộc hạ số một thật cẩn thận đi đến trước mặt chủ tử nhà mình, hỏi: "Chủ tử, chúng ta cũng đi sao?"

Tả Hữu nhìn thuộc hạ liếc mắt một cái, nói: "Có phải có chuyện gì không đúng hay không?"

Thuộc hạ yên lặng nói, từ lúc gặp gỡ Linh Lung công chúa, chuyên gì phát sinh liên quan đến chúng ta  đều không đúng.

Tả Hữu nói: "Ta không đi vào,  tiền cơm ai trả?"

Ba người thuộc hạ đều không muốn nhìn chủ tử nhà mình, ở trước mặt nữ nhân phải bảo trì tự tôn a, có người nào theo đuổi phải đi theo sau trả tiền cơm không? Người ta rõ ràng là không thích người.

"Ta vào xem, " Tả Hữu nói xong liền đi vào tiểu lâu. Vì bảo trì tôn nghiêm của mình, Tả đại nguyên soái còn cùng nhóm thủ hạ  nói: "Ta là sợ bọn họ không đủ tiền trả."

Bọn họ còn có thể nói cái gì sao? Chủ tử nhà mình vừa gặp Linh Lung công chúa liền biến thành người ngu, việc này nói ra, bọn họ làm thuộc hạ còn có thể làm gì,  mặt mũi cũng không ngẩng lên được?

Trong nháy mắt, trên đường chỉ còn lại Trương đại nhân cùng đám nha sai.

Trưởng đám nha dịch nhìn xem mấy người Tru Nhật bị chôn trong đất, quay lại hỏi Trương đại nhân: "Đại nhân, mấy người này phải làm sao?"

"Kéo ra?" Trương đại nhân nói không xác định.

Mấy cái nha dịch tiến lên kéo người, vừa ra sức hướng lên trên kéo, mấy người Tru Nhật bị đau liền tỉnh , kêu đau như tiếng heo bị giết .

Trưởng nha dịch  lại chạy đến trước mặt Trương đại nhân , nói: "Nếu không chúng ta nhờ công chúa điện hạ giúp đỡ?"

Trương đại nhân liếc mắt nhìn thủ hạ của mình.

Trưởng nha dịch nói: "Thuộc hạ đã hỏi qua, mấy người này là do công chúa điện hạ chôn xuống đất ."

Trương đại nhân yên lặng nói, ngươi đều biết công chúa hung tàn , còn muốn ta đi mời công chúa hỗ trợ? Chê ta sống lâu sao? "Đem mặt đất cạy lên " Trương đại nhân hạ mệnh lệnh nói: "Cẩn thận một chút, đừng để người bị thương ."

Trưởng nha dịch  nhìn xem chỗ mấy người Tru Nhật bị chôn xuống, khóe miệng co rút, may mắn, mấy vị này ở chung một chỗ, nếu không để công chúa điện hạ hỗ trợ, bọn họ chắc phải cạy hết một con phố, để nha dịch bọn họ làm việc khổ cực, việc này bọn họ tới chỗ nào nói lý lẽ đây?

Chương 66: Cái gì gọi là trường sinh?

Edit: Fiennes

Ngọc Tiểu Tiểu ngồi trước bàn ăn, Cố Tinh Lãng phụ trách giúp thê tử gỡ xương cá, lột vỏ tôm, múc canh, lau miệng, tóm lại công chúa điện hạ đang bận rộn ăn, Cố tướng quân hầu hạ thê tử rất bận rộn.

Tả Hữu ngồi ở một bên, ăn cái gì cũng bị công chúa điện hạ dùng ánh mắt công kích, muốn hầu hạ công chúa điện hạ sẽ bị Cố tướng quân dùng mắt lạnh giết chết. Tóm lại lúc này Tả đại nguyên soái ôm cốc trà hoa lài trong tay, nhìn hai người đối diện mình cảm thấy thực ưu thương.

Lúc này, Tiểu Trang cùng Tiểu Vệ cũng rất bận rộn cùng Ngọc Tiểu Tiểu vùi đầu ăn uống. Công chúa nhà mình nói rất đúng, không cần đồ vật đáng giá, chỉ cần ăn cơm không phải trả tiền.

Ba thủ hạ của Tả Hữu nhìn hai người thủ hạ của công chúa ăn như quỷ chết đói đầu thai làm bọn họ không có khẩu vị .

Tả Hữu nói với Ngọc Tiểu Tiểu: "Công chúa, mấy món ăn này rất ngon?"

Ngọc Tiểu Tiểu gật đầu, trong miệng nhét đầy thức ăn, nói chuyện cũng không được.

Tả Hữu nói: " Có phải hay không ngươì ăn quá nhiều?"

Ngọc Tiểu Tiểu đem thức ăn trong miệng nuốt xuống , hỏi: "Ngươi không muốn mời ta ?"

"Mời " Tả Hữu nói: "Ta trả tiền."

Ngọc Tiểu Tiểu vùi đầu tiếp tục ăn, nguyện ý trả tiền là được rồi, đường đường là một cái nguyên soái sẽ không chuồn đi không trả tiền phải không?

Tả Hữu nói: "Công chúa, ngươì một chút cũng không sợ Chùa Vĩnh Sinh?"

Ngọc Tiểu Tiểu ngừng đũa lại, ngẩng đầu nhìn Tả Hữu nói: " Thời điểm ăn cơm không cần nói đến những thứ đáng ghét."

Ông trời ơi, Tả Hữu cảm thấy Linh Lung công chúa quả là trâu bò , nói Chùa Vĩnh Sinh đáng ghét như vậy, vị này cũng dám nói. "Công chúa, nếu Cảnh Mạch làm phiền ngươi, ngươi đến tìm ta, ta giúp ngươi đối phó với tiểu tử đó" Tả Hữu chủ động đề xuất giúp đỡ Ngọc Tiểu Tiểu.

Ngọc Tiểu Tiểu nói: "Thôi đi , Chùa Vĩnh Sinh ngươi còn sợ, còn nói giúp ta đối phó Cảnh Mạch?"

"Không phải, " Tả Hữu vừa nghe lời của Ngọc Tiểu Tiểu liền khẩn trương, Chùa Vĩnh Sinh cùng Tru Nhật quốc là cùng một việc sao?

"Cảnh Mạch không phải là người xấu " Ngọc Tiểu Tiểu nói: "Hắn biết nói lý lẽ ."

Cảnh Mạch không phải người xấu? Tả Hữu cảm thấy thế giới này thật thần kỳ .

Tốc độ ăn cơm của Ngọc Tiểu Tiểu rất nhanh, chỉ trong thời gian vài câu nói, trên bàn chỉ còn vài miếng đồ kho .

"No rồi?" Nhìn thấy không còn gì để ăn , Ngọc Tiểu Tiểu hỏi Cố Tinh Lãng.

Cố Tinh Lãng gật đầu, chỉ nhìn Ngọc Tiểu Tiểu ăn, Cố tam thiếu đã cảm thấy no rồi.

"Tiểu Trang, Tiểu Vệ?" Ngọc Tiểu Tiểu lại hỏi hai cái ám vệ.

Tiểu Vệ liền đáp lời nói: "No rồi."

Ngọc Tiểu Tiểu nhìn trên bàn ăn của Tiểu Trang, Tiểu Vệ còn có không ít đồ ăn thừa, liền nói: "Còn dư chúng ta đóng gói mang về."

Gì? Trong phòng các hán tử đều kinh ngạc , ăn không hết còn muốn mang đi? Công chúa điện hạ thật sự là lớn lên trong hoàng cung sao?

Tiểu Trang nhìn Cố Tinh Lãng, thật sự muốn mang đồ ăn về?

Cố Tinh Lãng nói: "Gọi Tiểu Nhị đến đi."

"Người lãng phí lương thực nhất định sẽ bị chết đói , " Ngọc Tiểu Tiểu nhìn chằm chằm Tiểu Trang nói một câu.

Tiểu Trang đứng dậy chạy ra ngoài, trong lòng đổ máu, chỉ vì vài miếng đồ ăn thừa mà nguyền rủa hắn ? !

"Thật sự sẽ bị chết đói" Ngọc Tiểu Tiểu quay đầu lại, nói với Tả Hữu.

Tả Hữu vội lắc đầu, nói: "Ta không có lãng phí lương thực, chưa bao giờ lãng phí qua."

Ba cái thủ hạ cúi đầu không lên tiếng, không còn gì để nói , quốc cữu Phủ Thiên thiên thành đem đồ ăn dư đổ ra bên ngoài, nhiều lúc có những sự thật không thể thẳng thắn nói ra a.

"Rất tốt " Ngọc Tiểu Tiểu rất nghiêm túc khen Tả Hữu một câu, tuy rằng người này có ý không tốt với Cố Tinh Lãng nhưng làm người vẫn rất tốt.

Tả Hữu lập tức cao hứng nói: "Công chúa, ngày mai ta lại mời ngươi ăn cơm?"

Ngọc Tiểu Tiểu nói: "Ngày mai? Chuyện ngày mai để ngày mai tính."

Tả Hữu cảm thấy một chút đả kích, nhưng ngẫm lại, ngày mai rồi nói, Linh Lung công chúa cũng không nói là cự tuyệt hắn a, liền vui vẻ nói: "Tốt, ngày mai ta đưa cho công chúa thiếp mời."

Lão bản cùng hai cái Tiểu Nhị, lúc này đi theo Tiểu Trang đi vào, vừa rồi bọn họ đều tận mắt nhìn thấy uy vũ của công chúa điện hạ, lúc này hai cái đùi còn run đâu.

"Đều đóng gói " Ngọc Tiểu Tiểu cùng lão bản nói: "Mấy miếng đồ kho ta cũng muốn." Mấy miếng đồ kho này còn dính nhiều dầu bỏ đi rất đáng tiếc?

Tả Hữu yên lặng quyết định ở trong lòng, lần này tiến cống, hắn phải cho Phụng Thiên nhiều một chút, có khi trước lúc mời Linh Lung công chúa, người con chưa ăn cơm no đâu.

Lão bản không dám nói không với Ngọc Tiểu Tiểu, mang theo hai cái tiểu nhị, đóng gói mấy miếng đồ ăn thừa. Còn về việc tại sao bàn ăn của chủ nhân so với tùy tùng còn sạch sẽ hơn, lão bản chỉ dám cân nhắc ở trong lòng, không dám mở miệng hỏi.

"Hẹn gặp lại " Ngọc Tiểu Tiểu chào tạm biệt Tả Hữu, đi theo Cố Tinh Lãng.

Tả Hữu vẫn luôn đi theo Ngọc Tiểu Tiểu xuống dưới lầu, nhìn Ngọc Tiểu Tiểu cùng Cố Tinh Lãng ngồi vào xe ngựa đi xa, thở dài nặng nề nói: "Là một cô nương tốt ah."

Các thuộc hạ cũng nhếch miệng thở dài, mặt đất trước mặt đã bị mấy người Phụng Thiên đào mấy cái động , ngẫm lại ,mấy người Tru Nhật kia đúng là hãn phu. Nếu ở trong phủ quốc cữu, mỗi ngày bọn họ chắc đều sẽ gặp nguy hiểm đi? Thật là muốn xin chủ tử buông tha a.

Ngọc Tiểu Tiểu ngồi trong xe ngựa, lần này lại không nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ mà nói với Cố Tinh Lãng: "Ngươi nói xem, Chùa Vĩnh Sinh này là chuyện gì?"

Cố Tinh Lãng nói: "Công chúa, ngươì thật sự không biết Chùa Vĩnh Sinh?"

"Không biết, " Ngọc Tiểu Tiểu lắc đầu.

Hàng năm, Hoàng Hậu nương nương đều đưa tiền nhan đèn cho Chùa Vĩnh Sinh cầu bình an. Người thành kính như vậy lại có một nữ nhi không biết gì về Chùa Vĩnh Sinh? Cố Tinh Lãng cảm thấy chuyện này là không đúng a.

Ngọc Tiểu Tiểu nói: "Ta không tin cái này, cho nên không quan tâm."

"Hả " Cố Tinh Lãng hướng Ngọc Tiểu Tiểu thở dài một tiếng, nói: "Việc này không thể nói ra ngoài."

Ngọc Tiểu Tiểu bĩu môi nói: "Vậy còn ngươi?"

Cố Tinh Lãng nói: "Ta cũng không tin."

Ân, Ngọc Tiểu Tiểu gật đầu, như vậy mới có thể chơi cùng nhau nha.

Cố Tinh Lãng nói: "Nương của ta cũng tin chùa Vĩnh Sinh. Lúc cha xuất chinh, nàng thường ở tại Chùa Vĩnh Sinh, mỗi ngày đều quỳ lạy trước Phật nhưng cha ta vẫn chết trận nơi sa trường ."

Ngọc Tiểu Tiểu nhăn mày, nói: "Đức Phật ? Phật giảng luân hồi,  Phật nào giảng trường sinh?" Không cần khi dễ nàng ít đọc sách, bên trong quân đội thỉnh thoảng sẽ có người trong tôn giáo đến phụ đạo tâm lý, đạo luân hồi này, Ngọc huấn luyện viên thật sự đã nghe qua.

"Đúng a, " Cố Tinh Lãng nói: "Ngoại trừ Chùa Vĩnh Sinh, các chùa miếu khác cũng không cầu được trường sinh."

"Đây rõ ràng là lừa đảo. " Ngọc Tiểu Tiểu không hiểu nói: "Tại sao không bị dân chúng đạp bỏ?"

"Không được trường sinh bởi vì ngươì tu hành không đủ, làm việc thiện chưa nhiều. " Cố Tinh Lãng nói: "Nương của ta nói như vậy."

Lời nói thiếu kiến thức như vậy cũng có người tin? Ngọc Tiểu Tiểu xì một tiếng khinh miệt, nói: "Cái  chùa miếu này rất lợi hại ngay cả Hoàng Đế cũng sợ nó?"

" Chùa Vĩnh Sinh đứng đầu lục quốc . " Cố Tinh Lãng thật bất đắc dĩ nói: "Thánh Thượng đối với Chùa Vĩnh Sinh luôn luôn lấy lễ nhượng bộ."

"Trong tay Chùa Vĩnh Sinh có quân đội?" Ngọc Tiểu Tiểu vẫn là không hiểu. Chùa Vĩnh Sinh có nhiều binh tướng cho nên lục quốc đều sợ nó? Một cái chùa hòa thượng làm sao có thể tồn tại như vậy sao?

Chương 67: Thiếu niên tình nghĩa.

Edit: Fiennes

"Đó là thần linh. " Cố Tinh Lãng nhìn Ngọc Tiểu Tiểu nhỏ giọng nói: "Ai không sợ thần linh đâu?"

Thần? Ngọc Tiểu Tiểu lần nữa xác nhận Chùa Vĩnh Sinh này chính là  lường gạt. Nếu thật sự có thần, lúc con người rơi vào tận thế , thần ở nơi nào? "Nói hưu vượn cũng có người tin?" Ngọc Tiểu Tiểu hỏi Cố Tinh Lãng.

Cố tam thiếu do dự một chút, nhịn không được vẫn hỏi một câu: "Công chúa, nói hươu nói vượn là có ý gì?"

"À, " Ngọc Tiểu Tiểu đưa tay hướng tới phần dưới của Cố tướng quân làm bộ nắm một cái, nói: "Không có việc gì nói chuyện tào lao thôi?"

Cố Tinh Lãng cúi đầu, nhìn phần dưới của mình, đột nhiên liền cảm giác trứng đau, loại cảm giác này, ... , không cảm nhận được mới tốt.

"Chùa Vĩnh Sinh này ở đâu?" Ngọc Tiểu Tiểu hỏi. Rãnh rỗi nàng đi phóng hỏa cũng được, dùng sấm sét cũng được, cái nào đều được, nàng phải đạp đổ nơi lừa gạt này .

Cố Tinh Lãng nói: "Ở đỉnh Châu Phong."

"Phong?"

"Ách, chính là đỉnh núi."

"Châu Phong, đỉnh Everest?"

Cảm giác không hiểu từ ngữ lại đến, Cố tam thiếu trong lòng nói: "Châu cái gì phong?" Cố Tinh Lãng nói: "Cái đỉnh núi kia tên là Châu Phong."

Ngọc Tiểu Tiểu hắng giọng một cái, hừ , nàng thừa nhận mới vừa rồi là nàng não tàn, thế giới này không có đỉnh Everest rất bình thường nha, "Nơi đó cách chúng ta xa không?" Ngọc Tiểu Tiểu hỏi.

Cố Tinh Lãng nói: "Đi ra Vọng Hương quan là tới."

Vọng Hương quan, Ngọc Tiểu Tiểu nhớ kỹ địa danh này.

Ngay tại lúc này, trong Ngự thư phòng ,Hiền Tông đối mặt với Thiếu Sư Phong Lâm kinh ngạc nói: "Linh Lung bất kính đối với Thiếu Sư? Việc này là có cái gì hiểu lầm đi?"

Sáu vị hoà thượng đi theo Phong Lâm Thiếu Sư đồng thời cười nhạo, hiểu lầm, xem ra Phụng Thiên quân thần chỉ biết nói những lời này .

Phong Lâm Thiếu Sư ở trước mặt Hiền Tông không có đội mũ sa, thanh âm nhẹ nhàng, chậm chạp nói: "Có lẽ là hiểu lầm, võ công của công chúa điện hạ rất tốt."

Trước mắt Hiền Tông biến thành màu đen. Khuê nữ của hắn sẽ không đánh luôn Thiếu Sư Chùa Vĩnh Sinh đi? Không thể nào? Đây không phải là chân tướng hắn sắp nghe được đi? !

Phong Lâm Thiếu Sư nói: "Bần tăng vừa rồi mới biết được, thì ra Linh Lung trưởng công chúa xem nhẹ Chùa Vĩnh Sinh của ta."

"Nhất định là hiểu lầm" Hiền Tông ngồi ngay ngắn, nói chắc như đinh đóng cột: "Linh Lung giống mẫu hậu của nàng cực kì thành kính ."

"Thánh..." Một vị hoà thượng nhịn không được, muốn nói với Hiền Tông những việc Linh Lung công chúa mới vừa làm.

"Không được vô lễ. " Thanh âm Thiếu Sư Phong Lâm không lớn răn dạy vị hoà thượng một câu.

Vị này hoà thượng cúi đầu, không dám nhiều lời nữa.

Hiền Tông nói: "Thiếu Sư mới vừa nói, Linh Lung đả thương mấy người thương nhân Tru Nhật ?"

"Mấy người này làm việc cho Chùa Vĩnh Sinh. " Phong Lâm Thiếu Sư nhìn xem Hiền Tông nói.

Hiền Tông khóc ah. Từ lúc khuê nữ của hắn xuất giá, hắn liền không nhận khuê nữ này , chỉ mới vài ngày a? Từ Triệu Thu Minh đánh đến người Tru Nhật làm việc cho Chùa Vĩnh Sinh, khuê nữ này có thể hay không sẽ có một ngày đánh lên đỉnh Châu Phong- Chùa Vĩnh Sinh đi? ( Thánh Thượng, sự thật ah ==)

"Bất quá sống chết của mấy người này bần tăng không có cách nào nhắc đến, " Phong Lâm Thiếu Sư nói: "Dù sao cũng là bọn họ có lỗi trước."

Hiền Tông vừa nghe lời nói của Thiếu Sư , lập tức liền sống lại , không cần hắn phụ trách là được. Chỉ cần không bắt hắn chịu trách nhiệm, khuê nữ của hắn thích đánh ai thì đem trách nhiệm đổ lên đầu Cố Tinh Lãng là được. Hắn nhìn tiểu tử Triệu Bắc thành cũng tốt ah.

Thấy thần sắc của Hiền Tông thay đổi trong nháy mắt, Phong Lâm Thiếu Sư cùng sáu vị hoà thượng đều bất động, không nói chuyện. Muốn biết nguyên nhân mỗi ngày Phụng Thiên đều bị người khi dễ thì nhìn vị hoàng đế này là biết .

" Tuổi Linh Lung còn nhỏ." Hiền Tông nghĩ muốn đem Triệu Bắc thành làm con rể của mình, đột nhiên tâm tình liền tốt lắm, cùng Phong Lâm Thiếu Sư cười nói: "Thiếu Sư không cần cùng nàng chấp nhất, Trẫm nhất định sẽ giáo huấn nàng."

Phong Lâm Thiếu Sư gật đầu, lời nói này vừa nghe liền biết không phải là thật, không cần để ở trong lòng.

Hiền Tông nói: "Không biết Thiếu Sư đến Phụng Thiên là có chuyện gì?"

Phong Lâm Thiếu Sư nói: "Bần tăng nghe theo mệnh lệnh của sư phụ xuống núi du lịch, không mời mà đến, còn mong Thánh Thượng tha tội."

Hiền Tông đúng là hôn quân nhưng cũng không phải là người ngu, du lịch sẽ đến Phụng Thiên? Lừa quỷ đi, bao nhiêu năm qua, ngoại trừ Trừng Quan, còn có người nào của Chùa Vĩnh Sinh đến Phụng Thiên?

Ở thời điểm Hiền Tông nói lời khách sáo cùng Phong Lâm Thiếu Sư  thì ở trong Đắc Ý tửu trang Cảnh Mạch cũng nhìn thấy năm thương nhân người Tru Nhật bị gãy chân.

Kinh đô phủ doãn Trương đại nhân trong lòng khẩn trương, nhưng vẫn đem chuyện đã xảy ra nói rõ ràng với Cảnh Mạch.

Sau khi Cảnh Mạch nghe xong lời nói Trương đại nhân, nửa ngày không nói chuyện.

Trương đại nhân đã chuẩn bị tốt đợi Cảnh Mạch kêu người đem hắn mang đi , thấp thỏm cùng Cảnh đại hoàng tử nói một câu: "Đại hoàng tử, việc này không phải Phụng Thiên sai ."

Cảnh Mạch không quan tâm việc này ai đúng ai sai, nói: "Linh Lung công chúa đem bọn họ chôn xuống đất. Đây là ý gì?" Ở Phụng Thiên đánh gãy chân người ta, đây là chuyện gì?

Trương đại nhân làm động tác cấy mạ cho Cảnh Mạch xem, nói: "Chính là như vậy ."

Hình ảnh này Cảnh Mạch có thể tưởng tượng được nhưng mà không thể tiếp nhận được.

Trương đại nhân nói: "Đại hoàng tử, ngài xem việc này?"

"Người tới, tiễn Trương đại nhân, " Cảnh Mạch hạ mệnh lệnh.

"Hạ quan cáo từ, " Trương đại nhân không có nói thêm câu gì, hành lễ rồi bước đi, không bị đánh, cũng không bị mắng , Trương đại nhân cảm thấy hôm nay mình thực may mắn. Về sự sống chết của năm người thương nhân Tru Nhật , Trương đại nhân tỏ vẻ không quan tâm?

Trương đại nhân đi rồi , phụ tá ngồi sau Cảnh Mạch nói: "Chủ tử, năm người này?"

"Đồ mất mặt không biết xấu hổ. " Cảnh Mạch nói: "Mời đại phu chữa cho bọn họ. Nếu chữa không được thì để bọn họ tự sinh tự diệt."

Trương đại nhân rất thông minh không nói năm kẻ xui xẻo này làm việc cho Chùa Vĩnh Sinh. Nếu Cảnh đại hoàng tử lại để cho hắn mang người đi tìm Phong Lâm Thiếu Sư thì làm như thế nào? Chịu một lần kinh hách là đủ rồi, lại chịu thêm một lần chắc thần kinh có vấn đề!

Linh Lung công chúa, Cảnh Mạch ở trong lòng tính toán , có lẽ trước khi rời đi Phụng Thiên nên cùng Ngọc Linh Lung thẳng thắn nói một lần.

Ngọc Tiểu Tiểu ngồi ở trong xe đánh một cái hắt xì.

Cố Tinh Lãng vội nói: "Lạnh ?"

Ngọc Tiểu Tiểu cảm thấy vơí thể trạng của mình nếu mà đến Bắc Cực chạy một vòng cũng không sao thì làm sao có thể cảm thấy lạnh được? A, thế giới này không biết có Bắc Cực hay không a.

Trong khi công chúa điện hạ suy nghĩ, Cố tam thiếu sờ tay thê tử một chút nói: "Có cảm thấy lạnh hay không? Hay là ta đóng cửa sổ lại?"

"Thế giới này có Bắc Cực không?" Ngọc Tiểu Tiểu hỏi.

Bắc Cực lại là cái thứ gì? Cố Tinh Lãng lắc đầu, nói: "Bắc Cực là cái gì?"

"Haha " Ngọc Tiểu Tiểu hướng Cố Tinh Lãng cười khan hai tiếng.

Thôi, Cố Tinh Lãng đỡ trán, thôi coi như hắn chưa hỏi .

"Ta không lạnh" Ngọc Tiểu Tiểu nói: "Có thể là người nào đang nghĩ đến ta ."

"A?" Tay Cố Tinh Lãng nắm tiểu thê tử cứng đờ, vấn đề này hắn hẳn phải đáp như thế nào đây?

Ngọc Tiểu Tiểu nhéo lòng bàn tay Cố Tinh Lãng một chút, nói: "Ai sẽ nghĩ đến ta?" Ân, năm đó, thời điểm nàng thấy bạn thân phó quan của mình cùng người tình tán tỉnh, chính là nói những câu như vậy , Ngọc Tiểu Tiểu mở to đôi mắt nhìn xem Cố Tinh Lãng, ngồi chờ thiếu niên này nói câu lãng mạn với mình.

Chương 68: Tình ý của Cố tam thiếu

Edit: Fiennes

Bị tiểu thê tử mặt không chút thay đổi, lại trừng lớn mắt nhìn mình, trán Cố Tinh Lãng dần dần toát mồ hôi. Mới nhậm chức phò mã gia, trên phương diện nói ngọt dỗ tiểu thê tử này hắn còn không quen, trong lòng Cố tam thiếu tràn đầy ý nghĩ " hắn làm sao biết được vừa rồi là ai nhớ công chúa a! "

Ngọc Tiểu Tiểu chờ Cố Tinh Lãng đến dỗ mình một hồi lâu cũng không có phản ứng, là nàng không nói rõ sao? Xem ra thiếu niên này không có ý định muốn dỗ mình a.

Cố Tinh Lãng suy nghĩ hồi lâu, nói: "Công chúa, làm sao ngươi biết Phong Lâm Thiếu Sư tên là Văn Phong Lâm ?"

Cảm giác Ngọc Tiểu Tiểu lúc này giống như là vào thời điểm ngươi làm tình thì mất hứng, đang nói chuyện lãng mạn ngươi nhắc Văn Phong Lâm làm gì?

Cố Tinh Lãng nói: "Nàng biết chuyện của Thiếu Sư?"

Ngọc Tiểu Tiểu rút tay mình trong lòng bàn tay Cố Tinh Lãng ra, bình thản nói: "Ta chỉ thuận miệng nói , hắn họ gì đâu có liên quan tới ta."

Lòng bàn tay Cố Tinh Lãng không còn, nhìn mặt tiểu thê tử không có biểu tình gì, hỏi một câu: "Tức giận?"

Ngọc Tiểu Tiểu nhìn bên ngoài cửa sổ, thôi, phỏng chừng đời này nàng chỉ có thể cô đơn một mình. Nàng nghe bạn thân của mình nói như thế nào nhỉ ? Nếu một người nam nhân không có biểu hiện gì đối với ngươi nghĩa là người đó không có cảm giác với ngươi. Nếu không thì chắc phần dưới của họ có vấn đề. Ngọc Tiểu Tiểu dựa vào cửa kính xe, nhìn bên ngoài cửa sổ, sờ soạng khuôn mặt nhỏ nhắn của chính mình. Gương mặt này cũng giống với gương mặt của nàng ở mạt thế. Chẳng lẽ gương mặt này ở đây cũng không được nam nhân yêu thích sao? Ta phi, Ngọc Tiểu Tiểu buồn bực, ở đâu cũng phải cô đơn, vận mệnh thật bi kịch.

Cố Tinh Lãng nhìn xem Ngọc Tiểu Tiểu, trong lòng khẩn trương, cũng không biết làm sao, nói lời ngon ngọt, không được, ôm tiểu thê tử vào lòng? Lúc này hắn ngồi cũng không di chuyển được, dứt khoát dừng xe rồi mang tiểu thê tử đi ăn một bữa? Nhớ lại mới vừa ăn một bàn lớn nếu để thê tử ăn hỏng bụng rồi làm như thế nào? Cố tam thiếu lòng như lửa đốt, cuối cùng cắn răng một cái, đem áo khoác của mình cởi ra, nửa thân mình ngồi nghiêng về trước, đem áo khoác choàng lên người Ngọc Tiểu Tiểu, nói: "Thu Hàn , đừng đông lạnh mình ."

Ngọc Tiểu Tiểu quay đầu lại xem Cố Tinh Lãng, nói: "Ta không lạnh."

Cố Tinh Lãng ngượng ngùng nói: "Cửa xe mở có gió."

Gió ngoài cửa xe thổi vào trong xe, trong gió có hương vị nhân gian khói lửa , Ngọc Tiểu Tiểu rất thích, bị gió thổi được híp ánh mắt một chút, Ngọc Tiểu Tiểu nói: "Gió này thổi thực thoải mái."

Áo choàng rất lớn, bao bọc thân thể còn chưa trưởng thành của Ngọc Tiểu Tiểu càng tôn lên dáng người linh lung của công chúa điện hạ. Cố Tinh Lãng nhìn xem Ngọc Tiểu Tiểu nheo mắt lại, ngủ gà ngủ gật, gió đem tóc Ngọc Tiểu Tiểu thổi loạn, sợi tóc đen như mực phiêu phiêu dán trên vầng trán. Cố tam thiếu đột nhiên nhớ tới con mèo mà mẫu thân nuôi. Nó gọi là Tiểu Hoa. Lúc nằm dưới ánh mặt trời, nheo mắt lại ngủ, cũng giống như bộ dáng của Ngọc Tiểu Tiểu bây giờ.

"Sau khi về nhà, ta muốn ngủ một giấc, " Ngọc Tiểu Tiểu cùng Cố Tinh Lãng nói.

Cố Tinh Lãng gật đầu, đột nhiên đem hai tay mở ra hướng Ngọc Tiểu Tiểu, nói: "Nàng có thể dựa vào ta ngủ một lát." Nói xong lời này, Cố tam thiếu có chút khẩn trương chờ phản ứng tiểu thê tử.

Ngọc Tiểu Tiểu do dự ở trước cửa sổ hay để cho Tiểu Cố ôm. Cuối cùng lựa chọn ôm Cố Tinh Lãng, lại gần hướng trong ngực Cố Tinh Lãng dựa vào. Thiếu niên này tuy không có tình cảm  đối với nàng nhưng nàng không ghét thiếu niên này. Có thể chiếm chút tiện nghi liền chiếm đi, Ngọc Tiểu Tiểu híp mắt nghĩ.

Cố Tinh Lãng hai tay ôm đầu vai Ngọc Tiểu Tiểu, qua một hồi mới thấp giọng nói: "Công chúa, ta không biết mới vừa rồi là ai nhớ ngươi."

Ngọc Tiểu Tiểu sắp ngủ mất, nghe lời này của Cố Tinh Lãng, thân mình cứng đờ, này là ý gì?

"Đừng bị cảm lạnh là tốt rồi. " Cố Tinh Lãng nói: "Ngủ đi."

Ngọc Tiểu Tiểu bị Cố Tinh Lãng ôm vào trong ngực, suy nghĩ nửa ngày, đột nhiên hiểu ra, thiếu niên này không phải là không có tình cảm, thiếu niên này là không hiểu sao? Từ trong ngực Cố Tinh Lãng ngồi ngay ngắn, Ngọc Tiểu Tiểu ngón tay nâng cằm Cố Tinh Lãng một chút, nói: "Ngươi không biết?"

Cố Tinh Lãng trố mắt, hắn lại làm cái gì ? Hắn không biết gì a? Theo bản năng, Cố tam thiếu liền hỏi: "Ta không biết cái gì?"

Ngọc Tiểu Tiểu nói: "Ta hắt xì một cái, ta hỏi hiện tại là ai nhớ ta, ngươi phải nói, là ta nhớ ngươi."

Cố tam thiếu há to miệng, đáp thế này phải không?

"Ngươi cái dạng này không được a, " Ngọc Tiểu Tiểu thực lòng nói với Cố Tinh Lãng: "Nữ hài tử là muốn dỗ , dù ngươi đối với ta không có tình cảm, nhưng ngươi sau này sẽ gặp được cô nương mà ngươi thích a, ngươi không biểu hiện gì thì làm thế nào theo đuổi cô nương nhà người ta? Ngươi phải nhớ kỹ một câu là lời lẽ chí lý."

Cố Tinh Lãng ngây ngốc nói: "Gì, cái gì danh ngôn?"

"Nam nhân không xấu, nữ nhân không yêu, " Ngọc Tiểu Tiểu nói: "Ngây thơ thiếu niên bình thường đều là nam phụ, ngươi muốn làm nam chính, ngươi liền phải a, gì kia, hiểu đi?"

Phốc, Cố tam thiếu phun, gì kia là gì a, hắn hiểu cái gì a? Cái này đối thoại thật lao lực!

"Nhớ sao?" Ngọc Tiểu Tiểu còn hỏi lại Cố Tinh Lãng một câu.

Cố Tinh Lãng suy nghĩ hồi lâu, đầu óc xoay chuyển bay nhanh, so với khi hắn chỉ huy nhóm binh lính xung phong liều chết thì còn xoay chuyển mau hơn đâu. Cố tam thiếu liền nghĩ, ta phải nói cái gì thì tiểu thê tử mới nghe hiểu đây? Công chúa Hoàng gia chính là như thế sao? Chỉ cách một mặt tường thành mà là hai thế giới rồi?

Ngọc Tiểu Tiểu nói: "Ngươi đây là hiểu chưa ?"

Cố Tinh Lãng đưa tay liền ôm Ngọc Tiểu Tiểu vào trong ngực, trầm giọng nói: "Con người ta không xấu, ta đối với người khác cũng không tình cảm."

Ngọc Tiểu Tiểu nói: "Đó là ngươi còn chưa gặp được a."

"Ta cùng công chúa đã kết làm vợ chồng , " Cố Tinh Lãng vội la lên: "Ngoại trừ công chúa, ta còn có thể đối với ai có tình cảm?"

Ân? Ngọc Tiểu Tiểu ở trong ngực Cố Tinh Lãng nghiêng đầu, thiếu niên này đối với nàng có tình ý ai!

Cố Tinh Lãng nói: "Công chúa, đời này ta sẽ không có nữ nhân khác , ngươi là thê tử của ta, hai người chúng ta sống với nhau cả đời, không tốt sao?"

Ngọc Tiểu Tiểu nói: "Sống cả đời?"

Cố Tinh Lãng ôm Ngọc Tiểu Tiểu lực đạo lại lớn một chút, nói: "Ừ, sống cả đời."

"Nữ nhân tốt có rất nhiều ai, " Ngọc Tiểu Tiểu đột nhiên lại vì Cố Tinh Lãng thấy đáng tiếc , nam nhân treo cổ trên một cây thật bi ai a.

Cố Tinh Lãng nói: "Nữ nhân tốt có nhiều thì ta cũng không quen biết các nàng. Vậy có tốt đi chăng nữa thì cùng ta có liên quan gì?"

"Ngươi có thể..." Ngọc Tiểu Tiểu muốn nói, ngươi có thể đi ra ngoài nhiều một chút, bạn gái là muốn tìm , trốn ở nhà, đến chết cũng là trạch nam. Đúng là không có tiền đồ .

Bây giờ, Cố Tinh Lãng thật sợ Ngọc Tiểu Tiểu sẽ nói thêm gì nữa, lúc này chỉ để cho Ngọc Tiểu Tiểu nói ba chữ, liền cúi đầu, quyết định, đây là thê tử của hắn, hắn muốn hôn thì có sao đâu! Cố tam thiếu đặt trên môi tiểu thê tử một nụ hôn.

Lần này xem ra Ngọc Tiểu Tiểu muốn giáo dục Cố Tinh Lãng dù có nhiều lời chưa nói đi chăng nữa cũng không nói ra được.

Khi ở Đại Oản quán cơm, lúc cuối Ngọc Tiểu Tiểu có ăn một món điểm tâm ngọt, bánh quế hoa nguyên tiêu, bởi vì ăn nhiều nên lúc này trong miệng còn có hương vị thơm ngọt của đường quế hoa. Cố Tinh Lãng dùng đầu lưỡi mở môi Ngọc Tiểu Tiểu, đi vào, thật cẩn thận dây dưa giữa môi lưỡi Ngọc Tiểu Tiểu. Hương vị ngọt ngào đủ làm Cố tam thiếu trầm mê .


☆, 69: Tiểu đồng bọn của lão nguyên soái.

Xe ngựa đến trước cửa Cố gia , Ngọc Tiểu Tiểu như không có chuyện gì xảy ra xuống xe , Cố Tinh Lãng bị Tiểu Trang Tiểu Vệ khiêng xuống xe ngựa thời điểm, ngượng ngùng nhìn hai người này. Hai người này xuất thân là Đế cung ám vệ , so với người bình thường nhân thì tai thính mắt tinh hơn nhiều, Cố Tinh Lãng xác định vừa rồi ở trong xe, hắn cùng công chúa đối thoại, hai ngườinày nhất định đều nghe thấy .

Tiểu Trang ,Tiểu Vệ nghiêm mặt, nghe thấy , bọn họ cũng phải tỏ ra cái gì cũng không nghe thấy, trách nhiệm của ám vệ  chính là, chủ nhân cho dù là cởi trần, bọn họ cũng phải xem như chủ nhân đang mặc cẩm y hoa phục đâu!

Hai vợ chồng trẻ vào gia môn, Cố Thần mang theo Cố Tinh Nặc cũng từ cửa trước đình viện mặt sau tường Đại Chiếu  đi lại, nhìn đến Ngọc Tiểu Tiểu cùng Cố Tinh Lãng. Lão gia tử mở miệng liền hỏi: "Công chúa, Tam nhi, chất tử được chọn thật sự đổi thành lục điện hạ rồi?"

Ngọc Tiểu Tiểu nói: "Đúng a, gia gia."

Cố Tinh Lãng đầu tiên là ảo não một chút, quên phái người đem tin tức này trước tiên báo với trong nhà . "Tổ phụ, " Cố tam thiếu nói: "Sao mọi người biết được tin này ?"

Cố Tinh Nặc đi tới trước mặt Cố Tinh Lãng , cười nói: "Anh đại nhân phái người đến hỏi, chúng ta mới biết được."

Lão gia tử đánh giá hai vợ chồng trẻ liếc mắt một cái, nói: "Các ngươi có việc gì sao ?"

Hôm nay người đi theo công chúa điện hạ ra ngoài , đều trong nhất thời không biết đáp lời như thế nào , nói ra công chúa tại trước cửa Đại Oản quán cơm bênh vực kẻ yếu, nói đến việc này có thể dài như quyển sách a.

" Đi Ăn cơm  " Ngọc Tiểu Tiểu liền không có rối rắm như mọi người , trả lời lão gia tử một câu. Trừ ăn cơm ra, nàng còn làm chuyện gì sao? Đánh nhau? Đây coi như là sự sao?

"Lại ăn cơm  ?" Lão gia tử tâm tình tốt, liền  hỏi nhiều một câu: "Tiểu Tam nhi mang công chúa đi đâu quán nào ăn ?"

Ngọc Tiểu Tiểu rất cao hứng nói: "Đại Oản quán cơm."

Lão gia tử nháy mắt liền trầm mặc , ở Kinh Thành còn có một quán cơm như vậy?

"Gia gia, ngày khác ta dẫn người đi ăn, " Ngọc Tiểu Tiểu chạy đến trước mặt lão gia tử , ôm lấy cánh tay lão gia tử nói: " Món ăn của quán đó so Đắc Ý tửu trang ăn ngon hơn nhiều ."

Bị tiểu cháu dâu ôm như vậy , lão gia tử nửa ngày chưa phục hồi lại tinh thần, đời này ngoại trừ lúc còn trẻ cùng lão phu nhân, lão gia tử còn chưa bị tiểu cô nương nào chạm qua như vậy đâu.

Ngọc Tiểu Tiểu lôi kéo lão gia tử đi đến mặt sau bức tường , nói: "Gia gia, ta đỡ ngươi đi, hôm nay các ngươi ăn cái gì?"

Lão gia tử nhìn xem chính mình, lại nhìn xem công chúa điện hạ ôm cánh tay mình , một già một trẻ, thôi, bỏ qua quan niệm nam nữ khác biệt, để cho tiểu cháu dâu đỡ chính mình đi đường thì có quan hệ gì? Lão gia tử cất bước đi theo Ngọc Tiểu Tiểu, nói: "Ngươi trước nói với ta xem, ngươi cùng Tiểu Tam nhi vừa rồi ăn cái gì?"

"Nga, thịt bánh trôi, cá, tôm, áp tử, ..."

"Nhiều như vậy?"

"Cáp, là ít a, còn gì nữa không, còn có cá sóc chua ngọt, gia gia, vì sao món này gọi cá sóc chua ngọt đâu? Ta không nhìn thấy thịt  sóc, trong đĩa chỉ có một con cá."

"Ách..."

Cố gia huynh đệ nhìn xem cái này một già một trẻ, thân mật khăng khít biến mất trước tường  Đại Chiếu , Cố Tinh Nặc sờ mới vừa thổi qua râu cằm, nói: "Đó là tổ phụ?" Tổ phụ của bọn họ, khi nào thân thiết như vậy hiền lành như vậy?

Cố Tinh Lãng cũng là sửng sốt nửa ngày, sau đó nói: "Tổ phụ rất thích công chúa."

"Có biết nói chuyện hay không?" Cố đại thiếu liền vỗ một cái tát trên đầu tiểu đệ  , "Tổ phụ đó gọi yêu thương."

Cố Tinh Lãng mím môi cười một cái.

Cố đại thiếu liền cảm thấy ái dồ uy, người này lạnh lùng bây giờ cũng có thể cười tươi như hoa  , người có tức phụ chính là không giống với trước kia a.

Ngọc Tiểu Tiểu đem lão gia tử đưa về thư phòng, ngồi tại trong thư phòng, đi theo lão gia tử đồng thời đối Triệu Thu Minh một nhà chửi ầm lên, ân cần thăm hỏi Triệu gia liệt tổ liệt tông, hơn nữa tại cuối cùng cùng lão gia tử ước hẹn, sau này bọn họ cùng nhau đi đào mộ phần tổ tiên Triệu gia. Lão gia tử cảm thấy lần này mắng một trận thật sướng! Ngọc Tiểu Tiểu cảm thấy rốt cuộc cũng tìm được một người cùng mình có tiếng nói chung !

Ở bên ngoài thư phòng, Lão phu nhân do Từ thị phu nhân đỡ đứng trong chốc lát, nghe bên trong một già một trẻ, mắng Triệu Tương gia sinh nhi tử nhất định không có hậu môn thì không thể nhịn được nữa! Đã bao nhiêu năm, nàng đã cùng cái này lão Quân  ước hẹn  trước, ở trong quân doanh nói lời nói thô tục gì đều có thể, sau khi về đến nhà, những lời này một câu cũng không được nói. Lão gia tử cùng lão phu nhân ở cùng nhau mấy mươi năm, quy củ này một lần không phá vỡ, cho nên ba người cháu trai, ngoại trừ  Cố Tinh Ngôn dưỡng thành tính tình tùy tiện thì Cố Tinh Nặc cùng Cố Tinh Lãng đều là văn võ song toàn văn nhã công tử.

Hôm nay đây là làm sao vậy? Lão phu nhân giận đến  phát run, lão đầu tử này đang nói cái gì a!

Từ thị phu nhân cũng nhíu mày, tiểu thư xuất thân từ thư hương môn đệ đều không nghe không được lời thô bỉ . Từ thị phu nhân trong lòng không thích, nhưng cũng không dám lên tiếng, đỡ lão phu nhân đi ra ngoài hành lang , nhỏ giọng nói: "Mẫu thân, phụ thân đây là cao hứng."

Lão phu nhân vẫn luôn nhịn đến lúc đến đình viện thư phòng của  lão gia tử , mới nói một câu: "Công công của ngươi là người trong quân đội, nói chuyện không thể lọt vào tai thì cũng thôi đi, đường đường Hoàng gia công chúa, như thế nào cũng, ai, mà thôi, đây chính là mệnh số của Tinh Lãng !"

Từ thị phu nhân không nói tiếp lời này, Linh Lung công chúa không giống khuê các thục nữ, kỳ thật Từ thị phu nhân cũng thầm có chút thất vọng, nhưng Từ thị phu nhân nhớ kỹ ơn của  Linh Lung công chúa , luyện võ cũng được, nói chuyện thô tục cũng được, chỉ cần Linh Lung công chúa có thể cùng Cố Tinh Lãng cử án tề mi sống qua ngày thì Từ thị phu nhân liền cảm thấy, chính mình không có gì không thể chịu đựng .

"Nãi nãi cùng nương như thế nào không tiến vào?" Ngọc Tiểu Tiểu mở cửa thư phòng nhìn ra bên ngoài , thấy Từ thị phu nhân đỡ lão phu nhân đi ra cửa viện.

Lão gia tử trên mặt tươi cười chợt tắt, vừa rồi hắn mắng thật vui vẻ, đã quên cùng lão bà ước hẹn.

Ngọc Tiểu Tiểu quay đầu nhìn lão gia tử hỏi: "Gia gia, muốn ta đi gọi nãi nãi cùng nương trở về không?"

"Thôi, " lão gia tử nói: "Tùy các nàng đi thôi, các nàng nữ nhân nhà có nữ nhân gia sự, công chúa ngươi không cần phải để ý đến."

Ngọc Tiểu Tiểu gật đầu.

Một người không có làm tự giác nữ nhân, một người  đem cô nương trước mặt này trở thành tiểu đồng bọn của  mình , cho nên những lời này của lão gia tử , hai người đều cảm thấy không có gì là không đúng.

Lúc này Cố Tinh Lãng đang ngồi trên xe lăn gỗ, do chính đại ca đẩy, hướng đến thư phòng lão gia tử, vừa vặn cùng lão phu nhân cùng Từ thị phu nhân đón đầu chạm mặt nhau.

"Tổ mẫu, mẫu thân, " Cố Tinh Lãng thỉnh an hai vị trưởng bối , nói: "Tinh Lãng trở lại."

Lão phu nhân nhìn tiểu cháu trai liếc mắt một cái, nói: "Việc chọn Chất tử , chuyện lớn như vậy, ngươi cũng không biết trước tiên cho người hồi phủ thông báo một tiếng? Công chúa còn nhỏ, ngươi cũng nhỏ sao?"

Cố Tinh Lãng có chút kinh ngạc, luôn luôn là lão gia tử mắng hắn, lão phu nhân sủng hắn, hôm nay đây là làm sao vậy?

Cố Tinh Nặc vội nói: "Tổ mẫu, Tinh Lãng chỉ là nhất thời quên mất."

"Quên mất, " lão phu nhân lắc đầu, cùng Cố Tinh Lãng nói: "Ta cùng ngươi mẫu thân ở trong nhà lo lắng hãi hùng, ngươi liền không nghĩ đến chúng ta sao? Ta nghe nói ngươi cùng công chúa đi ăn cơm , Tinh Lãng a, ngươi làm việc lúc nào trở nên không đúng mực như vậy  ?"

Lời gửi độc giả:

Tháng 10 số bốn canh thứ nhất dâng lên.

☆, 70: Tức giận trong long lão phu nhân.

Trăm thiện lấy hiếu làm đầu, lão phu nhân chưa nói đến chữ thô tục, nhưng ý nghĩa đều đang nói  là Cố Tinh Lãng bất hiếu, lần này chỉ trích quá nặng . Nếu lúc nàyCố Tinh Lãng  có thể quỳ, liền phải quỳ xuống xin tội với lão phu nhân .

Lần đầu tiên bị tổ mẫu quở trách như vậy , Cố Tinh Lãng luôn luôn là đứa nhỏ hiếu thuận   không biết làm sao .

Cố Tinh Nặc hơi hơi nhăn chân mày, nói: "Tổ mẫu, ngài hôm nay  làm sao vậy?"

Lão phu nhân trừng mắt liếc Cố Tinh Lãng  một  cái, nói: "Ngày sau cũng do ngươi tự mình trải qua, tổ mẫu còn có thể ở bên cạnh ngươi được bao lâu?"

Cố Tinh Lãng vội nói: "Tổ mẫu, ngài sẽ sống lâu trăm tuổi ."

Cố Tinh Nặc nói: "Tổ mẫu, là trong phủ người nào chọc giận ngài sao?"

Lão phu nhân nghẹn một chút, trong lòng nàng đang bừng bừng lửa giận, đang trút giận lên người Cố Tinh Lãng đây.

Từ thị phu nhân nhìn lão phu nhân bị trưởng tử nói trúng tâm sự nói không ra lời , mới mở miệng nói: "Công chúa đang cùng  tổ phụ của các ngươi nói chuyện trong thư phòng  đâu, các ngươi đi thư phòng đi, ta cùng tổ mẫu của các ngươi đi nơi khác một chút."

"Đi thôi, " lão phu nhân vung tay lên.

Cố Tinh Nặc không chờ Cố Tinh Lãng mở miệng, liền đẩy tiểu đệ đi.

Sau khi hai huynh đệ đi rồi , Từ thị phu nhân mới đỡ lão phu nhân đi đến hoa viên, vừa đi vừa nhỏ giọng nói: "Mẫu thân, con cháu đều có phúc của con cháu , ngài bớt giận đi."

Lão phu nhân nói: "Ta còn có thể sống được mấy năm nữa? Ngươi cũng từ từ chuẩn bị đi, ngươi có thể chịu đươc đến bao giờ?"

Từ thị phu nhân cúi đầu nhìn đường, lão phu nhân đối với Linh Lung công chúa có rất nhiều câu oán hận. Từ thị phu nhân xem ra, việc này không thể nghi ngờ vẫn là do đêm động phòng hoa chúc lần đó, Linh Lung công chúa đem lão phu nhân chận ngoài cửa, hơn nữa việc của Thanh Ngọc, lão phu nhân ở trước mặt người trong phủ  mất hết thể diện rồi , tính tình cường ngạnh của lão phu nhân, trong lòng không sinh oán hận mới là việc lạ.

Lão phu nhân sau khi đi được mấy bước thở dài một cái, nói: "Mà thôi, là ta suy nghĩ nhiều, dù sao ngày sau cũng do Tinh Nặc phụng dưỡng ngươi , Tôn thị là người tốt, đức tính tốt, ta còn cầu cái gì nữa?"

Từ thị phu nhân nhỏ giọng nói: "Mẫu thân, công chúa tâm địa thiện lương, con dâu không có gì không yên tâm ."

Lão phu nhân hừ lạnh một tiếng, nhìn thời điểm Linh Lung công chúa ra tay đánh người , nàng cũng không nhìn ra vị công chúa này tâm địa thiện lương chỗ nào. Đánh kẻ thù là rất tốt, nhưng có một ngày, công chúa điện hạ ở Cố gia không được như ý , bị đánh chính là người của Cố gia ah? " Chân củaTinh Lãng , ta đều buồn muốn  chết !" Lão phu nhân ngẫm lại lại thở dài: "Đại phu nói Tinh Lãng phải tĩnh dưỡng, ngươi nhìn hắn xem, mỗi ngày đều đi theo công chúa chạy ra ngoài, hắn tĩnh dưỡng cái gì?"

Từ thị phu nhân nói: "Công chúa nói chân  của Tinh Lãng ."

" Sẽ khỏe lại?" Lão phu nhân lạnh nhạt nói: "Chờ đến ngày Tinh Lãng có thể đi rồi lại nói với ta những lời này."

Từ thị phu nhân cười khổ nói: "Mẫu thân, công chúa sẽ không hại Tinh Lãng, trước kia Tinh Lãng cùng phụ thân và huynh trưởng ở trong quân đội, chưa thực sự ra ngoài chơi , con dâu nhìn Tinh Lãng cùng công chúa ở cùng một chỗ vui vẻ, con dâu thực cảm tạ công chúa."

Lão phu nhân liếc Từ thị liếc mắt một cái, lời hay đều bị con dâu này nói hết rồi, nàng còn có thể nói cái gì?

"Mẫu thân, " Từ thị phu nhân nhỏ giọng khuyên lão phu nhân nói: "Đó là công chúa điện hạ a, nàng chính là giết Thanh Ngọc, mẫu thân ngài lại muốn như thế nào đây?"

Lần này xem ra lão phu nhân càng không có gì để nói , đúng a, đó là Hoàng gia công chúa, ngươi chướng mắt nàng, ngươi có thể làm gì công chúa ? Đừng nói Cố Tinh Lãng thích vị công chúa này, nếu Cố Tinh Lãng không thích thì người của Cố gia dám hưu công chúa điện hạ sao?

Sau khi hai người mẹ chồng nàng dâu nhỏ giọng nói chuyện đi xa, Vương ma ma mang theo Tiểu Trang cùng Tiểu Vệ từ mặt sau cây cối đi ra."Phi!" Vương ma ma hướng dưới đất chửi thề một tiếng, nói: "Nàng còn dám chê công chúa của chúng ta  đâu!"

Tiểu Trang nói: "Ma ma, công chúa có chỗ nào không tốt sao?"

Vương ma ma nói: "Lão hồ đồ , công chúa của chúng ta có chỗ nào không tốt."

"Đúng vậy " Tiểu Trang nói: "Không có công chúa của chúng ta, nàng còn có thể  trở về nhà sao?"

Ngọc Tử Dịch không làm chất tử đổi thành Ngọc Tử Minh. Vương ma ma cảm thấy thực hạnh phúc, nhưng lúc đứng sau cây , nghe lão phu nhân nói công chúa nhà nàng không tốt.  Cảm giác hạnh phúc  của Vương ma ma  lập tức mất tăm, hận không thể xông tới trước mặt lão phu nhân , cùng lão thái thái này lý luận một phen. Mối hôn sự này rốt cuộc là ai chiếm tiện nghi, ai thiệt thòi, dựa vào cái gì mà ghét bỏ công chúa nhà nàng không tốt a?

Tiểu Trang đứng bên cạnh nghe Vương ma ma cùng Tiểu Trang hai người oán giận, sau đó cười một cái, không để ý nói: "Ma ma, ca, hai người quản lão phu nhân nghĩ như thế nào làm gì? Phò mã gia thích công chúa không phải là tốt rồi sao? Thánh Thượng dù như thế nào đi nữa cũng có thể nhìn công chúa bị  một lão thái thái bắt nạt sao?"

Vương ma ma giận dữ khó tiêu nói: "Đi rồi một Thanh Ngọc, nói không chừng ngày mai đến lam ngọc, sau này đến cái bạch ngọc! Ai biết lão thái thái này muốn làm gì đâu?"

Nghe Vương ma ma nhắc tới Thanh Ngọc, nghĩ tới cảnh sau khi đêm hôm đó Thanh Ngọc chống lại công chúa nhà mình, Tiểu Trang cùng Tiểu Vệ đều im lặng , giống như nếu sau này dến cái gì ngọc, đều sẽ không có kết cục tốt a. Trước âm mưu quỷ kế Công chúa có thể không biết, nhưng công chúa của bọn họ  phất tay một cái là có thể phá hủy một tầng lầu, nữ nhân nào có thể chịu đựng được?

Trong thư phòng, trước mặt hai người cháu, lão gia tử không cùng Ngọc Tiểu Tiểu ân cần thăm hỏi liệt tổ liệt tông Triệu Thu Minh nữa , hỏi Cố Tinh Lãng chuyện tiến cung,   sau đó để Cố Tinh Nặc lưu lại nói chuyện, còn Ngọc Tiểu Tiểu cùng Cố Tinh Lãng trở về phòng nghỉ ngơi.

Ngọc Tiểu Tiểu cũng không cho người hầu hạ, chính mình đẩy Cố Tinh Lãng đi đến đình viện hai người trụ.

Cố Tinh Lãng cho  nha hoàn cùng đám tiểu tư  lui về sau, nhỏ giọng hỏi Ngọc Tiểu Tiểu: "Vừa rồi tổ mẫu cùng mẫu thân có đến không?"

"Có a " Ngọc Tiểu Tiểu nói: "Nhưng mà không vào trong, ở cửa đứng một lát liền đi rồi."

Cố Tinh Lãng nói: "Lúc đó Ngươi cùng tổ phụ đang nói chuyện gì?"

"À " Ngọc Tiểu Tiểu nói: " Khi đó ta cùng tổ phụ  đang thương lượng sự tình đâu." Như thế nào đi đào mộ phần tổ tiên Triệu gia , đây là chuyện phải nghiêm túc thương lượng.

Cố Tinh Lãng càng nghĩ càng không rõ , điều này cũng không chọc đến tổ mẫu a.

"Hoa nở , " lúc này Ngọc Tiểu Tiểu đang đứng trước một bồn hoa , khiến cho Cố Tinh Lãng nhìn hoa trong bồn hoa.

Trong bồn hoa, mấy đám hoa Thu Cúc nở vừa vặn, sắc hoa vàng nhạt, không kinh tân trang, cúc diệp bộ dạng loạn một chút, nhưng tự nhiên trưởng thành, có tự nhiên trưởng thành hương vị.

Cố Tinh Lãng nói: "Công chúa thích hoa cúc?"

"Ta cái gì hoa đô thích, " Ngọc Tiểu Tiểu nói, sau đó ngẫm lại lại thêm một câu: "Giới hạn tại hoa a." Vượt qua tự nhiên thực vật phạm trù ngoài , gì kia hoa, Ngọc Tiểu Tiểu không yêu.

Cái gì gọi là giới hạn tại hoa? Cố tam thiếu không rõ, đang muốn hỏi lại, dọc theo hành lang hai nhi tử  của Cố Tinh Nặc đang chạy đến, vừa chạy vừa kêu: "Tam thúc, công chúa điện hạ."

Thấy hai đứa cháu nhỏ, Cố Tinh Lãng tươi cười lại thêm một chút, lớn tiếng nói: "Chạy chậm một chút."

Ngọc Tiểu Tiểu chờ hai cái tiểu cầu chạy gần đến , bước lên một bước, một tay xách một cái, đem hai cái tiểu cục thịt đều xách trên tay, nói: "Vì cái gì gọi hắn tam thúc, kêu ta công chúa điện hạ đâu?"

Cố tuần nghiêng đầu nhỏ nhìn Ngọc Tiểu Tiểu, nói: "Bởi vì ngươi là công chúa điện hạ a."

Cố Tấn bốn tuổi ,  nước miếng có chút khống chế không được, hút ực một cái , hỏi Ngọc Tiểu Tiểu: "Chúng con đây kêu người là gì nha?"

Lời gửi độc giả:

Canh thứ hai dâng lên.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro