Chương 15 Nô Lệ, Ta Muốn Sử Dụng Em

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khí tức ướt sũng ấm áp dán lên môi, chỉ trong chớp mắt, Trương Triết Hạn liền há miệng bắt lấy đầu lưỡi gây rối kia, một tay ôm chặt eo cậu để cậu càng gần sát mình, một tay còn lại thong dong ấn xuống cái nút khiến tấm kính đen được nâng lên, ngăn cách tầm mắt từ ghế trước.

Nam nhân tựa hồ cũng không nóng lòng thu hồi quyền chủ động, anh nhắm mắt hưởng thụ nụ hôn có chút ngại ngùng ngây ngô lại dị thường nóng bỏng của Cung Tuấn, thỉnh thoảng cũng thích hợp đáp lại, mặc cho cái lưỡi mềm mại kia vừa lỗ mãng vừa thẹn thùng du tẩu trong miệng anh. Đợi đến khi nô lệ của anh khẽ thở gấp, hơi tách ra để thở, anh mới một phen chế trụ gáy của đối phương, toàn diện xâm nhập khoang miệng ấm áp ướt át kia.

"Ưm.ư......" Miệng lưỡi hết thảy bị chưởng khống khiến Cung Tuấn phát ra một tiếng giọng mũi mơ hồ, chuyển động của nam nhân khiến thân thể cậu dần dần khô nóng lên, đến khi mất trọng tâm mà cả người mềm nhũn, áo khoác màu đen từ đầu vai trượt xuống, lộ ra nửa người trên trần trụi. Trương Triết Hạn rốt cuộc buông tha môi cậu từ giữa nụ hôn sâu, Cung Tuấn há miệng thở hổn hển bị đặt trên ghế sau.

Khí tức ấm áp của nam nhân từ phía trên bao phủ cậu, dây dưa nhỏ vụn từ môi dần đi xuống, Cung Tuấn ngoan ngoãn ngửa cổ ra phía sau, tùy ý để đối phương liếm lộng hầu kết của cậu. Khi đầu lưỡi nóng ướt chậm rãi lướt qua núm vú bên phải, cậu không áp chế được tiếng rên rỉ thoát ra từ miệng: "Chủ nhân......"

Ngón tay của Trương Triết Hạn mơn trớn lồng ngực còn chưa tiêu tán hồng ngân của cậu, cảm thụ được làn da run rẩy phập phồng, trong thanh âm đè thấp chứa đựng ái muội: "Nô lệ, ngươi còn chưa trả lời vấn đề của ta."

"Tôi...... Không biết......" Dục vọng xông lên đầu óc, sớm đã mất đi năng lực suy nghĩ: "Ư..ư..." Liếm lộng biến thành cắn nuốt, nhũ thủ đau đớn khiến cả người cậu run lên, rốt cuộc nhớ lại cái vấn đề bị vứt ra sau đầu kia. Thanh âm nhiễm tình có chút mất tiếng, cậu run rẩy mở miệng: "Tôi... em thích ở cùng một chỗ với ngài......" Cậu dừng một chút, phảng phất như không còn gì để mất khép lại ánh mắt, nói: "Không chỉ thích ở cùng một chỗ, em... em thích ngài......"

Đối với loại người này chậm nhiệt lại bị động như Cung Tuấn, lời thổ lộ đơn giản này đã chạm đến cực hạn của cậu. Sau khi khanh khanh ba ba nói xong, cậu không dám nhìn biểu tình đối phương, dùng mu bàn tay che khuất ánh mắt, giống như con đà điểu tự lừa mình dối người.

Bên trong xe yên lặng không một tiếng động.

Cánh tay che mặt bị người bắt lấy, Cung Tuấn đỏ mặt xấu hổ mở mắt, lọt vào tầm mắt cậu là ánh mắt mang theo tiếu ý của nam nhân.

"Em làm sao biết, ta không thích em như em thích ta?"

Cung Tuấn cảm thấy mình triệt để luân hãm.

Cậu đem thân mình ngâm trong bồn tắm đổ đầy nước ấm trong phòng cậu, trong đầu toàn là bộ dáng nam nhân đem cậu đặt dưới thân. Cậu đem mỗi một từ của câu nói kia lẩm nhẩm lại một lần, như đang trong độ tuổi học sinh không ngừng nghiền ngẫm lý giải ý nghĩa của chúng nó.

Thích.

Hương vị cà phê thuần khiết, nắng ấm trong mùa đông, trò chơi thú vị, thành tựu của sự nghiệp...... Nếu muốn, những việc đã trải qua hay tất cả những thứ tốt đẹp nhất màtôi cóđược, đều có thể dùng mấy chữ"qua loa", "mơ hồ" này đểám chỉ.

Mà anh lại bất đồng.

Thời điểm nói ra khỏi miệng, tôi nhưđang vụng trộm tiếp cận thần thánh linh thiêng, kinh sợ, thật cẩn thận. Chỉ có thể lấy toàn bộ dũng khí, tôi mới dám bước một bước nhỏvề phía trước.
— Em làm sao biết, ta không thích em như em thích ta?

Ánh mắt ôn nhu khắc cốt có thể hòa tan bóng đêm, cũng đã hòa tan tâm của ta.
Chiếc gương bị hơi nước bám vào, Cung Tuấn thấy khuôn mặt mơ hồ của chính mình.

Nguyên lai, thời điểm nghĩ đến anh, biểu tình của tôi là như vậy.

Mỉm cười, coi như đó là giấc mộng đẹp đẽ nhất, hạnh phúc nhất của tôi.

Cậu hít sâu một hơi, chậm rãi đem chính mình chìm vào trong nước, phun ra một chuỗi bọt khí.

Nửa giờ sau, Cung Tuấn đã tắm rửa sạch sẽ, dựa theo yêu cầu của chủ nhân mà xuất hiện trong Lồng Sắt.

Ngọn đèn tụ lại trên ghế sô pha bằng da dành cho một người đặt ở trung tâm gian phòng.

Trương Triết Hạn đứng bên cửa sổ, trong tay cầm một chiếc thước bản bằng kim loại màu bạc, trên người chỉ mặc một kiện dục bào, hiển nhiên cũng vừa tắm rửa. Cung Tuấn im lặng quỳ xuống, chờ đợi chủ nhân của cậu đưa ra mệnh lệnh.
"Ngồi xuống." Nam nhân gõ gõ thước bản trong tay trên sô pha dành cho một người.

Đó là chỗ ngồi chuyên chúc của chủ nhân.

Cung Tuấn chần chờ một chút, đứng dậy phục tùng mệnh lệnh.

"Hai chân tách ra, gác lên trên tay vịn."
Trong chớp mắt nghe thấy mệnh lệnh này, mặt cậu nhanh chóng đỏ bừng.

Sô pha dành cho một người cũng không nhỏ hẹp, thời điểm đầu gối cong lên, gác chân sang hai bên tay vịn bằng da, hai chân mở ra góc độ đủ lớn để bộ vị yếu ớt hoàn toàn lộ rõ. Hai chân nâng lên khiến kẽ mông cũng hơi bị tách ra một chút. Thân thể trắng nõn của Cung Tuấn bởi vì xấu hổ mà ửng hồng. Cậu quẫn bách nghiêng mặt đi, lấy tư thế khuất nhục phơi bày thân thể trước mặt chủ nhân của mình.

Thước bản thong thả xẹt qua thân thể, lưu lại một tia xúc cảm lành lạnh. Khi nó không kiêng nể gì đi đến giữa hai chân, gây xích mích với ngọc hành bán cương kia, Cung Tuấn theo bản năng rụt lui thân mình về phía sau. Chỉ chớp mắt cậu liền biết mình phạm vào sai lầm gì, thanh âm "Chủ nhân......" kia còn chưa thoát ra khỏi miệng, mặt đùi trong dĩ nhiên trúng một roi không nhẹ.

"Nếu em thích động đậy như vậy, ta thành toàn cho em." Khóe mắt Trương Triết Hạn hơi rũ xuống, dùng thước bản lạnh lẽo đặt ở phía sau hậu huyệt, trầm giọng nói: "Lấy ngón tay tự khuếch trương cho ta xem."
Nghe vậy, Cung Tuấn không thể tin mở to hai mắt.

"Cho em mười phút, sau mười phút ta sẽ đem món đồ chơi trên bàn kia cắm vào. Nếu trình độ khuếch trương của em chưa đủ......" Nam nhân chậm rãi nhếch môi, lộ ra một nụ cười trêu tức lại mang theo cảm giác áp bách: "Em có thể thử nghĩ một chút liền biết kết quả."

Trương Triết Hạn luôn nói là làm, sau khi hạ mệnh lệnh tuyệt đối sẽ không thay đổi, ngoan ngoãn vâng lời mới là đường sống duy nhất. Cung Tuấn quay đầu thoáng nhìn mát xa bổng bằng cao su to bằng cánh tay trẻ con trên bàn, sắc mặt trắng bệch. Kích thước kia dù cho làm tốt khuếch trương, cắm vào cũng sẽ thập phần gian nan, mà dưới tình huống không chuẩn bị tốt...... Chỉ tưởng tượng thôi cũng thấy cả người phát đau.
Từ vài lần trước nam nhân trêu chọc, Cung Tuấn mơ hồ đã biết quá trình khuếch trương là như thế nào. Nhưng mà biết là một chuyện, thực tế thao tác lại là một chuyện khác. Giờ phút này, phải mở rộng hai chân trước mắt nam nhân, lấy ngón tay đùa bỡn hậu huyệt của chính mình, thật sự là khiến cậu xấu hổ không biết làm thế nào cho phải.
Cung Tuấn chân tay luống cuống nhìn chủ nhân của cậu, trong mắt có vài phần ý vị cầu xin. Mà nam nhân lại chỉ vừa ôm cánh tay tựa vào sô pha đối diện cửa sổ sát đất vừa nhìn cậu, ngẩng đầu liếc qua đồng hồ treo trên tường, mặt không chút thay đổi báo giờ: "Em còn chín phút."

Nôn nóng cùng quẫn bách xen lẫn một chỗ, Cung Tuấn không hề có đường lui nhận mệnh nhắm mắt lại, đem ngón tay giữa của tay phải đâm vào hậu huyệt. Trong nháy mắt, đốt ngón tay bị dũng đạo ấm áp căng chặt vây quanh, bởi vì bị dị vật đột nhập nên hậu huyệt theo bản năng chống cự co rút lại, đè ép ngón tay. Ngón tay của chính mình khuấy động trong thân thể, cảm giác xấu hổ ấy không cách nào hình dung được, mặt Cung Tuấn nóng bừng như muốn thiêu đốt, tầm mắt vẫn không dám nhìn đối phương. Cậu chậm rãi rút ngón giữa chưa vào đến tận gốc, muốn thử gia nhập ngón trỏ.

Mặt đùi trong trúng một phát thước bản. Cung Tuấn hốt hoảng ngẩng đầu, tầm mắt mờ mịt nhìn sang bên cạnh chủ nhân của cậu, thấy mấy bình bôi trơn đã sớm được chuẩn bị tốt trên bàn, mới hiểu được anh vì sao cắt ngang hành động của mình.

Trực tràng sẽ không phân bố dịch thể để làm trơn, dưới trạng thái bên trong khô ráo như vậy mà ma sát và va chạm sẽ rất dễ dàng thụ thương. Trong quá trình điều giáo của Trương Triết Hạn, sau khi thanh tẩy xong, Cung Tuấn có thói quen làm bôi trơn đơn giản, mức độ để một ngón tay đi vào cũng không khó khăn, nhưng lại không đủ ướt át đến mức có thể hoàn thành toàn bộ công tác khuếch trương.

Mà vừa rồi một mực khẩn trương và thẹn thùng khiến cậu căn bản ngay cả trình tự này cũng quên, giờ phút này vội vàng đỏ mặt bổ sung.

Hai căn ngón tay thong thả tạo thành hình vòng cung, trơn dịch hơi lạnh tiến vào cơ thể cực nóng khiến cậu run rẩy. Thở dốc càng thêm nặng nhọc, Cung Tuấn muốn thử thả lỏng phần bụng và bắp đùi buộc chặt của mình, thích ứng với cảm giác niêm màng chống cự: "Ưm.hưm......" Ngón tay chuyển động đè ép đến một chỗ nào đó, thân mình cậu run lên, phát ra một tiếng than nhẹ, lại xấu hổ mà gắt gao cắn chặt môi.

Trên sô pha bằng da màu đen, da thịt trắng nõn óng ánh ửng đỏ dưới ánh đèn. Giữa hai chân mở rộng, bị mệnh lệnh cắm ngón tay đùa bỡn chính hậu huyệt của mình. Càng lúc tiếng thở dốc càng nặng nề hơn, lồng ngực phập phồng trong bóng đêm yên tĩnh nhuộm khí tức ái muội, thỉnh thoảng còn có âm thanh giọng mũi hỗn loạn ngắn ngủi cố đè nén.
"Cảm giác dùng ngón tay cắm vào chính bản thân mình, rất thoải mái sao?" Thước bản lạnh lẽo bóng loáng cố ý ma sát đỉnh ngọc hành cương cứng, nam nhân nghiền ngẫm nhìn cậu, nói: "Cứng rắn thành như vậy."

"Chủ nhân......" Khiêu khích tình sắc trắng trợn như vậy khiến Cung Tuấn xấu hổ hận không thể tìm cái lỗ mà chui vào, thanh âm mang theo một tia nức nở, hết sức nhuyễn mị sinh hương. Giờ phút này, tràng bích bị dung nạp ba ngón tay, vì cảm giác xấu hổ mà kịch liệt co rút lại, cả thân thể cậu đều run lên. Lồng ngực phập phồng, đầu vú hồng hồng nộn nộn đã sớm đứng thẳng.

"Còn một phút đồng hồ." Trương Triết Hạn dùng thanh âm trầm thấp tuyên cáo hiện thực tàn khốc càng ngày càng tới gần.

Cung Tuấn hốt hoảng gia tăng một ngón tay, thân thể theo bản năng lại kháng cự. Hậu huyệt bài xích dị vật thô to xâm nhập, toàn bộ các cơ dưới bụng đều buộc chặt. Cậu khó chịu thở hổn hển, ngửa cổ ra sau, khóe mắt có dấu vết ẩm ướt: "Chủ nhân...... Ưm...ư."

"Thả lỏng." Tay của nam nhân hướng về phía mặt đùi trong của cậu, nhẹ nhàng nhu ấn xung quanh huyệt khẩu. Một tay còn lại chậm rãi đem bốn căn ngón tay kia rút ra, sau đó thuận lý thành chương tiếp quản toàn bộ lãnh thổ: "Đem chân mở lớn."

"Hưm...ư..ư.." Cung Tuấn cảm nhận được ngón tay mang theo trơn dịch tiến vào cơ thể mình, phát ra tiếng trơn dịch khuấy động. Khi ngón tay dần dần căng ra, ấn ấn đến một chỗ nào đó, một cỗ kích thích cường liệt nổ tung xông thẳng lên đại não: "A –" Cậu kêu khóc giật nảy thân mình, muốn bắn ra lại bị người gắt gao nắm chặt phần gốc, đem tất cả dục vọng gắt gao ngăn chặn: "Chủ nhân...... A a...... Cầu ngài, để em bắn......"

"Xuỵt." Trương Triết Hạn cúi người ghé vào lỗ tai cậu, nhẹ giọng nói: "Nhìn ta, nô lệ."

Trong mắt Cung Tuấn tràn ngập hơi nước, thê lương nhìn anh: "Chủ nhân...... Thật khó chịu......"

"Ngoan, nhẫn nại một lát. Đêm còn rất dài, chúng ta từ từ đến." Nam nhân trấn an hôn hôn trán cậu, ngón tay dần dần lui ra, ngay sau đó, căn mát xa bổng thô to kia đặt trước huyệt khẩu đã được khuếch trương. Trước khi Cung Tuấn còn chưa kịp phản ứng, đẩy vào trong.

Cung Tuấn hít mạnh một hơi, thân thể liều mạng lui về phía sau. Nhưng mà bộ phận yếu ớt nhất còn bị Trương Triết Hạn nắm trong tay, vừa lui một chút đã bị kéo đến phát đau, nước mắt thiếu chút nữa rơi xuống. Lúc này không dám động nữa, chỉ liên tục lộn xộn cầu xin: "Chủ nhân, rất thô...... Cầu ngài...... Em không cần......"

"Lại lộn xộn lần nữa, ta sẽ đổi cái càng to hơn." Trương Triết Hạn trầm giọng cảnh cáo như tối hậu thư, đánh tan cầu xin của Cung Tuấn.

Không có đường để trốn.
Dị vật thong thả tiến vào khiến cơ vòng của Cung Tuấn triệt để chống cự, mỗi một tấc một tấc ma sát tràng bích. Trong mắt cậu tràn đầy hơi nước, vô lực dựa vào sô pha, bắt buộc mình thả lỏng cơ thể, thừa nhận xâm nhập rõ ràng như vậy.

Mặc dù là bị đối đãi thô bạo, nhưng vẫn có khoái cảm. Mỗi lần đụng tới chỗ kia, tình dục tán loạn trong thân thể không thể khống chế khiến cậu mất phương hướng. Tiếng rên rỉ mang theo giọng mũi như tiểu thú nức nở, biểu tình cố nén tình dục phân không rõ là thống khổ hay là khoái hoạt. Khóe mắt ngân ngấn lệ càng ngày càng ẩm ướt, thân thể trắng nõn nhuộm những đạo hồng ngân đỏ sẫm ngang dọc, cậu run rẩy, như một món đồ ngọt tản mát hương vị tình dục mê người.

Giờ phút này cậu vô pháp chú ý tới, trong mắt nam nhân vẫn nhìn cậu kia, vài ánh sáng tối đen dần dần tụ lại một chỗ, như biển cả thâm trầm vô biên.
Thanh âm trầm thấp, hơi khàn khàn vang lên bên tai cậu.

"Nô lệ, ta muốn sử dụng em."

Cung Tuấn tỉnh tỉnh mê mê nhìn Trương Triết Hạn, còn chưa kịp phản ứng lại đã bị ôm ngang lên. Tư thế biến hóa khiến dị vật cắm trong cơ thể càng xâm nhập sâu hơn, cậu hừ nhẹ một tiếng, thở hổn hển đưa tay ôm lấy cổ nam nhân để dựa vào.
Thân thể ôn nhuyễn trong lòng, khuôn mặt lã chã chực khóc, cậu ngoan ngoãn phục tùng không chút phản kháng, nhất thời khiến dục vọng luôn đè nén trong mắt nam nhân triệt để bùng cháy, nháy mắt lan tràn thành biển lửa thiêu đốt cuồn cuộn. Một đường đem Cung Tuấn ôm vào phòng ngủ tầng hai, sau đó cúi người đem cậu đặt trên chiếc giường mềm mại. Phảng phất như dã thú đói khát đã lâu, nay bắt được một con mồi, vội vã muốn ăn nhưng lại luyến tiếc.

Những nụ hôn nhỏ vụn từ môi di chuyển xuống phía dưới, liếm láp, khẽ cắn, lưu luyến khiêu khích trên những khu vực mẫn cảm khiến Cung Tuấn run rẩy, xẹt qua vài vết roi đỏ tươi còn chưa kịp tiêu tan, như đang dấu hiệu lãnh thổ trên thân thể bạch ngọc kia, lưu lại ấn ký thuộc về riêng mình.

"Ân......" Cung Tuấn động tình, toàn bộ thân thể đều mềm nhũn, vô lực nằm ngửa, tùy ý để nam nhân chủ động chi phối hết thảy. Mặt đùi trong bị môi răng tra tấn, chốc chốc kéo căng, chốc chốc lại run rẩy. Gối đầu được lót dưới thắt lưng, đầu gối bị nâng lên, kéo ra hai bên, mát xa bổng thô to cắm trong hậu huyệt e lệ hiện ra trước mắt đối phương: "Không nên nhìn......" Cậu xấu hổ run rẩy, muốn đem hai chân khép lại, nhưng căn bản vô lực chống cự, bị mở ra đến góc độ lớn hơn.

"Không cho phép nhúc nhích." Nam nhân cởi dục bào trên người, tùy tiện vứt trên mặt đất.

Thân hình trần trụi.
Cơ nhục sạch sẽ đường cong xinh đẹp.
Như dục vọng đầy nguy hiểm của dã thú.
Đối mặt với Trương Triết Hạn như vậy, Cung Tuấn chỉ cảm thấy ngay cả không khí cũng nóng lên, khát vọng xao động trong cơ thể càng ngày càng nghiêm trọng. Nhưng khi tầm mắt cậu dừng ở kích thước kinh người của hung khí trên khố hạ đối phương, sắc mặt trắng bệch, bất an run run.

Nam nhân an ủi vỗ nhẹ mông cậu, rút mát xa bổng đang khuấy động trong hậu huyệt ra, thanh âm trầm thấp dịu dàng có thể khiến người ta động tâm: "Nô lệ, ta sẽ không thương tổn em." Anh nhẹ giọng nói: "Vĩnh viễn sẽ không."

Nghe được bốn chữ này, mũi Cung Tuấn bỗng nhiên có chút chua chua. Tính khí nơi khố hạ của Trương Triết Hạn đã sưng đến tình cảnh như vậy, đều là nam nhân, cậu biết nhẫn nại có bao nhiêu khó chịu. Vì muốn đem tất cả khả năng phát sinh thương tổn và cảm giác đau đớn hạ đến mức thấp nhất, chủ nhân dùng phương thức gần như biến thái để áp chế dục vọng của mình, dùng khúc dạo đầu dài dòng kiên nhẫn đợi cậu từng bước thích ứng.

— Em làm sao biết, ta không thích em như em thích ta?

Trong lúc hoảng hốt, Cung Tuấn bỗng nhiên nhớ tới câu nói kia của anh, trong lòng như được thứ gì đó lấp đầy, ôn nhu mà ấm áp.

Mát xa bổng triệt để rời khỏi thân thể, đỉnh tính khí cứng rắn mà cực nóng đặt sau huyệt khẩu. Cung Tuấn cố nén bản năng muốn lui về phía sau, run run rẩy rẩy mở miệng: "Chủ nhân...... Mọi thứ của em đều thuộc về ngài...... Thỉnh ngài......" Nói tới đây lại không nói được nữa, trên mặt ửng lên hai vầng mây hồng. Dùng con ngươi ầng ậng nước nhìn đối phương, e lệ thoáng nâng hạ thân lên, phối hợp mở ra góc độ lớn để đối phương tiến vào. Tựa như cống phẩm hiến tế, thành kính đem chính mình giao cho thần linh.

Lý trí liền đứt đoạn. Trương Triết Hạn nhịn không được, động thân đem tính khí chen vào u huyệt bí ẩn kia.

"Ư.ưwm....." Ái muội rên rỉ trầm bổng trong phòng ngủ. Tính khí cực đại so với mát xa bổng còn lớn hơn, đem cơ vòng mở ra đến cực hạn, Cung Tuấn cả người run lập cập, từ từ nhắm lại hai mắt, lấy tay nắm chặt ga giường.

Hô hấp của nam nhân cũng nặng nhọc. Bị niêm màng nóng ướt chặt chẽ vây quanh, khoái cảm cực hạn từ một chỗ kia truyền khắp cơ thể: "Mở to mắt." Trương Triết Hạn đem hai chân vô lực rũ xuống bên người của Cung Tuấn mở ra góc độ lớn hơn, dùng bàn tay nâng cái mông cậu lên, khiến cho phần dưới bụng của cậu cũng bị nâng lên.

Dưới góc độ như vậy, tiểu nô lệ có thể rành mạch nhìn thấy mỗi một chi tiết mình bị chủ nhân tiến vào. Giống như là một hồi nghi thức đơn giản mà thô bạo, tỏ rõ chủ nhân triệt để chiếm giữ nô lệ.
Dưới mệnh lệnh của chủ nhân, Cung Tuấn run rẩy nhìn hung khí dữ tợn kia thong thả lại cương quyết từng tấc từng tấc xâm nhập mình, dũng đạo bị dị vật thô to xâm nhập, tạo ra cảm giác cực hạn khiến cậu không thở nổi. Mỗi một phân côn thịt tiến nhập, trơn dịch tràn đầy trong cơ thể liền bị bài trừ một ít, theo kẽ mông chảy xuống, ướt nhẹp ga giường.
"Ngoan, thả lỏng." Thanh âm Trương Triết Hạn có chút mất tiếng, kiên nhẫn nhẹ nhàng xoa xoa huyệt khẩu. Trong chớp mắt người dưới thân dần dần vô lực hạ eo, anh động thân một cái, đem cả căn khí quan kia triệt để đi vào.

"A~~~" Đột nhập như vậy khiến Cung Tuấn bất ngờ không kịp đề phòng, cậu như bị điện giật mà cong thân thể lên, thở dồn dập lên tiếng. Dũng đạo co rút lại, đem cái vật cực nóng nằm ngang trong cơ thể gắt gao bọc lấy. Nam nhân thét lớn một tiếng, cười khổ: "Thả lỏng một chút, tiểu nô lệ của ta, em kẹp quá chặt."

Cự thú nằm trong u huyệt vẫn không nhúc nhích như đang ngủ đông, có lẽ là để đối phương có đủ thời gian để thích ứng. Trương Triết Hạn cúi người, không ngại dùng những nụ hôn nhỏ vụn trấn an cảm xúc của cậu. Đầu lưỡi nóng ướt của nam nhân cuốn lấy nụ hoa nộn nộn trên ngực, đem nó ngậm vào miệng, điên cuồng cắn nuốt. Đau đớn cùng tê dại rất nhỏ xen lẫn một chỗ, khiến nhân nhi dưới thân bởi vì khó chịu mà tình dục tiêu tán lại bị khơi mào lần nữa.

"Chủ nhân...... nhẹ~~" Trong mắt Cung Tuấn tràn ngập sương mù ẩm ướt, thở hổn hển, thân thể buộc chặt dần thả lỏng, cảm giác hậu huyệt ê ẩm căng phồng trướng trướng khiến cậu sắp nổi điên, không quan tâm phun ra hai chữ: "Ôm em......"

Phía trên truyền đến một tiếng cười nhẹ ái muội: "Lá gan em càng lúc càng lớn, hiện tại dám ra lệnh cho ta, hửm~?" Lời nói mang theo giọng mũi, nam nhân đem hung khí chậm rãi rút ra ngoài, rồi lại mạnh mẽ tiến vào, Cung Tuấn sợ hãi kêu một tiếng, thở gấp bắt được hai tay Trương Triết Hạn chống hai bên thân thể cậu.

Nam nhân nắm lấy cổ tay cậu, đặt trên đỉnh đầu, bắt đầu thong thả trừu sáp. Mỗi một lần đều nhẹ nhàng chậm rãi rút ra, sau đó hung mãnh đâm vào chỗ sâu nhất. Cắm thẳng vào tới tận gốc, tiếng vang tinh hoàn phát vào mông thịt như âm hưởng vỗ tay hoan nghênh, cùng thanh âm trơn dịch bị khuấy động khi ma sát, hình thành bản hoà tấu tình sắc mà dâm mỹ. Cường thế mà hữu lực xâm chiếm như vậy khiến Cung Tuấn hoàn toàn bại trận, đứt quãng rên rỉ: "hức...hức... Chủ nhân, em biết sai...... A, em biết sai......"
Tần suất trừu sáp không ngừng nhanh hơn, Cung Tuấn giống như một con thiên nga gần chết, ngửa cái cổ thon dài ra sau, mang theo thanh âm nức nở rên rỉ vang vọng trong phòng. Thời điểm đỉnh dương vật cực nóng đụng phải một chỗ nào đó, tuyến thể bị đè ép mang đến khoái cảm cực hạn khiến trước mắt cậu tối đen một trận, suýt ngất xỉu. Tính khí thanh tú giữa hai chân cậu tràn ra giọt lệ trong suốt. Cung Tuấn run rẩy, run giọng hô: "A — chỗ đó, không cần...... Chủ nhân......"

"Không cần?" Giọng nói nhiễm tình dục của Trương Triết Hạn nghe vào tai như thuốc phiện khiến người ta trầm mê: "Lại để ta nghe thấy hai chữ này, ta liền chặn miệng em, sẽ làm em đến mức khóc không được mới thôi." Kế tiếp mỗi một lần va chạm đều đâm thẳng đến điểm cực độ mẫn cảm kia. Bị đâm đến thất điên bát đảo, Cung Tuấn đã sớm mất đi năng lực suy nghĩ, khóe mắt không ngừng ngưng tụ nước mắt, đọng lại trên lông mi, khàn giọng hô: "A — em chịu không nổi...... Chủ nhân, cầu ngài......" Cả người ửng hồng khiến cậu thoạt nhìn thập phần mê người, hai tròng mắt mất tiêu cự, chỉ còn một mảnh mê ly. Tất cả giác quan đều mất, chỉ cảm thấy thứ kia liên tục xâm chiếm mang đến tầng tầng kích thích, xao động phập phồng, khoái cảm cực hạn muốn được phóng xuất.

"Trước khi ta cho phép, không được bắn." Mệnh lệnh của nam nhân lượn lờ bên tai, mà giờ phút này Cung Tuấn sớm đã mê thất trong bể tình dục mãnh liệt. Dưới tầng tầng xâm nhập nào đó, cậu rất khó tự kiềm chế, khóc nức nở, uốn cong thân thể như con cá nhỏ mắc cạn. Bạch trọc dưới khố hạ phun ra, cùng lúc dũng đạo phía sau gắt gao co rút lại, phảng phất như cái miệng nóng ướt hung hăng hấp thụ côn thịt cắm trong đó.

Dục vọng sôi trào của Trương Triết Hạn bị cậu cố sức ép khô, suýt chút nữa phun ra, anh thở hổn hển nhìn bộ dáng run rẩy vô thần sau cao trào của tiểu nô lệ dưới thân, nhếch môi cười: "Xem ra hôm nay ta phải hảo hảo giáo huấn quy củ trên giường của em."

Còn không chờ Cung Tuấn hoàn hồn, bộ phận giao hợp đã bị đảo lộn, biến trở thành tư thế quỳ sấp. Xâm nhập từ phía sau khiến hung khí đâm càng sâu, mà loại tư thế quỳ sấp của động vật khi giao phối này sẽ khiến tâm lý có cảm giác khuất nhục. Chân Cung Tuấn có chút nhuyễn, vừa giật giật, trên mông trúng một cái tát.

"Quỳ cho tốt." Nam nhân trầm giọng ra lệnh.

Cung Tuấn không dám động, cương ngạnh duy trì tư thế hạ cái eo mềm mềm, nâng cái mông nộn nộn vểnh vểnh. Hoàn toàn không nhìn được đối phương, cảm giác này khiến cậu có chút lo sợ không yên, quay đầu về phía sau nhìn lại, cùng lúc đó Trương Triết Hạn nặng nề tiến sâu vào, khiến cậu cơ hồ quỳ không nổi.
"A — chủ nhân......"

"Ai cho phép em quay đầu nhìn?"
Nam nhân một chút lại một chút va chạm hung mãnh khiến Cung Tuấn có một loại ảo giác thân thể sắp bị chọc thủng, hai tay chủ nhân chặt chẽ giam cầm phần eo khiến cậu không chỗ có thể trốn. Cậu gắt gao nắm ga giường, giọng nói mềm mềm cầu xin tha thứ: "Chủ nhân...... Đau...... A..a...... Em biết sai rồi, cầu ngài......"
"Còn nhớ rõ ta là chủ nhân của em?" Xâm nhập có tính trừng phạt, nên có vài phần thô bạo hơn so với vừa rồi. Đâm vào chỗ sâu nhất, mỗi lần côn thịt nhanh chóng rút ra đều thấy được huyệt khẩu hồng hồng nộn nộn, sau đó vang lên tiếng nước đụng chạm nặng nề, Trương Triết Hạn trầm giọng nói: "Cẩn thận nghĩ lại xem em vừa làm sai cái gì."

Thống khổ cùng vui thích hỗn tạp cũng một chỗ, khó có thể diễn tả được, luân hãm tại mật huyệt sau người. Tính khí cực nóng kịch liệt ra vào giữa hai cánh mông, khiến Cung Tuấn đã vô lực phản kháng, run lên không ngừng. Cậu khóc nức nở, đứt quãng nói tội trạng của mình: "Em vừa rồi ra lệnh cho ngài...... Hức~~ mạo phạm ngài...... Em không nên nói "không cần" với ngài...... A, đau...... Em không nên, ưm..... Tại thời điểm ngài không cho phép mà dám bắn ra...... Em biết sai, chủ nhân...... Ân a, Em không nên quay đầu nhìn...... Em không dám nữa...... Tha, tha em......"Bộ dáng nhu thuận quỳ sấp, run rẩy cầu xin tha thứ của nhân nhi dưới sự chưởng khống của mình, càng dễ dàng kích khởi dục vọng lăng ngược dưới đáy lòng nam nhân. Trương Triết Hạn có rất nhiều thủ đoạn để trừng phạt nô lệ không nghe lời, nhưng lại không dùng vài món đồ chơi đã chuẩn bị tốt. Một mặt, bởi vì đây là đêm đầu tiên của Cung Tuấn, anh cần khống chế toàn bộ quá trình, không nên quá mức kịch liệt. Mặt khác, anh hi vọng có thể cùng Cung Tuấn hưởng thụ một hồi tình ái thuần túy. Không có bất cứ cách trở nào khác, chỉ có anh và cậu.

Khiến Trương Triết Hạn ngoài ý muốn là, độ phù hợp thân thể của bọn họ rất cao. Ngoại trừ độ kiềm chế bắn tinh của Cung Tuấn cần phải điều giáo thêm, quá trình giao hợp cơ hồ là nước sữa hòa nhau. Cung Tuấn cũng không kháng cự bị cắm vào, hơn nữa có thể hưởng thụ khoái cảm. Có lẽ ngay cả chính cậu cũng không phát giác, khi điểm mẫn cảm bị va chạm, cậu sẽ vô thức buộc chặt hậu huyệt, phảng phất muốn giữ lại vị khách xâm nhập không mời mà đến kia, loại cảm giác này khiến Trương Triết Hạn thập phần sung sướng.

Dưới sự va chạm liên tục, ngọc hành giữa hai chân Cung Tuấn lặng lẽ ngẩng đầu lên. Trương Triết Hạn rút ra tính khí vẫn cứng rắn như trước, khiến cậu xoay người, nằm ngửa mặt: "Muốn ta tha thứ cho em?"

Lông mi đã sớm bị nước mắt thấm ướt. Cung Tuấn run run rẩy rẩy gật đầu.
"Tốt." Bên môi Trương Triết Hạn có tiếu ý trêu tức: "Hai tay phân biệt ôm lấy đầu gối, đem chân mở thật lớn. Sau đó biểu đạt thành ý của em với ta."

Cung Tuấn dựa theo mệnh lệnh mà mở thân thể, dũng đạo bị vứt bỏ có chút trống rỗng không rõ. Loại tư thế mời gọi này khiến cậu xấu hổ không biết làm sao, run run nhìn nam nhân, nhẹ giọng kêu: "Chủ nhân......"

Trương Triết Hạn híp mắt không nhúc nhích.

"Cầu ngài......" Cung Tuấn lắp ba lắp bắp phun ra vài chữ kia: "Ưhm...... Chủ nhân, cầu ngài tiến vào......" Thấy đối phương vẫn không phản ứng, mặt nghẹn đến mức huyết hồng, khóc nói: "Cầu ngài cắm vào......"

Nam nhân khẽ cười một tiếng, tính khí cực nóng lại tiến vào nhưng ôn nhu hơn rất nhiều, từng chút từng chút chen lấn trong mật đạo hư không. Cung Tuấn phát ra một thanh âm mơ hồ, thân thể bắt đầu ngoan ngoãn trầm tĩnh lại. Thời điểm bị tiến vào, cậu hoảng hốt, có một loại cảm giác chưa bao giờ có, cảm giác linh hồn bị lấp đầy, đem bóng hình cô đơn tịch mịch nhiều năm như vậy đuổi đi rất xa.

Cắm vào. Rút ra. Hết thảy dục vọng đều đến từ một nam nhân khác. Khiến cậu muốn ỷ lại, muốn cứ như vậy đắm chìm lún sâu vào.

Trên tay chủ nhân của cậu, độ mẫn cảm của Cung Tuấn quả thực cao đến kỳ cục, liên tục đè ép điểm G sẽ dễ dàng khiến cậu bắn tinh. Nhưng đồng dạng độ kéo dài của Trương Triết Hạn cũng cao kinh người. Lần đầu tiên Cung Tuấn không nghe lời tự tiện phóng thích, anh liền không cho phép cậu bắn tinh. Đáng thương tiểu nô lệ bị người gắt gao nắm chặt tính khí, cả người run rẩy thừa nhận tình triều hết đợt này đến đợt khác, dưới sự trêu đùa của nam nhân, rất nhiều lần ý loạn tình mê xấu hổ cầu xin tha thứ. Thời điểm được cho phép bắn ra cùng đối phương, cậu đã khóc đến mức cổ họng khàn đặc.

Dư vị cao trào qua đi, Trương Triết Hạn ôm cậu, để cậu nằm trong tay mình, ngón tay y mơn trớn cơ thể đã sớm ướt đẫm mồ hôi của cậu: "Khó chịu?"

Cung Tuấn tựa đầu vào vai anh,có thể cảm nhận được nhịp hô hấp phập phồng của đối phương. Cậu lắc đầu, do dự một chút, hỏi: "Vừa rồi...... Em, khiến ngài vui sướng sao?"

"Em càng để ý cảm thụ của ta?"

"Em muốn biết, so sánh với những nô lệ trước kia của ngài......" Cậu nhìn thoáng qua biểu tình của nam nhân, không dám nói tiếp, hối hận trong lòng, thấp giọng xin lỗi: "Thực xin lỗi, chủ nhân."

Trương Triết Hạn không nói gì.

Nguyên bản không khí lãng mạn ấm áp trở nên có chút cứng nhắc. Cung Tuấn cuộn tròn thân mình, một cử động cũng không dám.

"Nếu ta nói, những nô lệ trước kia ta thu nhận có thể phối hợp với ta làm một số sự tình có mức độ nguy hiểm khá lớn." Nam nhân nhìn cậu hỏi: "Em định làm như thế nào?"

Cung Tuấn ngẩn ra.
"Một số trong bọn họ có thể cho ta làm các loại đâm xuyên trên người bọn họ, bao gồm hạ thể, em có thể sao?"
"Chủ nhân......"

"Có mấy người có thể dưới mệnh lệnh của ta, triệt để mất đi bản thân, nghĩ mình là động vật. Em cũng muốn thử sao?"

Dưới tình thế cấp bách, hốc mắt Cung Tuấn đã phiếm hồng: "Chủ nhân, em biết sai, tha thứ cho em......"

"Cung Tuấn ." Trương Triết Hạn nâng tay xoa xoa mái tóc của cậu: "Mỗi thời điểm DOM lựa chọn SUB đều có tiêu chuẩn bất đồng. Ta sở dĩ lựa chọn em, cũng không phải muốn tùy tiện tìm SUB đến tiêu khiển giải sầu, cũng không phải vì em xuất sắc hơn tất cả các nô lệ khác." Anh dừng một chút: "Đối với ta mà nói, em rất đặc biệt. Trong ánh mắt của em có một thứ gì đó vô cùng thuần khiết xinh đẹp, hấp dẫn ta tới gần em. Ta thích cảm giác em từng chút từng chút tín nhiệm và ỷ lại vào ta, rất tốt đẹp. Cho nên, không cần để ý đến những chuyện em không thể chi phối và không thể làm được, em chỉ cần làm chính em."

Cung Tuấn đưa tay ôm eo nam nhân, đem mặt dán vào lồng ngực của y, nhẹ giọng nói: "Vâng."

"Đứng lên, đi tắm rửa." Trương Triết Hạn vỗ mông cậu.

Chân Cung Tuấn đã sớm nhuyễn, muốn mạnh mẽ đứng dậy, thoáng cái đã bị nam nhân ôm ngang vào phòng tắm.

_____

Sau bao nhiêu thời gian chờ đợi cuối cùng cũng có cái gọi là H chân chính để mà đọc. 🌚

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro