chap2:đụng vào ta..ngươi có thể sao!?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap2:
Nàng vận khí để hồi phục sức lực
Đúng lúc đó tiểu đệ và mẫu thân nàng chạy vào,mặt ướt đẩm nước mắt
"Nhi Nhi..c..con k.không.. S.
Sao chứ..huhu" mẫu thân nàng nhìn thấy mặt nàng trắng bạch,không có chút sắc khí nào thì lo lắng
Tiểu đệ bên cạnh cũng xụt xịt ôm lấy nàng
"Ta không sao..mẫu thân và tiểu Viễn đừng lo lắng" nàng mỉm cười,thần sắc của nàng đã trở lại,mặt nàng hồng hào lên hẵn
"Sao ta không lo cho được..cơ thể con ngày càng yếu,là ta không tốt..hic..ta không thể cho con và Tiểu Viễn một cuộc sống tốt hơn"
Mẫu thân nàng ôm nàng nước mắt cũng đã cạn.
Sau 1 lúc hỏi thăm..mẫu thân nàng mới rời đi
Để lại tiểu đệ ở bên chăm sóc nàng
(tg:giới thiệu 1 chút nha^^mẫu thân nàng tên là Lăng Dung bà lúc trước là đại tiểu thư Lăng Phủ{có quan hệ mật thiết với triều đình}..sau khi cha mẹ bà mất thì để lại cơ ngơi cho bà
Đúng lúc đó bà gặp Doãn Phùng thì đem lòng yêu ông ta
Ông ta ở lại Lăng phủ tìm cách chiếm đoạt gia sản của nhà họ Lăng
Sau khi mang thai nàng thì ông ta rời đi
Đến lúc nàng 9tuổi mới đưa mẹ con nàng quay về Vương  phủ..
Tiểu Viễn tên là Doản Phi Viễn..mẫu thân nàng mang thai khi vừa mới tới Vương phủ chưa được bao lâu
Lúc đó do đại phu nhân phải trở về nhà để an tán 1 năm anh trai bà nên đứa bé trong bụng mẫu thân nàng mới được sinh ra không sự trở ngại)
Nàng cùng tiểu Viễn ra hoa viên dạo  thì nghe tiếng nói như ong kêu của 1 nô tỳ,nàng ta ưỡn ngực đi về phía nàng
"Sao ngươi còn ngồi đây,còn không mau đi giặt đồ hay là..muốn ta bẩm báo với nhị tiểu thư là ngươi trốn việc"nàng nhìn nàng ta,1 loạt kí ức lại kéo tới,tên nô tỳ này là Duyên Uyển thường hay cậy quyền nhị tỷ mà ức hiếp nàng,hừ.được lắm,xem như hôm nay ngươi xui khi gặp phải ta,nàng nghĩ xong liền dùng ánh mắt giết người nhìn  nàng ta
Duyên Uyển run rẩy,cảm giác này là sao.nàng lùi lại vài bước nhưng vẫn giữ được sự bình tĩnh."cô..cô nhìn ta như thế là có ý gì..cò..còn không mau đi làm việc"
"hừ..tại sao ta phải làm"nàng vuốt má đệ đệ nãy h vẫn giữ im lặng bên cạnh
"Ngươi..ngươi muốn kháng lệnh"nàng ta run run chỉ ngón tay vào nàng
"Ngươi nên nhớ ta cũng là tiểu thư của phủ thừa tướng này"nàng không nhanh không chậm lao tới bẻ gãy tay nàng ta
"Còn không mau cút",nàng ta la thét thất thanh vội vã chạy đi.còn không quên để lại câu uy hiếp nàng
"Ngươ..ngươi đợi đấy..ta sẽ bẩm báo với nhị tiểu thư"
"Cứ tự nhiên" nàng cũng bồi thêm 1 câu..rồi tiếp tục đi dạo cùng đệ đệ
Ở  nơi nào đó không xa có một hắc y nhân đang lẳng lặng nhìn nàng...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#hh#nguoc