Hẫng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một nỗi buồn hôm nay hóa vô định
Cũng thấy tim mình có giọt nước mắt lăn trên
Đôi chân không vững để rồi lại vấp ngã
Cũng đau lắm! Ngước mắt lên, cười xòa...
Trong tôi biết, niềm tin hẳn còn ấm,
khó khăn gì tôi biết vẫn còn có ta!
Tôi xin ta, đừng có như thế nữa
Hãy sống chậm lại rồi cứ nghĩ khác đi!
_Funilu_

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro