Chương 1(a)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lâm Hàn nhẩm đi nhẩm lại trong lòng, cuối cùng dốc hết cảm đảm chặn một ngừơi phục vụ lại.

-"Quý khách còn cần gì nữa không ạ? "

-"Tôi..." _ Lâm Hàn căng thẳng đến mức dạ dày nhộn nhào, ấp úng khó mở miệng nói ném lời. -"Tôi tôi muốn...."

Cậu phục vụ vòng cằn thẳng hơn cả Lâm Hàn:

-"Sao cơ ạ?"

Lâm Hàn bắt đầu lắp bắp:

-"Tôi... Ừm muốn..."

-"Chỗ chúng tôi là nơi làm ăn nghiêm chỉnh, không phải là nơi buôn bán mấy loại phi pháp như thuốc lắc đâu."

-"Không phải vậy..." _Rốt cuộc Lâm Hàn cũng gom góp đủ can đảm. -"Tôi...tôi muốn gọi MB."

Đối phương im lặng mất một lúc, khuôn mặt bình thản như Lâm Hàn chỉ gọi thêm một cốc rượu nữa mà thôi.

-"Chỉ có vậy thôi sao? Tôi còn tưởng anh ấp úng như vậy là quên không mang tiền chứ."

Lâm Hàn vô cùng kinh ngạc, thì ra trong lúc bản thân không để ý, thế giới lại trở nên "thoáng" như thế này rồi. Sau đó tức thì có người tới dẫn cậu đi, rồi chỉ cho cậu mấy chàng trai, kẻ đứng người ngồi đang uống rượu tán gẫu.

-"Thật ngại quá, giờ chỉ còn lại mấy người thế này thôi."

Hôm nay là ngày dân tình lĩnh lương, quán bar làm ăn thực sự rất khá. Lâm Hàn đến tầm này rõ ràng không đúng lúc, lại còn là khách lạ, ba, bốn người mà quán để cho cậu chọn, nếu nói không khách sáo thì đều là "loại hàng" chẳng ra gì cả.

Cũng không phải họ không đẹp trai, chỉ là khiến cho người ta có cảm giác không thoải mái. Cái nghề này trong tuế chứ phong thái thực ra lại quan trọng hơn khuôn mặt.

Vốn dĩ Lâm Hàn đang hơi buồn bã, lại thêm bối rối vì không tìm được người nào đủ chu đáo và dễ gần, còn sợ rằng sinh nhật năm nay của mình càng thêm thê thảm. Chẳng chọn được ai, Lâm Hàn nhìn ngó xung quanh, nghĩ đành cố gắng chọn lấy một người gần với kiểu cậu thích vậy. Đang rầu rĩ thì đột nhiên cậu nhìn thấy một chàng trai đi tới, dừng lại gần đám thành niên, cúi xuống nói gì đó với bọn họ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro