Nhớ mẹ!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bạn và Yoongi lấy nhau đã được 2 năm, 2 người sống với nhau rất hạnh phúc. Bạn vốn là một cô gái rất xinh đẹp với tính cách trưởng thành và có chút nhút nhát một chút trong chuyện tình yêu. Anh là một người đàn đẹp trai và có làn da trắng khá nổi bật, đó có lẽ cũng là điểm nhấn của anh. Là một người vô cùng tinh tế và quan tâm, chăm sóc người yêu hết mực. Chính sự xinh đẹp khác vời và biểu cảm có chút nhút nhát của bạn đã làm anh ngày càng yêu thêm con mèo nhỏ của anh.
-Y/n, lấy giúp anh cốc nước.
-Nae.
-Y/n à, ra ăn cơm nào.
-Nae.
-Em đau bụng hả Y/n? *anh nói với giọng nhẹ nhàng*.
-Nae.
-Để anh đi lấy túi chườm cho em. *Cẩn thận đặt túi chườm lên bụng bạn rồi lấy tay bạn đặt lên*. Tính bạn luôn muốn tỏ ra rằng mình mạnh mẽ, ko muốn là kẻ yếu đuối trong mắt người khác nhưng vì đau quá nên bạn hơi nhăn mặt một chút. Anh nhìn bạn có chút lo lắng.
Cuộc sống của anh và bạn cứ trôi qua êm đềm như vậy. Chiều hôm đó anh nhận được cuộc gọi từ sếp bảo sáng ngày mai phải đi công tác sang Busan khoảng 1 tuần. Vì thông báo quá gấp rút nên tối đó anh và bạn đã cùng đi ăn với nhau rất vui để tạm biệt anh đi công tác. Ăn xong 2 người cùng đứng bên bờ sông Hàn nhâm nhí cốc Cappuccinno nóng hổi trò chuyện với nhau.
- Anh đi rồi đừng có nhớ anh đó nha><.
-Anh đừng có mà mơ, đi có 1 tuần mà làm như đi cả năm zậy đó😜.
-Cô nương nhớ lời cô nói đó nha, đừng có mà gọi cho tui khóc lóc vì nhớ tui nha🤧.
Nghe vậy bạn cau mày bảo:
-Em ko có yếu đuối vậy đâu. Hứ!
Anh cười thật tươi rồi nói:
-Thôi thôi ko chọc em nữa, anh thua.
Anh hôn lên má bạn 1 cái rồi cả hai cùng cười. Vậy là bạn và Yoongi đã có một buổi tối lãng mạn cùng nhau.
Sau buổi ăn tối cả 2 trở về chuẩn bị hành lý và tài liệu cho chuyến công tác của Yoongi. Sáng hôm sau, bạn cùng anh ra sân bay để tiễn anh, trước khi nói lời tạm biệt anh cũng ko quên hôn lên môi bạn bạn một cái rồi cả 2 nở một nụ cười ngọt ngào dành cho nhau. Anh lên máy bay, cả hai vẫy tay chào nhau và tụ nhủ rằng 1 tuần sẽ qua nhanh thôi.
Bạn về nhà làm tiếp công việc của mình, bạn ngồi vào bàn từ sáng đến 5h chiều mà ko hay bt thời gian đã trôi nhanh như vậy. Bạn ra bếp nấu nhanh gối mì cay vừa ăn vừa xem Doraemon như mọi lần ko có anh nhưng cứ thấy thiếu thiếu...là thiếu anh. 5 ngày tiếp theo cứ trôi qua như vậy. Đến giữa đêm ngày thứ 6, trong lúc làm việc bạn bỗng xem được một bài báo viết rằng Việt Nam đã đóng cửa khẩu vì số ca mắc Covid cứ tiếp tục tăng nhanh. Bỗng lòng bạn nặng trĩu xuống, mắt bắt đầu ướt. Bạn và Yoongi đang chuẩn bị về Việt Nam sau 3 năm bạn ko về quê, bạn rất phấn khích chờ đến ngày đó, nhìn thấy bạn vui như vậy anh cũng vui lây. Nhưng sau khi đọc được tin này bạn bỗng oà khóc như một đứa trẻ nhớ mẹ. Đã ba năm rồi bạn ko được gặp mẹ vì dịch bệnh và công việc dày đặc. Bạn như tuyệt vọng trước nỗi nhớ người thân cộng thêm nỗi nhớ Yoongi mà gục xuống bàn khóc. Bất lực thốt lên 2 tiếng:
-"Mẹ ơi!".
Trong bầu ko khí nặng nề đang đề lên bạn, bỗng từ đâu vang lên 1 âm thanh ấm áp bên tai bạn:
-"Y/n".
Bạn quay lại thì thấy một bóng hình quên thuộc trước mắt bạn. Là anh! Thì ra là do công việc đã xong trước dự tính nên anh được về sớm. Anh ko nói cho cô biết là vì muốn cho cô một bất ngờ, nhưng ko ngờ chính anh lại là người bất ngờ. Thấy Minji như vậy anh liền chạy lại ôm cô một cái, cái ôm vội vàng có hơi vụng về nhưng chứa đầy sự lo lắng của anh. Anh dịu dàng hỏi cô:
-Có chuyện gì vậy Y/n?
-Yoongi...*giọng bạn yếu ớt nói*.
-Anh đây...
Thấy người con gái anh thương khóc nấc lên như vậy, tim anh bỗng nhói lên, hơn nữa, Y/n là người rất mạnh mẽ và trưởng thành bỗng hôm nay khóc nhiều như vậy anh lại càng lo lắng hơn. Anh ngồi xuống, tay nắm lấy 2 bàn tay bạn, ôn nhu nhìn vào đôi mắt đẫm lệ của bạn, giọng hết sức dịu dàng để tạo cho bạn một cảm giác được an ủi, anh nói:
-Bình tĩnh nào Y/n, nói anh nghe chuyện gì đã xảy ra với em?
-Cô cũng ko cầm được lòng trước sự ôn nhu đó mà bất giác nói:
-Em...
-Anh nghe. (Á má ơi tan chảy🤒~~~)
-Em muốn được về nhà...
-Em muốn được gặp mẹ em...*cô vừa nói vừa thút thít*.
*Anh nhìn lên màn hình máy tính và thấy bài báo đó, anh bỗng hiểu ra và nói:
-Anh hiểu rồi. Khi nào Việt Nam mở cửa khẩu nhất định anh sẽ đưa em về Việt Nam thăm mẹ, được chứ? Anh hứa đó.
*Bạn vừa khóc vừa gật đầu*.
Anh ôm bạn vào lòng, nói câu nói quen thuộc mỗi khi bạn khóc:
-Đừng khóc nữa, có anh đây. *Vừa nói vừa xoa đầu bạn*.
-Đừng khóc nữa...
-Đừng khóc nữa...
-...
Được một lúc thấy bạn đã bớt khóc, anh buông bạn ra, dùng tay lau nước mắt cho bạn.
-Mau về giường ngủ thôi, khuya rồi*xoa đầu bạn*.
Anh đưa bạn về giường, nằm bên cạnh bạn, đắp chăn cho cả 2, ôm cô thật chặt vào lòng, nghe cô vẫn còn thút thít, anh xoa đầu cô rồi nói: "Anh hứa sẽ đưa em về thăm mẹ mà, ngủ đi nào, đừng khóc nữa". Anh nhẹ nhàng hôn lên trán cô một nụ hôn ngọt ngào làm cho cô cũng quên đi nỗi buồn mà chìm vào giấc ngủ bởi sự ôn nhu đó.
------------------------------------
"Cảm ơn anh, Min Yoongi! Cảm ơn anh vì đã luôn bên cạnh em vào những lúc tuyệt vọng nhất! Em yêu anh❤️!".

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#❤️