HẠNH PHÚC...BÌNH YÊN..??

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tình yêu ấy nàng ơi có biết 

Rất tuyệt vời cũng rất đắng cay 

Khi vui thì thấy đắm say 

Khi buồn lệ chảy từng ngày sầu đau 

Dẫu biết thế nhưng nào muốn dứt 

Bao nỗi buồn ray rức trong ta 

Nhưng mà không thể chia xa 

Giữ lòng chung thủy đậm đà cùng ai . 

Thảo Ngô ơi hỏi chi câu ấy 

Chuyện yêu đương khó lắm đấy nàng 

Một khi tình đã phú phàng 

Thì đôi mắt ngọc lệ tràn chứa chang 

Bỏ ý định đừng mơ nàng nhé 

Ở thế gian ít kẻ chung tình 

Khuyên ai chớ ghé lòng tin 

Để rồi phải nhận riêng mình khóc than

SINH NHẬT

Hôm nay sinh Nhật của mình 

Bao nhiêu lời chúc ân tình trên phây 

Bạn bè ở khắp đó đây 

Miền xuôi miền ngược bên tây bên tàu 

Tất cả chẳng kể sang giàu 

Cùng chung tình cảm một màu yêu thương 

Hôm nay hạnh phúc vô thường 

Cảm ơn các bạn tình thương dạt dào 

Niềm vui bay tận lên cao 

Lâng lâng như thể bước vào thiên thai 

Hi vọng đến tận ngày mai

Và vài hôm nữa tương lai sau này 

Niềm vui cứ thế mỗi ngày 

Cảm ơn tất cả tình này trao nhau...

***TIẾNG SÉT ***

Nhìn em đôi mắt mộng mơ 

Làm cho ai đó ngẩn ngơ cả ngày 

Muốn viết những áng thơ hay 

Mà sao khó quá, thương thay tâm hồn...

Đêm xuống lại thấy bồn chồn 

Trái tim không ngủ biết dồn cho ai?

Trách người có đôi mắt nai

Làm anh xao xuyến sớm mai thẫn thờ

Từ đây nỗi nhớ vô bờ 

Ngày đêm thao thức từng giờ gặp em.

Nếu em là một đường cong...

Anh làm giá đỡ, em nằm trong anh

Ngước lên nhìn thấy màu xanh

Đất trời hòa hợp ...ngọt lành lứa đôi.

>>>>>>>> Ước <<<<<<<<<<

MUỐN... em mãi chỉ riêng anh nhé !

NÓI những lời khe khẽ yêu thương

MỘT lòng nhung nhớ đêm trường

ĐIỀU ước giản dị...chung đường tình tôi

TỪ vực thẳm tình rơi... đâu mất ?

SÂU đáy lòng chất ngất tình đau

TRONG đời mưa gió bể dâu

LÒNG ta ai biết... một mầu... huyền đen

ANH chẳng thể cho em tất cả..

ANH có gì thật quá ngây thơ

YÊU thật .. không giống giấc mơ

EM chẳng thể.. đợi... và chờ... được lâu

CHỈ có thể... tim đau ta nhận

VẬY sao còn ân hận vì sao

THÔI giờ đã hết ước ao

............Tình duyên lỡ dở.. làm sao.. bây giờ ?

YÊU người lắm lắm vk ơi

EM ơi anh hứa chẳng rời.. nữa đâu

TRỌN đời mình sẽ bên nhau

ĐỜI anh nay đã ngập màu yêu thương

CHẲNG khi nào hết vấn vương

THỂ dục.. buổi tối chung đường với em

RỜI có một chút đã thèm 

XA.. em một chút... ốm đen cả người

ANH đã nói những lời dấu kín

NÓI nge nè anh chỉ yêu em

THẬT lòng em ngĩ mà xem

MÀ sao em vẫn chẳng thèm... bận tâm

ANH đã nói hết lòng này

PHẢI sao để tỏ tình say trao người

LÀM gì em hỡi em ơi

SAO giờ anh thấy rối bời,,, quá đi

Trái tim anh chỉ có hình em

ko tin người hãy cứ xem đi này

yêu em anh mãi đắm say

tron đời anh chỉ tình này trao em

Hôm nay chủ nhật nên ở nhà

_mở cửa vào phòng ố là la

_có nàng tiên cá đang cười thẹn

_lấy chăn quấn mình mắt kêu xa

_tim tôi lúc này đang loạn nhip

_đầu nghĩ vu vơ ấp gọi là

_suy ngĩ hồi lâu nó mới ra

_cùng cười tũm tỉm khép cửa mà

Hợp Đồng . 

Hôn nhanh mẹ sắp về rồi

Hai thằng khỉ gió lôi thôi quá à

Cho tao mỗi quả táo mà

Mỗi thằng một má la cà hôn lâu

Ơ nào có phải vậy đâu

Lúc cho thỏa thuận mấy câu cơ mà

Bây giờ lại nói vậy à

Nếu như không thích trả ta táo nào

Mày đừng có nói tào lao

Lúc đưa mày nói làm sao cơ mà

Mày nói hôn ít thôi à

Bây giờ lắm thế thật là thất ngôn

Bởi vì mày cũng chơi khôn

Tưởng tao hôn trước ...thằng Bôn cũng cùng

Bây giờ lại nói lung tung

Trả tao trái táo đồ khùng danh con

Á à mày cũng thật ngon

Chớ khinh tao chẳng trẻ con với mày

Hợp đồng tao vẫn cầm tay

Thôi không hôn nữa cút ngay cho rồi.

TÔI YÊU EM

Em thử tìm khắp trái đất này xem.

Ngoài tôi ra,ai yêu em nhiều nhất.

Tôi yêu em chân thành và ngây ngất.

Chẳng bao giờ để lạc mất em đâu.

Tiếng yêu em chân thật đến từng câu.

Chẳng khi nao tình phai màu,dối trá.

Tôi yêu em như cây rừng nuôi lá.

Như nước mát lành yêu chỉ cá mà thôi.

Lòng xin thề không chót lưỡi đầu môi.

Xin người hãy tin tôi người yêu nhé.

Trái tim tôi dù rằng tuy nhỏ bé.

Giữ em hoài không cho kẻ khác cướp em.

>>> TỰ LÒNG 1 >>>

TUY.... có thấp,số cân có hạn

TÔI.... chẳng buồn số phận trêu ngươi

KHÔNG .... cho mặc cảm trên đời

CAO.....hay là thấp vẫn cười ấy thôi

NHƯNG.... chẳng thể không ngồi suy nghĩ

NGƯỜI .... ta cười ích kỉ xỉa xoi

KHÁC....gì " Đỉa " hút cong vòi

CŨNG ....nào có khác " Trùng Roi " trá hình

PHẢI công nhận " chữ tình " khó kiếm

CÚI... nhặt về " phù phiếm" rớt rơi

XUỐNG ... lòng "hận tủi " ở đời

NHÌN ... đi nhìn lại, vẫn lời "xói moi"

TẤT CẢ DỀU CÓ GIÁ CẢ

NHỮNG _người có tính ngoại tình

THẰNG _nào cũng thấy cho mình là oai

HAY _đâu là biết mình sai

GÁI _trai bồ bịch có ai khen nào

VÚ_ vê tình chộm tưởng cao

CỨ _rằng là vợ chẳng sao biết mình

TƯỞNG _như vợ chỉ chung tình

MÌNH _là số một anh minh cuộc đời

LÀ _người khôn khéo tuyệt vời

OAI _phong lẫm liệt ta thời giỏi giang

QUAY _đầu mới biết trái ngang

LẠI _là một kẻ đầu mang cái sừng

VỢ _cho thằng khác nó dùng 

MÌNH _thì chịu cảnh cơm cùng vợ chung

LẠI _đau lại bức lung tung

BỊ _là cũng phải nên đừng trách ai

THẰNG_ nào chẳng thích trong ngoài

KHÁC _nhau cũng tại mày sai ngoại tình

NÓ _nào nó chẳng bất bình

CHÉN _mày đi được vợ mình cũng đi

TRIẾT LÝ CUỘC ĐỜI

SỐNG đâu nào phải dễ đâu

TRÊN trời dưới đất muôn màu khác nhau

ĐỜI ai chẳng có khổ đau

PHẢI đâu chỉ nhõn ta sầu nhân gian

LẤY người cuộc sống cơ hàn

CHỮ tình họ vẫn chứa chan đong đầy

TÂM ta mãi nghĩ trên mây

LÀM người như vậy tự gây buồn sầu

GỐC là tại một chữ giầu

TẤT đều vậy cả chứ đâu một người

CẢ tiên cả phật cả trời

MỌI người trên dưới ai rời được đâu

SỰ đời muôn vẻ muôn mầu

TRÊN đời nào có nơi đâu công bằng

ĐỜI là một bể kiêu căng

ĐỀU chanh giành lấy chẳng màng thế nhân

CÓ nào ai thấy đủ thân

CÁI là giũ bỏ quây quần được đâu

GIÁ như xã hội một mầu

NHẤT đồng như một thì âu chẳng đành

ĐỊNH là đã tự trời xanh

BUỒN sầu tất cả xếp thành do nhân

VUI nên biết chữ quây quần

SƯỚNG là cũng phải một phần do ta

KHỔ nào mà chẳng thể vượt qua

CHỈ cần ta có chữ là tu tâm

LÀ người nên biết nên cầm

SUY tư tiền bạc chỉ đâm đau đầu

NGHĨ cho một chữ làm giầu

CỦA ai thì cũng là câu đắng lòng

CON đường phía trước thẳng cong

NGƯỜI nào thấu được mà hòng mãi sang

KHÔNG nghe khuyên bảo trái ngang

CÓ ngày xụp đổ chớ màng trách ai

NGƯỜI khôn thì biết dừng ngay 

NÀO tham thì sẽ trắng tay khổ đời

XẤU xa đẹp ngọc do trời

NẾU mà biết trước thì người thành tiên

NHƯ ta cứ sống chữ hiền

BIẾT nên ta chẳng có tiền vẫn vui

ĐẶT tâm nên trên chữ bùi

CHỮ sầu sẽ chẳng có mùi quanh ta

TÂM mầu của những cánh hoa

LÊN là chớ có mà xa chữ này

ĐẦU tiên phải vận dụng ngay

QUÁ đầu vì chữ nghĩa hay lại tình

KHỨ là một sự hy sinh

CÓ ngày ta sẽ lại vinh thôi mà

THỂ ngôn phải,thật chẳng xa

THAY nhau ta nối thêm là nhẫn tâm

ĐỔI chiều ta cũng chớ lầm

NẾU sai lệch hướng khó cầm lại xa

TA nên vững chí lòng ta

BIẾT tròn bốn chữ thật là nhẫn tâm

ĐỂ mà còn biết đường cầm

BỐN năm sáu bảy chớ đâm vào liều

CHỮ tà chữ lợi nhiều điêu

PHẢI nên tránh né kẻo diều đứt dây

THẬT thà yêu mến đủ đầy

NHẪN đi kẻo sẽ tự gây hại mình

TÂM ta hãy gắn chữ tình

NHÉ cho cuộc sống thêm xinh thêm mầu

Nhớ Người Nơi Ấy .!

Lòng cứ nhớ bóng hình ai đó

Để đêm về băn bó con tim

Người ơi xin chớ lặng im

Để lòng anh được đi tìm bến mơ

Lòng thấy nhớ ngẩn ngơ đôi lúc

Chỉ mong sao vun đúc tình duyên

Hai ta se mối thuyền quyên

Cùng nhau dệt mộng tơ huyền sớm hôm

Đêm thao thức ngồi ôm nỗi nhớ

Bởi vì lòng đã lỡ trao ai

Tình này đâu thể nhạt phai

Mong sao được thắm duyên dài trăm năm

Và đôi lúc anh nằm suy nghĩ

Nghĩ về em rầu rĩ canh thâu

Gửi người nơi ấy đôi câu

Tim anh nguyện sẽ khắc sâu bóng hình

Anh mong lắm đôi mình chung bước

Tháng năm dài sau trước có nhau

Tình ta sẽ chẳng nhạt màu

Hai ta thắm thiết bên nhau trọn đời .!!!

Người xa cách nên lòng mong mỏi

Tâm tư sầu cứ gói lòng đau

Gửi niềm nhung nhớ ngày sau

Chỉ mong ta được có nhau đời này .!

.Vì nghèo nên chẳng ai thương 

.Cô đơn lê bước tình trường dở dang 

.Người ta ham hố giàu sang 

.Nên duyên tình mới phụ phàng với ta 

.Cũng đâu trách được người ta 

.Hoạ chăng ta trách số ta bọt bèo 

.Trách đời ta vẫn còn ngèo 

.Nên ai giám gửi mái chèo yêu thương

-Ở nơi xa người ta vui vẻ

-Ở nơi này lặng lẽ một mình ta

-Ôm nỗi đau lặng thầm rơi nước mắt

-Chúc cho người hạnh phúc dài lâu

-Ừ thì đau một mình tôi ai hiểu thấu

-Nên thôi đành chấp nhận đứng sau lưng

-Cố gượng cười cho người luôn vui vẻ

-Để đêm về đau nhói ở trong tim.

Không Đề ...!

Chủ nhật chúc cả nhà vui

Em đây chỉ thích quần đùi khoe mông

Chúc riêng các bác đàn ông

Xem hình thôi chứ nhớ không làm gì.

YÊU sao gái đẹp tên vy

EM thì xinh đẹp mê ni tuyệt vời

MẤT em biết kiếm đâu người

RỒT thì thơ phú ôi trời quá hay

VY em xinh đẹp thế này

ANH sao không khỏi mất ngay linh hồn

LÀM anh chỉ muốn được hôn

VỢ ơi vy nhé làm luôn không nào

ANH biết e vốn cành cao

NHÉ! anh ko chắc đc vào tim em

ANH vy hình thật là xjnh 

YÊU em anh muốn chúng mình bên nhau

EM ơi chỉ có gật đầu

NHÉ em cha mẹ trầu cau tới nhà

ĐƯỢC thời xin phép mẹ cha

KHÔNG thì lỡ giở việc là trăm năm

NGƯỜI ta thì cưới ằm ằm

ĐẸP duyên 2 đứa trăm năm trọn đời

Bác ơi em con nhà nghèo

Tiền đâu đú đởn để theo mọi người

Quần áo toàn mốt lỗi thời

Thiếu trên hở dưới đi chơi ngại ngùng

Bác đừng suy diễn lung tung

Chỉ vì hoàn cảnh nói chung là NGHÈO

DUYNHẤT

Có một thứ tôi không bao giờ muốn mất

Đó là em người duy nhất trên đời

Là tình yêu duy nhất ở trong tôi

Là niềm tin khởi nguồn cho cuộc sống...

Em với tôi là mục tiêu hi vọng

Là điểm dừng là đích đến tương lai

Chỉ em thôi duy nhất chẳng còn ai

Đủ hoàn hảo để mà thay thế được...

Dẫu lẽ đời nào có ai biết trước

Hôm nay đây rồi mai sẽ thế nào

Nhưng cho dù nghịch cảnh có ra sao

Em vẫn là người tôi yêu duy nhất...

Tôi yêu em là tình yêu chân thật

Sẽ không còn ai hơn nữa đâu em

Người duy nhất giúp em giữ trái tim

Được muôn đời luôn ấm nồng hạnh phúc...

RỰƠU THƠM

Bạn thơ chén rựợu khề khà

Nhâm nhi cho đã rựợu nhà thật ngon

Rựơu ngon chung tấm lòng son

Tôi cùng với bạn thơm ngon rựợu đời

Rựơu thơm , thơm cả tình người

Tình thơ thơm nghĩa thơm đời thơm ta !!!

Cô kia con gái nhà ai

Măt hoa da phấn mắt nai mơ màng

Dáng đi thanh thoát nhe nhàng

Nhất là giọng nói diu dàng dễ nghe

Em ơi anh hỏi nhỏ nè

Yêu ai chưa bé hãy về với anh

Anh chiều anh mãi luôn dành

Yêu thương em mãi theo anh nhé nàng

Mắt nai ngơ ngác mơ màng nhìn ai

Anh đây thì chẳng đep trai

Nhưng mà anh rất có tài đó em

Đồng ý anh dẫn ăn kem

Xong rồi ta sẽ đi xem phim hài

Hôn như nào ?

 Tình yêu thì phải có hôn

Nụ hôn thể hiện tâm hồn đang yêu

Hôn thì nó cũng có nhiều

Hôn sớm, hôn tối, hôn chiều, hôn trưa

Hôn hay chứ đừng hôn bừa

Hôn trên, hôn dưới cho vừa thì thôi

Hôn đâu chỉ có vào môi...

Hôn còn nhiều chỗ nhiều nơi lắm mà

Hôn vào rồi lại hôn ra

Hôn hai ngọn núi hôn qua cánh đồng

Hôn xuống dưới mép bờ sông

Hôn vô rừng rậm hôn vòng giếng sâu

Hôn mỏi thì nhớ quay đầu

Hôn xong thì nhớ thở sâu hít bù

Còn lại thì để thằng cu

Nó làm nó chịu...ngủ bù đi nha..!

Một mình vẫn thế dạo khắp nơi

Dọc ngang vùng vẫy giữa đất trời

Hữu tình phong cảnh dừng chân đến

Bằng hữu tri âm uống rượu mời

Cầm kỳ thi họa cùng trao đổi

Phong, tuyết, nguyệt, hoa thưởng thức chơi

Đời luôn rộng mở ta bước tới

Ngao du sơn thủy thế nhân ơi !.

Gặp em cô bé thật dễ thương

rạng rỡ cười duyên rõ thật hiền

Trái xoan gương mặt trông dễ mến

Nhẹ nhàng em nói rất có duyên

Tình em

Gặp em dù chỉ một lần

Mà sao tôi ngỡ quen thân lâu rồi

Ngẩn ngơ lòng dạ bồi hồi

Thương từng cử chỉ , từng lời nói năng

Em ơi ! em có hiểu rằng

Tình em chẳng khác vần trăng giữa trời

Cám ơn em đã có lời

Động viên tôi bước khoảng đời mai sau

Tương lai dù có thế nào?!...

Tình em tôi mãi khắc vào trái tim.

Chỉ Có Thể Là Yêu

Chẳng hiểu tại sao lòng thấy nhớ.

Mỗi ngày một mến mỗi ngày thương.

Ngại ngùng nên chỉ vấn vương.

Tình như chợt thấy,dường như dày dần.

Để rồi đêm nhớ,đần con mắt.

Ngày thì mong ngóng,khắc vào tim.

Nhói đau mỗi khắc im lìm,

Để rồi từ mến,bỗng tim yêu rồi!

Nhớ em anh ngắm trong tấm ảnh!

Dáng ngọc yêu kiều, quá lung linh.

Trái tim anh thấy rung rinh.

Xuyến xao xao xuyến mỗi ngày mỗi đêm!

Lưả lòng cứ cháy lên rừng rực.

Thiếu nhau vài phút,cứ như điên.

Nhớ em anh nhớ triền miên.

Phải chăng nhớ đấy là yêu mất rồi!

Rượu thơ lúy túy ta say

Nhâm nhi uống cạn quên ngày quên đêm

Quên đời quên cả thế gian

Tình đời bạc bẻo phủ phàng đắng cay

Quên đi cạn chén nồng say

Quên đi cho hết tháng ngày truân chuyên.

Bạn ơi dốc cạn rượu này

Ta thêm rượu nữa lăn quay thôi về

Cuộc đời lắm nỗi ê chề

Cùng say quên hết nỗi niềm ưu tư

Cười lên bạn hỡi cười lên

Trăng, sao, mây, nước, gió ngàn ru ta.

đêm buồn

Đêm buồn ai nhớ ai mong

Ai thương ai đợi sầu đong một đời

Câu thơ rồi cũng buồn trôi

Mưa dầm ngoài ngõ, mưa lòng chơi vơi.

Rượu nồng nhấp cạn men cay

Ai người tri kỷ uống say đừng về

Nửa vầng trăng khuyết ủ ê

Sao khuya bầu bạn tái tê lòng người.

điên dại

Có những lúc tâm hồn ta điên dại

Muốn thét gào ta chẳng thể yêu ai

Có những lúc ta lại cười cao ngạo

Rằng là ta chẳng chút mãnh tình nào.

Ta khoái trá ta thét gào trong gió

Ta là ta mà tạo hóa ban cho

Ta là ta đứng sững giữa muôn người

Trông cái chết mà vẫn cười ngạo nghễ.

Trông cái chết mà vẫn cười ngạo nghễ

Ta là ai mà hùng hổ ra oai 

Ta là ai mà say say tỉnh tỉnh

Ta là ai mà lúc dại lúc ngây

Ta là ai lại ngốc nghếch khù khờ

Lúc thút thít, lúc lại cười ha hả ?

Ta là ai - một con điên hè phố

Lê lết buồn sống tạm chuỗi ngày qua.

kẻ hai tim

Ta đành quay bước ướt hàng mi

Một kẻ hai tim có đáng gì

Thôi thì quá khứ ta vùi bỏ

Mộng mị bây giờ nhớ mà chi

Duyên xưa tình cũ người quên hết

Ta đành ngoảnh mặt cúi bước đi

Mặc bao kỉ niệm thời xưa cũ

Khóc để làm gì kẻ hai tim.

mùa đông 

Mùa đông đã đến bạn mình ơi!

Hạnh phúc bên nhau thật tuyệt vời

Tựa má kề vai cùng sánh bước

Ôi đẹp làm sao mỗi lứa đôi

Mùa đông tuyết trắng lạnh lùng rơi

Ta chợt nghe lòng thật đơn côi

Đi giữa cuộc đời hồn hoang vắng

Mùa đông lạnh lẽo tựa trùng khơi.

hoang vắng

Ta lang thang đi trên đương phố vắng

Một mình ta với khoảng lặng cô đơn

ta cố lê từng bước chẳng dỗi hờn

Bởi số phận đời ta là nghiệt ngã

Ta không khóc mà nghe lòng thổn thức

Ta không buồn sao hồn vẫn chơi vơi

Ta cố bơi trong bể rộng cuộc đời

Đời vẫn đẹp mà ta thì hoang vắng.

Ấy

Khóc để làm chi ấy  vô tình

Buồn để làm gì ấy  vô tâm

giận chỉ mình ta ấy không biết

Hờn thì để bụng ấy không hay.

Lạ

Lạ nhỉ cố quên càng thêm nhớ

Lạ lùng chuyện nhớ lại hay quên

Lạ sao ai nở vô tình nhỉ ?

Lạ lắm làm ngơ chẳng biết gì.

Lạnh

Lạnh rét căm căm gió chuyển mùa

Lạnh trời lạnh đất tiết sang đông

Lạnh lòng cô phụ đêm sầu vắng

Lạnh cả hồn thơ lạc điệu vần.

Em là gì của tôi

Mà sao tôi phải nhớ

Mà sao tôi phải chờ

Lại một mình thơ thẩn

Tại em rất xinh tươi

Khiến lòng tôi rung động

Nên âm thầm trong mộng

Tôi đã muốn có em

Em đã làm rung động

Một tâm hồn sắt đá

Khiến trái tim băng giá

Cũng mãnh liệt hồi sinh

Rùi cứ thế qua đi

Từng ngày trong nhung nhớ

Mà sao em đành nỡ

Bỏ dở mối tình đầu

Em làm tôi biết yêu

Rồi làm tôi đau khổ

Rồi làm tôi bỡ ngỡ

Say trong mối tình đầu!!!

Đêm nay lại mượn rượu giải sầu

Nỗi buồn nào có bớt được đâu,

Chỉ khiến cho anh càng thêm nhớ

Hạnh phúc bên nhau thủa ban đầu.

Giờ em bỏ anh bước theo chồng

Để lại một người cứ ngóng trông,

Một người với vô vàn nuối tiếc

Những phút bên nhau lúc mặn nồng.

Em nói sẽ yêu anh trọn đời

Hay đó chỉ là lời nói chơi,

Giờ em đi về nơi người ấy

Quên đi lời hứa của một thời.

Phải cách xa em tháng năm ròng

Mình anh lặng lẽ và nhớ mong,

Nhưng vẫn cầu sao em hạnh phúc

Để anh ở lại thấy an lòng.

Buồn vì em thật đấy k đùa đâu.

Di tim 

tim nguoi yeu mai ma k thay

thay toan chuyen gi dau dau

biet gio em dang o noi dau

anh day tim hoai ma chang thay

em oi em hoi gio nay em dang o noi dau 

de anh tim kiem lai them sâ'u

sâ'u vi mong tim duoc nguoi yeu

nguoi ta noi yeu la kho ma' van yeu

Anh có khác đâu em.

Vẫn nỗi buồn ngày ấy.

Nhưng anh biết che đậy.

Giấu nỗi buồn vào tim.

Rồi những đêm im lìm.

Chỉ mình anh ngồi khóc.

Tiếng nức nở khó khọc..

Cho một mảnh tình xa...

Than đời phân khô ai ơi.

Long đong lận đậm rối bời lòng đau.

Hàng đêm thao thúc nguyện cầu.

Lạc trong cuộc sống đi đâu bây jờ.

Thế jan lắm chuyện bất ngờ.

Tình trong nhân thế nay giờ thế sao.

Bác thang lên hỏi trời cao.

Bao jờ hết khổ khi nào sống vui.

Trách ai số kiếp ngậm ngùi.

Đêm đêm chỉ biết chôn vùi trên face.

má đào đang buôn dưa à

thôj để hoàng này sẽ là ngườj mua

mấy gjrl đã bắt đầu chưa

hoàng hôn ngồj gkế say sưa chuện trò

bjết đâu sẽ gặp chuyến đó

may mắn sẽ đến se tơ nơj này.

Ớ RẦU..bị phát hjện rồj 

đệ yêu cô ấy cáj hồj đã lâu

bỡj vì cáj thủơ mưa ngâu

vô tình 2 đứa gặp nhau ở đình

lúc đó nhìn heo thật xinh

trong lòng nãy nờ tơ tình vớj heo

đơn phương ước hẹn qua đèo

mong được cô ấy cùng theo suốt đờj

ngờ đâu duyên phận ý trờj

tâm huynh hớp mất ốj zờj buồn gkê 

lúc đó lòng hoàng táj tê

tim thì tan nát ê chề tâm can

cứ ngỡ tình đã mây tan

ngờ đâu may mắn trờj ban đến mình

tâm heo bây gjờ bất bình

hoàng hôn cướp lấy về mình ngay thôj 

tâm ơj chắc huynh thôj rồj

vậy thì chúc đệ đẹp đôj đi nào

Cuộc dời sao lắm bi ai

tình yêu chẳng biết trao ai bây giờ

lòng người thì mãi lững lờ

Yêu nhau mà cứ mãi vờ lừa nhau 

nghe mà chứ thấy u sầu 

tình yêu sao dỡ làm dau con tim

XIN ĐỪNG KHƠI LẠI NIỀM ĐAU

Hôm qua đã quyết dứt tình

Hôm nay men rượu ngấm mình ngà say

Bóng người thoáng hiện đâu đây

Lòng em tan nát hao gầy từng đêm

Ngỡ rằng ta đã lãng quên

Sao người khơi lại chi thêm đau lòng

Biết tình mình chẳng trông mong

Cớ sao em lại đèo bồng làm chi

Đêm dài lệ đẫm hoen mi

Tim đau quặn thắt những khi nhớ người

Bờ môi tắt hẳn nụ cười

Vì ai kia cứ buông lời bướm ong

Giờ xin thôi hết chờ mong 

Đơn không gối chiếc cho lòng thảnh thơi

Để tâm thôi khỏi rối bời

Để tim không fải chơi vơi vì người

Để em tìm lại nụ cười

Tô thêm môi thắm cho đời xinh tươi

Đừng về đây nữa người ơi

Vì tình nay đã hết rồi còn đâu

Xin đừng khơi lại niềm đau

Để tim em hết đớn đau vì tình

Để rồi mỗi sớm bình minh

Em tìm lại được chính mình ngày xưa.

Bởi ngày xưa quá ngây thơ

Tin người quá vội để giờ khổ đau

Chỉ mong tim hết u sầu

Để em tìm được gam màu thủy chung

Tôi vẫn chưa yêu!

Tôi thề tôi vẫn chưa yêu

Chuyện tìh tôi viết,đặt điều thế thôi

Tôi thề tôi vẫn chưa yêu

Tại trời thả mối tơ bay mất rồi!

Ngồi buồn ngẫm nghĩ giận trời

Người ta hạh phúc tôi thì bơ vơ

Trời ơi sao lộn mối tơ?

Để giờ tôi phải ngẩn ngơ thế này?

Thật rằg cũg muốn nợ đời

Yêu thươg 1 chút xin trời thươg cho

Trời rằg:trời sẽ khôg cho!

Yêu chi khổ lắm,hãy lo yêu mìh!

CHÉN ĐẮNG !

+++

Em bỏ tôi rồi có phải không ?

Thế là Em đã đi lấy chồng 

Đâu còn nhớ đến thằng này nữa 

Tôi buồn uống Bia thế là xong

Uống vào tôi nghe sầu trong lòng 

Càng thêm đầy nỗi nhớ trông mong 

Uống vào sao nghe càng cay đắng 

Như ai đem muối xát cõi lòng

Em đã lấy chồng thế là xong 

Từ đây mãi mãi buồn trong lòng 

Tìm vui trong men rượu chát đắng 

Chìm vào say xỉn thế là xong …

Tỉnh ra lại thấy, ngứa ở mông!

Hóa ra say quá, ngủ ngoài đồng

Muỗi cắn, kiến bu...lòng chợt nhớ

Em đã bỏ tôi...bước theo chồng!

LÃNG MẠN MỘT CHÚT !

+++

Làm sao giữ chặt được con Tim 

Để nó khỏi tung tăng đi tìm

Một bông hoa đẹp chiều vương nắng 

Dệt mối tình mộng như trong phim

Ôi cuộc đời sao như cánh chim 

Cưỡi mây lướt gió để đi tìm 

Một bến bờ đẹp hoa quyến rũ

Xao xuyến rộn ràng nhịp con tim

Kiếm mãi tìm mãi và kiếm tìm 

Mơ mộng nhìn đời đẹp như phim 

Để thấy quanh ta sao tuyệt quá 

Trôi qua như giấc mộng êm đềm …

VẦNG THƠ RU BUỒN !

Nhớ xưa trong ánh hoàng hôn

Ta đã nhuộm hồn trong tiếng tơ vương 

Cõi lòng đã trót nặng thương 

Một bóng dáng nhỏ bên đường thướt tha

Để rồi những buổi chiều ta 

Thường hay dạo phố đi qua chốn này 

Nhen nhóm mộng đẹp đắm say 

Cùng người con gái những ngày đẹp tươi 

Hoa xinh tô nét em cười 

Nắng vàng phớt nhẹ thêm tươi má hồng 

Hỏi người có biết hay không 

Thu qua Đông đến bến sông nhớ đò 

Cớ sao trời hổng thương cho 

Mà đem chia cắt hẹn hò lứa đôi 

Nàng lên xe, lấy chồng rồi 

Bỏ lại phố vắng mình tôi đợi chờ 

Cho hồn cứ mãi ngẩn ngơ 

Cho đời cứ mãi vần thơ ru buồn

VỢ CHỒNG

Làm chồng vợ đôi khi thật khó

Chỉ vô tình đã có giận nhau

Đôi khi chỉ lỡ một câu

Hai người hờn giận u sầu cả hai

Trong lúc nóng cả trai hay gái

Chẳng ai nhường để lại giận nhau

Mỗi người ôm một nỗi đau

Chỉ mong ai nói một câu làm hòa

Yêu nhau lắm rời xa chẳng nỡ

Chỉ vô tình nên lỡ lời thôi

Đến khi mọi chuyện xong rồi

Cùng nhau ngồi lại bồi hồi nhỏ to

Giận nhau đó nhưng lo buồn lắm

Mong làm lành để thắm tình yêu

Vì lòng yêu biết bao nhiêu

Giận nhau nhưng mãi sớm chiều có nhau.

Vợ chồng đôi lúc giận nhau 

Giân nhau rồi lại cùng nhau làm lành 

Với nhau ăn ở hiền lành 

Cuôc đời hạnh phúc ta dành cho nhau

_tình yêu là cái gì đâu?

_yêu thì chẳng có phụ nhau thì nhiều!

_cũng bởi nỗi nhớ tình yêu,

_mà bao kẻ sống sớm chiều ngu ngơ!

_cũng bởi mấy lời dại khơ!

_chao thân bất toại nghĩa nhơ muôn đời...

CẢM ƠN

CẢM tình anh viết nên thơ

ƠN sâu nghĩa nặng ông tơ bắc cầu 

TÌNH đầu ta đã trao nhau

YÊU em từ thủa hoa cau thắm mầu

NƠI mà xe đạp bên nhau

ĐÔI ta sánh bước bền lâu suốt đời

TA mong đi tới một nơi

HẠNH PHÚC duyên mình vui tươi cuộc sống.

Khổ Tâm

Thức trắng đêm nay nhớ một người,

Một người tôi nhớ một người thôi.

Đêm nay..đêm mai..đêm mai nữa,

Tôi nhớ một người không nhớ tôi.

Thôi tim ơi..nín đi đừng khóc nữa,

Bởi tình yêu không chọn lựa được đâu.

Cũng như ai,tôi từng có nỗi đau,

Cũng mền lòng vì những lời họ nói.

Này gió ơi cho ta nhờ chút việc,

Việc nhỏ thôi nhưng là cả tấm lòng.

Khi gió về nép bên cạnh ngừơi ấy,

Gió thì thầm ta nhớ ấy biết không..

Yêu.

Anh yêu em nồng nàn thắm thiết

em đâu cần mải miết tìm anh

chỉ cần em chờ anh tại bến

để đò nhẹ lướt trên sông

để tình nồng thắm thiết bên nhau

mai sau dẫu muôn ngàn sóng gió

thì tình này vẫn mãi trao em

Em yêu ơi chớ lo vì điều đó.

Bởi con tim chỉ có một bóng hình

dẫu con đò gặp muôn vàn sóng gió

anh tin rằng sẽ có cách vượt qua

dẫu là ta có muôn trung xa cách

anh vẫn tìm về nơi bến cũ có em

Trách em!

Ai đã từng một lần yêu say đắm

Sẽ hiểu được cảm giác của nỗi đau,

Lúc mới gặp mình đã luôn bên nhau

Vậy giờ đây cớ sao em chia cắt.

Em tham gì lợi danh hay vàng bạc

Lõ lòng nào em bỏ lại mình anh,

Người con trai với tình yêu chân thành

Luôn bên em những lúc em cần nhất.

Về nơi ấy họ lo cho em tất

Em sung sướng và như một bà hoàng,

Cuộc đời em như đã bước sang trang

Sống sung túc bên người chồng giàu có.

Nhưng em ơi? Cho anh được hỏi nhỏ

Có khi nào em hạnh phúc không em,

Tình yêu đâu phân biệt sang hèn 

Phải là nơi 2 trái tim rung động.

Em chọn riêng cho mình một cuộc sống

Nơi giàu sang và những thú xa hoa,

Nhưng người đâu có hiểu được là

Có tình yêu mới là nơi bền vững...

........THƯƠNG THẦM.......

Đêm nay gió lạnh trăng mờ

Một mình thơ thẩn ngồi chờ ai đây

Trời cao có biết có hay

Tim con sắp nát vì con thương thầm

Tình kia anh giữ trong lòng

Ngại không giám ngỏ mỗi khi gặp nàng

Bây giờ nàng đã sang ngang

Anh đành ôm mối tình si trọn đời

Phải chi lúc trước ngỏ lời

Giờ anh đâu phải khổ đau thế này

Ngồi buồn oán trách ai đây

Tại anh ngây dại những ngày đã qua

Yêu em không dám nói ra

Để em cất bước sang ngang theo chồng

Giờ anh nát ruột nát lòng

Sao không quên được bóng hình của em

.... CHỊ TÔI .....

Chị tôi mất cả cuộc đời

Lo cho cha mẹ , không lời thở than

Vai còng , tay xách tay mang

Đùm đuề em nhỏ , đường hoàng sánh vai

Đường dài lắm khúc chông gai

Niềm riêng quên lãng , đắng cay ... không phiền

Mọi người nhắc đến chuyện duyên...?

Nhìn xa xăm ... lặng ...! Thuyền quyên lo gì..!

Còn đâu nét mặn xuân thì

Lỡ làng bao chuyến đò đi ... không về

Trái ngang , nghịch cảnh , ê chề

Vừa tài vừa đức.... Khổ về bản thân

TRAI BẮC

Anh đây trai Bắc rất liều

Thấy em xinh đẹp thuý kiều thua xa

Nét duyên tiềm ẩn mặn mà

Anh đây đã kết... Yêu là phải rinh

Nói ra chớ vội thất kinh

Trai Bắc có tiếng chung tình đó nghe

Ngày xưa còn có rặng tre

Bây giờ đất hiếm qua hè yêu luôn 

Tình như thác chảy trào tuôn

Qua thưa ba mẹ đừng buồn nghe em

Hai ta xây đắp mộng êm 

Con năm bảy đứa trầu têm vẹn toàn

Em là vợ thảo dâu ngoan

Anh người chồng tốt chu toàn trước sau

Nội ngoại cư xử như nhau

Trăm năm , mãi mãi bể dâu trọn đời

Trai Bắc không phải chơi bời

Tuy liều là thế một đời yêu em

Nào đâu em thử nghĩ xem

Anh liều như thế em mềm mi chưa ....

HẠNH PHÚC...BÌNH YÊN..??

__________________________

-Hoàn hôn buồn lặng lẽ chỉ mình tôi.

-Bước lang thang lạc loài chờ đêm tối!

-Chỉ cần một làn gió Thu nhẹ thổi

-Cũng đủ làm..giá lạnh trái tim anh..!!!

...

-Anh chẳng cần gì,ngoài một tấm chân thành!

-Đơn giản thôi..nhưng biết rằng thật khó.

-Nỗi lòng kia,biết cùng ai bày tỏ?

-Tình vẫn vô tình..khi lá úa vàng rơi..!!

...

-Từng đêm buồn trong giấc ngủ đầy vơi.

-Ôi số phận.."trêu đùa hay thử thách?"

-Một ước mơ căng tràn trong huyết mạch.

-Anh sẻ chờ..và chẳng ngại gì đâu!

...

-"Người yêu ơi"...dù chờ đợi bao lâu?

-Trái tim a sẻ dành cho e mãi.

-Anh vẫn tin..vẫn tin em tồn tại.

-Chốn yên bình...em sẻ mãi bên anh..!!

....

-Như bây giờ a muốn ước thật nhanh.

-"Tình yêu ơi"..hãy về bên anh nhé

-Tay trong tay lướt trên làn gió nhẹ

-Mãi bên nhau và Hạnh Phúc đến trọn đời..!!

.....

-Có những điều..anh dành chỉ em thôi!

-Tháng ngày qua nay chỉ là quá khứ

-Dẫu cô đơn nhưng anh nào do dự

-Và sẻ chờ...HẠNH PHÚC ẤY BÌNH YÊN..!!

Ở phương đó người có đang hp

Hay là người đang phải khóc vì ai

Tôi mong rằng người vẫn luôn hp

Giọt lệ kia tôi sẽ khóc thay người

VÔ ĐỀ

Khóc nữa mà chi, mộng vỡ rồi

Đường tình cách trở, rẽ đôi nơi

Người đi cúi mặt, âm thầm bước

Kẻ ở nhìn theo, lệ khẽ rơi

Có phải ân tình nay đã tận

Hay vì số phận nỡ chia phôi

Đành chôn kỷ niệm trong sầu tủi

Sống tiếp đời này với lẻ loi

MẶT PHẢI & TRÁI

Tình bạn Facebook thật là hay

Nhưng cũng nắng mưa dễ đổi thay

Có lẽ tại đây là mạng ảo

Chỉ là chiêm bao , giả xum vầy ...

Tình thơ

Tôi đọc thơ ai cảm nỗi niềm

"Quê cha nhớ quá Việt Nam ơi!"

Xốn xốn xang xang lòng thương cảm

Sầu sầu nhớ nhớ dạ chứa chan

Nỗi nỗi niềm niềm luôn canh cánh

Mơ mơ mộng mộng chốn quê nhà

Bạn bạn bè bè hằng mong đợi

Quê cha ai nhớ lệ sầu rơi

Em và tôi

Hai tâm hồn hai cuộc đời dung dị

Gắn chặt nhau trong tình nghĩa dạt dào

Nỗi đau của em là nước mắt tôi tuôn

Hạnh phúc em hưởng là tâm hồn tôi thanh thản

Tình yêu của tôi dành cho em không đổi

Tình yêu của em chiếm ngôi vị trong tôi

Tôi có em cuộc đời không hoang vắng

Em có tôi thêm sức mạnh trong đời

Nói với em

Mình đã không còn nợ với nhau

Thì thôi em hỡi nén thương đau

Đừng tuôn ngấn lệ sầu nhung nhớ

Đừng khóc bơ vơ nỗi nghẹn ngào

Mình chẳng chung nhau đoạn đường dài

Xin em đừng thốt lời đắng cay

Đừng thương đừng nhớ đừng tiếc nuối

Đừng bảo ân tình sao sớm phai

Nào phải rằng đây lỗi tại ai

Bởi duyên chẳng có nợ không dài

Nên giờ hai đứa tình đôi ngã

Thôi nhé em yêu chớ ưu hoài

Khẩn khoản xin em những tháng ngày

Bình yên vui sống với tương lai

Đừng vì chút nghĩa tình luyến ái

Để mãi sầu thương vương khổ hoài

Số phận an bày chỉ thế thôi

Đừng hờn trách nữa hỡi em ơi

Tim anh cũng nát từng mãnh vụn

Cũng đành chấp nhận mặc đời trôi.

Viết cho em 

Anh đâu phải là con người gỗ đá

Em nói chi lời chia biệt để buồn.

Bảy thu rồi ta quấn quít yêu thương

Giờ hờn giận em cho thành mây khói.

Dẫu có lỗi anh gắng mình sữa chữa

Có lẽ nào em đạp đổ chia tay.

Tình  yêu  anh đâu phải chỉ một ngày

Hay một phút một giây mà tan biến.

Anh muốn nói tình anh là bất biến

Hiểu cho lòng  xin em chớ buồn chi .

Hãy quên đi em nhé hãy quên đi

lỗi lầm đó chỉ là cơn mưa nhỏ.

Anh tự hứa không làm em khóc nữa

Đừng buồn anh, đừng nói tiếng biệt ly.

Cười lên đi em nhé hãy cười lên

Tình yêu ấy anh dành em trọn kiếp.

Yêu thơ 

Em không phải là nhà văn hay thi sĩ

Cũng không phải là một nghệ sĩ hát ca

Em không phải là một nhạc sĩ tài hoa

Càng không phải người đàn ca tài tử...

Em chỉ là người đa mang tâm sự

Cô đơn buồn tìm đến những vần thơ.

Thơ thương em giải tỏa những nỗi sầu

Thơ thương em giúp có thêm bầu bạn

Thơ thương em cảm hóa tâm hồn lãng mạn

Biết yêu trăng biết làm bạn cùng sao

biết dành bao yêu thương thắm thiết dạt dào

biết chia sẻ hòa niềm đau nhân thế.

chính vì thế em càng yêu hơn nữa

vần thơ buồn đượm sắc nét ưu tư.

Em yêu thơ và gởi gấm những ước mơ

gởi tất cả... vào trang thơ nhung nhớ.

Đêm về

Đêm về với những suy tư

Đêm về với những tương tư một mình

Đêm về với những bơ vơ

Đêm về với những quạnh hiu đoạn trường

Đêm về khoắc khoải sầu thương

Đêm về nỗi nhớ vấn vương riêng mình

Đêm về ai hiểu chăng ai ?

Đêm về ta vẫn miệt mài cùng ta.

Một mình 

một mình với những suy tư

Một mình với những buồn thương cuộc đời.

Một mình với những lệ rơi

Một mình với những đơn côi tình sầu.

Một mình đầy những chơi vơi

Một mình với những nổi trôi dòng đời.

Một mình biết nói cùng ai

Một mình với những tháng ngày quạnh hiu.

Một mình buồn biết bao nhiêu

Muốn than, muốn trách trăm điều cùng ai.

Một mình với những đắng cay

Muốn phân, muốn tỏ , giải bày ai hay.

Một mình sầu vắng canh chầy

Một mình tơ rối, một mình thương đau.

một mình suối lệ tuôn trào

Khóc mình phận bạc, khóc người chóng quên.

Một mình buồn thỉu, buồn thiu

Sớm , trưa , chiều , tối quạnh hiu một mình.

Một mình buồn lắm người ơi

Xin ai đừng để  như tôi một mình.

Đã từng chiếc bóng một mình

Nên tôi rất sợ một mình người ơi.

Mẹ Yêu...

Chưa lần nào... con viết về mẹ yêu.

Với tấm lòng.. và những điều muốn nói.

Bởi con ngại ngoài đời họ hỏi.

Khô khan hoài muốn thay đổi hay sao.

Con không biết... con sẽ viết như nao.

Viết bao trang... và... bút nào mới hết.

Viết ra sao.... để hiểu được tính nết.

Con ngang bướng... hay cãi lời mẹ yêu.

Mẹ sinh con trong một ngày đông chiều.

Cái giá rét.. mẹ ẵm bồng con nhỏ.

16 năm khi trăng tròn sáng tỏ.

Con lớn khôn, bỏ trên mẹ tuổi già.

18 tuổi con đi làm nơi xa.

Theo chị gái... vào miền trong đất nước.

Nhận đồng tiền từ chính tay làm được.

Ôi. sao này.. khoé mi nước mắt tuôn.

Hơn năm sau.. nghe mẹ gọi giọng buồn.

Cha con ốm, về thăm cha, con nhỉ?

Con đã khóc, không cần nghĩ điều gì.

Bởi cha mẹ... là điều con cần nhất.

Con tưởng rằng mình đã lớn khôn thật.

Nhưng sai rồi... toàn làm mẹ buồn thôi.

Mẹ chỉ dạy nhưng toàn cãi lại lời.

Không lúc nào làm theo mà im lặng.

Nhưng mẹ ơi! những đêm về thanh vắng.

Con nghĩ lại... đều là lỗi con sai.

Nhưng không giám xin lỗi mẹ ngày mai.

Bởi con ngang, tính trẻ con ương bướng.

Con thương mẹ, trên mắt những nếp nhăn.

Sức khỏe mẹ đang khô cằn, yếu đuối.

Mái tóc kia, màu thời gian vẫn đuổi

Thương mẹ nhiều, con bất hiếu mẹ ơi.

Mẹ yêu ơi! con xin hứa đôi lời.

Con sẽ ngoan, không cãi lời mẹ nữa.

Tính con hư.. để từ từ con sửa.

Mẹ hãy vui. đừng buồn nữa mẹ yêu.

nếu em đi với người yêu mới 

chỉ mong em nhớ một điều thôi

con đường ta đã dạo chơi

xin đừng đi với một người khác anh

Em muốn viết ngàn lời thơ tha thiết

Để cho người có thể biết tình em

Ngàn lời thơ mãi da diết dịu êm

Và mãi mãi êm đềm theo ngày tháng

Đi đâu mà vội mà dàng

dừng chân đứng lại tặng nàng bài thơ

Bài thơ ba chữ chung tình 

chữ chung chữ hiếu chử tình la ba

chung hiếu tặng mẹ tặng cha

chữ tình anh để đôi ta sẽ dùng

Nhớ!

Đêm nay ngồi ngắm ánh đèn.

Nhớ em nhiều quá anh bèn làm thơ.

Viết lên những nỗi mong chờ.

Hỏi người nơi ấy bây giờ có hay.

Ước gì anh có cánh bay.

Sẽ không suy nghĩ đến ngay bên nàng.

Trao nụ hôn thật nồng nàng.

Nói yêu em mãi đến ngàn đời sau.

Mới đó mà nay đã tháng mười 

Trời xanh , mây đuổi tuổi đôi mươi 

Hai chín năm rồi đâu còn trẻ 

Mà sao cuộc đời vẫn vui tươi 

Hoàng hôn tình yêu.

Hoàng hôn ánh sáng tím vàng.

Bầu trời trong vắt sau hàng cây xanh.

Gió thổi nhè nhẹ đưa cành.

Nỗi lòng tâm sự cuả anh với nàng.

Nhớ sao lời nói nhẹ nhàng.

Nhớ sao những lúc nàng chàng bên nhau.

Tình yêu không có nỗi đau.

Dắt tay trên phố tình màu thắm tươi.

Nhớ sao những lúc nàng cười.

Như hoa khoe sắc thắm tươi tuyệt vời.

Tình yêu đi suốt cuộc đời.

Hạnh phúc sung sướng hết lời ca vang.

Đôi ta sánh bước ngang hàng.

Tình yêu tiếp bước lên trang sử tình.

Yêu em ta nhớ hết mình.

Yêu bằng lí trí thông minh thật lòng.

Ngày ngày anh nhớ thương mong.

Chung thuỷ suốt kiếp thiên long ái tình.

Tình yêu trong sáng lung linh.

Muôn màu đa sắc hữu hình đẹp tươi

LỖi TẠI ANH

Là tại anh đã đánh mất tình em

Đã giết đi cuộc tình vừa chớm nở

Để giờ đây khóc chotình dang dở

Để nghẹn ngào tiếc nuối những ngày qua.

Bức tường nào ngăn cách giữa hai ta

Chẳng có đâu em, là tại anh hết đó

Để giờ đây chuyện tình tựa là gió

Đã qua rồi chẳng giữ lại được đâu

Để bây giờ mình mãi cách xa nhau

Anh mới nhớ, mới thương và tiếc nuối

Thì thôi đành để một lần sau cuối

Nhớ về người anh ghép chữ thành thơ.

Hãy coi chuyện chúng mình tựa giấc mơ

Hãy mỉm cười khi đã là dĩ vãng

Và hướng về một ngày mai tươi sáng

Chuyện chúng mình đừng vương vấn làm chi.

Giọt lệ nào đọng dưới những hàng mi

Có phải chăng là giọt tình đau khổ

Tình càng sầu, càng mang nhiều trắc trở

Càng trân trọng hạnh phúc phải không em?

Hãy kiên trì, rồi có lúc sẽ quên

Anh nguyện cầu em suốt đờihạnh phúc

Chuyện chúng mình rồi sẽ thành kí ức

Làm một phần cuộc sống của riêng anh.

"Người ta gặp nhau là duyên phận trong cuộc đời, nhưng phải ra đi vì một lý do gì đó thì tình yêu ấy vẫn ở lại nguyên vẹn trong trái tim mỗi người với những nỗi nhớ, những cảm xúc khó có thể thay thế được. Đi qua thương nhớ không phải là quên, mà đi qua những quãng đường tình yêu cùng nhau chung bước, có lẽ, để mà nhớ, để mà thương…"

“Tâm hồn” là nơi chất chưa bao kỉ niệm, cảm xúc,… của mỗi chúng ta. Mỗi người đều có một kí ức, dù là buồn hay vui nhưng nó sẽ mãi mãi trong tâm trí, không bao giờ quên được. Càng trưởng thành, chúng ta càng thêm thật nhiều kí ức, kỉ niệm khác !

Em mỉm cười chưa chắc phải em vui

Có những tổn thương nhờ nụ cười che lấp

Để đêm đêm giấu mình trong tiếng nấc

Khóc một mình làm giấc ngủ chẳng yên

Điện thoại nằm trên bàn

Em ngồi bên cạnh đó,

Trái tim em bảo nhớ,

Đôi tay em bảo đừng

.

Cứ thập thò đôi tay

Muốn ghi dòng tin nhắn

Vâng, một dòng rất ngắn

Chỉ là: "Em yêu anh!"

Người yêu mà cũ...nghe có xót xa không? 

Mà cũ rồi, vẫn còn yêu...nghe có đau lòng không?

(((Con Trai)))

Con trai giỏi nhất hứa liều 

Trước mặt con gái đủ điều hứa suông 

Con trai ăn nói luông thuông 

Trên trời dưới đất diễn tuồng thật hay 

Con trai giả bộ giả say 

Gặp con gái đẹp ... tỏ bày lời yêu 

Con trai cái miệng nói nhiều 

Trong lòng rỗng toét chứ yêu nỗi gì 

Con trai có tánh rất lì 

Ði cua con gái , cây si đứng trồng 

Con trai thường chẳng thật lòng 

Yêu sàm , yêu xở lòng vòng khó tin 

Con trai tật xấu linh tinh ... 

Vậy mà cứ tưởng đâu mình là ngoan 

Con trai hết sức ngang tàng 

Em em ngọt sớt ... rồi nàng nhớ nhung 

Con trai quậy phá lung tung 

Trời ơi đất hỡi .... anh hùng một cây 

Con trai tóm lại hết xài 

Mới nhìn thấy ghét.. nhìn hoài "ghét" thêm

Vợ ta, ta sợ vô cùng

Vì nàng ta phải gối chùng, chân run

Trước nàng tim đập dập dồn

Vì nàng đã bắt mất hồn của ta

Bao nhiêu tiền của trong nhà

Nàng đều nắm hết, khó mà chi ra

Làm ta cũng bớt la cà

Hết tiền uống rượu, về nhà xin thêm?

Nàng la, nàng hét, nàng rên:

"Sao tiêu lắm thế, tiền trên chùa à?"

Đi đâu cũng phải về nhà

Nếu không vợ sẽ rầy la rất phiền

Mấy lần về quá nửa đêm

Nàng khóa cửa chặt, đứng rên ở ngoài

Mấy lần say, ngã sõng xoài

Vợ không nâng đỡ, ai người đoái thương?

Mấy lần dại gái, hết lương

Về nhà len lén, tai ương, sợ rồi!

Vợ ta là biển là trời

Nói sao nghe vậy, cãi lời vợ đâu!

Sợ vợ, hạnh phúc bền lâu

Nếu mà không sợ, gọt đầu đi tu

Vợ ta đâu phải cai tù

Dẫu sao vẫn cứ thiên thu ở ngoài

Vợ ta không sợ, sợ ai?

Sợ cô hàng xóm, sợ... ngoài hôn nhân?

Trời xa cho tới trời gần

Chớ nên trách cứ, khổ thân tội đời

Vợ ta tuy có nhiều lời

Tai ta nghe suốt cả đời nên.... quen!

Sợ vợ nhiều quá đâm "ghiền"

Ai mà không sợ... là tiền vứt đi!

Cứ theo đạo lý mà suy

Vợ là thứ nhất, thứ nhì là ta

Muốn cho êm ấm cửa nhà

"Đàn ông sợ vợ" - Trường ca muôn đời!

Xưa yêu nhau sao yêu quá chân tình

Chia tay rồi thành hai người xa lạ

Cuộc tình mình ai là người dối trá

Em hay anh chắc hẳn cũng sẽ đau.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro