Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hạnh Phúc Là Gì ?
Nguyễn Phong Đạt


*Đây là câu chuyện có thật 100% của tôi và nó đã xảy ra từ trước khi tôi được sinh ra, tôi chỉ bắt đầu kể lại từ năm tôi vừa vào lớp 1 !
*Tôi không phải là nhà văn và tôi chỉ miêu tả lại theo cách của tôi, mong mọi người hiểu !
*Vì 1 số lý do, đây chỉ là 1 chương đọc trước nên có thể sẽ không hợp lý vài chỗ, mong mọi người thông cảm cho! Truyện full sẽ được up sau trên Facebook Nguyễn Phong Đạt:

****************

"Thiên, dậy đi học con ơi"

Tiếng gọi của mẹ làm tôi tỉnh giấc, hôm nay là ngày đi học đầu tiên của tôi, tôi chỉ vừa tròn sáu tuổi, vẫn còn là một đứa trẻ hồn nhiên, ngây thơ và trong sáng.

"Dậy lẹ đi con, trễ học bây giờ nè "

"Dạ"- tôi đáp

Tôi vẫn còn mắt nhắm mắt mở đáp lời mẹ, vẫn còn cuộn mình vào trong chăn ấm. Hôm nay là 1 ngày dày đặc sương mù và không khí ẩm từ cơn mưa đêm qua đã khiến cho nhiệt độ bên ngoài xuống khá là thấp, tôi đang chiến đấu với lý trí của mình là có nên dậy ngay lập tức không, hay xin mẹ nằm ôm chăn thêm năm phút nữa.

Và lý trí của tôi đã chiến thắng, xin mẹ thêm năm phút nữa, một đứa trẻ trước giờ chưa từng phải dậy sớm lần nào nên tất nhiên là lần này không thể thắng nổi lý trí rồi. Nhưng .. dù lý trí đã thắng được tôi, nhưng có lẽ vẫn không thể thắng nổi mẹ tôi rồi, mẹ tôi vẫn gọi tôi dậy.
Haizz, tôi buộc phải ngồi dậy thôi.

" Đồng phục của con đây "
" Đợi chị Ba thay đồng phục xong rồi thì con đi thay luôn nghe chưa " - Mẹ tôi nói

" Dạ " - Tôi vẫn còn đang say ngủ đáp

Gia đình tôi thuộc diện hộ nghèo ở một vùng quê yên bình, mẹ tôi ngày nào cũng tờ mờ sáng là đã dậy chuẩn bị đi làm rồi, vì mưu sinh và gia đình cả.

Khi thấy chị tôi đã thay đồng phục xong rồi thì tôi cũng đành rời xa chiếc chăn ấm áp để thay đồng phục, thật sự thì tôi không hề muốn rời xa nó một chút nào.
Tôi bước ra khỏi tấm "mùng" và đi đánh răng rửa mặt, sau đó thì thay đồng phục học sinh vào. Tôi ra khỏi nhà và tiến lại "sàn nước" cạnh đó, trước mắt tôi là một mảng sương mù dày đặc, trắng xoá, đối với tôi đó là chuyện bình thường vì tôi ở vùng quê mà, với lại giờ cũng đang là sáng sớm, chỉ mới 5:50. Tôi lấy nước trong "lu" để đánh răng, rửa mặt, nước này để ngoài trời nên khá là lạnh, cộng với việc đang có sương mù hiện diện nữa nên nhiệt độ xuống rất thấp, khi vừa chạm vào nước thì tôi đã tỉnh ngủ hẳn.

Tôi nhanh chóng đánh răng, rửa mặt và thay quần áo, sau đó thì vào lại nhà, lúc này chị Ba đã chuẩn bị sẵn những thứ cần thiết cho tôi rồi.
Chị Ba tôi tên Quỳnh, hơn tôi bốn tuổi, hiện đang học lớp năm, hôm nay tôi sẽ được đi cùng và học cùng trường với chị tôi.

" Hai đứa chuẩn bị xong chưa ? " - Mẹ tôi hỏi

" Con xong rồi ạ " - Chị Ba tôi đáp

" Còn Thiên, con xong chưa ? " - Mẹ tôi hỏi thêm

" Con cũng xong rồi ạ " - Tôi đáp

Sau đó thì mẹ tôi dắt tôi và chị Ba đi ăn sáng.
Nhà tôi ở một nơi rất yên tĩnh, phía trước nhà là 1 vườn tiêu của cậu tôi, còn bên sân phải của ngôi nhà là vườn rau do nhà tôi trồng. Tôi và chị Ba đi theo mẹ ra ngoài, đi theo lối mòn mà ra đường lớn

" Thiên nay đẹp trai vậy ta "

Giọng nói của một người phụ nữ nào đó cất lên. Đó là dì của tôi, tôi hay gọi là dì Mười, dì Mười cũng là em gái của mẹ tôi đó, năm nay cũng ngoài 30 rồi.

" Dạ " - tôi cười, đáp lại gì Mười

Sau đó thì tôi và chị Ba tiếp tục đi theo mẹ, từ lúc này đã có thể thấy con đường nhựa chính rồi. Đi vài bước nữa sẽ tới nơi để ăn sáng.

----------------

" Chị Ba ơi, làm cho mình hai tô bún riêu nhỏ, 1 tô lớn nha chị Ba " - mẹ tôi nói

" Ờ đợi chị làm liền "

Đây là một quán ăn sáng kiêm tạp hoá của dòng họ nhà tôi, nói đúng hơn là của mợ Ba tôi, mợ Ba là một người rất nhiệt tình, gia đình tôi có thể mua thiếu bất kỳ món gì mà không cần phải trả tiền ngay lúc đó, "Khi nào có rồi trả cũng được".

" Để mợ cho thêm nhiều thịt vào hai tô của Thiên và Quỳnh để 2 đứa có sức mà học nhen " - mợ Ba nói

Nơi tôi sống hiện tại xung quanh chỉ là cô, dì, chú, bác ruột thịt ở chung nên dù cuộc sống gia đình tôi có nghèo khó như thế nào cũng sẽ được giúp đỡ tận tình. Có lẽ đây là cuộc sống yên bình mà mọi người thường ước, dù nghèo nhưng vẫn có gia đình và cô, dì, chú, bác bên cạnh vậy là hạnh phúc rồi. Nhưng mấy ai hiểu .. Đây chỉ là phần nổi của tảng băng chìm!

" Nay Thiên lớn được đi học rồi nha "

Giọng nói nhẹ nhàng từ phía bên trong quán ăn nói vọng ra, đó là cậu Ba, chồng của mợ Ba, cũng là anh ruột của Mẹ tôi. Tôi chỉ cười khẽ đáp lại cậu vì không biết phải nói gì.
Cậu là 1 người tốt bụng, luôn được mọi người quý mến từ người già đến trẻ con, và tôi cũng là 1 trong số đó.

1 lát sau, mợ Ba lần lượt bưng 3 tô bún riêu đến chỗ tôi, lúc này chỉ mới 6:15, tôi còn dư 45 phút để ăn và đến trường nhận lớp.

................

" Làm cho mình 3 tô bún riêu chị Ba ơi "

Giọng nói của mợ Bảy đứng bên ngoài quán nói vọng vào. Mợ Bảy cũng là người trong dòng họ nhà tôi, mợ Bảy cũng như gia đình tôi nhưng khá giả và hạnh phúc hơn gia đình tôi 1 chút. Đi cạnh mợ Bảy là 2 người con gái, 1 là chị Trinh, lớn hơn tôi 1 tuổi, 2 là chị Kiều, bằng tuổi với chị Ba tôi.
Nhà tôi và nhà mợ Bảy khá thân nhau nên tôi và chị ba cũng rất thân với 2 người này.

" Làm như cũ đúng không ? " - mợ Ba hỏi

" Đúng rồi chị, mà làm 3 tô đặc biệt mới chịu nhen " - mợ Bảy vừa nói vừa bước vào

" Đặc biệt lấy 25.000 nghìn à" - mợ Ba nói

" Tiền gì tầm này chị ơi " - mợ Bảy đáp lại

" Mạnh miệng ta, chưa trả nợ tui kìa " - mợ Ba nói

" HẢ ? CHỊ NÓI GÌ ? MÌNH NGHE KHÔNG RÕ " - mợ Bảy nói lớn

" Tự nhiên lãng tai ngang ha Bảy " - mẹ tôi nói

" Ừ đúng rồi á Sương, mình có biết gì đâu trời, chị ba nói nhỏ quá không nghe được luôn á " - mợ Bảy đáp

Những lời nói giỡn của mẹ và các mợ tôi đã quá đỗi quen thuộc rồi, người lạ nhìn vào có thể sẽ không hiểu và bằng mặt không bằng lòng, nhưng trong dòng họ nhà tôi thì bất kể là ai, từ trên xuống dưới cũng hiểu vì mọi người đều vui vẻ và hoà đồng.

----------------

Tôi và chị ba tiếp tục ăn sáng cùng với 2 người chị nhà mợ Bảy, chúng tôi vừa ăn và vừa giỡn với nhau. Cũng chính vì vậy mà cả 4 đều bị chửi ~.~

Một lúc sau, cả 4 chúng tôi đều ăn xong phần bún của mình, lúc này cũng đã là 6:45 phút, chúng tôi chỉnh sửa lại đồng phục trường và vác cặp lên vai, chuẩn bị đến trường cho buổi học đầu tiên của tôi.
Nhưng trước đó thì chúng tôi sẽ sưởi ấm cho cơ thể bằng cách "hơ lửa" với đống củi khô đang cháy của Cậu Bảy ở bên nhà, đây cũng có lẽ là thói quen của mọi người khi mà thời tiết trở lạnh, vừa sưởi ấm cơ thể mà vừa còn hạnh phúc khi mọi người đều tập trung lại nói chuyện nữa.
Nhưng .. đây cũng chỉ là phần nổi của tảng băng chìm!

----------------

"Cậu Bảy ích kỷ, mợ Bảy tính toán, mợ Ba tham tiền, Dì Tư tham lam"

"Nhậu nhẹt, đập nhà phá cửa, đánh vợ đánh con, trốn chui trốn nhủi, ngủ bờ ngủ bụi"

"NGHỈ HỌC - GIA ĐÌNH TAN VỠ - KHINH THƯỜNG - ĐỐI XỬ"

****************
NGUYEN PHONG DAT
****************
DEMO
****************

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#giadinh