7 năm - trở về (phần 2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Aisu cậu phải đi thật sao?"một cậu bé tóc đỏ tầm khoảng 12 tuổi, đôi mắt xanh lục buồn, viền mắt thâm đen, trên trán khác chữ 'Ái' trên tay cầm dĩa đồ ăn thơm phức đặt trên bàn nói.

"Gaara à, chẳng phải 6 tháng nữa cậu sẽ tới Konoha để tham gia kì thi chunnin không phải sao? Đến lúc đó chúng ta sẽ gặp lại nhau mà!"từ trong bếp một cô bé bằng tuổi cậu bé kia bước ra, mái tóc bạch kim hiếm có, đôi mắt màu hổ phách lạnh lùng nhưng nếu nhìn kĩ thì thấy có một tia ấm áp, gương mặt hoàn hảo không góc chết. Vâng đây chính là hai bạn Aisu và Gaara của 7 năm sau.

"Nhưng tớ sẽ rất nhớ cậu!!!"cậu làm mặt cún con nhìn cô.

"Gaara, cậu phải biết tớ rời làng đã 7 năm rồi, vả lại tớ phải... cậu hiểu mà đúng không? Chúng ta sẽ gặp lại nhanh thôi!!"cô thở dài nói.

"Nhưng... thôi được rồi, tớ biết nói thế nào cũng không cản được cậu. Cẩn thận nhé!!!"cậu buồn nói.

"Cảm ơn cậu!!! Thôi ăn đi, rồi chúng ta đi chơi, hôm nay phải vui vẻ được chứ?"cô mỉm nói, dù không muốn nhưng cũng phải gật đầu đồng ý. Hai người ngồi xuống cùng nhau giải quyết bữa sáng.

--------------------giải phân cách thời gian---------------------------

Sau một ngày đi chơi cùng Gaara cùng buổi tạm biệt buồn bã, thì hiện tại cô đang trên đường về Konoha.

7 năm này là một quãng thời gian không dài cũng không ngắn nhưng đầy vất vả của cô. Cô đã luyện tập không nghỉ, cô cũng học được ở đây một vài thứ rất thú vị như thuật khối lỗi(đúng khg? cmt giúp nha!). Cô còn biết mình có khả năng đặc biệt của gia tộc ngàn năm có một và có lẽ bây giờ là duy nhất. Là có thể điều khiển tất cả nguyên tố tự nhiên, thiên nhiên, không-thời gian(chém hơi lố, đừng ném đá) theo ý mình. À, cô còn có thể biến đổi khuôn mặt, ngoại hình, chiều cao, giới tính mà không bị phát hiện thật bất ngờ đúng không(vi diệu). Tại sao cô biết á? Tại vì lúc cô 8 tuổi nó thức tỉnh và đó cô đọc cuốn sách cổ mật(cổ xưa+bí mật) của gia tộc trong sợ dây chuyền mà ba mẹ để lại. Hiện tại sức mạnh rất khủng, nên  không muốn chết thì đừng đụng vào. Thôi nãy giờ kể cũng nhiều rồi, tạm biệt nhá!!!

Konoha ta đã trở lại!!!

--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Cắt nhá hết chất xám zồi!!!!!!!!!!! Chap này hơi chán thông cảm!*cúi chào*

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro