hạnh phúc trong lòng em

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Điều đầu tiên tôi thấy khi tôi mở mắt là một Katarina xinh đẹp đang mỉm cười hạnh phúc với tôi trước khi chào tôi .... tôi đã ngủ quên trong xe ngựa sao? Tôi ước có thể mơ tiếp, Không có gì lạ, sau khi ở trong cung cả sáng lẫn đêm xem xét tài liệu của những đề nghị mới dành cho thái tử, có thể đoán được rằng đầu giờ chiều ông sẽ lăn ra ngủ lúc nào không hay
-hahaha con trai, khi một người phụ nữ tốt bụng chào đón con, điều bình thường nhất là cảm ơn cô ấy- Tôi nghe thấy cha tôi nói sau lưng tôi, trong khi cười thích thú trước khi đặt một tay lên vai tôi và sau đó đi đến mẹ tôi và hôn cô ấy. Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, khiến nó lặp đi lặp lại trong đầu tôi nhưng lại thay đổi bố mẹ tôi thành Katarina và tôi.
- Đủ rồi Nicol ... chuyện đó sẽ không bao giờ xảy ra đâu- Tôi nghĩ thầm trước khi thở dài mệt mỏi
-Vì họ không đi ăn sáng ... dù sao thì vẫn còn sớm- Tôi nghe mẹ tôi nói khi nhìn thấy vẻ mặt nản lòng của tôi trước khi cùng bố tôi rời đi. Không thể nói nhiều hơn, chúng tôi nhìn nhau một lần nữa trước khi bắt đầu đi về hướng căn phòng phía đông, và đúng như dự đoán, đó là nơi được chiếu sáng nhiều nhất và hẹp nhất trong số đề cập tuyệt vời ... đó là điều tôi mong đợi. mẹ ơi, con chỉ hy vọng rằng Katarina không nghe trái tim con đập như điên chừng nào chúng ta còn ở bên nhau.
Khi đến căn phòng nhỏ đó , có thể thấy rằng mọi thứ đã được sắp xếp sẵn sàng cho bữa sáng ngắn ngủi của họ, vì vậy họ bắt đầu ngồi xuống trước mặt người kia và sau đó nhìn nhau có phần lo lắng.

- mình xin lỗi vì đã làm phiền bạn ngay khi bạn đến, Katarina nói ở cuối, có phần hơi xấu hổ khi thấy anh ấy đến dự cô ấy vì biết rằng anh ấy đang mệt.

-Đừng lo lắng, mình vẫn chưa ăn sáng- anh là người duy nhất ở đây nói một cách bình tĩnh và nghiêm túc khi cho một ít bơ vào bánh mì của mình, ít nhất cố gắng giảm bớt lo lắng của mình một chút vì nó có vẻ giống như một cặp vợ chồng.

Không nói thêm gì nữa, Katarina mỉm cười với trước sự tử tế của anh trước khi nhìn vào đĩa thức ăn của cô ấy và không cần thêm lời khuyên nào nữa, cô ấy bắt đầu ăn nhanh chóng, anh nhìn thấy với một nụ cười nhẹ.

Đôi bạn thân tiếp tục như vậy trong một vài khoảnh khắc thưởng thức những món ăn ngon và bầu bạn trong khi Katarina ngập tràn thời tiết ấm áp nói về những gì đang xảy ra trong những chuyện đã xảy ra , và Nicol gật đầu trước mọi lời mà Katarina yêu quý của anh ấy , vô cùng tận hưởng sự ngọt ngào đó. khoảnh khắc, điều đó rất rõ anh ấy biết nó sẽ không bao giờ xảy ra nữa và anh ấy sẽ không có cơ hội nào khác để tận hưởng nó. Katarina nhanh chóng ngừng đột ngột nhớ ra lý do tại sao cô ấy ở đó, vì vậy mà không cần nói thêm, cô ấy nhận ra
-Tôi ... tôi vẫn chưa no ... anh nghĩ sao nếu ít nhất chúng ta uống trà? cô hỏi, lo lắng tận dụng cái bụng của mình khi Katarina đứng dậy khỏi giường, nhanh chóng đi đến ban công rộng lớn của nơi chỉ có một chiếc ghế sofa và một cái bàn.

Nicol gật đầu mà không nói thêm gì nữa, lẽ ra sau khi ăn xong anh ấy sẽ đi nghỉ ngơi, nhưng anh tự biết rằng anh có thể dành thêm một vài phút giây bên Katarina yêu quý của mình, mọi mệt mỏi trong anh lúc đó đều tan biến.
Cuối cùng hai người ngồi cạnh nhau trên chiếc sô pha nhỏ, nhìn khu rừng rộng lớn trước mặt, cuối cùng là một khung cảnh vô cùng yên bình và thư thái nhờ những tia nắng ấm áp chiếu vào.
-Tớ biết tớ đã nói với cậu rồi, nhưng tớ nghĩ là nên nói lại với cậu ..... Cậu phải cảm thấy rất may mắn khi có một gia đình tốt đẹp- Katatina bắt đầu nhớ lại lần đầu tiên cô nhìn thấy nụ cười của Nicol trông như nào.
Nhưng người đàn ông tóc đen chậm rãi gật đầu, chuyển ánh mắt từ khu rừng đầy lá sang cô gái trẻ bên cạnh.
-Tớ luôn cảm thấy rất hạnh phúc khi có gia đình này -
anh nói nhớ lại lần đầu tiên anh cảm thấy có người hiểu mình trong kết thúc hai người ngồi xuống cạnh nhau trên chiếc ghế sô pha nhỏ, nhìn về khu rừng lớn trước mặt, cuối cùng là một cảnh tượng vô cùng yên bình và thư thái nhờ những tia nắng ấm áp chiếu vào.
- ummm mm...  Cậu có muốn nuôi dạy một đứa trẻ với một gia đình như vậy không?” Katarina nói khiến Nicol nhìn cô . -
-Cái gì?
Nicol hỏi một cách hoài nghi, nhìn chằm chằm vào cô gái trẻ với hy vọng biết được cô ấy đang nghĩ gì.
-Chỉ là .... tớ muốn biết liệu cậu có muốn có một gia đình như vậy không ... Chỉ là cậu luôn trông hạnh phúc khi ở bên gia đình của mình-
Katarina nói rất xấu hổ và đỏ mặt khi nhìn sang phía khác hy vọng  anh sẽ không nhìn thấy cô ấy.

-Katarina… chính xác thì cậu muốn hỏi tớ điều gì?” Nicol nói với vẻ hoàn toàn ngạc nhiên và lo lắng, hy vọng có thể biết chuyện gì đang xảy ra và ít nhất theo cách đó, tâm trí anh sẽ không coi những gì đang xảy ra là điều hiển nhiên. Katarina, nghe cách Nicol nâng giọng, biết rằng cô ấy không còn lựa chọn nào khác ngoài việc bỏ đi câu hỏi
- Tớ muốn biết nếu cậu ... muốn có con -
cô ấy nói khi nhìn vào anh ta lo lắng và hoàn toàn đỏ mặt khi đợi anh sẽ không hỏi tại sao
Nicol không thể tin vào những gì tai mình vừa nghe, nhưng dù vậy anh vẫn có thể cam đoan rằng mình không thực sự nghe nhầm, thực sự là người trước mặt anh, người mà mỗi khi nói chuyện với anh đều khiến anh cảm thấy hạnh phúc vô cùng, người đó. Khi kataria nói chuyện với anh ấy, tôi đã nhìn và mỉm cười khi tim tôi ấy đập như điên, người đó đã không cho anh ấy ngủ mỗi đêm , hối hận và mong muốn có cô ấy gần hơn, người đó đang nói với anh ấy rằng nếu anh ấy muốn. có con .... anh thực sự hy vọng đó là một giấc mơ, bởi vì anh thực sự không nghĩ rằng mình có thể kìm nén cảm xúc của mình nữa khi biết rằng anh đang cầu hôn cô hơn bất cứ thứ gì anh khao khát.
-Katarina, nếu đây là một trò chơi ... thì không vui chút nào," anh nói, khoác vai cô, đưa cô đến gần anh hơn, cảm thấy hơi thở nhẹ nhàng của cô cầu xin làn da của mình, khiến cơ thể cô run lên vì sung sướng, nhưng ngay cả như vậy, biết rằng tôi đã ở gần cô ấy đang cố gắng kiềm chế.
-không ... không phải ... đó là ... một trò chơi-
cô ấy nói và càng lúc càng đỏ mặt trong khi cố gắng kìm chế bản thân để không bị ngất đi
-Tôi thực sự có ý đó ... Tôi thực sự có ý đó-
cô ấy nói Hoàn toàn đỏ mặt trong khi cô ấy run rẩy cố gắng kìm nén nhịp thở của mình để không bị thở quá mức
-Xin cậu Nicol-sama ... Mình cầu xin cậu , tim tớ như phát điên - cô ấy nói một cách đỏ mặt, không thể nào cô ấy không nói sự thật với sự quyến rũ ma quỷ đó.
Nicol sau khi nghe lại những lời nói của người đối diện, không thể không kìm nén tình cảm của mình và không thể chịu đựng được nữa, anh ôm chặt lấy cô ấy, để tuôn trào những cảm xúc mà mình luôn cố gắng giữ lấy và chôn chặt. Và sự thật không thể phủ nhận đi ngay lúc này anh cảm thấy vô cùng hạnh phúc và bình yên, như thể cuối cùng anh đã thoát khỏi những xiềng xích của cảm giác tội lỗi đã kìm hãm anh không rời một bước đến với cô.
-Katarina ... bây giờ mình rất hạnh phúc-
người đàn ông tóc đen ôm chặt cô nói và trước khi tách ra vì cô, nhưng nhìn thấy cô bất tỉnh, anh không kìm được mà bật cười ,anh để cô  nằm lên ngực mình
-ha .. em sẽ phải thay đổi thói quen từ bỏ đó ... nếu không sau này rất khó để anh làm hài lòng em với mong muốn của anh-
anh thì thầm vào tai cô với giọng điệu bình tĩnh trong khi tiếp tục ôm cô cẩn thận. chìm vào giấc ngủ sau tất cả những mệt mỏi và nặng nề của ngày hôm trước. Cuối cùng, bạn có thể thấy một cặp vợ chồng đang ngủ và ôm nhau trên ghế sofa ban công, người đàn ông hoàn toàn bình tĩnh và hạnh phúc với nụ cười nhẹ trên môi nhưng lại ôm chặt người phụ nữ trong vòng tay của mình; nhưng cô gái có vẻ hoàn toàn không thoải mái và rất đỏ mặt khi nằm trên ngực người đàn ông tóc đen.








ʚ♡⃛ɞ(ू•ᴗ•ू❁) cảm ơn bạn đã đọc

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro