1.Thằng hầu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

12h trưa cái nóng như cháy da cháy thịt khiến mọi người khẩn trương hơn bao giờ hết , bến cảng mọi ngày vào giờ này cũng dần thưa thớt hơn buổi sáng và chiều muộn . Nhưng đâu đó vẫn còn những con người bán mạng cho đồng tiền , cố khuân khuân vác vác những lô cá tươi lên bờ để được một bữa đủ cơm đủ canh . Cũng chật vật bởi cơm áo gạo tiền , Thái Hanh hắn cũng bán mạng mà làm thêm mấy giờ để có mấy đồng . Cái nắng khiến da hắn rám lại rồi đỏ ửng lên , chiếc áo phông mỏng cũng ướt đẫm bởi mồ hôi . Nhưng không làm không được , hắn mới có 23 tuổi đầu thôi , có sức thì phải làm cho tương lai sau này chứ !

" Mày khuân nốt lô cá này lên rồi về tắm rửa ăn cơm đi , chiều nay ra làm tiếp . Có mấy cái thuyền cá chiều nay về , tha hồ mà làm , biết là tuổi trẻ sung sức chứ mày làm thế này thì chết ! Mấy nữa biển có bão , tranh thủ mà nghỉ ngơi đó đừng có tham việc rồi lại đi xin việc làm " chú Hai vỗ vỗ vào lưng hắn , ông biết rõ hoàn cảnh của hắn thế nào nên cũng thương lắm . Hắn sống ở đây từ bé đến giờ , hoàn cảnh bất hạnh xong lại chăm chỉ , thật thà nên ai ở cái bến cảng này cũng mến !

" Dạ , con biết rồi . Chú cũng về luôn đi , nắng thế này ! Về cho thím Hai với bọn thằng cu Tí nó mừng , chú cũng ra khơi ngót nghét tháng rồi còn đâu , mọi người nhớ lắm đó " hắn lau mồ hôi trên trán rồi cườI cười đáp lại chú , bản thân cũng muốn nhanh nhanh mà về tắm rửa rồi ăn cơm nhưng sợ lỡ hàng mà gắng ở lại làm cố cho xong .!

Về đến nhà hắn chạy tọt vào nhà tắm , tắm rửa cho sạch mùi cá với tiêu đi cái nóng rát ám vào da thịt hắn . Mãi đến lúc đi ra mới để ý con người đang nằm vật ở ghế nằm quạt coi ti vi vô cùng thảnh thơi

" Quốc , mày nấu cơm chưa ? Tao đói lắm rồi , sao mày nằm coi ti vi rảnh rỗi quá ha " hắn đi đến , ngồi một bên cậu , tay cầm khăn lau tóc tay véo má nó . 21 tuổi đầu rồi mà cậu còn nghiện phim hoạt hình lắm , xem là xem mãi không biết giờ giấc gì cả . Hắn biết thế cũng cố mà chiều hư làm mua cho cậu cái ti vi rẻ rẻ để coi cho đỡ buồn

" Mày về chạ hỏi tao gì , hỏi mỗi cơm ! Tao vừa đi làm về á , mệt chết luôn nên nằm coi ti vi một xíu chứ có được làm biếng tí nào đâu " cậu mặc kệ hắn véo má mình , đẩy người lên nằm trên đùi hắn rồi xem ti vi tiếp

" Sáng tao nhịn đó mày , đói mà phải vác chục lô hàng trên vai đây này . Tao cũng mệt chứ có rảnh rang đi đâu , mà chứ sao nay mày về muộn dữ , mọi hôm gần 11 giờ được về mà " hắn hết véo véo rồi xoa xoa cái má của cậu rồi lại bóp mỏ nghịch tóc rối rặng hỏi . Kiểu này hắn phải ăn mì rồi , chứ giờ này bắt con người ta chui vô bếp thì không đành huống hồ chi cậu cũng vừa làm về .!

" Tại tự nhiên nay đông khách quá trời , bà chủ bảo ở lại làm bà trả thêm lương cho nên tao cố . Giờ mày ăn mì được không , Quốc mỏi hết chân tay rồi mệt lắm Hanh ạ , không có nấu cơm được . Tối bù có được khum ?? " Đến bây giờ cậu mới rời khỏi màn hình ti vi để nhìn hắn , nhìn từ dưới lên mà hắn vẫn đẹp đến vậy . Đợi khi hắn cúi xuống nhìn mình cậu mới dẩu môi lên xin xỏ , ngón tay ngứa ngáy nghịch nghịch hầu kết nhô lên của hắn ...

" Đừng nghĩ làm nũng là được , cơm không nấu thì đi nấu mì cho tao . Ngay lập tức , tao đói sắp ngất ra đây này , rồi cho mày ở một mình mãn đời luôn .! " Hắn gạt tay cậu ra khỏi hầu kết của mình rồi xốc cậu đứng dậy kéo vào nhà bếp . Hắn đói sắp rã ra tới nơi rồi mà còn phải ăn mì thì tất nhiên cậu phải đi nấu .

" Huhu , khổ tôi quá mà . Đến mì cũng phải nấu hầu hạ hắn ta , đúng là thằng hầu cực khổ mà còn không có lương nữa . Chính Quốc ơi , Quốc ơi sao mày lại khổ thế này ! " bị hắn lôi lôi kéo kéo vào bếp cậu mếu máo than trời trách đất số phận hẩm hiu trong khi đó hắn mới là người hầu hạ cậu nhiều hơn . Nhưng căn bản bộ phim hoạt hình xem dở ngoài kia chính là vấn đề

" Ai là thằng hầu , ai hầu ai hả Quốc ? Tao hầu mày từ năm mày 10 tuổi đến nay á , mày mỗi nấu ăn cho tao thôi sao mày kêu dữ vậy ! Mày nhẫn tâm bỏ đói cho tao chết đúng không , tao hiểu mà " hắn ấn vào trán cậu mấy cái rồi nghiêm túc trả lời rồi một mạch đi ra khỏi nhà bếp để lại cậu hoang mang tốt độ . Có phải là hắn giận rồi không , cậu chỉ đùa mà thôi , cậu sao có thể nghĩ vậy chứ ... Cả hai đã ở với nhau 11 năm nay , là hắn cưu mang cậu kia mà .

Năm ấy khi cậu 10 tuổi lang thang trên đường thì gặp hắn đang đi bán vé số kiêm giao bánh mì gần cho cô Năm . Cậu là trẻ mồ côi , bị bố mẹ bỏ rơi ở trước cửa trại trẻ mồ côi chỉ để lại họ tên , ngày tháng năm sinh cùng vài đồng lẻ . Thế nhưng không được trại trẻ đối đãi tốt , họ bóc lột sức lao động của những đứa trẻ ở đây mà cậu bỏ trốn . Thoát được khỏi đó thì cậu lang thang đi nhặt ve chai lấy tiền mua bánh mì ăn qua ngày . Hôm ấy trời mưa gió cậu gặp được hắn mái hiên trú mưa , mà cậu lại vốn yếu ớt lên nằm ngất ở đó rồi được hắn đem về nhà . Suốt mấy ngày hắn chăm sóc cậu rồi vì thương cậu lên cho cậu ở lại bởi dù sao hắn cũng sống một mình . Về phần hắn , gia đình hắn gặp tai nạn qua đời hết , để lại hắn bơ vơ , may mắn hơn cậu là hắn có căn nhà và một ít tiền dư của gia đình để lại . Ở đây mọi người trông hắn lớn lên từ nhỏ giờ lại bị đẩy vô hoàn cảnh này cũng thương cảm mà bao bọc hắn , cho hắn công ăn việc làm sao cho đủ tiền tiếp tục đi học . Ngày hắn dắt cậu về , cũng được mọi người ở đây thương rồi giúp đỡ mọi thứ . Bằng cả mọi người giúp đỡ cùng số tiền làm ít ỏi may mắn cả hai được học hành đầy đủ giờ cùng nhau đi làm lo cho tương lai .!

" Hanh ơi , có mì rồi này vào ăn rồi còn đi ngủ chiều đi làm " cậu dòm mặt ra gọi hắn thấy hắn gật đầu mới lủi thủi đi vào lại . Hắn giận cậu chẳng biết đường nào mà dỗ hắn cả , có đợt cả hai giận nhau lâu ơi là lâu rồi đột nhiên cậu bị bệnh hai người mới nói chuyện lại . Giờ như này , cậu cũng không biết phải làm sao để dỗ hắn , hắn là giận nhìn lạnh lùng vừa sợ vừa buồn luôn ấy . Vậy mà cậu dỗi kiểu nào hắn cũng dỗ được cơ ..

" Hanh ơi , Hanh đừng giận tao . Tao không có cố ý đâu ..tao không có thấy khổ gì hết trơn á , tao chỉ đùa mày thôi . Tao biết Hanh đi làm cực nên tao chỉ muốn đùa một tí ..chứ hic ...hức tao không muốn Hanh ...hức bị gì đâu , là ..hic Hanh nuôi..em mà " cậu thấy hắn đi vào chẳng nói năng gì cá chắc là bị hắn giận nhiều lên liền giải thích mà nói được một lát từ mắt đỏ au rồi khóc luôn . Phải rất lâu rồi cậu mới xưng hô đúng lứa tuổi với cả hai vì cậu nói với hắn là cả hai là bạn nên xưng tao - mày cho dễ ...

" Ơ , tao không giận mà . Tao chỉ mệt với hơi choáng đầu một tí mới không muốn nói chuyện nhiều thôi . Chứ Quốc nói thế mà tao giận thì tao nhỏ nhen quá , ngoan , nín nào . Người ta nhìn vào lại tưởng tao bắt nạt em đó " hắn nghe thấy tiếng cậu nức nở mới ngẩng đầu lên thì thấy người ngồi đối diện mắt mũi đỏ au , dàn dụa nước mắt nên xót vô cùng . Nhanh chóng đi qua chỗ cậu dỗ dành cho cậu nín chứ thấy cậu khóc này hắn không đành

" Ahhh , tại mày đó ..hic tại mày làm tao khóc không à ?! Mày bị choáng à , sao không nói để tao xoa bóp cho " cậu nghe nói thế cũng nín khóc rồi ôm chầm lấy hắn , đây là thói quen mỗi khi khóc xong rồi . Song chợt nhớ ra hắn bảo choáng mới lo lắng kéo kéo tay hắn hỏi

" Con trai mà mau nước mắt dễ sợ , còn ôm nữa này thì sao lấy vợ được . Như em bé đó , em bé Quốc . Tao chỉ hơi choáng thôi , mày bận nấu mà tao không nỡ làm phiền " hắn bật cười rồi xoa xoa tóc người trong lòng . Đã bây nhiêu tuổi rồi mà cậu chẳng khác xưa mấy , chỉ thay đổi về chiều cao thôi thì phải . Vẫn gương mặt non choẹt búng ra sữa ấy , vẫn biết làm nũng , vẫn dễ khóc như hồi nào

" Tao sẽ lấy vợ thôi , còn không Hanh phải nuôi tao cả đời . Tao lấy được vợ thì tao cho Hanh lấy , tao không lấy được vợ thì Hanh không được lấy . Ở vậy mà nuôi tao chứ ! Thôi ăn đi rồi lên phòng tao xoa bóp cho rồi đi ngủ , chiều còn đi làm nhé ! "

" Được rồi thưa ông tướng nhỏ của tôi " một cái véo mũi cưng nựng đáp xuống đầu mũi tròn của cậu . Cả hai nhìn nhau mỉm cười thật tươi rồi nhìn bát mì đã trương lên một nửa rồi lắc đầu ăn cầm bụng lấy sức làm cho buổi chiều ..!

___________________________________
                End

Coi bộ cũng dễ thương ha nhưng phong văn ổn khum ạ ??!
Em mới viết à , có gì mọi người chỉnh đốn và sửa chính tả cho iem vói ạ ☺️😘

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro