Chương 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

“Vui gì mà vui hả?Khương đi………chắc chắn sẽ dẫn theo con Phương đến! Tao vui…….cũng đâu có ích gì! ”

“Hì hì………..vậy thì…tao xin chúc mừng mày! Tối nay….thằng Khương không dẫn bồ nó đến đâu! ”

“Sao vậy?”,tôi thắc mắc.

“Đơn giản……..tao gọi điện rủ nó tối nay đến đây nhậu…..thử nghĩ xem…….nó đi nhậu,mà dẫn theo bồ làm gì hả?”

“Trùi ui! Mày thông minh quá Tiến ơi! Tao “iu” mày nhất trên đời đó! ”

“Tránh ra………….mày chưa vệ sinh xong! Đừng đụng vào tao! ”

Nói xong………….hắn chạy một nước! Nhưng tôi không quan tâm……vì điều đáng quan tâm nhất bây giờ…..chính là tối nay! ^ ^

“Lâm ơi! Mày biết tin gì chưa?”

Tôi vừa ngồi xuống bàn thì ba con “tiểu yêu” đó đã chạy đến.Trông vẻ mặt đứa nào cũng hốt hoảng.

“Tin gì??Bộ quan trọng lắm hả?”

“Nó không biết cũng đúng thôi! Hôm qua…….nó nghỉ học mà! “,câu nói đó của nhỏ Mi càng khiến tôi thêm tò mò.

“Nhưng là tin gì?Tụi bay cứ ấp úng……..bực mình quá! ”

“Nghe cho kỹ nè……..thầy Nam vừa cho một bài kiểm tra,bắt chúng ta phải làm……..đến cuối tuần nộp cho thầy! “,con Oanh dõng dạc nói.

“Trời………chuyện có vậy mà cũng làm ầm lên! Làm tao tưởng ghê gớm lắm! “,tôi bĩu môi.

“Mày hay há…….mày với tụi tao toàn đi chơi không! Có để ý đến những lý thuyết học đâu…….nói chi là thực hành! “,con Đào bỗng đứng dậy,hai tay chống nạnh quát!

“Mày……mày làm gì mà dữ vậy??Thì……từ từ tìm cách! ”

“Tìm cách cái gì?Tao là lớp trưởng nè…..nếu bài của tao không đạt kết quả….thầy Nam sẽ nghĩ tao là đứa như thế nào?”

Cuối cùng nó cũng”lòi đuôi” hồ ly ra! Việc bài thực hành này…..cũng chính là cơ hội lấy điểm của thầy Nam đối với bọn chúng!

“Mệt mày quá! Ai bảo…..toàn lo đi chơi! Không chịu học hành làm chi! ”

“Đó……….chính vì thế! Tao quyết định như thế này tụi bay đồng ý không nha! ”

“Quyết định gì??”,cả bọn đồng thanh hỏi.

“Tối nay cả lũ đến nhà tao! Ôn lại kiến thức rồi cùng làm bài thực hành luôn! OK?”

“Được đó! Tao đồng ý liền! “,con Mi nhanh nhảu đáp.

“Tao cũng vậy!!”,đến lượt con Oanh lên tiếng.

“Tao đồng………”

Tôi bất chợt nhận ra rằng tối nay tôi không thể đi được! Vì……Khương sẽ đến nhà tôi!

“Mày thì sao hả Lâm??”

“Tao……..tao chắc không đi được quá! Tối nay……tao không có xe đi! ”

“Tưởng chuyện gì! Tao đến chở mày đi cho! “,con Mi vỗ vai tôi và nói.

“Thôi……..thôi khỏi! Ba tao đang ở nhà,tao sợ……ông ấy không cho tao đi đâu! ”

“Thì mày xin là đến nhà bạn học nhóm! Chẳng lẽ ba mày không cho?”

“Nhưng……..tao sợ lắm! “,tôi tìm đủ mọi lý do để từ chối bọn chúng.

“Kệ mày vậy! Không đi thì thôi! Khi nộp bài thực hành mà không làm được thì đừng trách tụi tao nha! “,con Đào nói giọng mang chút gì đó giận dỗi.

“Tao………xin lỗi tụi bay nha! ”

“Có gì đâu! Lát nữa………bao tụi tao ăn sáng là được rồi! “,nhỏ Oanh khuôn mặt hiện rõ nụ cười nham hiểm của mình.

“Nè Tiến! 7h rồi……….sao Khương vẫn chưa đến?”

Tâm trạng tôi bây giờ đang rất hồi hộp…….không hiểu sao,mỗi lần gặp lại mối tình đầu…..tôi đều bị căng thẳng đầu óc…..cứ đà này……..không khéo trước mặt Khương……tôi lại ăn nói bậy bạ nữa thì chết!

“Thì mày cũng phải chừa thời gian cho nó đến đây nữa chứ?Biết đâu nó bị kẹt xe?”,hắn quát nạt tôi.

“Uhm……cũng phải! Để tao chờ thêm chút nữa zậy! ”

Hắn nhìn khuôn mặt đang hồi hộp chờ đợi mà tự dưng hắn bật cười! Thấy thế tôi liền mắng.

“Cười cái gì hả thằng kia?”

“Không…….chỉ là thấy mày khác hẳn mọi khi thôi! Bình thường………mày luôn lạc quan như con nít………ấy thế mà……….chỉ nhắc đến thằng Khương thôi mà mày liền biến thành đứa nhát gan………hết hiểu nổi! ”

“Kệ tao đi! Mắc mớ gì đến mày! Đồ nhiều chuyện! Tao đi vô đây,mày ở đây chờ Khương đi! ”

Nói xong.tôi liền bỏ vào nhà một nước,mặc cho hắn đứng ngoài cửa một mình!

“Ba nè……lát nữa có uống bia thì uống ít thôi! Đừng uống nhiều quá,ba xuống đây chỉ để khám bệnh thôi đấy! ”

Vừa bước vào trong,tôi đã nghe giọng chị hai lanh lảnh khuyên bảo ba tôi!

“Tao biết rồi…..mệt má con mày ghê vậy! ”

“Uhm…………chị hai nói cũng đúng đó ba! Uống ít ít thôi,chừa bụng ăn đồ nhâm nhi nữa! Hì hì………”

Tôi vừa nói dứt câu,ba tôi liền xoay ngoắt qua và lườm tôi một cái! Hic………..ông ấy vẫn chưa hết giận tôi sao?

“Mày đó……….con trai đã không biết uống bia thì đã đành……….đằng này mỗi lần tao nhậu,mày đều ngồi kế bên rỉa mồi! Lát nữa đây……mày phá hết đồ nhắm của tao thì chết nghe chưa?”

Ah……..ba đã chịu nói chuyện lại với tôi rồi! Tên Tiến này quả thật tài tình,biết ba tôi ghiền nhậu……..dùng chiêu này làm cho ông ấy vui! Có như vậy………..ba mới bỏ qua lỗi cho tôi chứ!

“Ba yên tâm! Lát nữa con sẽ ăn ít thôi! ”

“Chú Quyền ơi…….bạn con đến rồi nè! ”

Từ nhà sau tôi đã nghe tiếng của tên Tiến,chắc Khương đã đến rồi! Làm sao bây giờ?Tôi……..hồi hộp quá!

“Cháu chào bác ạ! ”

Đúng là tiếng nói ấy……..tiếng nói mà tôi mong đọi từ nãy giờ!

“Uhm………cháu ngồi đi! Đễ bác bảo hai chị em thằng Lâm mang đồ ăn ra……..bác cháu ta cùng uống bia há! ”

“Vâng ạ……vậy thì cháu không khách sáo! ”

“Ngọc ơi………..mang đồ ăn lên đi con! ”

Từ đằng sau,hai chị em tôi đã nghe tiếng ba gọi………..nhưng………….vẫn còn lo lắm!

“Mang đồ ăn lên đi em! ”

“Uhm……….dạ! ”

Tôi từ từ bước lên nhà trên,người đầu tiên tôi nhìn đến ngay đó không ai khác ngoài Khương……….Ôi! Hôm nay Khương đẹp quá…….chiếc áo đen cùng chiếc quần Jean bụi bụi càng làm nổi bật thân hình của cậu ấy lên! Không hiểu sao……..Khương càng ngày càng đẹp nhỉ?Còn tôi……….hic………….

“Lâm! ”

“Khương đến rồi hả?”

“Uhm………Khương mới đến thôi! Lâm ngồi xuống uống bia chung luôn cho vui! ”

“Í………….hok được! Lâm hok biết uống bia! Nước ngọt thì được chứ……….hì hì………..”,tôi trả lời một cách ái ngại.

“Đấy…….hai cháu xem! Nó là con trai……..ấy thế mà không biết uống bia để hủ hỉ với bác! Ở nhà……….bác chẳng biết nhậu với ai cả! ”

“Ba……ba nói vậy thôi……..chứ lúc trước…….có mấy chú hàng xóm nhậu với ba rồi đó! Đâu cần con làm gì?”

“Tội nghiệp chú! Có thằng Lâm này cũng như không………”,tên Tiến buột miệng xen một câu chói tai vào! Tôi rất muốn bay lại đá hắn một phát……….nhưng làm vậy…….e là hơi bất lịch sự! Để tiệc tàn………..xử hắn sau vậy!

“Mai mốt bác lên thành phố chơi………tụi cháu sẵn sàng nhậu cùng bác há! “.

Giọng Khương thật ngọt ngào,đầy âm hưởng của một chàng trai mới lớn! Chắc hẳn…..nhiều người đã bị tiếng nói này mê hoặc lắm đây! Ôi…….sao tôi lại có ý nghĩ thế này không biết!

Không khí thật ấm cúng…….tràn đầy tiếng cười và những lời nói vui đùa! Tôi không thể tưởng tượng ra rằng…………sẽ có ngày…….tôi cùng Khương lại ngồi chung ăn một bữa cơm thế này! Thật là vui………khi thấy ba và Khương đều hợp ý nhau……..tôi nghĩ rằng……….nếu cái đà này tiếp diễn,ba tôi sẽ quý Khương cho mà xem!

“Thôi……..cũng khuya rồi! Cháu xin phép bác cháu về! ”

“Uhm…….cháu về đi! Cảm ơn cháu đã đến đây ăn cơm với bác! Hôm nay bác vui lắm! ”

“Hì hì……….có gì đâu ạ! Có dịp………nhất định cháu sẽ dẫn bác đến nhà hàng nhậu môt bữa cho đã! ”

“Uhm……….bác chờ đó nha! Thôi.cháu về đi! ”

“Vâng ạ………thưa bác cháu về! ”

“Ah………..để con ra mở cửa cho Khương đẩy xe há ba! “,tôi liền xen vào cuộc đối thoại giữa hai người……….đây sẽ là lúc chỉ dành riêng cho hai chúng tôi……….mặc dù nó khá ngắn ngủi!

“Uhm……..”

“Để Khương tự mở được rồi!!Lâm mau vào nhà đi! ”

“Ai lại làm thế! Khương lâu lâu mới đến nhà Lâm chơi…….Lâm phải tiếp bạn cho chu đáo chứ?”Hì hì……….”

“Lâm nè………”

“Sao Khương?”,tôi thắc mắc.

“Lâm có thể đi cùng Khương một vòng quanh công viên gần đây được không?Tự dưng………muốn đi chơi quá! ”

“Hả?Bây giờ hả?”,tôi ngạc nhiên thốt lên.

“Được không Lâm?”

“Àh……..uhm…….được chứ! ”

“Vậy ta đi há! Làm phiền Lâm 15’ thôi! ”

Không biết như vậy có đường đột quá không nữa! Chưa xin phép ba tôi…….mà tôi đã đi theo Khương rồi! Chỉ mong ba tôi đã say………….ngủ một giấc cho đến sáng!

Ngồi phía sau lưng……….tôi chỉ dám nắm tay vào hai bên ghế! Tôi……..không dám ôn vào hông của Khương! Nó y như rằng có cảm giác gì đó……….mà tôi không thể diễn tả nổi!

“Khương chạy nhanh không Lâm?Nếu nhanh…..để Khương giảm tốc độ lại! ”

“Được rồi Khương à! Hok có nhanh đâu! ”

“Lâm có muốn thử một chút cảm giác mạnh không?”

“Là…..là sao Khương?”,tôi khác tò mò nghe câu nói của Khương.

“Hì hì…….Lâm ôm Khương đi! Kẻo té! ”

“Hả?Khương nói gì?”

Tiếng gió ồ ạt thổi………khiến tôi không thể nghe Khương nói gì cả! Chỉ biết……….sau khi tôi hỏi câu đó……….chiếc xe bỗng giựt lên một cái……..khiến tôi muốn ngả ngửa xuống đất! Theo phản xạ…………tôi tất nhiên phải ôm Khương! ^ ^

“Á…………..”

“Hì hì…….thấy sao Lâm?”

“Khương………Khương chạy từ từ thôi! Lâm…..Lâm sợ té lắm! Toàn nhắm mắt hok nè! ”

“Đừng sợ……mở mắt ra đi! Nhìn cảnh vật xung quanh thử xem! ”

“Nhưng……….”

“Đừng sợ……….Lâm ôm Khương cứng ngắc rồi còn gì?”

Ôi………thật ngại quá! Tôi…không có ý”đụng chạm”gì Khương đâu! Chỉ do……..tình huống mà thôi!

“Lâm mở mắt ra đi! ”

“Uhm……….”

Tôi từ từ hé mắt ra……….từng ánh đèn cứ vụt đến rồi vụt đi! Nhìn như những ngôi sao băng thoáng bay qua vậy! Thành phố ban đêm quả thật rất đẹp………Ánh đèn nhiều màu sắc…….khiến tôi nhìn như muốn hoa mắt lên!

“Ôi………..mệt quá! ”

Sau khi Khương chạy nhanh như tên bắn! Cuối cùng……..hai chúng tôi cũng ngồi nghỉ ở công viên! Tim tôi vẫn còn dập rất mạnh sau cuộc chạy xe lúc nãy!

“Hok ngờ……….Khương trông thư sinh như vậy! Mà khi lên xe………..cũng máu dữ há! ”

“Hì hì………tại Lâm không biết đó thôi! Năm lớp 12………..Khương và thằng Tiến đua xe hoài hà! ”

“Ack…………..bộ hai người hok sợ……té sao?”

“Năm lớp 12,tụi mình vẫn còn là học sinh! Nên Khương và thằng Tiến cũng không tránh khỏi thói đua đòi,tập tành theo mấy đứa khác!!Khương còn nhớ………..có một hôm đua xe,Khương bị té…….phải đưa vào nhà thương,bó bột chân hết 2 tuần liền! Nhắc lại……..đúng là kỷ niệm khó quên! ”

“Ah…….Lâm nhớ năm đó! Khương ghi phép nói là bị xe đụng……….thì ra……..Khương tự làm mình té! ”

“Uhm…….cũng may vụ việc không bị ai phát hiện! Nếu không…..Khương và thằng Tiến đã bị đuổi cổ lâu rồi! ”

“Hừ………thấy chưa?Lúc đó Lâm đã nói rồi…….chúng ta còn có 1 năm nữa thôi!!Đừng có gây chuyện…….cũng may cho Khương đó! “,tôi lên giọng cằn nhằn

“Hì hì……..Lâm vẫn như ngày nào! Vẫn là ông cụ non của mấy năm trước! Lúc nào cũng cằn nhằn bên tai Khương và thằng Tiến! ”

“Gì?Lâm khuyên cho nghe…….mà còn nói Lâm là ông cụ non hả?”,tôi bĩu môi nói.

“Nhớ lại mấy năm trước…………cũng may là nhờ có LÂm luôn nhắc nhở bên tai….Khương mới trụ nổi lên đại học đó! ”

“Trời……..Lâm……..có làm gì đâu mà Khương cảm ơn chứ?”

“Có chứ……..Nhớ có 1 lần…..Khương bị tụi bên trường khác kéo đến đánh……lúc đó Khương tức lắm…..chỉ muốn kéo băng lại đánh bọn chúng! Nhưng cũng nhờ có Lâm……Khương mới lấy lại bình tĩnh……nếu không………Khương nghĩ Khương đã đánh thằng đó chết rồi! Lúc đó…….không kịp ân hận nữa! ”

“Uhm…….nhớ lại Lâm vẫn còn thấy sợ! Khuôn mặt của Khương lúc đó dữ lắm! Lâm khuyên mãi mà hok nghe……..còn bị Khương….xô ngã nữa chứ! ”

“Tại……..lúc đó Khương nóng quá! Nên mất hết ký trí……….Khương còn nhớ……Lâm lúc ấy đã bắt đầu rưng rưng nước mắt rồi! “,Khương gãi gãi đầu trông thật đáng yêu và nói.

“Uhm……lúc đó Lâm cứ tưởng rằng………Khương sẽ đánh Lâm chứ! Lâm sợ quá…..cho nên mới rưng rưng nước mắt! ”

“Nhưng cũng chính nhờ như vậy! Khương mới bình tĩnh lại! Nhắc lại……..Khương chỉ cảm thấy xấu hổ! Có 1 người bạn tốt như Lâm bên cạnh mà không biết quý trọng! ”

“Hì hì……..Khương quá lời rồi! Khương,Tiến và Lâm…….ngày xưa vẫn vậy mà! Lâm chỉ hy vọng………những hình ảnh đó sẽ không bao giờ phai nhạt trong chúng ta! Nó sẽ mãi mãi là kỷ niệm đẹp đối với Lâm! ”

“Và cả Khương nữa chứ! ”

Tôi nhìn Khương,ánh mắt của Khương như xoáy vào tận trong tim tôi,khiến nó đập liên hồi!

“Uhm…….tất nhiên rồi! Lâm hok cho phép Khương quên kỷ niệm đó đâu! ”

“Khương hứa mà……..ông cụ non của Khương! Hì hì…..”

“Nè………….hok được gọi Lâm như zậy! ”

“Lâm nè………..chụp chung một pô nha! ”

Vừa nói xong………Khương liền lấy điện thoại ra……tay khoác lên vai tôi……..cảm giác thật ấm áp……..tôi chỉ mong cho giây phút này kéo dài mãi!

“Cười lên Lâm! 1…….2………3……..”

Táchhhhhhhhh…………

“Xong rồi đó! Thấy sao?”

“Trùi ui…..Lâm xấu quá hà! Chụp lại đi Khương! ”

“Không! Phải để Lâm xấu như vậy……mỗi lần nhìn….Khương mới thấy mắc cười chứ! Hè hè………”

“Đáng ghét! ”

“Đừng ghét Khương mà! ”

“Ah……….Khương gửi hình qua máy Lâm đi! Để Lâm làm kỷ niệm! ”

“Uhm……để lát nữa về nhà Khương gửi cho há! ”

“Khương nhớ đó nha! ”

“Biết rồi! “,Khương ngắt mũi tôi một cái nhẹ! Hệt như xem tôi là…..người iu zậy! ! ! -^ ^-

Hai chúng tôi ngồi nói chuyện,cùng nhau ôn lại kỷ niệm xưa! Ôi…………cái giây phút này tôi mãi mãi nhớ trong tim! À không………..phải khắc sâu nó vào trong tim………thật ấm áp……….Khương ơi……Lâm rất muốn nói cho Khương biết rằng……..Lâm yêu Khương lắm! Khương biết không??

“Khương về đi! Cũng trễ lắm rồi đó! ”

“Uhm…..Khương về nha! Nãy giờ làm phiền Lâm quá! ”

“Tụi mình là bạn mà! Khương đừng khách sáo thế! ”

“Bye Lâm nha! Mai mốt gặp lại! ”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro