#Extra

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một buổi chiều cuối tuần, Heeseung cùng cô bạn thân hồi cấp ba đi dạo công viên. Họ cười nói vui vẻ, hồi tưởng về những kỷ niệm đẹp thời học sinh. Cả hai ngồi trên ghế đá, Heeseung kể lại những câu chuyện hài hước trong lớp học khiến cô bạn cũ cười nghiêng ngả.

Jake tình cờ đi ngang qua, nhìn thấy cảnh tượng ấy. Anh cảm thấy tim mình như bị bóp nghẹt. "Heeseung... có người khác?" Ý nghĩ ấy làm anh không thể thở nổi. Anh quay bước đi, cố nén giọt nước mắt.

Tối hôm đó, Heeseung về nhà, nhận ra sự im lặng đáng sợ từ Jake. "Jake, em làm sao thế?" Heeseung hỏi, giọng đầy lo lắng.

"Không có gì," Jake đáp, nhưng giọng nói lạnh lùng.

Heeseung biết có điều gì đó không ổn. Anh suy nghĩ một lúc rồi nhớ ra cuộc gặp gỡ với cô bạn cũ. "Em đã thấy anh với cô ấy?" Heeseung nhẹ nhàng hỏi.

Jake im lặng, rồi quay lưng lại, giọng nghẹn ngào: "Anh đã lén lút gặp người khác mà không nói với em."

Heeseung tiến lại gần, vòng tay ôm lấy Jake từ phía sau. "Không phải như em nghĩ đâu. Cô ấy chỉ là bạn thân của anh hồi cấp ba. Bọn anh chỉ gặp nhau để ôn lại kỷ niệm thôi."

"Thật không?" Jake hỏi, giọng vẫn còn chút nghi ngờ.

"Thật mà," Heeseung thì thầm. "Anh chỉ yêu mình em thôi."

Jake quay lại, nhìn vào mắt Heeseung. Anh thấy sự chân thành trong đôi mắt ấy. Nhưng vẫn giữ chút kiêu hãnh, Jake nói: "Em vẫn giận đấy."

Heeseung mỉm cười, dịu dàng hôn lên trán Jake. "Vậy anh phải làm gì để em hết giận?"

Jake cười nhẹ, nhưng cố tỏ ra nghiêm túc: "Anh phải bù 100 cái bobo cho em."

Heeseung cười lớn: "100 cái bobo hả? Được thôi. Nhưng anh cần một chút thời gian để hoàn thành nhiệm vụ đó."

Jake gật đầu, giả vờ nghiêm nghị: "Được, em sẽ theo dõi sát sao."

Heeseung bắt đầu thực hiện "nhiệm vụ" ngay lập tức. Anh hôn nhẹ lên má Jake một cái, rồi thêm một cái nữa lên môi. "Hai cái rồi nhé. Còn 98 cái nữa."

Jake bật cười, cảm thấy sự ấm áp từ những cái hôn của Heeseung. "Anh thật là ngốc."

"Ngốc nhưng yêu em nhiều," Heeseung đáp, tiếp tục "nhiệm vụ" của mình. Mỗi cái bobo là một lời xin lỗi, là một lời hứa sẽ không bao giờ làm Jake buồn lòng nữa.

Sau một lúc, Jake không thể nhịn cười nữa. "Được rồi, được rồi. Em hết giận rồi. Nhưng anh vẫn còn nợ 80 cái bobo nữa đấy."

Heeseung cười hạnh phúc, ôm chặt lấy Jake. "Anh sẽ hoàn thành nhiệm vụ, và hơn thế nữa."

Sau khi dỗ dành Jake, Heeseung dẫn anh đi dạo công viên và xem phim để anh cảm thấy vui hơn. Họ cùng nhau trải qua những ngày tháng tuyệt đẹp, trao nhau những ngọt ngào nhất và giúp đỡ nhau trong việc học.

Cuối cùng, cả hai đã cùng nhau tốt nghiệp. Một buổi chiều đẹp trời, Heeseung quỳ xuống trước mặt Jake, ánh mắt đầy tình cảm. "Jake, em có đồng ý lấy anh không?"

Jake nhìn Heeseung, mắt rưng rưng, rồi gật đầu: "Em đồng ý."

Ngày cưới đến, trong không gian lung linh của nhà thờ, linh mục đứng trước hai người, giọng trầm ấm hỏi: "Jake, con có đồng ý lấy Heeseung làm chồng, yêu thương và chăm sóc anh ấy suốt đời không?"

Jake nhìn vào mắt Heeseung, đáp: "Con đồng ý."

Linh mục quay sang Heeseung: "Heeseung, con có đồng ý lấy Jake làm vợ, yêu thương và chăm sóc cậu ấy suốt đời không?"

Heeseung mỉm cười, ánh mắt tràn đầy hạnh phúc: "Con đồng ý."

Hai gia đình chọn ngày cưới và tổ chức một buổi tiệc cưới linh đình. Jake và Heeseung kết hôn, trở thành một cặp đôi đẹp nhất, sống hạnh phúc bên nhau mãi mãi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro