Chap 3 - Black Letter

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cả hai chúng tôi dường như đông cứng lại. Tôi bắt đầu cảm thấy hai bên má nóng lên. Tôi không thể chịu đựng nổi. Tôi tránh mặt anh. Tôi nhìn vào hướng khác, ngoại trừ nhìn Luhan hyung. Tôi chỉ muốn thoát khỏi tình trạng này.

"Ah! Umm hyung cần làm sạch cơ thể của mình. Cảm ơn nhé em út " Chanyeol hyung nói.

"Hyung muốn giúp Chanyeol!" Baekhyun hyung nói và đi cùng với Chanyeol hyung.

Cả hai trong số họ đều lấy một cái cớ và rời đi. Thật là những vị hyung tuyệt vời. Luhan hyung vẫn còn nằm trên tôi. Tôi đẩy anh thật mạnh nên anh ngã xuống và đập mông của mình.

"Arrrgh"

Tôi chạy đi và vào căn phòng gần nhất tôi tìm thấy. Tôi khóa cửa và thở dài.

"Aish .. tại sao luôn phải là hyung! Luhan... chỉ cần ra khỏi cuộc sống của em"

Tôi đã khóc nức nở và để cơ thể trượt dài vào cánh cửa. Tôi ôm đầu gối vào ngực của tôi và tiếp tục khóc. Tôi phải làm gì để tránh cảm giác này? Để làm cho nó biến mất. Có vẻ tốt nhất cho tôi là không bao giờ có cảm giác này. Nhưng đôi khi tôi cảm thấy thật biết ơn. Aish...Tôi không có ý tưởng nào hết...

Tôi lau nước mắt và đứng trên đôi chân của tôi. Tôi phải ngừng khóc. Tôi phải mạnh mẽ, yeah. Tôi nhìn xung quanh và nhận ra rằng đây là căn phòng lưu trữ của chúng tôi. Nơi mà tất cả những món quà, những bức thư, và tất cả những thứ mà người hâm mộ của chúng tôi đã gửi tới.

Tôi chưa bao giờ đến phòng này vì lịch trình bận rộn của chúng tôi, chúng tôi đã dành hầu hết thời gian là làm việc bên ngoài ký túc xá. Tôi nhìn quanh và thấy tất cả những thứ dễ thương. Tôi nhìn thấy một con nai lông lớn ở góc phòng. Tôi nhớ Luhan hyung, một lần nữa. Tôi tới gần con nai và chạm ngón tay của tôi vào nó.

"Xiao Lu .. Tại sao hyung đang ở rất gần nhưng lại rất xa"

Tôi lấy con nai và muốn ôm nó. Tôi đã không nhận ra rằng tôi vô tình đụng vào một cái hộp. Một hộp đầy thư đổ về phía tôi.

"Aishh .. bây giờ mình phải dọn sạch chỗ này"

Tôi để tất cả các lá thư trở lại vào hộp. Một lá thư độc đáo thu hút sự chú ý của tôi. Thông thường, các lá thư được fan bọc bằng phong bì nhiều loại màu. Nhưng cái này được bọc bằng phong bì màu đen.

Tôi cầm bức thư đó bằng hai bàn tay của tôi và nhìn nó chằm chằm.

"Quá kỳ lạ.. mở nó? Hay không .. nhưng mình rất tò mò. Oh, mình đoán các hyung sẽ không giận nếu đây là thư của họ "

Tôi mở thư và lấy tờ giấy bên trong nó.

Gửi : Oh Sehun
Tôi cảnh báo cậu. Cậu may mắn nếu có một cơ hội để đọc bức thư này.
Có nghĩa là cậu có thể, chỉ có thể có được một cơ hội để sống sót.
Tôi cảnh báo cậu.
Cậu đang gặp nguy hiểm, cậu biết tại sao không ?

Bởi vì TÔI SẼ GIẾT CẬU.

"Không .. đây là một trò đùa phải không? Hahahaha nó không thể là thật."

Tôi cười. Nhưng sâu thẳm bên trong tôi, tôi biết tôi không phải vậy. Tôi sợ lắm. Ai đó giúp tôi! Nhưng đợi đã, có lẽ đó chỉ là một fan hâm mộ đang chán vì vậy cô đã viết bức thư này. Hoặc có lẽ đây chỉ là một cái bẫy hay cái gì đó. Đúng vậy, nó có thể thế. NHƯNG NẾU NÓ KHÔNG THÌ SAO ?!

Cốc cốc...

Tôi gần như lên cơn đau tim khi nghe tiếng gõ cửa. Bình tĩnh nào Oh Sehun.

"Vâng ???"

"Đây là D.O. Bữa sáng đã sẵn sàng ..Hãy ra ngoài nhé ? "

"Em biết rồi hyung."

Tôi mở cửa và đi ra và tiến vào nhà bếp. Tôi ngồi cái ghế tôi vẫn thường ngồi. Các hyung nhìn tôi lo lắng. Luhan hyung thay đổi ngồi của mình với Tao. Vì vậy Tao ngồi bên cạnh tôi trong khi Luhan hyung ngồi giữa Xiumin và Kris hyung. Tôi ăn bữa sáng của mình trong lặng lẽ và tránh những cái nhìn từ Luhan hyung.

"Ăn nhiều đi Sehun-ah, em rất gầy"

"Hyung cũng thế, Tao"

"Nói 'Ahhhh' đi nào"

Tao hyung đút tôi. Và tôi không thể nói không. Hyung ấy rấtttt tốt. Và là hyung yêu thích thứ hai của tôi.

Và tôi có thể cảm nhận được Luhan hyung nhìn chúng tôi chằm chằm.

(Luhan's Pov)

Aish .. tại sao họ có thể như vậy trước mặt tôi ! Arrghhh tôi cảm thấy như mình đang bùng nổ !! Tôi muốn hét lên và chặt đầu của Tao rấttttt nhiềuuu.
Tôi nhớ những lúc tôi đút Sehunnie. Tôi nhớ ánh nhìn dễ thương của em ấy. Tôi nhớ khi chúng tôi trao nhau khuôn mặt tươi cười. Tôi nhớ em ấy. Tôi thực sự muốn ôm Sehun như tôi vẫn thường làm.

Tôi bận rộn nhìn họ với ánh mắt chết chóc và tôi cảm thấy điện thoại rung từ túi quần jean của tôi. Tôi chạm vào chỗ trả lời trên màn hình cảm ứng và đặt điện thoại trên tai phải của tôi.

"Xin chào ?"

"Anh àhhhh"

"Ahh Xi Yue? Em đang ở đâu? "

"Một nơi nào đó .. Em có thể gặp anh lúc này không?"

"Anh phải luyện tập cùng với EXO"

"Em phải gặp anh ngay bây giờ"

"Nhưng-"

"Em sẽ đợi anh ở Bubble Tea"

Beep beep .. ..

Cô ấy kết thúc cuộc điện thoại. Chuyện gì đã xảy ra vậy? Tôi nhìn các thành viên khác bằng ánh mắt hối lỗi.

"Có vấn đề gì vậy hyung?" Lay nói.

"Anh không thể đi luyện tập ngày hôm nay.. Liệu có ổn không?"

"Yeah .. chắc chắn. Nó sẽ ổn thôi" Suho nói.

"Cảm ơn.. Gặp lại mọi người vào bữa tối nha. Tạm biệt! "

Tôi lấy áo khoác của mình và đi đến chỗ Xi Yue. Tôi hy vọng tất cả mọi thứ sẽ ổn.

TBC...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro