[HanKisa]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Tôi yêu em, yêu đến mức ngu người.

Tôi gặp em, trong khoảng khắc bất ngờ. Đêm tối với ánh đèn rực rỡ, gió thổi trăng thanh đẹp dại khờ. Nơi đây vốn đẹp như thế. Hay vì hôm ấy, tôi gặp được em.

Cuộc đời tôi như mỗi chuỗi dạo chơi. Luôn tìm kiếm những điều vui vẻ hứng thú. Gặp em thế giới tôi trở nên màu nhiệm. Gặp em tôi tận hưởng nhiều niềm vui mới. Và được trải nghiệm cảm giác tình si đầy mê hoặc.

Tôi tôn thờ em, lấy em làm tín ngưỡng. Nguyện vì em, hoá thành thanh kiếm. Thanh kiếm này sẽ nhuộm màu máu vì em. Tôi vì em mà dọn dẹp những thứ hỗn mang dơ bẩn. Em sẽ mãi là thánh sứ không nhiễm bụi trần.

Tôi sẽ thành món công cụ của em. Hãy dùng tôi làm những gì em muốn. Mặc em sử dụng rồi vứt bỏ. Tôi luôn sẵn sàng nếu vì em.

Máu da, xương thịt lẫn con tim. Trao em những gì tôi có. Em không cần đáp trả gì đâu. Vì tôi hiến dâng mà chẳng tiếc.

Chỉ dám nhìn em từ phía sau. Vì ban đầu ánh mắt đã nói rõ. Nhà vua và tùy tùng không thể ngang nhau.

Tôi yêu em nhiều không kể xiết. Cao tựa trời mây. Bao la như biển rộng. Em luôn nắm lấy trái tim người, nhưng liệu em có biết tim tôi mụ mị vì em.

Gửi lời thương nhớ vào những dòng thơ. Vào mộng, vào mơ chứ đâu nào dám nói. Tôi yêu em bất ngờ, vội vã. Tựa như những đợt sóng cuộn ồ ạt biển khơi.

Hạnh phúc đơn giản lắm. Như ngắm hương hoa dịu dàng toả vào màu nắng. Như sự rung động tinh tế của cánh hoa. Và như cách tôi yêu em nhẹ nhàng.

Liệu em có phải là nụ hoa, từ vườn tường vi đẹp đẽ. Hay là một thứ nhiệm nàu, bước ra từ cõi thần tiên. Khiến tôi say mê không lối thoát.

Tôi ví em như cánh hồng đỏ thẫm. Đẹp đẽ nhưng người đầy gai nhọn. Tôi đắm chìm vào màu hoa đỏ. Say mê ngắm nhìn, muốn nhẹ hôn.

Em nói ra những câu mật ngọt, dụ người khác sa vào tầm tay. Còn tôi thì sa vào tình em.

Dẫu em xem tôi như cỏ rác. Như loại sâu bọ tầm thường thấp kém. Những lời em như cắt vào tim. Tựa mưa giông hay bão bùng. Tôi vẫn sẽ ở đây dù lòng đầy vết thương. Vì em, không gì là đau đớn. Em khiến tôi buồn? Thật viễn vông.

Đừng hỏi tại sao, tôi bám em dai thế. Đừng trách sao tôi ôm em chặt vậy. Vì mất em, kinh khủng biết làm sao. Tôi sẽ chết. Chết từ trong tim đấy. Đừng rời xa tôi, cầu xin em

...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro