Chap 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Note: Bản dịch đã được cấp phép bởi tác giả, vui lòng không re-up và dùng với mục đích thương mại.

.

Gần đây tâm trạng Uno Santa vô cùng phức tạp, hắn bay đến Thượng Hải để tham gia ghi hình tiết mục, còn Lưu Vũ bay đến Thanh Đảo để ghi hình chương trình trò chơi. Cả hai vẫn luôn dính lấy nhau kể từ khi mới xuất đạo, bây giờ lại bắt đầu cuộc sống ở những nơi khác nhau trong một tuần.

Công việc rất nhiều, để có thêm nhiều chủ đề trò chuyện đa dạng với Lưu Vũ, Santa bắt đầu chơi thử một trò chơi phổ biến ở Trung Quốc. Có khi trùng hợp cả hai đều đang nghỉ ngơi, Lưu Vũ sẽ gọi điện thoại nói chuyện với Santa, sau đó ngọt ngọt ngào ngào chơi cùng nhau.

Nhưng Lưu Vũ là người cùi bắp mà thích chơi, thậm chí không thèm để mắt tới hướng đi của bạn trai, hai người một đứa dám dắt một đứa dám đi, cuối cùng kết cục chính là đôi tình lữ song song đem đầu đi gửi.

Đồng đội vẫn luôn nói bọn họ là hai thái kê (cùi bắp) tình lữ.

Rút kinh nghiệm, Lưu Vũ yêu cầu Santa tắt âm khi chơi để tránh cho hệ thống ngôn ngữ tiếng Trung của Santa bị đầu độc, chỉ cần không nghe thấy, liền không biết chính mình chơi thật cùi bắp.

Không nghe thấy giọng của đồng đội, Santa chỉ có thể nghe giọng nói của nhân vật cùng giọng nói của Lưu Vũ. Hắn đang chơi Đát Kỷ, thỉnh thoảng một vài từ thoại mẫu sẽ phát ra.

"Xin hãy ra lệnh cho tôi, chủ nhân, ý là gì?", giọng Đát Kỷ quá đa dạng, giống như một bài kiểm tra khả năng nghe tiếng Trung của Santa vậy, hắn nghe xong nửa ngày chỉ nhớ kỹ mấy chữ này.

"Đó... chính là... anh phải nghe lời nó.", Lưu Vũ thật sự rất xấu hổ khi nói ra ý tứ sâu xa của những lời này, nên chỉ có thể tránh nặng tìm nhẹ mà giải thích một chút.

"Khi chế tạo, chắc chắn ngươi bị cắt xén nguyên vật liệu, là ý gì?" Santa mới xử được một mạng, Đát Kỷ đứng một bên khiêu khích đối phương.

"Lời này ý là cười nhạo đối phương cùi bắp."

Hai người cứ như vậy một hỏi một đáp mà tiếp tục chơi game.

Nhưng mà bọn họ thật sự quá cùi bắp, cuối cùng nhìn đến chữ "Thất Bại" to tướng trên màn hình, hai người đều không nói nên lời.

Santa im lặng một hồi, Lưu Vũ thấy hắn thật lâu không lên tiếng, vừa định bắt đầu trò chơi mới, Santa đột nhiên mở miệng.

"Bị chơi hỏng rồi, có ý tứ gì?", Lưu Vũ lúc này mới bối rối, nên giải thích thế nào đây? Giải thích những lời này cũng không tốt lắm.

"Cái kia, cái này, em, em cũng không biết." Do dự hồi lâu, Lưu Vũ cũng không nghĩ ra một câu trả lời hợp lý. Rất may Santa không tiếp tục hỏi nữa, hắn chỉ nói rằng mình phải đi tập dượt nên bỏ game.

Trong vài ngày tiếp theo, Santa không còn hỏi giọng nói trong trò chơi có nghĩa là gì, Lưu Vũ cũng hoàn toàn quên mất điều đó.

Cuối cùng, bảy ngày sau, họ kết thúc chuyến công tác và trở về nhà ở Bắc Kinh.

Vừa bước vào cửa, Lưu Vũ đã háo hức chạy lên tầng ba, Santa đã về trước cậu, hiện tại hẳn là đã ở phòng nghỉ ngơi. Lưu Vũ biết rằng những ngày qua Santa cực kỳ bận rộn để ghi hình cho chương trình ở Thượng Hải, hắn chỉ có thể thỉnh thoảng chơi một hai trận đôi với cậu. Bạn trai của cậu chắc hẳn rất mệt.

Đáng lẽ Lưu Vũ cũng phải về phòng nghỉ ngơi, nhưng cậu không kìm lòng được mà nhẹ nhàng mở cửa phòng Santa.

Quả nhiên, căn phòng yên tĩnh không tiếng động, trên giường gồ lên một cục.

"Lại nhìn xem một cái.", một giọng nói trong lòng cám dỗ cậu. Lưu Vũ bất giác tiến lại gần, đứng bên cạnh Santa, vừa định cúi xuống để nhìn khuôn mặt đang ngủ say của bạn trai, ngay giây tiếp theo, cậu đã bị bàn tay dang ra kéo vào trong chăn.

"Bảo bối, nhớ em quá.", Santa ôm chặt lấy cậu, xa cách một tuần mới được gặp mặt, điều này khiến cho nỗi nhớ nhung của đôi trẻ bùng lên không thể kiềm chế được.

Ban đầu là chạm nhẹ vào môi, lưỡi của Santa từ từ xâm nhập, thành công đoạt đất. Bao nhiêu nỗi nhớ nhung đều bỏ vào nụ hôn sâu này.

Kết thúc triền miên, Lưu Vũ lặng lẽ nhìn Santa, đang lúc cậu còn muốn hỏi tình hình gần đây, Santa đã lên tiếng.

"Thỉnh ngài mặc sức phân phó, chủ nhân."

"(◎ _ ◎;) Ai, ai dạy anh?", Lưu Vũ vừa kinh ngạc vừa xấu hổ, vành tai đỏ bừng.

"Không thích sao?", Santa nghiêng đầu nghi ngờ , "AK nói, em nhất định sẽ thích."

"Ai, ai nói em thích, buông ra, em đi tắm rửa.", Lưu Vũ vội vàng đứng dậy lao ra khỏi phòng, không biết Santa phía sau lộ ra một nụ cười ranh mãnh.

Lưu Vũ bước ra khỏi phòng tắm chuẩn bị đắp mặt nạ, nhưng bắt gặp Santa đang ngồi xổm ở cửa.

"Tới cùng Santa chơi đùa đi.", giọng điệu của Santa rất dễ thương, thậm chí còn thể hiện được tinh túy của Đát Kỷ.

Chết tiệt, AK đã dạy Santa cái gì! Lưu Vũ tức giận nghĩ chờ lát nữa tìm hắn tính sổ. Nhưng ngay bây giờ, cậu phải trấn tĩnh tốt người bạn trai Đát Kỷ này trước đã.

"Bảo bối, anh mua cái này, anh rất muốn thấy em mặc nó!", Santa chỉ vào một bộ đồ cosplay của Đát Kỷ trên giường, thậm chí còn có tai và đuôi giống như thật.

Lưu Vũ vốn định cự tuyệt, nhưng nhìn mắt Santa ươn ướt, đáy mắt tràn ngập khát vọng, giống như chỉ cần Lưu vũ nói một từ không, nước mắt hắn sẽ chảy xuống ngay lập tức.

"Được rồi, nhưng chỉ lần này thôi đấy.", Lưu Vũ miễn cưỡng đồng ý yêu cầu vô lý của Santa.

"Anh, quay đầu lại trước đi.", Santa nhìn chằm chằm thẳng vào cậu như thế, sao cậu có thể không biết xấu hổ mà thay quần áo trong tầm mắt rực lửa như vậy. Cũng may, Santa đã ngoan ngoãn quay lưng lại.

"Được rồi, có, có thể quay đầu lại."

Santa quay lại, mắt hắn sáng lên, người trước mặt hắn đang mặc một chiếc áo sườn xám ngắn tay màu đỏ, cái lỗ khoét hình trái tim trước ngực để lộ làn da trắng nõn. Chiếc sườn xám đỏ xẻ tà cao đến thắt lưng, non nửa cái cái mông đều lộ ra gần hết.

Đôi mắt Santa ngày càng trở nên nóng bỏng. "Bảo bối, hiện tại em là Đát Kỷ, phải kêu anh là chủ nhân.", hắn đưa tay xoa cái tai bông xù trên đầu Lưu Vũ, lại cảm thấy không đúng lắm nên quay sang xoa xoa vành tai đỏ bừng của cậu.

Đương nhiên Lưu Vũ không muốn ngoan ngoãn nghe lời, mặc quần áo đã cho hắn rất nhiều mặt mũi rồi, tuyệt đối không thể nói ra những lời đáng xấu hổ kia.

Thấy cậu không nghe lời, Santa đưa tay vào cái lỗ khoét trên ngực cậu, hung hăng véo nhẹ hai núm vú bị vải vóc cọ xát có chút nhô ra.

"A, không muốn, đau.", Lưu Vũ bị kích thích đến mức toàn thân run rẩy.

Santa ôm Lưu Vũ vào lòng, dùng hai tay nhào nặn cặp mông căng tròn non mịn của cậu, đột nhiên phát hiện ra điều gì đó, một tay thả ra mò mẫm khắp nơi.

"Cái đuôi, không có.", Santa nhặt cái đuôi bị vứt sang một bên, dù nói đó là một cái đuôi, nhưng thực ra nó là một cái đuôi để cắm vào lỗ hậu.

Lưu Vũ không thể tự mình đút nó vào được, vì vậy Santa bóp một ống bôi trơn đổ lên, sau đó ấn nó vào giữa khe mông của Lưu Vũ.

"Ưm, không, lạnh quá.", cậu ngồi quỳ ở trên đùi Santa, thân thể nóng bỏng của Santa dính sát vào cậu, phía sau hậu huyệt mẫn cảm lại là thứ đồ chơi lạnh lẽo. Dưới sự kích thích như vậy, Tiểu Vũ nhi cũng chậm rãi ngẩng đầu.

Santa từng chút một đem cái đuôi đâm xuyên lỗ nhỏ, khởi điểm có chút khó khăn, nhưng dưới tác dụng của chất bôi trơn, rốt cuộc thành công mà trúc trắc đi vào. Ngẩng đầu một lần nữa, đã thấy tiểu hồ ly trắng nõn mềm mại đỏ bừng hết cả người.

"Phía trước, phía trước cũng muốn.", hậu huyệt của Lưu Vũ bị kéo căng mở ra, nhưng Tiểu Vũ nhi lại không được chạm vào, vải áo sườn xám cọ xát chỗ đó chịu không nổi.

Nhưng Santa dường như không nghe thấy, vẫn tiếp tục đút đuôi vào lỗ sau của cậu.

Lưu Vũ không nhịn được nữa, đưa tay về phía Tiểu Vũ nhi đáng thương bị bỏ quên của mình, nhưng trên đường đã bị chặn lại.

Santa giam hai tay Lưu Vũ, "Không được, phải nghe lời."

"A... đừng, đừng ...", Lưu Vũ khóc không ra nước mắt, tên gia hỏa này sao lại bắt nạt người khác như vậy. Phía trước trướng lên, còn phía sau lại ngứa ngáy, dục vọng kìm hãm đem cậu cắn đến nuốt chửng.

Cậu ậm ừ hướng Santa làm nũng, "San, giúp em, phía trước muốn, phía sau cũng muốn."

Santa nhìn Lưu Vũ ủy khuất, lại nhất quyết không an ủi cậu, tiểu Vũ nhi xinh đẹp chảy ra nước, vạt váy ướt đẫm một mảng.

"Chủ nhân ...", Lưu Vũ không chịu nổi cảm giác khó chịu, chỉ có thể thuận theo ý tứ của Santa xấu hổ kêu lên hai chữ đó.

Quỷ kế thực hiện thành công, Santa ngừng tra tấn cậu, đem mảnh vải vén lên, không do dự đưa tiểu Vũ nhi ngậm vào trong miệng hắn.

Đột nhiên bị bao bọc trong khoang miệng ấm áp, khoái cảm trước sau khiến tiểu hồ ly khẽ run lên, hai tay đặt trên vai Santa mất hết sức lực.

Santa bú mút, bàn tay phía sau cũng không nhàn rỗi, nắm lấy đuôi của cậu thọc vào rút ra, dưới công kích cuồng bạo như vậy, Lưu Vũ nhanh chóng bắn ra.

Santa ngẩng đầu cùng cậu trao đổi một cái hôn dính nhớp, cầm chiếc đuôi tơ trong tay, nhẹ nhàng hỏi: "Muốn rút ra sao?"

"Muốn, đổi thành của anh.", Lưu Vũ thân thể khô nóng, hậu huyệt trống rỗng khiến cậu không khỏi thẹn thùng.

Santa cởi quần dài ra, côn vật cương cứng cuối cùng cũng được giải phóng, hắn nắm lấy bàn tay nhỏ bé của Lưu Vũ, muốn cậu đeo bao cao su cho mình, sau đó đỡ lấy bờ mông của Lưu Vũ, từng chút một tiến vào thân thể mềm mại ấm áp.

Đôi tình nhân xa cách đã lâu cuối cùng cũng đoàn tụ trở lại, huyệt thịt giống như cái miệng nhỏ nhắn gắt gao hấp thụ dương vật.

Santa bị hút đến sảng khoái, hắn ôm lấy eo Lưu Vũ, nhẹ nhàng đưa đẩy nó trong lối nhỏ của cậu.

Lưu Vũ nằm trên vai hắn, thút thít muốn hắn nhanh lên, bộ dáng rầm rì thật sự giống một tiểu hồ ly.

Hạ thân phản ứng càng lúc càng dữ dội, Lưu Vũ bị đỉnh mà không ngừng thở phập phồng, nấm nhỏ vừa mới phát tiết lại tiếp tục được cọ xát lên cơ bụng của Santa, một lần nữa ngẩng đầu.

Santa xoay người đè cậu xuống giường, cử động thân dưới của hắn trở nên kịch liệt hơn bao giờ hết.

Lưu Vũ nhấc chân quặp lấy vòng hông của hắn, đón ý cùng hắn đưa đẩy. Dương vật dày cộp đâm vào thật sâu, thoải mái đến cực điểm khiến nước mắt sinh lý trào ra giọt to giọt bé.

Santa khẽ hôn lên khóe mắt cậu, nhưng thân dưới vẫn đang va chạm mãnh liệt trong cơ thể cậu, hắn cố ý hỏi: "Đủ chưa?"

Lưu Vũ hét một tiếng đủ, nhất thời lại nói quá nhanh, đôi tai trên đỉnh đầu bị khăn trải giường cọ xát đến run rẩy, cậu không chịu nổi tần suất đỉnh lộng, ở trong lồng ngực Santa lung tung giãy giụa.

"Sâu quá ... Santa ...", Lưu Vũ nắm chặt vai người đàn ông nức nở, sau khi càng lúc càng sâu, lần thứ hai cậu xuất ra.

Lỗ hậu không ngừng co rút, ép chặt bộ phận sinh dục của Santa, hắn nhanh chóng đâm vào mấy chục phát rồi xuất ra, thở hổn hển, một lúc sau nằm chôn ở vai Lưu Vũ, thì thầm hỏi.

"Bảo bối, bị chơi hỏng rồi sao?"

Lưu Vũ vẫn còn đắm chìm trong sự tình vừa rồi, đầu óc hỗn loạn, ngơ ngác trả lời hắn câu hỏi này.

"Ưm, bị chơi hỏng rồi.", nói xong, cậu mới nhận ra mình đã trả lời cái gì.

Lúc này, Santa giống như một con chó lớn kiếm được đồ chơi, trên mặt nở một nụ cười thành công.

Lưu Vũ tức giận, nghĩ về sau nhất định cấm hắn chơi Đát Kỷ.

(Hoàn)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro