Chap 12 (18+)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi trở về Trung Quốc, Lưu Vũ trịnh trọng nói với Santa rằng cậu muốn tham gia bài kiểm tra nghệ thuật, Santa đương nhiên đồng ý, Hoa hồng nhỏ có tài, đây chính là cơ hội cho cậu. Nếu Hoa hồng nhỏ đã quyết định, hắn đương nhiên sẽ không cản trở.

Santa là giáo sư của Khoa Diễn xuất, vì vậy hắn đương nhiên rất biết cách tạo điều kiện cho Hoa hồng nhỏ. Để thuận tiện cho việc tập nhảy của Hoa hồng nhỏ, phòng dành cho khách ở nhà được bài trí thành phòng tập, bốn phía đều lắp gương, Lưu Vũ mỗi ngày đều tập nhảy bên trong, nhưng Santa rất ít khi vào.

Lần duy nhất hắn đi vào trong, tình cờ thấy Hoa hồng nhỏ sau khi khiêu vũ, bộ quần áo tập màu trắng thấm đẫm mồ hôi, trong suốt ôm sát vào thân người, lộ ra vòng eo thon thả cùng bờ mông hơi nhô lên, đôi mắt tràn đầy xuân sắc. Nếu đôi chân thon dài và thẳng tắp ấy quấn quanh eo hắn, có lẽ là rất ngây ngất.

Hắn đưa nước cho Hoa hồng nhỏ, nhưng ánh mắt lại né tránh, từ đó đến nay hắn không vào nữa. Hắn nghĩ lần sau nếu có đi vào nhất định phải đợi lúc Hoa hồng nhỏ trưởng thành.

"Santa, tôi thấy cậu quá vô tình."

Trong hai tháng hè, Lưu Chương đã đặt vô số cuộc hẹn với Santa, nhưng Santa lần nào cũng từ chối. Vài ngày trước, anh nghĩ đã lâu không gặp Santa nên hẹn ăn tối, đồng thời đặc biệt gọi món vịt quay Bắc Kinh yêu thích của Santa. Anh rất nhớ Santa, nhưng Santa lại trực tiếp cúp điện thoại, nói rằng hắn đang ở Nagoya và định cầu hôn Hoa hồng nhỏ.

Đàn ông đúng là một đám trọng sắc khinh bạn. Hiển nhiên, anh đã quên mất việc mình từng bỏ mặc Santa mà đưa Lâm Mặc đến Maldives.
Lưu Chương gần đây cãi nhau với Lâm Mặc, anh hay cáu bẳn và không có nơi nào để trút nỗi sầu. Kết quả, như chết đuối vớ được cọc, anh bất ngờ gặp được Santa ở trường học.

"Ồ." Santa gật đầu rất có lệ và bỏ đi mà không ngoảnh lại.

Trong giây lát, Lưu Chương không nhận ra điều đó, khi anh định thần lại, Santa đã đi rất xa. Tức giận, anh gọi nhóm WeChat - "Hội khiếu nại Santa", trong nhóm có ba người là anh, Lục Dương Linh và Santa.

AK đẹp trai nhất: "Uno Santa có vợ rồi quên mất huynh đệ!"

Bách sự thông Lục Dương Linh: "Thấy sắc quên bạn!"

AK đẹp trai nhất: "Uno Santa phải mời cơm! Bằng không chúng ta liền không phải là huynh đệ!"

Bách sự thông Lục Dương Linh: "Tán thành!"
Santa: "............"

AK: "Mang Hoa hồng nhỏ theo để ra mắt! Con dâu đến ngày ra mắt bố mẹ chồng!"

Bách sự thông Lục Dương Linh: "Đúng thế đúng thế!"

Santa: "AK câu trước cậu nói gì?"

AK đẹp trai nhất: "Uno Santa mời cơm!"

Santa: "Câu tiếp theo."

AK đẹp trai nhất: "Bằng không chúng ta liền không phải là huynh đệ!"

Santa: "Ừ, chúng ta không phải huynh đệ."

——Santa đã rời khỏi cuộc trò chuyện nhóm——

——Bạn đã bị Santa chặn——

Lưu Chương tức muốn xì khói, Uno Santa không còn là con người từ khi hắn có vợ, tại sao cuộc sống của anh lại khó khăn như vậy? Em dâu ngày ngày không ra khỏi nhà, còn thằng bạn thì mỗi ngày chỉ biết đi theo em dâu. Tại sao người cô đơn luôn là anh?

"Ngài Uno..." Trên đường đến nhà hàng lẩu, Lưu Vũ lo lắng kéo tay áo của Santa, Santa dừng lại và xoa đầu Lưu Vũ:

"Sao vậy? Em sợ gặp bạn của tôi à?"

Lưu Vũ gật gật đầu, nắm chặt vạt áo trong lòng bàn tay, trên trán toát tầng mồ hôi mỏng. Cậu sợ rằng bạn bè của Santa sẽ không thích cậu, cậu cũng sợ làm Santa mất mặt.

"Đừng sợ, có tôi ở đây." Santa nắm chặt tay Lưu Vũ, kéo cậu vào nhà hàng.

"Em là Lưu Vũ phải không? Xin chào, xin chào, tôi là Lưu Chương."

Ngay khi Lưu Vũ bước vào phòng riêng, cậu đã thấy một người đàn ông trạc tuổi Santa hào hứng chạy tới, anh ấy trông rất đẹp trai, không hề màu mè. Đột nhiên lúc này cậu nhớ đến Lâm Mặc. Cậu nhớ Santa đã nói rằng Lâm Mặc và Lưu Chương là người yêu của nhau, thậm chí tính cách của họ cũng giống nhau.

"Xin chào, xin chào, em là Lưu Vũ."

Ngay khi Lưu Vũ định đưa tay ra bắt tay Lưu Chương, Santa đã chặn cậu lại. Santa trừng mắt nhìn Lưu chương liếc mắt một cái, Lưu chương mới hậm hực thu hồi tay. Lưu chương nhịn không được lắc đầu, tính chiếm hữu của Santa thật đáng sợ.

"Xin chào, Lưu Vũ, tôi là Lục Dương Linh."

Một cô gái mặc váy màu lam từ chỗ ngồi đứng lên, trên khuôn mặt trắng nõn có hai lúm đồng tiền. Lưu Vũ đương nhiên biết Lục Dương Linh, cô gái mặc váy đỏ khiến cậu ghen lần trước.

"Chào Dương Linh tỷ tỷ, cứ gọi em là Tiểu Vũ là được rồi."

Giọng nói của Lưu Vũ có sự ngây ngô của thanh thiếu niên, lại thêm nụ cười hồn nhiên, cười kêu tỷ tỷ, khiến Lục Dương Linh cười đến không ngậm được miệng, liên tục ra hiệu Lưu Vũ lại đây ngồi xuống.

Santa ánh mắt tối sầm lại, xem ra sau này nam nữ đều phải đề phòng, Hoa hồng nhỏ thật đúng là chọc người yêu mến.

Lưu Vũ thích các món khô khi ăn lẩu, trong khi Santa thích các món sốt mè, tuy cả hai có sở thích khác nhau nhưng sau hơn một năm sống chung, khẩu vị của hai người đã có điểm tương đồng.

"Còn bánh gạo không ạ?" Lưu Vũ liếm môi, rất có ý tứ hỏi.

"Còn."

Santa đưa nửa đĩa bánh gạo còn lại, bàn hơi cao nên Lưu Vũ trực tiếp đứng lên để tiện cho việc nhúng lẩu. Khi Lưu Vũ cúi người thả bánh gạo vào nồi lẩu, chiếc áo len trắng khoác hờ hững suýt rơi xuống đĩa nước chấm.

Sau khi Lưu Vũ thả bánh gạo vào nồi lẩu xong, cậu nhận ra rằng góc áo của mình đang được ngài Uno túm lấy, cậu ngẩng đầu lên và bắt gặp ánh mắt của ngài Uno. Cậu vừa mới thả nhiều món ăn vào, ít nhất là hai phút và ngài Uno đã giữ áo của cậu trong hai phút.

Lưu Vũ cúi đầu, mặt có chút nóng, không biết là bởi vì nồi lẩu bốc khói, hay là bởi vì Lưu Chương vừa mới trêu ghẹo nói —— Santa cậu là sợ Lưu Vũ rơi vào nồi lẩu sao?

Đương sự mặt đỏ bừng, Lục Dương Linh cùng Lưu Chương liếc nhau, bất đắc dĩ nhún nhún vai, hai người bọn họ đây là tới ăn lẩu hay là ăn cẩu lương.

"Ngài Uno, chúng ta thực sự không thanh toán hóa đơn sao?"

"Tất nhiên là tôi không trả, AK sẽ trả. Phải biết rằng, tôi không có một xu dính túi."

Santa âu yếm xoa đầu Lưu Vũ, tất cả tiền của hắn đều đưa cho Hoa hồng nhỏ. Vì vậy để cho AK thanh toán hóa đơn đi.

Lưu Vũ gật gật đầu, trong lòng không hiểu sao sinh ra một loại ý niệm — Ngài Uno là một người vợ nghiêm khắc.

Xem ra cũng không thể nói là người vợ nghiêm khắc, dù sao bọn họ còn chưa kết hôn. Tuy nói vậy nhưng trong lòng cậu vẫn rất mong sớm tổ chức lễ cưới.

"Hoa hồng nhỏ." Santa đột nhiên dừng lại bước chân, nhẹ giọng gọi.

"Ưm....."

Lưu vũ mới vừa ngẩng đầu, cằm đã bị Santa nắm, đôi môi ấm áp của hắn bao phủ lên, rơi vào nụ hôn triền miên.

Ánh đèn đường mờ ảo kéo dài bóng dáng của họ, giống như cả cuộc đời, trên thế giới này vô số cặp đôi đang hôn nhau, có nụ hôn cay đắng, có ngọt ngào, có nụ hôn đẫm nước mắt. May mắn thay, nụ hôn của họ thật hạnh phúc và ngọt ngào.

Thời gian trôi qua nhanh chóng, Lưu Vũ tốt nghiệp với điểm số cao trong cả bài kiểm tra nghệ thuật và kỳ thi tuyển sinh đại học, hơn 100 điểm so với ngưỡng tuyển sinh của Đại học Hạnh Đại. Sau khi điền đơn đăng ký dự thi đại học, Lưu Vũ nói đùa với ngài Uno rằng Lục Dương Linh đã ra nước ngoài nên rất có thể cậu sẽ được làm trợ giảng cho ngài Uno.

Nhưng cậu không ngờ rằng câu nói đùa này sau đó sẽ trở thành sự thật, và nó thậm chí còn trở thành cơn ác mộng của mình. Bất cứ khi nào cậu quá mệt mỏi không nhấc nổi ngón tay trong văn phòng của ngài Uno, cậu sẽ nghĩ về bản thân ngây thơ của mình lúc đó.

Một ngày trước sinh nhật của Hoa hồng nhỏ, Santa nhận được một bưu phẩm chuyển phát nhanh, đó là một hộp đầy bao cao su, hẳn là kiệt tác của AK và Lục Dương Linh, thậm chí còn có nhiều hương vị khác nhau để lựa chọn.
Santa cười khinh bỉ, họ thực sự nghĩ rằng hắn sẽ sử dụng bao cao su sao?

Hắn nghiêng đầu nhìn về phía phòng bếp, Hoa hồng nhỏ đang nấu ăn trong bếp, bộ dáng Hoa hồng nhỏ cúi đầu thái rau khiến hắn cong khóe miệng. Hắn cảm thấy rằng ăn hải sâm trong hai năm cuối cùng cũng đến lúc phát huy tác dụng.

Lưu Vũ đang thái rau, chợt có tiếng bước chân từ xa đến gần, cậu còn tưởng là ngài Uno đói bụng, giục cậu mau nấu cơm, không đợi cậu mở miệng nói chuyện, ngài Uno đã ôm lấy cậu từ phía sau: "Đêm nay ăn cá đi."

Bữa tối, ngài Uno đề nghị ăn cá và cậu không từ chối. Cậu nghĩ, ngài Uno cũng nên ăn cá. Lưu Vũ nhìn ra ngoài cửa sổ, mặt trời đang lặn, ánh tà dương đang dần bị màn đêm nuốt chửng, trời đã tối, ánh sáng vàng của đèn đường đang dần sáng lên, nhưng cậu không thể đi dạo với ngài Uno vào tối nay.

Họ có nhiều việc quan trọng hơn để làm.

"Ngài Uno...

Khi Lưu Vũ được bế lên, cậu không thể không giật mạnh cà vạt của ngài Uno. Hôm nay ngài Uno ra ngoài họp, khi về chưa kịp thay quần áo. Cậu muốn kéo cà vạt của ngài Uno từ lâu, nhưng không ngờ hôm nay điều đó lại thành hiện thực.

"Đừng sợ, tin tưởng tôi."

Lưu Vũ gật gật đầu, tùy ý ngài Uno đem cậu đặt lên giường, giống như bóc một củ hành tây, trút bỏ từng lớp quần áo, lộ ra thân thể trắng nõn nà. Khi bạn bóc một củ hành tây, bạn sẽ chảy nước mắt, nhưng khi bạn bóc một bông hồng nhỏ, bạn sẽ thấy sự thèm muốn trong đáy mắt.

"Hoa hồng nhỏ..." Santa nhẹ giọng gọi.

Dù đã nghe ngài Uno gọi tên không biết bao nhiêu lần, nhưng mỗi lần kêu vẫn khiến tim cậu loạn nhịp.

"Tôi muốn hôn em."

Nụ hôn của Santa rất nhẹ nhàng, nhẫn nại và kiềm chế, giống như một chàng trai bốc đồng lần đầu tiên hôn người mình yêu, không dám dùng sức hay tiến sâu vào. Chậm rãi, theo phản ứng của Lưu Vũ, Santa khéo léo cạy hàm răng trắng, hai chiếc lưỡi quấn lấy nhau, nhảy múa, không ngừng xâm nhập rồi bị Santa nuốt chửng.

Phải qua thật lâu mới ngậm ngùi tách ra, nhưng sợi chỉ trong suốt giữa môi và răng đem họ nối liền lại bên nhau. Khuôn mặt của Lưu Vũ đã sớm nổi lên tầng phấn hồng vì dục vọng, đó là liều thuốc kích tình tốt nhất vào lúc này. Và khoảnh khắc Santa hôn Lưu Vũ, hắn không thể chịu đựng được nữa, sự kiên nhẫn của hơn 700 ngày đêm cuối cùng cũng được giải phóng vào lúc này, cảm giác máu phun ra gần như khiến Santa không thể chịu đựng được.

Nhưng hắn biết rõ, đêm còn dài, mọi thứ đều mới vừa bắt đầu.

"Ưm..."

Santa bóp một ít chất bôi trơn vào lòng bàn tay, chợt nhớ đến giấc mơ kia, đợi nhiệt độ lòng bàn tay làm ấm chất bôi trơn rồi mới bôi vào tiểu huyệt. Lần đầu tiên bị dị vật tiến vào cảm giác không tốt lắm, Lưu Vũ không khỏi rên rỉ một tiếng, có chút khó chịu, có vẻ như nó không được thoải mái như mong đợi. Santa dừng việc đang làm, kể từ khi đưa Hoa hồng nhỏ về nhà, hắn đã không để móng tay dài vì sợ làm tổn thương Hoa hồng nhỏ.

"Không thoải mái sao?" Lưu Vũ lắc đầu, cậu biết nếu cậu nói không thoải mái, ngài Uno nhất định sẽ không tiếp tục, ngài Uno vẫn luôn như vậy, thà tự chính mình nhịn đến thống khổ, còn hơn làm đau cậu.

"Vậy tôi sẽ tiếp tục."

Động tác của ngài Uno rất nhẹ, hiệu quả của chất bôi trơn rất tuyệt vời, bản thân Lưu Vũ cũng nhạy cảm, một ngón, hai ngón. Santa ấn vào tiểu huyệt, nó không ngừng mở rộng, hơi thở trở nên gấp gáp, luồng nhiệt từ hạ thể lan tỏa khắp tứ chi, máu không ngừng sôi trào, dương vật đã dựng đứng lên cao, không ngừng gào thét.

Lúc này Lưu Vũ cũng không khá hơn là bao, nằm trên giường, hai chân bị ngài Uno bẻ thành hình chữ W, từng ngón tay ra vào đều mang đến khoái cảm mới. Cậu cảm thấy mình như một con cá dạt vào bờ biển, sóng biển không ngừng đánh cậu, dục vọng hành hạ cậu sống chết, đôi mắt trong veo đỏ hoe, dục vọng đã chiếm thế thượng phong.

Lưu Vũ đang nằm trên giường nhìn lên trần nhà, cậu đã ngủ trên chiếc giường này với ngài Uno vô số lần, nhưng lần này thì khác - những ngón tay của ngài Uno đang chơi đùa với tiểu huyệt của cậu, mọi thứ về cậu đều được bày ra trước mặt ngài Uno, cậu đã làm cho ngài Uno mê mẩn đến phát điên.

Cậu rất hài lòng.

Hạ thân của Lưu Vũ đã sớm khó coi, nước giữa hai chân nhỏ giọt, lỗ nhỏ ướt át, dâm dịch chảy ra từng đợt, nhớp nháp, trong suốt trơn trượt, là dâm dược và chất bôi trơn tốt nhất. Chất bôi trơn mà Santa sử dụng có hương hoa hồng và Lưu Vũ cũng có hương hoa hồng, hương hoa hồng trong không khí thật dễ chịu.

Dương vật cọ sát vào miệng tiểu huyệt, tiểu huyệt như một đứa trẻ háu ăn, chờ đợi được cho ăn. Santa dựng thẳng lên, hai người đồng thời đều kêu lên một tiếng, dương vật liền đi vào hơn phân nửa, Lưu Vũ không nhìn thấy tình trạng tiểu huyệt như thế nào, như cảm giác trương lên khiến cậu có chút không dễ chịu. Đỉnh dương vật tựa hồ muốn xỏ xuyên qua thân thể cậu, tiểu huyệt đau nhức lại sưng to, cảm giác xé rách đau đơn làm Luu Vũ không nhìn được khóc thành tiếng. Ngay cả khi đã được mở rộng, cũng như cũ là sẽ đau. Santa đau lòng hôn đi những giọt nước mắt của Lưu Vũ, an ủi Hoa hồng nhỏ của hắn.

Hắn bóp thêm một chút chất bôi trơn, dùng ngón tay xoa bóp tiểu huyệt từng chút một, xoa xoa một chút rồi dương vật đi vào thêm một chút nữa. Khoái cảm làm Lưu vũ nhịn không được nức nở lên, hai tay nắm chặt lấy ga giường, thân thể như không phải của chính mình, toàn thân nhấc lên không nổi, vừa ngứa vừa mềm, chỉ có thể tùy ý ngài Uno đùa nghịch.

"A... ưm..."

Santa đỡ lấy eo Lưu vũ, hơi hơi dùng sức, eo của Lưu Vũ là nơi mẫn cảm nhất, cậu nhịn không được kêu lên sợ hãi, tiểu huyệt lập tức liền mở ra, đem dương vật toàn bộ nuốt vào. Lỗ nhỏ bị kéo rộng ra, dịch nhớp nháp chảy ra khiến nơi hai người kết nối với nhau vô cùng dâm mỹ.

Tiểu huyệt nóng và hẹp ép chặt vào dương vật, cảm giác se khít và thoải mái kích thích dây thần kinh của Santa.

"Ư... a... a..."

Lưu Vũ chưa kịp thoát ra khỏi khoái cảm thì một đợt khoái cảm mới lại ập đến, dưới thân Santa bắt đầu chuyển động dữ dội. Lưu Vũ đã là cá nằm trên thớt, không còn sức vùng vẫy, cậu cố gắng mở rộng cơ thể mình hơn, để cho ngài Uno tiến vào sâu hơn.

Cậu muốn trao thân hoàn toàn cho ngài Uno.

Cậu đã nghĩ về điều này từ lâu.

"Ứm...."

Khi dương vật chạm vào một nơi nào đó, Lưu Vũ cảm thấy như bị điện giật, không khỏi khẽ run lên, cảm giác ngứa ran, đó là cảm giác chưa từng có. Santa đối với thân thể Lưu vũ rõ như lòng bàn tay, đó là nơi bí mật của Lưu Vũ.
Santa nhanh chóng chuyển động phần thân dưới của mình, tiến về nơi đó, va chạm dữ dội, tiếng da thịt va vào nhau dày đặc, khoái cảm mãnh liệt ập đến, sự mẫn cảm từ các đầu dây thần kinh khiến Lưu Vũ không thể dừng lại.
Hóa ra cái gọi là khoái cảm là như vậy.
Tiếng thở hổn hển, tiếng rên rỉ trầm thấp và tiếng da thịt va chạm cùng những chuyển động hỗn loạn tấu lên bản nhạc dục vọng.

Bàn tay của Santa đã chạm vào đầu vú của Lưu Vũ, hắn đã thèm muốn từ lâu, khi chạm vào chúng, hắn đã véo nó vài lần. Trên khuôn ngực trắng nõn non nớt có những vết đỏ, đầu lưỡi liếm đầu vú, thỉnh thoảng lại dùng răng nghiến chặt, vết răng sắp xếp ngay ngắn trên đầu vú sưng đỏ, sung huyết.

"Um..."

Hàm răng của Santa cắn nhẹ đầu vú, Lưu Vũ không kìm được rên rỉ, tinh dịch màu trắng sữa bắn ra, tung tóe khắp người Santa. Một chút tinh dịch dính vào eo Santa, một số còn sót lại chảy dọc theo eo đến nơi hai người kết nối, Lưu Vũ không khỏi đỏ mặt. Santa đứng dậy, đâm vài cái rồi tiết ra. Tiểu huyệt căng phồng không nhét vào được, dòng tinh dịch trắng đục chảy ra từ lỗ nhỏ hòa vào tinh dịch của Lưu Vũ. Ga trải giường đã lộn xộn, dịch nhớp cùng tinh dịch trộn lẫn vào nhau, vô luận là gì, đều là kết quả của trận đại chiến vừa rồi.

"Hoa hồng nhỏ thật tuyệt." Santa cắn một ngụm vào cổ của Hoa hồng nhỏ, như thể đó là phần thưởng.

Lưu Vũ đã kiệt sức, khuôn mặt hồng hào sau trận mây mưa, toàn thân mềm nhũn, Santa vừa rút dương vật ra thì đã nghe thấy Lưu Vũ nói: "Ngài Uno, ngài làm chuyện đó không tốt lắm đâu."

Santa cười khẽ, nhìn Hoa hồng nhỏ rõ ràng đã kiệt sức mà còn muốn nói lung tung lừa gạt người khác, hắn không khỏi thất thần. Đây là Hoa hồng nhỏ tự tìm.

"Em tưởng rằng, ngài Uno sẽ khiến em không thể rời khỏi giường vào ngày mai." Hoa hồng nhỏ tiếp tục châm lửa.

"Như em muốn." Santa bế Hoa hồng nhỏ lên, Hoa hồng nhỏ chưa kịp phản ứng đã bị đẩy vào tường, để hai chân Hoa hồng nhỏ quỳ trên sàn nhà được trải bằng thảm lông dày, như thể đã chuẩn bị sẵn sàng cho việc này.

Lưu Vũ đột nhiên hoảng sợ, cậu luôn cảm thấy mình hình như đã nói sai điều gì, cậu không nên nghi ngờ năng lực của ngài Uno.

Santa dùng một chút lực, hai chân của Lưu Vũ dang rộng ra, Santa quanh năm tập thể dục, sức mạnh của đôi chân sớm đã vượt xa Lưu Vũ, người chật vật chạy ngàn mét, hai chân bị kẹp chặt, không thể cử động được.

Có rất nhiều tinh dịch trong tiểu huyệt, đây là chất bôi trơn tốt nhất vào lúc này, tất cả đều chảy ra ngay khi Santa đi vào. Dương vật không ngừng hung hăng ở trong lỗ nhỏ cọ xát va chạm, Lưu Vũ bị kích thích không khỏi thở dốc, muốn giãy giụa nhưng không được.
Santa ngày càng quyết liệt hơn, dương vật của hắn không ngừng đập liên hồi theo chuyển động của thân dưới, như một người đóng cọc không biết mệt mỏi, chỉ có một việc phải làm - không ngừng thâm nhập. Tuyến tiền liệt cảm nhận một trận khoái cảm rồi lại một trận khác truyền đến, Lưu Vũ gần như ngất đi vì bị kích thích.

Giọng nói đã khàn đi, không lâu sau đó cậu thậm chí không thể nói được, chỉ có thể phát ra âm thanh bập bẹ, cơ thể lắc lư không kiểm soát theo chuyển động của Santa. Cuối cùng, cậu chỉ có thể mềm nhũn dựa vào tường, theo động tác của Santa lên xuống hết lần này đến lần khác, tấm thảm dưới thân dính đầy từng lớp dịch, khô lại ướt, ướt lại khô, không thể nói nên lời dâm mỹ.

Mãi đến rạng sáng, tinh dịch xuất ra bị nhạt đi rất nhiều, Santa mới chịu bỏ qua, như thể muốn đòi lại tất cả những nợ nần mà Hoa hồng nhỏ đã thiếu hắn trong hai năm qua. Hắn đặt một nụ hôn lên trán Hoa hồng nhỏ, dịu dàng nói: "Bây giờ em là của tôi."

Mà Hoa hồng nhỏ đã sớm hôn mê bất tỉnh.
Hắn ôm Hoa hồng nhỏ đi vào phòng tắm, bồn tắm lớn được lắp đặt đặc biệt mà vẫn chưa được sử dụng một lần nào.

Nước ấm chảy vào bồn tắm, hơi nước bốc lên nghi ngút, mặt kính mờ sương phủ đầy hơi nước trắng xóa, phòng tắm mờ mịt sương mù, tràn ngập dục vọng mơ hồ. Santa cẩn thận đặt Hoa hồng nhỏ vào bồn tắm, chuẩn bị tắm rửa sạch sẽ, Hoa hồng nhỏ đã ngất đi, thân thể trắng nõn non nớt đầy những dấu hôn, đặc biệt là trên ngực, nơi đặc biệt rõ ràng những dấu tay đỏ, những dấu vết đỏ và sưng lên, giống như những quả anh đào sau cơn mưa mùa xuân, sau khi mưa rơi xuống, quả anh đào càng trở nên non mềm tinh tế.

Hoa hồng nhỏ ngoan ngoãn nằm ngửa trong bồn tắm, đầu được Santa đặt ở một bên bồn tắm, cậu đang ngủ say, hàng mi dài đen nhánh khẽ run rẩy, giống như cánh bướm run rẩy bị đập nát, thỉnh thoảng lại chu môi, như nằm mơ thấy món gì ngon.

Hai chân không còn khép lại được, một chân dựa vào tường, chân kia gác lên thành bồn tắm, trên  vòng eo trắng nõn là những vết do Santa dùng hết sức để lại, phần đùi trong có chút đỏ tím do dương vật thọc vào rút ra cùng hai quả cà đập vào. Dương vật hồng hào xệ xuống, quy đầu vẫn dính đầy tinh dịch trắng đục. Nơi giao hợp dính đầy tinh dịch và mồ hôi nhớp nháp của hai người.

Hoa hồng nhỏ bé xinh đẹp không chút phòng bị giờ đang nằm trong bồn tắm, trên người đầy vết tích do chính mình để lại, Santa hai mắt mờ mịt. Thân dưới không khỏi co thắt lại, cứng đến mức khiến hắn có chút khó chịu. Hắn không khỏi lắc đầu, cố gắng khống chế bản thân.

"Ngài... Uno..." Hoa hồng nhỏ mơ màng kêu lên, rồi mím môi, như thể đang suy tư điều gì đó.

Santa sủng nịch mỉm cười bất lực, xoa nhẹ mái tóc của Hoa hồng nhỏ và thì thầm vào tai cậu nói tôi ở đây. Hoa hồng nhỏ lúc này mới cảm thấy nhẹ nhõm và lại ngủ thiếp đi.

Hoa hồng nhỏ thực sự đã kiệt sức, Santa thở dài, xem ra tối nay hắn lại phải tắm nước lạnh nữa rồi.

Santa cởi quần áo, ngồi vào bồn tắm, ôm Lưu Vũ vào lòng ngồi lên đùi mình, có vẻ như vì chạm vào dương vật đang cương cứng nên Lưu Vũ không nhịn được hừ một tiếng, dương vật lập tức cương cứng lợi hại hơn.

Santa nhẹ nhàng kéo hai chân của Lưu Vũ ra, ngón trỏ cho vào lỗ nhỏ, một lúc sau rút ngón tay ra, chất lỏng màu trắng chảy ra từ kẽ hở của ngón tay và mông, trôi theo dòng nước trong bồn tắm, lơ lửng xung quanh họ. Làn nước ấm áp bao bọc cơ thể cậu, cùng với ngón tay của Santa xoa bóp tiểu huyệt, Lưu Vũ không khỏi thoải mái rên rỉ. Santa có chút tự hào, nghĩ đến những bộ phim đã xem trong những đêm mất ngủ, hắn cảm thấy mình là tự học thành tài.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro