Chap 4: Bị bán 10 vạn đồng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Về ðến nhà, ðã gần mýời một giờ ðêm.

Thýợng Quan Ngýng tắm xong, sấy khô tóc, nằm ở trên giýờng.

Ánh trãng loang lỗ nhiều màu, xuyên thấu qua cửa sổ, rõi xuống ðất tung khắp cả phòng, yên tĩnh mà trống rỗng, týởng nhý ích vô ích, lại nhý ðộng ðến trong tâm của Thýợng Quang Ngýng.

Cãn phòng này là lễ vật cậu tặng cho cô khi tốt nghiệp, diện tích tuy rằng mới vừa ðúng một trãm mét vuông. Thế nhýng bởi vì mặt hýớng ra biển, sau lại dựa vào phong cảnh tú lệ của Vân Lam Sõn. Trang trí rất xa hoa, nên giá trị trên thị trýờng ðã gần sáu triệu, mà hõn nữa giá thị trýờng còn ðang không ngừng tãng lên.

Vì thế mợ không biết ðã cùng cậu ầm ĩ bao nhiêu lần giá cả, nói bao nhiêu lời chua xót, ðến nỗi con gái cậu thấy cô sắc mặt cuÞng không tốt.

Mẹ cô mất sớm, cậu vẫn coi cô giống nhý con gái ruột thịt của mình vậy. Cái gì mà con gái cậu có cô nhất ðịnh có, cái gì cô có nhýng con gái cậu lại không nhất ðịnh có. Vì vậy, mà cô ấy rất không ýa cô.

Có một quãng thời gian cậu sợ mẹ kế ðối với cô không tốt, liền cố ý ðem cô trực tiếp về nhà mình ở. Mợ ở bề ngoài rất khách khí với cô, nhýng trong lòng lại cực kỳ không thích cô, lại nói cô là "Tang môn tinh". Vì thế cậu cùng mợ ðã cãi nhau ầm ĩ một trận, thiếu một chút nữa thôi là ly hôn.

Cô khi ðó tuổi tuy còn nhỏ, nhýng lại cực kỳ hiểu chuyện, lấy lý do là ở không quen cho nên trở lại ngôi nhà lạnh lẽo của chính mình.

Nhà mình tuy rằng ác nghiệt không có một tia nhiệt ðộ, thế nhýng dù sao cũng tốt hõn là cô ở bên ðó rồi phá huỷ gia ðình của cậu.

Cãn phòng này cô cuÞng không có dự ðịnh muốn ở lại, chỉ là cô mới vừa về nýớc cãn bản cũng không có chỗ ðể ở, nõi này có thể là nõi cho cô ðặt chân tạm thời.

Thýợng Quang Ngýng ðang suy nghĩ về chuyện trýớc kia, di ðộng bỗng nhiên vang lên một tiếng, nhắc nhở cô có tin tức.

"Mỹ nhân, ngày mai theo tôi ði xem mắt, không nên quên nha, bảy giờ ðó! Ai nha, tôi quá hýng phấn ði, thật sự không buồn ngủ, làm sao bây giờ?"

Thýợng Quang Ngýng không khỏi bật cýời, rõ ràng là cô ði xem mắt, làm sao Triệu An An lại hýng phấn nhý thế.

Nguyên vốn tâm tình có chút nặng nề bỗng nhiên sung sýớng hẳn lên, Triệu An An có thể ở trong lúc lõ ðãng mà mang lại cho cô vui sýớng. Hẳn ngýời này là phúc tinh của cô ðây.

Cô suy nghĩ một chút, rồi trả lời: "Tôi tự nhiên sẽ ði, có ðiều cậu xác ðịnh anh cậu có thể ði sao?" Hi vọng anh trai của cô ấy có thể làm cho Triệu An An biết khó mà lui.

"Yên tâm ði, tôi có tuyệt chiêu mà, ngày mai anh ấy nhất ðịnh sẽ ðúng giờ mà có mặt tại Victorian!"

Thýợng Quang Ngýng dù chỉ nghe giọng nói từ ðiện thoại di ðộng nhýng có thể týởng týợng ra dáng dấp ðắc ý của Triệu An An, cô không khỏi lắc ðầu.

Cô kéo cửa sổ lại, ðợi rèm cửa sổ ðýợc chậm rãi ðóng, bốn phía ðều rõi vào trong bóng tối, cô nhắm mắt lại, ðể cho mình nghỉ ngõi.

Mà Triệu An An hýng phấn thì lại bấm một mã số, tâm tình kích ðộng ði làm phiền một ngýời khác.

"Này, anh hai, em là An An, ngày mai giới thiệu cho anh một mỹ nhân nha, ðịa chỉ một lúc nữa em sẽ gửi cho ngýõi."

"Không rảnh."

"Ðýợc ðó, anh nếu coì gan thì ðýÌng ðến, có ðiều trong nhà bà cùng mẹ cũng không có giống nhý em ðâu. Nói chuyện tốt nhý vậy, ngýõi dù có chạy ðến chân trời góc biển cũng sẽ bị bắt trở về thôi!"

Ðầu bên kia ðiện thoại trầm mặc một hồi lâu, tựa hồ ðang suy nghĩ một lựa chọn gian nan nào ðó.

Mãi ðến tận khi Triệu An An mất ði kiên trì, muốn laòi thêm dầu vào lửa, thì trong ðiện thoại mới truyền tới một từ: "Ðýợc."

Triệu An An một chút cuÞng không ngại anh hai lạnh nhạt xa cách, cuÞng không quan tâm mình sẽ tạo thành cho anh một gánh nặng lớn, hứng thú bừng bừng lại gọi ðiện thoại cho mẹ mình.

"Mẹ, con giới thiệu cho ta anh hai một ðối týợng. . . Ngài thả một trãm tâm, là lão sý trýờng học của chúng ta, từ nýớc ngoài du học trở về là sinh viên tài cao, tính tình nhân phẩm týớng mạo khí chất tuyệt ðối hạng nhất, anh ðã ðáp ứng con ði gặp mặt. . . Cái kia. . . Tiền sinh hoạt phí của con có thể laòi thêm mýời vạn không?"

Sáng sớm ngày thứ hai, Thýợng Quang Ngýng mặc vào một thân ðồ nike thể thao, theo thýờng lệ rời giýờng ðể ði chạy bộ, không chút nào biết ðêm qua bị bạn tốt bán 10 vạn ðồng tiền.

Cô ở vị trí tiểu khu ở vào Tây khu, vị trí hõi xa xôi, nhýng xanh tốt vô cùng, không khí trong lành, rất thích hợp chạy bộ sáng sớm.

Chỉ là naÌng mới vừa ði xuống lầu dýới, liền thấy trýớc lầu một chiếc màu trắng bạc Aston – Martin ðỗ, mặt sau còn có nãm chiếc xe tải hai chiếc cần cẩu. Công nhân của tiểu khu hầu nhý dốc toàn bộ lực lýợng, tất cả ðều cúi ðầu một ngýời.

Một thân mặc tây trang màu ðen, dáng ngýời thẳng tắp, ngýời nam tử ðang chỉ huy mọi ngýời khuân ðồ.

Thýợng Quang Ngýng ðối với xe cũng không nghiên cứu có cái gì, nhýng cô sở dĩ biết rõ Aston – Martin loại này có thể xuất hiện ở ðại chúng trong tầm nhìn xe thể thao xa hoa là cực hiếm, hoàn toàn là bởi vì Tạ Trác Quân, hắn ðã từng tâm tâm niệm niệm muốn một chiếc xe thể thao nhý vậy.

Ðáng tiếc một chiếc Aston – Martin giá trị hõn mýời triệu, khi ðó hắn còn ðến trýờng, không có tiếp nhận xí nghiệp gia tộc, cha mẹ hắn không ðồng ý mua xe quý nhý thế. Mà ðợi ðýợc hắn tiếp nhận ðýợc xí nghiệp gia tộc, mới phát hiện chính gia ðình mình cũng không có giống nhý týởng týợng của hắn xa hoa nhý vậy, Aston – Martin liền liền thành ýớc mõ của hắn.

Xem ra có ngýời muốn chuyển ðến ở, hõn nữa cũng thuộc dòng dõi hiển hách.

Chỉ là, nãm chiếc xe tải lớn chở nhiều ðồ vật ðến nhý vậy, trong nhà cũng không bỏ xuống ðýợc chứ? Cái tiểu khu này tổng cộng có hai ðống nhà lầu, loại nhà giàu nhất cuÞng chỉ có bôìn trãm mét vuông mà thôi.

Vẫn nói ðây là ðồ vật tốt của mấy ngýời giàu sao?

Thýợng Quang Ngýng hõi nghi hoặc một chút, nhýng cô luôn luôn không muốn nhiều chuyện, mặc kệ ngýời chuyển ðến là ai, cùng với cô ðều không có quan hệ, qua một thời gian ngắn nữa cô liền ði.

Ngýời thiếu niên kia tựa hồ cảm giác ðýợc có ngýời, xoay ngýời lại nhìn Thýợng Quang Ngýng một chút, sau ðó nở nụ cýời, hýớng cô gật ðầu xem nhý là chào hỏi.

Hắn xem ra rất trẻ trung, nhiều lắm chỉ hai mýõi bốn hai mýõi lãm tuổi, màu da thiên hắc, hàm rãng trắng nõn, thân hình cao to, tóc thế ðêìn mýìc râìt ngắn, cýời lên có chút thật thà, khiến ngýời ta vừa nhìn liền rất có hảo cảm.

Ngýời này rất có lễ phép, Thýợng Quang Ngýng cuÞng hýớng hắn mỉm cýời gật ðầu, sau ðó ði ra dọc theo cạnh biển ðể chạy bộ.

Chờ ðến lúc cô lúc trở lại, dýới lầu ðã rỗng tuếch, ðã vậy mới nhý thế liền chuyển xong, thật khó mà tin nổi.

Buổi sáng ði xe, ði một chuyến ðến siêu thị, chọn mua các nhu phẩm sinh hoạt cần thiết cùng bánh sủi cảo ðông lạnh —— cô nấu nýớng không tốt, cực kỳ ít xuống bếp, buổi chiều soạn bài, rất nhanh sẽ ðến buổi tối.

Cô tắm rửa sạch sẽ, thay ðổi một thân mặc ðầm màu trắng, bên ngoài mặc lên kiện áo gió màu xanh ðậm, mái tóc dài màu ðen nhý tõ lụa tùy ý tản ra khoác trên vai.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro