Chương 14: Anh rất tuấn tú! Cũng rất đáng yêu!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhìn chằm chằm nàng!

Nhìn chằm chằm...... Nàng!

Khuôn mặt lập tức đỏ bừng, thân thể so đại não phản ứng càng nhanh hơn, Cố Vân Tịch đột ngột xoay ngoài một cái, động tác tương đương với tốc độ trở mặt của người yêu cũ đưa lưng về phía Lục Hạo Đình nằm xuống...... Giả chết!

Xong rồi xong rồi xong rồi!

Cố Vân Tịch, mày trở nên ngu ngốc như vậy từ bao giờ?

Lục Hạo Đình là người nào?

Hắn sinh ra đã tôn quý, là người thừa kế Lục gia bồi dưỡng từ bé,hầu như tinh thông mọi thứ, tính cảnh giác cũng được rèn luyện từ bé, mày nếu làm chuyện này mà anh ấy vẫn không tỉnh lại, chẳng phải hắn lăn lộn nhiều năm như vậy là tên ngốc sao?

Xấu hổ chết thôi! Mới vừa làm chuyện xấu đã bị phát hiện!

Thật ra không có gì khác, chính là thái độ cô chuyển biến lớn như vậy, Anh Hạo Đình sẽ suy nghĩ cô như thế nào?

Làm sao bây giờ làm sao bây giờ a a a a a!

Ách......

Nếu không liền nói, cô vẫn là đang lấy lòng anh?

Thừa dịp anh ngủ rồi thôn trộm anh lấy lòng anh?

Hình như có gì không đúng?

Thế giớ nội tâm thập phần xuất sắc nhưng lại làm ra bộ dạng lợn chết Cố Vân Tịch, giờ phút này quả thực có thể hình dung bằng từ hỗn loạn.

Mà phía sau Lục Hạo Đình, vẫn tiếo tục im lặng.

Thực sự là hắn chưa có ngủ, hôm nay Vân Tịch chuyển biến đối với hắn lớn như vậy, cho hắn nhiều kinh hỉ đến thế, trong lòng hắn thực kích động, sao có thể ngủ nhanh như vậy?

Nhưng mà vạn vạn không nghĩ tới, Vân Tịch thế nhưng sẽ cho hắn thêm một niềm vui lớn nữa.

Lục Hạo Đình nằm đó không nhúc nhích, trong phòng ngủ nhất thời im ắng, chỉ có khí lạnh của điều hòa, đang không ngừng thổi ra bên ngoài!

Cố Vân Tịch phi thường chuyên nghiệp ở đằng kia giả chết!

Nghĩ vừa rồi nàng hôn, Lục Hạo Đình như cũ nằm ở nơi đó không nhúc nhích, nhưng đôi mắt lại sáng kinh người!

Hắn lẳng lặng nhìn tiểu nha đầu trang nghiêm giả chết ở trước mặt đưa lưng về phía hắn, khóe miệng cong lên, khóe mắt lông mày đều nhiễm ý cười!

Nhẹ nhàng nâng tay, chạm vào nơi cô vừa hôn qua, Lục Hạo Đình trong lògn tràn đầy dư vị!

Môi tiểu nha đầu này đúng là mềm a!

Ách......

Không thể không nói, vị Lục thiếu vẻ ngoài lạnh băng nghiêm túc này lại bắt đầu muộn tao, chẳng qua Lục Hạo Đình lúc này, không cảm giác được.

Cố Vân Tịch vẫn luôn đang đợi phản ứng Lục Hạo Đình, nhưng mà đợi thật lâu, người phía sau một chút phản ứng cũng không có, nàng cũng không dám quay đầu lại nhìn xem.

Đang lúc nàng rối rắm đến cực điểm, người phía sau rốt cuộc có động tĩnh.

Hắn nhẹ nhàng nâng tay, giúp Cố Vân Tịch kéo mền lại , sau đó, tay liền thuận thế dừng lại ở trên eo nàng...... Bất động!

Bóng đêm lẳng lặng, Cố Vân Tịch nằm quay mặt về phía anh, cánh tay hắn cường tráng hữu lực cách một lớp chăn mỏng đặt ở trên eo nàng!

Lục Hạo Đình vẫn không nói gì, trong bóng đêm, cặp mắt kia so với sao trời còn muốn sáng ngời lộng lẫy hơn, vẫn...... Nhìn chằm chằm nàng!

Sáng sớm ngày hôm sau, Lục Hạo Đình tỉnh dậy trước, nhìn đồng hồ sớm đã đến 8 giờ, Lục Hạo Đình nhìn thời gian này có chút ngây người!

Hắn có thói quen dậy sớm, thế nhưng hôm nay ngủ một giấc tới gần 8 giờ?

Không khoa học!

Nhìn tiểu nhân nhi trong lòng ngực, lúc này Cố Vân Tịch không hề đưa lưng về phía hắn, mà là thành thật ngủ ở trong lòng ngực anh, đầu gối cánh tay anh, một bàn tay còn ôm eo anh, lúc này đang ngủ say!

Lần đầu tiên trong đời, thời điểm tỉnh lại thấy Cố Vân Tịch thân mật ngủ ở trong lòng ngực, Lục Hạo Đình nhìn nhìn, thật đúng là không nỡ đem nha đầu này đánh thức!

Hắn lẳng lặng nhìn nàng thật lâu, ánh mắt dừng ở gương mặt xinh đẹp của thiếu nữ, càng xem, càng cảm thấy tiểu nha đầu này xinh đẹp đến không chân thực!

Da thịt trắng nõn non mềm, lỗ chân lông một cái đều không nhìn thấy, Lục Hạo Đình cầm lòng không đậu giơ tay chạm đến gương mặt cô.

Xúc cảm trên tay bóng loáng tinh tế, cảm giác so với tơ lụa tốt nhất còn muốn tốt hơn!

Nhớ tới thay đổi của cô gái này hai ngày nay, lòng Lục Hạo Đình tràn đầy sung sướng!

Nhẹ nhàng rời giường, rửa mặt xong xuôi liền đi xuống lầu mua bữa sáng cho cô!

Lúc Cố Vân Tịch tỉnh lại, Lục Hạo Đình đúng lúc đem bữa sáng mới mua trở về.

Giang Châu đế cảnh chung quanh có một cửa hàng bán bữa sáng vô cùng ngon, Cố Vân Tịch rất thích ăn, Lục Hạo Đình mua chính là ở cửa tiệm này.

"Hạo Đình ca!" Nữ hài vừa mới tỉnh ngủ, thanh âm mềm mại, còn mang theo một tia lười biếng cùng mềm mại!

"Đi rửa mặt đi, rồi lại đây ăn bữa sáng!"

Cố Vân Tịch ngoan ngoãn vào phòng vệ sinh.

Ăn xong bữa sáng cực ngon, Lục Hạo Đình thật là "Hiền huệ" đi thu thập rác rưởi, hiện tại là cuối tuần, hai người đều có thời gian, vì thế nên chỉ lặng lẽ ở trong nhà.

Cố Vân Tịch vùi mình trên sô pha, lúc này, mới nhớ tới lấy điện thoại ra xem tình huống ở trường học.

Kiếp trước,khi chết đi thật sự quá đáng tiếc, trọng sinh trở về cô dồn hết tâm tư vào trên người Lục Hạo Đình, căn bản không có tâm trạng đi lo mấy chuyện hỗn độn ở trong trường!

Bất quá chiếu theo hiểu biết của cô với Lục Hạo Đình, hắn nhất định là đã xử lý qua!

Hạo Đình ca đối với nàng sủng ái, đây tuyệt đối là cực hạn!

Muốn tìm hiểu tình huống trường Nhất trung thành phố Giang Châu, chỉ cần truy cập vào web trường hoặc là mấy cái diễn đàn, khẳng định là có thể nắm bắt khái quát, học sinh trong trường đều thoong qua những địa phương này mà buôn chuyện bát quái.

Chỉ là, trang web trường bị hack, tạm thời chưa rõ tình huống ra sao.

Mấy cái diễn đàn trong trường, đương Cố Vân Tịch click vào xem yình hình thì hoàn toàn bị chấn kinh rồi!

"Anh anh anh! Lão tử soái hay không soái? Lão tử manh không manh?"

Má ơi! Đây là Hạo Đình ca viết?

Lục Hạo Đình giỏi kỹ thuật máy tính bao nhiêu cô là người rõ ràng nhất, gia hỏa này so với nàng còn học giỏi hơn, gần như là toàn năng, kiếp trước cô có rất nhiều bản lĩnh, đều là hắn dạy dỗ mà thành.

Cho nên tình huống mấy người kia, Cố Vân Tịch vừa thấy liền biết đối phương bị trộm tài khoản!

Tên trộm tài khoản này là ai, không cần phải nói nàng cũng biết, khẳng định là Lục Hạo Đình!

Chỉ là...... Khẩu khí nói chuyện của những người này......

Đây đều là Hạo Đình ca viết?

Cố Vân Tịch trừng thẳng đôi mắt nhìn đã lâu, bỗng nhiên nhịn không được bật cười, "Phốc......"

Quá đáng yêu!

Quá đáng yêu!

Thật là muốn anh Hạo Đình ở trước mặt cô nói những lời này một lần, anh anh anh! Lão tử đẹp không đẹp ? Lão tử đáng yêu hay không đáng yêu?

Ha ha ha ha!

Lục Hạo Đình ngồi ở sô pha cuối đầu xem báo, bỗng nhiên nhìn thấy này cô gái nhỏ cười đến vui vẻ như thế, hỏi: "Làm sao vậy?"

Cố Vân Tịch quay đầu, cặp mắt xinh đẹp chứa ý cười rõ ràng, Lục Hạo Đình bị đôi mắt sáng ngời này làm cho tim đập liên hồi!

Tủm tỉm cười nhìn Lục Hạo Đình một hồi lâu, Cố Vân Tịch cười cười nói: "Anh rất tuấn tú! Cũng thực đáng yêu a!"

Lục Hạo Đình: "......"

"Ha ha ha ha......" Nhìn dáng vẻ Lục Hạo Đình, Cố Vân Tịch cười lợi hại hơn, trực tiếp đứng lên nói: "Em có việc bận, anh ở đây một mình nga!"

Nói xong liền chạy!

Lục Hạo Đình: "......"

Suy nghĩ trong chốc lát, mới phản ứng kịp, khẩu khí nha đầu này, có lẽ đã nhìn thấy những thứ đăng trong diễn đàn kia!

Cob bé không có lương tâm này, hắn giúp cô trút giận, cô thế nhưng còn chê cười hắn!

Chẳng lẽ, hắn học còn chưa tới sao?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro