Chương 21 Hắn theo đuổi cậu có phải hay không?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Diệp cẩn thần sắc cứng lại ngay sau đó nở nụ cười thản nhiên "Vân Tịch hiểu lầm, anh có thử gì đâu? Có cái gì tốt để thử? Anh chỉ là...... Thiệt tình muốn đưa kem ch em mà thôi."

"Bây giờ thời tiết nóng như vậy, mới hết tiết tự học em đi về ăn cây kem giải nhiệt một chút!"

Cố Vân Tịch đôi mắt đen láy sáng ngời nhìn hắn ngay sau đó liền cười!

Nàng nhận lấy cây kem, cười tủm tỉm nói lời cảm tạ, "Vậy...... thật cảm ơn Diệp Cẩn ca!"

Nói xong nhấc chân đi vào ký túc xá.

Diệp Cẩn đột nhiên bị nụ cười rực rỡ kia làm cho đầu óc mụ mẫm còn chưa kịp phục hồi tinh thần tiểu nha đầu cũng đã rời đi!

Diệp Cẩn đứng ở bên dưới ký túc xá thẩn thờ hồi lâu!

Hắn nhìn nơi Cố Vân Tịch biến mất lắc đầu vài cái bỗng nhiên cảm thấy, chính mình thăm dò rốt cuộc là thăm dò điều gì?

Vẫn là không có thăm dò ra a?

Cố Vân Tịch cầm kem tiến vào ký túc xá, Tưởng Hân Lôi hai mắt lập tức toả sáng đi lên, "Vừa rồi tớ thấy được một bóng người, là ai a? Kem này của hắn đưa a?"

Ban đêm ánh sáng không tốt, Tưởng Hân Lôi không thấy rõ đối phương cụ thể là ai.

Cố Vân Tịch cười đem kem đặt trên bàn sách, chuẩn bị quần áo đi phòng tắm tắm rửa, "Ban 7 Diệp Cẩn!"

Tưởng Hân Lôi huýt sáo một cái vang dội, "Được a! Ngay cả Diệp Cẩn đại thần cũng đối với cậu ân cần như vậy tớ chính là bắt gặp hắn nhiều lần tặng đồ cho cậu thành thật khai báo đại thần có phải hay không đang theo đuổi cậu?"

Giang Châu Nhất trung cao tam có rất nhiều ban, từ ban 6 cho đến ban 12 được gọi là dương quang ban, thành tích so với các ban khác tốt hơn rất nhiều, đa số những học bá đều xuất thân từ những ban này.

Trong đó, có Cố Vân Tịch ban 6 cùng Diệp Cẩn ban7 là thành tích nổi bật nhất.

Hai lớp này, một người thành tích vượt trội Cố Vân Tịch, một người khác không cần học tập mà điểm vẫn cao doạ người Diệp Cẩn!

Diệp cẩn nhân vật này ở trường họcsự tồn tại của hắn như thần, rất nhiều người đều kêu hắn đại thần!

Bởi vì những lời này của Tưởng Hân Lôi trong ký túc xá năm cô gái đều nhìn sang đây.

Cố Vân Tịch nói: "Cậu cảm thấy người như Diệp Cẩn dễ dàng đi theo đuổi một đứa con gái như vậy? Cao trung ba năm không nghe nói qua hắn thích ai đi?"

Tưởng Hân Lôi nhướng mày, "Trước kia không có không có nghĩa sau này cũng không có a! Trước kia không phải không có cậu sao!"

Tưởng Hân Lôi cười tủm tỉm xoay hai vòng bên Cố Vân Tịch trêu chọc nói: "Diệp cẩn đại thần ở trường học chính là một huyền thoại tuy rằng giáo thảo là Tần Hiên, nhưng hắn ta cùng đại thần tất nhiên không cùng đẳng cấp"

"Đại thần chính là huyền thoại a!"

"Lúc trước đại thần thành tích tốt như vậy quá là xa vời không thể với tới thế nhưng bây giờ không giống nữa bây giờ cậu xuất hiện rồi."

"Cậu nói xem thành tích cậu đủ đè bẹp anh ta, da dẻ trắng trẻo mịn màng chân lại siêu dài, đặc biệt gương mặt này quả thực thần tiên cũng phải động tâm dung nhan này trí tuệ này ở trên người một cô gái, không có người đàn ông nào không động lòng có phải không?"

"Đặc biệt, hai ngày nay thái độ cậu đối với Tần Hiên cùng Vương Diệu Tình đích thực soái đến mức bỉ ổi chẳng lẽ cậu không phát hiện hiện tại phong cách hành xử cùng Diệp đại thần có chút giống nhau hả?"

"Đại thần theo đuổi cậu đó không phải thuận lý thành chương à!"

Lương Sơ Hạ đầu ghé vào một bên giường vẻ mặt hâm mộ, "Tớ cảm thấy Lôi Lôi nói rất có đạo lý, Diệp đại thần a! Được hắn theo đuổi nhất định rất hạnh phúc đi! Ô ô ô hâm mộ quá!"

Cố Vân Tịch có chút buồn cười quả thực bội phục bộ não của Tưởng Hân Lôi !

Diệp Cẩn không đơn giản như các cô nghĩ tên kia mười năm sau thành tựu cao đến khủng bố, hiện tại chính là tên tiểu hồ ly, nếu nói với các nàng tên kia nhàn rỗi buồn chán chạy đến trêu cô phỏng chừng các nàng cũng sẽ không tin.

"Được rồi, đừng nhiều chuyện nữa Diệp Cẩn không đơn giản như các cậu nghĩ đâu hắn sẽ không dễ dàng theo đuổi ai nếu thật muốn theo đuổi tớ càng sẽ không làm lộ liễu như thế hơn nữa......"

Cố Vân Tịch giương cằm lên, vẻ mặt kiêu ngạo, "Bổn cô nương có người trong lòng rồi nha!"

Tưởng Hân Lôi: "......"

Lương Sơ Hạ: "......"

Cố Vân Tịch đi phòng tắm tắm rửa, cũng không để ý tới ánh mắt ba người trong phòng.

Tưởng Hân Lôi cùng Lương Sơ Hạ đều là bát quái một chút không để ở trong lòng, nhưng còn những người khác thì không phải!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro