Chương 23 thần y hệ thống

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Quyết định chủ ý xong tâm tình Cố Vân Tịch, thập phần tốt đẹp,

Ban đêm, Cố Vân Tịch tắm rửa một hồi ngồi ở trước bàn trang điểm dùng mỹ phẩm dưỡng da.

Trong gương cô gái dung nhan yêu kiều hoa nhường nguyệt thẹn, lộ ra nhè nhẹ vũ mị lại không thô tục tí nào!

Cố Vân Tịch nhìn mỹ phẩm dưỡng da trước mặt.

Đây đều là hàng hiệu, từ trước cô đều thích dùng sau này phòng ngủ bày trí lỗng lẫy xong xuôi đồ đạc sinh hoạt bên trong đều là Lục Hạo Đình đặt mua, không nghĩ tới Lục Hạo Đình mấy thứ này cũng chuẩn bị đầy đủ!

Thật đúng là cẩn thận làm người cảm động!

Cố Vân Tịch nhìn chính mình trong gương.

Cô trời sinh làn da đã rất trắng, xem như điều kiệnbẩm sinh vô cùng tốt đáng tiếc nhiều năm cắm đầu học tập cộng thêm thức đêm thường xuyên làm việc với máy tính, trên làm da vẫn là xuất hiện chút tỳ vết.

Tuy rằng trời sinh bên trong tốt có thể nói là tì vết không che được ánh ngọc nhưng chung quy vẫn là "tỳ vết".

Còn có đôi mắt thị lực cô cực kỳ tốt so với những người trẻ tuổi khác đôi mắt này có thể nói là phi thường "Dùng bền".

Nhưng mà dù sao cũng học tập quá nhiều dùng mắt quá độ hiện tại thị lực cô còn chưa đến nỗi mang mắt kính nhưng đôi mắt so đi vẫn yếu ớt hơn nhiều!

Tỷ như mùa hè ánh nắng mãnh liệt, cô nếu như là ở bên ngoài mắt dường như không mở ra được.

Thành phố lớn nhiều toà nhà cao tầng ở trên đầu cô chiếu xuống chói mắt biết bao nhiêu đôi mắt cô sợ hãi ánh sáng mạnh như thế vừa đến bên ngoài, nước mắt liền chảy ròng!

Chỉ có mang kính râm, mới có thể bình thường được!

Mà ở trong nhà ánh sáng nhu hòa sau đôi mắt mới có thể thích ứng!

"Ai......" Cố Vân Tịch thở dài, tuy rằng cô đã rất cẩn thận bảo dưỡng, nhưng chung quy......

"Học tập, đúng là phải trả giá đại giới a!"

Cố Vân Tịch có chút buồn rầu nói, cô thật sự không muốn về sau phải mang mắt kính đâu a!

Cảm giác cận thị rất thống khổ.

Kiếp trước, về sau thị lực cô liền xấu đi vẫn luôn mang kính sát tròng!

Ai......

Trọng sinh một lần chẳng lẽ chạy không thoát vận mệnh này sao?

Không có biện pháp có một số việc mặc dù sống lại cũng không thay đổi được chỉ có thể cẩn thận bảo dưỡng!

Cố Vân Tịch đem tâm trạng bình ổn lại không muốn bản thân lại mẫn cảm giống kiếp trước.

Tinh tế thoa mỹ phẩm dưỡng da, Cố Vân Tịch đang chuẩn bị nghỉ ngơi, bỗng nhiên nghe được một tiếng cười sung sướng.

"Nha ha hả! Tiểu gia ta đợi lâu như vậy cuối cùng cũng đợi được! Mị ha ha ha!"

Con ngươi Cố Vân Tịch nguyên bản bình tĩnh nháy mắt cảnh giác bỗng nhiên đứng lên nhìn một lượt xung quanh "Ai?"

Trong phòng này rõ ràng chỉ có mình cô thế nên ai đang nói chuyện?

Thế nhưng có người có thể tới gần như vậy lại không bị cô phát hiện?

Đây ......

Trong lòng Cố Vân Tịch hoảng hốt, chẳng lẽ kiếp trước những người đó ngay lúc này cũng đã tìm tới cô?

Không đúng rồi!

Kiếp trước rõ ràng bảy tám năm sau mới tìm được cô mà.

"Ai? Ra đây!"

Thanh âm Cố Vân Tịch lạnh băng đến cực điểm!

"Ách......"

Thanh âm kia ầm ĩ một hồi tựa hồ lúc này mới phát hiện chính mình làm cái quạ đen, ngay sau đó liền cười ha hả nói: "Hắc hắc hắc! Chủ nhân, cô đừng sợ, chúng ta là một hệ thống nga! Ta có thể bán manh siêu cấp người gặp người thích nga! Ta có một phần quà lớn muốn tặng cho cô! Anh anh anh!"

Cố Vân Tịch: "......"

Giống như không có ác ý, nhưng mà......

"Ngươi rốt cuộc là ai? Ra đây!" Cố Vân Tịch vẫn không thả lỏng cảnh giác!

"Ách......" Thanh âm này có chút buồn rầu, "Cái này...... Chủ nhân, ta ở trong thân thể cô a! Cô thả ta ra ta mới có thể ra được a!"

"Thân thể?" Cố Vân Tịch cúi đầu nhìn nhìn bản thân, sợ ngây người!

"Đúng vậy! Chủ nhân, cô vừa sinh ra chủ nhân của ta liền đem một cái hệ thống siêu cấp tiên tiến cực kỳ hiện đại chấn động giới y học cấy vào trong não cô cho nên ta đang ở trong đầu của cô a! Thả ta ra đi? Ta rất đáng yêu nga!"

"Ở trong đầu ta?" Cố Vân Tịch sợ hãi, đôi tay không kiềm được giữ chặt đầu thậm chí còn đi đến trước gương xem xét đầu của mình nửa ngày!

Trong óc của cô có cái gì?

Má ơi khủng khiếp quá!

"Khụ khụ...... Chủ nhân, cô tthả ta ra trước đi ta sẽ từ từ giải thích a! Đây là bảo bối nga! Ta cho cô đại lễ nga!"

"Tôi làm sao thả cậu ra?"

Ai ngờ ý niệm cô vừa động, một cục thịt trắng trẻo Đô Đô tiểu đoàn tử liền xuất hiện ở trong phòng, Cố Vân Tịch giật mình nhảy dựng!

"Mị ha ha ha ha! Ra được rồi ra được rồi! Rốt cuộc ra ngoài được a a a...... Phi phi phi...... Không khí chỗ quỷ quái này dơ như vậy? Mẹe! Phi phi phi......"

Cố Vân Tịch hoảng sợ nhìn cục thịt béo trước mặt đây là mèo con hay là chó con?

Tóm lại, là động vật đi?

Thứ này thế nhưng biết nói?

"A a a......" Cố Vân Tịch bị dọa sợ đặt mông ngồi dưới đất, yêu quái a!

Bản năng sống chết vô số lần ở kiếp trước làm cô cầm lấy cái ghế kế bên hung hăng ném về phía Tiểu Bạch ra tay cũng thật...... Tàn nhẫn!

Tiểu Bạch ngẩn ngơ!

Hoàn toàn không nghĩ tới dáng vẻ chính mình xuẩn manh đáng yêu như thế lần đầu tiên nhìn thấy chủ nhân thế nhưng là cái dạng đãi ngộ vậy sao!

Nhất thời không phản ứng kịp\ kết quả bị đập ngay giữa đầu!

"Ngao ngao ngao......"

Tiểu Bạch bị đánh ngao thảm thiết một tiếng, thấy chủ nhân mới toanh mới ra lò nhà mình vẻ mặt "Dữ tợn" còn muốn đánh tiếp sợ tới mức "Vèo" một cái leo lên trên tủ quần áo trốn.

Tốc độ đó làm Cố Vân Tịch kinh ngạc cảm thán không thôi!

Tiểu Bạch nắm nấp vào bên cạnh tủ quần áo rúc đầu che lỗ tai, đôi mắt to ngập tràn nước mắt hai chân trước không ngừng xoa bộ dáng kia nhìn đáng thương cực kỳ!

"Ô ô ô...... Chủ nhân cô thế mà lại đánh ta, ta đáng yêu như vậy! Ta đáng yêu như vậy! Ô ô ô......"

Cố Vân Tịch: "......"

Nó leo đến chỗ cao, nhất thời Cố Vân Tịch với không tới giờ phút này hoảng sợ ngay từ đầu đã bình phục không ít rốt cuộc vật nhỏ trước mặt này đúng là không có tính công kích.

"Cậu rốt cuộc là thứ gì? Thế nhưng có thể nói!"

Bạch Đoàn Tử nép vào tủ quần áo bên cạnh, đáng thương hề hề nói: "Chủ nhân, ta sẽ không nói, không đúng...... ta sẽ không nói nhân loại các cô nói chính là trong đầu cô có một cái hệ thống thần y a! Cái kia mang phiên dịch, cô đương nhiên có thể nghe hiểu ta nói!"

Cố Vân Tịch: "......"

Đây đến cùng cái gì?

"Chủ nhân, hệ thống thần y là chí bảo của tộc ta, là chủ nhân lúc trước của ta làm ra, sử dụng khoa học kỹ thuật hàng đầu, còn ta là sủng vật chủ nhân chế tạo ra a! Kết hợp mọi loại gen, các loại gien hoàn mỹ pha trộn, ta manh hay không manh?"

Cố Vân Tịch: "......"

Đến lúc này còn không quên hỏi nó có manh hay không manh?

"Bộ của cậu? Cậu thuộc bộ nào? Người ngoài hành tinh?"

"Phốc......" Tiểu Bạch cười, "Không phải không phải! Ta là sủng vật chủ nhân sáng tạo ra tộc của tôi là tộc của chủ nhân! Bọn họ cùng các cô giống nhau, đều là nhân loại bộ dáng cùng gien tạo thành đều cùng các cô giống nhau, chẳng qua bọn họ sinh sống ở một khu vực khác, mà nơi này của cô...... Quá hoang dã!"

Cố Vân Tịch: "......"

Tiểu Bạch thấy chủ nhân yêu quý dường như nghe hiểu hưng phấn nói: "Chủ nhân, hệ thống thần y siêu lợi hại, tộc của ta khoa học kỹ thuật phát triển đến nỗi các cô nơi này không thể tưởng tượng được, hệ thống thần y này là ngành mũi nhọn của công nghệ kỹ thuật tộc ta kết hợp thật sự siêu cấp trâu bò nga!"

"Chủ nhân, có nó về sau cô có thể có được y thuật cao siêu nhất thế giới này từ đây đi lên đỉnh cao nhân sinh!"

Tiểu Bạch hưng phấn nói nhưng Cố Vân Tịch lại đột nhiên nghĩ tới một người khác kiếp trước người cùng nàng ước chừng có bảy phần tương tự lại một lòng muốn giết nàng!

Nữ nhân kia trong tay có rất nhiều sản phẩm khoa học kỹ thuật cô chưa từng thấy qua!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro