Chương 25 Chị dâu tới!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Cố Vân Tịch rất vui vẻ tự mình thử đi thử lại nhiều lần phát hiện mình xác thật có thể tự nhiên khống chế trong lòng càng thêm cao hứng!

Chậc chậc chậc!

Người phát minh thứ này đúng thật là thiên tài!

Hiện giờ kinh tế đế quốc phát đạt chưa từng có, khoa học kỹ thuật cũng phát triển đến mức người ta không thể tưởng tượng nỗi đặc biệt là trọng sinh trở về gặp qua cảnh tượng phồn vinh Cố Vân Tịch biết thời đại này, khoa học kỹ thuật phát triển thay đổi từng ngày, nếu như có một nơi tân tiến, làm ra cái hệ thống như vậy có lẽ cũng có khả năng đi.

Dù gì thì kiếp trước cô cũng có một số trang thiết bị, đã từng nhìn thấy một số thứ có nguyên lí tương tự như vậy, nhưng nó khác xa với sự cao cấp của hệ thống này.

Cố Vân Tịch thực thích thú, cô nhìn vật này không phải chó, nhìn thì giống mèo cũng chẳng phải hồ ly.

"Vật nhỏ, cậu nói hệ thống này thời điểm tôi sinh ra đã cấy vào trong não tôi, ít nhất thì cũng là lúc tôi còn rất nhỏ, đúng không?"

Bạch Đoàn Tử gật gật đầu, "Đúng vậy!"

"Vậy vì cái gì mà lúc trước tôi không cảm nhận được, bây giờ lại đột ngột xuất hiện"

Chiếu theo lời cậu nói, chẳng phải là kiếp trước cô có một Thần Khí lợi hại đến thế? Nhưng mà mãi cho đến chết, cô cũng không phát hiện ra?

"Cái này......" Bạch Đoàn Tử cúi đầu, gãi gãi đầu, "Khả năng là lúc trước cô quá ngu, chỉ số thông minh không đủ?"

Cố Vân Tịch: "......"

Cố Vân Tịch tức giận đánh một cái trên người nó, "Cậu nói cái gì?"

"Ngao!" Bạch Đoàn Tử lần nữa tru lên một tiếng, đầu co rút hai cái lỗ tai đáng yêu đều co lại một chỗ "Người ta nói, là thật sự a!"

"Chủ nhân cô nghĩ coi một cái hệ thống thông minh như vậy không phải ai cũng có thể sử dụng được có một số người, mặc dù có được cũng vô dụng."

"Một đứa nhỏ, cái gì cũng đều không hiểu tâm tính không thành thục khẳng định khởi động không được."

"Đây là bảo bối của tộc ta tự nhiên cũng không muốn nó rơi vào trong tay người xấu một người chỉ số thông minh có cao hay không? Tính tình có đủ chính chắn không? Có dễ cáu kỉnh hay không?..... trong cơ thể con người có những phản ứng chỉ nhìn thấy được bên ngoài còn bên trong thì không."

"Y học tộc ta đặc biệt phát triển nhất là chủ nhân của ta đó là một thiên tài! Chỉ số thông minh của cô có đủ cao không, đại não cô phát triển đến mức độ nào tế bào não có hoạt động hay chăng, trong thân thể thường có yếu tố bạo lực qua thời gian hệ thống hẳn là có thể kiểm tra đo lường ra được."

"Hẳn là mọi thứ đạt đủ chỉ tiêu cho nên cô mới có thể khởi động hệ thống."

"Từ trước không được, khẳng định là chủ nhân cô quá ngu hoặc là chính là...... Tính tình quá xấu, một người cực cực xấu!"

Cố Vân Tịch: "......"

Đây là giải thích kiểu chó má vậy?

Tuy nhiên phản ứng cảm xúc của một người cũng có biểu hiện thể chất nhất định không lẽ, kiếp trước thật là bởi vì cô quá cố chấp mẫn cảm, vẫn luôn mang cảm xúc tiêu cực vì thế mới không thể khởi động hệ thống y học này?

Vật nhỏ này không biết, Cố Vân Tịch dứt khoát cũng liền không hỏi.

Đây tóm lại cũng là thứ tốt cho nên Cố Vân Tịch lúc này tâm tình tương đối vui vẻ!

Nhìn mảnh đất đen ở đằng kia, hiện tại liền ngồi không được, lúc này mới 8 giờ tối bên ngoài đường phố náo nhiệt hẳn lên!

Cô đi mua một vài hạt giống của cây ăn quả trồng vào thử xem.

"Ai...... Vật nhỏ, hoa viên ở bên cạnh, đất và bùn đều do chủ nhân của cậu đem vào sao?"

Cố Vân Tịch một bên thay quần áo ra cửa, một bên nói.

"Không phải, đó là một mảnh vỡ không gian chủ nhân ngẫu nhiên phát hiện sau đó khống chế lại kết hợp cùng với y học kỹ thuật cải tiến không ít!"

"Bùn đất cùng nguồn nước ở đó đều đã được cải tiến qua lực sinh trưởng cực nhanh giống được trồng ở đây chắc chắn là giống tốt, không khí nơi này ở cô kém như thế hoàn cảnh khẳng định không tốt, về sau đồ ở đây chắc là sẽ không tốt, ăn những thứ trồng bên trong đối với thân thể có chỗ có lợi!"

"Chủ nhân cậucũng thật là lợi hại!" Cố Vân Tịch khen tận đáy lòng.

"Đó là đương nhiên!" Tiểu Bạch khoe khoang lắc lắc cái đuôi.

Cố Vân Tịch đem vật nhỏ ném vào trong không gian một mình đi ra siêu thị gần đó.

Hiện giờ thời tiết nóng bức, buổi tối có rất nhiều người đi dạo phố cho nên lúc này, siêu thị khá là đông người ,Cố Vân Tịch không quan tâm chuyện khác trực tiếp đi mua đủ loại hạt giống rau dưa còn mua mấy cây ăn quả nhỏ, mua thêm một cô dụng cụ trồng cây liền trở về Giang Châu đế cảnh!

Mảnh đất của cô không lớn chỉ có hai mẫu đất trái phải, trồng xông tất cả Cố Vân Tịch liền đi giày vò hệ thống y học.

Tốc dộ thời gian trôi qua ở trong này cùng bên ngoài không giống nhau cho nên nàng một chút cũng không lo lắng vấn đề thời gian.

Kết quả chấn động liền trực tiếp giày vò tới thế giới bên ngoài hôm sau.

Cố Vân Tịch có chút há hốc mồm!

"Trời đất! Tôi ở bên trong đã bao lâu?"

Tiểu Bạch nghĩ nghĩ, "Hơn mười ngày? Vẫn là bảy tám ngày a? Ta cũng không biết!"

Cố Vân Tịch: "......"

Chạy nhanh cầm hành lý đơn giản, Cố Vân Tịch liền ra cửa.

Ở đây có thể ngồi xe buýt qua chỗ Lục Hạo Đình.

Thời điểm Cố Vân Tịch lên xe đã gần giữa trưa!

Thực xui xẻo xuống xe cở đây chỉ có một mình Cố Vân Tịch!

Cố Vân Tịch đứng ở cổng lớn, đỉnh đầu bị nắng chiếu tới cô bị chiếu đến nóng muốn xỉu!

Nhìn đến người thủ vệ đứng đó cô bội phục không thôi!

Dưới cái nắng to này cô ấy đứng để dộ muốn hôn mê luôn rồi!

Cố Vân Tịch nét mặt biểu lộ tươi cười, "Xin hỏi, tôi tìm Lục Hạo Đình, cái kia...... Tôi làm gì mới có thể đi vào?"

Cô biết nơi này quản lý nghiêm khắc, khẳng định không phải ai cũng tùy tùy tiện tiện là có thể đi vào cụ thể như thế nào mới có thể đi vào cô cũng không biết!

Xin lỗi cô của đời trước đúng thật là từng tới quân đội tìm Lục Hạo Đình!

Bảo vệ cửa là một người trẻ tuổi, vốn dĩ thấy một đại mỹ nhân như vậy xuất hiện anh ta kích động không thôi, hiện giờ thấy đại mỹ nhân đối với hắn cười xán lạn như vậy, khuôn mặt bị phơi đến đỏ bừng của anh ta nháy mắt càng hồng hơn!

"Cô...... Cô là lần đầu tiên đến đây? Cô có thể gọi điện thoại cho Lục thiếu lại đây đón cô!"

Cố Vân Tịch bất đắc dĩ, chỉ có thể gọi điện thoại vốn không muốn Lục Hạo Đình chạy một chuyến lên đây bây giờ không chạy không được!

Kết quả, làm Cố Vân Tịch trợn tròn mắt!

"Anh ấy tắt điện thoại!"

Bảo vệ cửa khó xử!

Nơi này là một căn cứ huấn luyện, tương đương với trường học giống nhau, các đại gia tộc đều thích đem người hậu bối đưa đến nơi này rèn luyện, Lục Hạo Đình ở bên trong anh ấy lại không có ra ngoài điện thoại lại tắt máy, chắc là đang họp!

Lúc này, một chiếc xe jeep chạy tới bảo vệ cửa nhìn đến người lái xe đôi mắt lập tức sáng, "Hàn Bình, cô gái này tìm Lục thiếu của mấy anh, anh có quen không?"

Lái xe Hàn dừng xe ngay ngắn kiểm tra, nghe vậy sửng sốt!

Ánh mắt đầu tiên nhìn đến Cố Vân Tịch má ơi tiên nữ này từ nơi nào xuống a!

Thật mẹ nó xinh đẹp!

Từ từ, tìm lão đại của bọn họ?

Hàn Bình tựa hồ là nghĩ tới cái gì, nháy mắt liền lộ ra một hàm răng trắng, "Cô gái, cô tên là gì? Cô tìm lão đại của chúng tôi, cô là...... anh ấy?"

"Tôi là Cố Vân Tịch, trường học cho nghỉ, tới tìm hắn chơi, tôi là......"

Vị hôn thê?

Không giống lắm!

Bạn gái?

Cũng không giống!

Cố Vân Tịch khó xử cô ở tuổi này nói ra cũng không ai tin đi?

Ai biết Cố Vân Tịch còn đang rối rắm Hàn Bình liền nhảy dựng lên, "Chúa ơiii! Chị dâu?"

Cố Vân Tịch: "......"

Chị dâu?

Cô đã nổi danh như vậy saooo?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro