Chương 34 hai chữ thôi rảnh rỗi!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Diệp Cẩn nghĩ tới rất nhiều loại khả năng, nhưng chính là không nghĩ tới Cố Vân Tịch thế nhưng sẽ có loại phản ứng này!

Cố Vân Tịch nhìn hắn, nhướng mày, "Như thế nào? Chẳng lẽ không phải đã sớm yêu thầm tôi sao, cho nên mới đợi tôi đá Tần Hiên xong liền tới tìm tôi?"

Diệp Cẩn: "......"

Muốn hắn trả lời sao đây?

Thừa nhận yêu thầm cô?

Giống như có chút mất mặt!

Không thừa nhận?

Vậy giải thích hành vi hiện tại của hắn như thế nào?

Bất quá, Diệp Cẩn chung quy là cũng là Diệp Cẩn, rất nhanh hắn liền phục hồi tinh thần trên mặt vẫn là nụ cười ấm áp, "Trước kia chỉ biết em thành tích tốt, từ lần trước ở nhà ăn nhìn thấy em cùng Tần Hiên nói những lời đó, anh cảm thấy em cùng nữ sinh không giống nhau, cho nên...... Cho nên...... muốn quen biết em!"

Quen biết?

Cái từ này, ý tứ cũng sâu a!

Không hổ là Diệp Cẩn, tuổi còn nhỏ mà đã có tâm cơ như vậy!

Bất quá, Cố Vân Tịch cũng sẽ không hàm hồ mà bỏ qua cho hắn.

"Nói cách khác anh không phải thích tôi, càng không muốn theo đuổi tôi, chỉ là...... Muốn làm bạn bè thôi đúng không!"

Diệp Cẩn: "......"

Nữ sinh này, thật đúng là khó đối phó a!

Này đúng là Cố Vân Tịch lúc trước?

Diệp cẩn đôi mắt đen nhánh kia, nhìn Cố Vân Tịch mang theo chút tìm tòi nghiên cứu!

Cố Vân Tịch cười nói: "Nếu là yêu thầm tôi, nvề sau anh cũng không cần đến nữa tôi là học sinh ba tốt yêu sớm không tốt, lão sư sẽ mắng."

"Nếu chỉ là muốn làm bạn bè, bữa sáng để lại, bạn học Diệp, anh có thể đi rồi! Về sau cũng không cần tặng quà cho tôi chúng ta là chỗ quen biết cũng là bạn bè với nhau, không cần khách khí!"

Diệp Cẩn: "......"

Hắn tựa như đã không còn lí do gì để ở lại!

Đi ở trở về trên hành lang, Diệp Cẩn cảm thấy hắn đây là thất bại sao?

Lãng phí một đống quà tặng cùng bữa sáng như vậy sự tình một chút cũng không tiến triển theo hướng hắn suy nghĩ!

Sách!

Từ khi hắn mười mấy tuổi co đến hiểu chuyên như bây giờ đây là lần đầu tiên, bại thảm như vậy!

Lại còn thua trong tay một tiểu cô nương!

Trong phòng học, Cố Vân Tịch yên tâm thoải mái ăn bữa sáng.

Đây chính là mua từ nhà hàng nổi tiếng bên ngoài trường học, hương vị thực không tồi!

Nhìn Cố Vân Tịch cái dạng này, Tần Mạc bên cạnh không hiểu, xem thái độ Vân Tịch vừa rồi hình như là không muốn liên quan gì tới Diệp Cẩn a!

Nhưng mà còn lấy bữa sáng của hắn làm gì?

Còn ăn ngon như vậy?

"Cậu...... Vì cái gì muốn nhận bữa sáng?"

"Tớ buổi sáng không ăn cơm, đói bụng!"

Tần Mạc: "......"

Bỗng nhiên có chút đồng tình Diệp Cẩn

Tần Mạc trong ánh mắt mang một tia ý cười, "Diệp Cẩn, ở trường học nổi danh như vậy, cũng xác thật rất ưu tú, cậu lý do gì...... Muốn cự tuyệt?"

Cố Vân Tịch ngẩng đầu, "Cậu sẽ không cho rằng, hắn thật sự thích tớ đi?"

Tần Mạc: "Cậu chỗ nào cho rằng hắn không thích mình?"

"Ngoại trừ tặng quà cho tớ cậu còn thấy hắn có làm được gì cho tớ chưa??"

Tần Mạc ngẫm lại, lắc lắc đầu.

Có một số việc hắn tuy rằng không nhìn thấy, nhưng trước nay không phải không nghe học sinh nói qua, trước thời gian nghỉ lễ diễn ra sự tình Diệp Cẩn theo đuổi Cố Vân Tịch truyền rất nhiều, nhưng trừ bỏ tặng quà các thứ còn lại không nghe nói Diệp Cẩn đã làm cái gì khác.

Cố Vân Tịch nói: "Diệp cẩn cũng không phải là nam sinh bình thường ngây ngây ngô ngô, hắn nếu muốn theo đuổi nữ sinh, không đến mức giống trống khua chiêng như vậy nếu chưa nắm chắc hắn sẽ không để quá nhiều người biết đến."

Đồng tử Tần Mạc co rụt!

Những lời thâm ý nhiều cơ hồ phân tích bao hàm đối với con người Diệp Cẩn!

Cố Vân Tịch tiếp tục nói: "Dựa theo tính cách diệp cẩn, tuy rằng không trông mong anh ta cùng bạn gái yêu đương như các cặp đôi bình thường, nhưng khả năng lớn nhất chỉ có hai cái."

"Một, thật phô trương, hơn nữa còn sớm đem tớ vào bảo hộ dưới đôi cánh của hắn cảnh cáo những người đó không được khi dễ tớ!"

"Hai, che giấu thực tốt, sẽ không để cho mọi người biết về mối quan hệ của tớ và hắn hiện tại là cao tam, một năm sau liền vào đại học, lúc ấy yêu đương thuận tiện hơn nhiều,một năm thời gian mà thôi, Diệp Cẩn không đến mức chờ không nổi! Ít nhất, hắn là sẽ không mặc kệ tớ bị nữ sinh trong trường khi dễ bắt nạt!"

Tần Mạc ánh mắt sâu thẳm bỗng nhiên nhiễm một chút ý cười cô gái này thật đúng là rất thông minh!

Diệp cẩn học tập tốt, hơn nữa cũng không phải cái loại mọt sách, hắn nổi tiếng ở trường học mọi người đều biết, hơn nữa người lớn lên đẹp trai tính cách các phương diện đều xài được, cho nên trong trường học rất nhiều nữ sinh đều rất mê luyến hắn!

Nếu là Diệp Cẩn ngày nào đó theo đuổi nữ sinh nào, nữ sinh ấy đã sớm vui mừng điên rồi, không nghĩ tới Cố Vân Tịch sẽ bình tĩnh như thế mà phân tích con người Diệp Cẩn!

Ha hả!

Hắn có chút tin tưởng, ngày trước cô gái này xác thật là muốn đùa giỡn với Tần Hiên!

Tần Mạc cười nói: "Vậy cậu có biết hắn vì sao lại đối tốt với cậu không?"

Cố Vân Tịch mắt trợn trắng, "Hai chữ, rãnh rỗi!"

Tần Mạc: "......" Ha ha ha ha!

Cố Vân Tịch cùng Tần Mạc nói chuyện, cũng không có kiêng dè người chung quanh, một phen đối thoại này, bạn học xung quanh đều nghe được, tin tức rất nhanh liền truyền đi.

Hôm nay, toàn bộ đều nói về bài thi giữa kỳ, mỗi lớp một bài, cứ thế chương trình học một ngày cũng kết thúc!

Tiết tự học buổi tối, Cố Vân Tịch xin nghỉ đi đến phố ăn vặt cách trường không xa!

Nơi này, là khu phố náo nhiệt nhất gần trường bởi vì là khu phố cổ, chung quanh phòng ốc đều tương đối cũ xưa, mặt tiền cửa hàng đều rất nhỏ hẹp, hơn nữa trình độ tiêu xài vô cùng thấp, cho nên đối với loại buôn bán ở ngoài phố lớn, nơi này được xưng là phố nhỏ!

Chi phí nơi này đại đa số sinh viên có thể chi được vì thế, học sinh một khi tan học số người đổ qua đây phi thường nhiều.

Song song đó, bởi vì chỗ này làm ăn đều là dựa vào trường học, cho nên thời điểm học sinh đến lớp không khí vô cùng quạnh quẽ.

Mặc dù sắc trời đã dần dần đen, nhưng Cố Vân Tịch trên mặt vẫn mang theo khẩu trang, mũ lưỡi trai kéo rất thấp, còn mang kính râm.

Hơn nữa thay đổi quần áo mới, cho dù lúc trước người quen biết cô rất ít giờ phút này cũng chưa chắc có thể nhận ra cô.

Cô một mạch đi về phía trước cuối cùng quẹo vào một cái ngõ nhỏ, tại đây chuyên môn làm đồ ăn vặt, cửa hàng mặt tiền hai bên đường đều là tiểu tiệm cơm, Cố Vân Tịch dừng lại trước một nhà chuyên bán đồ nướng BBQ.

Nhà hàng nướng BBQ này, ở gần cũng có chút danh tiếng, hương vị rất được mặt bằng cũng sạch sẽ, trừ bỏ nướng BBQ, cũng làm thêm một chút đồ ăn vặt, sinh ý cực kỳ tốt.

Đương nhiên, lúc này, là không người.

Nhìn thấy Cố Vân Tịch, một nhân viên đứng trước tiệm chào hỏi, nói: "Bạn học, muốn ăn cơm sao? Ăn cái gì?"

Cố Vân Tịch nhìn hắn một cái, "Tôi đến tìm ông chủ!"

Nhân viên cửa hàng sửng sốt!

Cố Vân Tịch nói: "Tôi tên Cố Vân Tịch, mười năm trước bị đuổi ra khỏi nhà An gia đại tiểu thư!"

Nhân viên cửa hàng đồng tử co rụt lại, "Chờ một lát!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro