Chương 41 Giả vờ thanh cao cái gì?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lâm Thâm?

Quản lí nghệ sĩ tổng giám?

Tên này, làm cho ba người ở đây đồng loạt nhíu mày.

"Em muốn vào giới giải trí?" Lục Hạo Đình hỏi.

"Đúng vậy! Mấy năm nay truyền thông của đế quốc phát triển rất khá, em vừa lúc có hứng thú cho nên muốn thử xem xem, coi như...... nghề tay trái yêu thích là được! Dù sao việc học trước mắt em chắc chắn sẽ không để ảnh hưởng!"

Lục Hạo Đình nhăn mày cũng không có buông ra, trong lòng hắn cũng không mong muốn Vân Tịch sớm như vậy đã bắt đầu làm việc, đặc biệt là trong cái giới giải trí phức tạp.

Bất quá lúc trước hắn cũng xác thật nói qua Vân Tịch trừ bỏ học tập ở ngoài có thể học thêm mấy môn khác hiện giờ thật vất vả cô mới có hứng thú với một cái anh cũng không tiện phản đối!

Quên đi!

Cô muốn làm gì đều được, dù sao thì có hắn che chở, sẽ không để cho cô bị uỷ khuất.

"Ban đầu muốn làm cái gì? Chụp quảng cáo hay là đóng phim? Phim truyền hình hay điện ảnh? Hoặc là, anh tìm cho em một số lão sư chuyên môn trong ngành này học tập một chút?"

Khẩu khí này, hiển nhiên là đã dự định cấp tài nguyên hộ tống cho cô!

Cố Vân Tịch còn chưa kịp mở miệng đáp lại, bên kia Giang Minh Hàn lên tiếng mặt đầy tức giận hiển nhiên giận không nhẹ!

"Đại ca, cô ta quả thực hồ nháo, tuổi nhỏ như vậy không ở trường học an ổn học tập chạy tới giới giải trí làm gì? Giới giải trí loại địa phương kia lao vào tốt chỗ nào? Tuỏi còn nhỏ mà tâm hư vinh đã tràn ngập vậy rồi?"

"Ta nói cho cô Cố Vân Tịch, cô cho rằng mấy minh tinh đó thực sự đơn giản như bề ngoài của họ sao? Có phải cảm thấy dựa vào mỹ mạo của bản thân đóng hai ba bộ phim thì có thể hot lên sao?"

"Quả thực ý nghĩ nông cạn!"

"Cô vẫn nên thành thành thật thật ở trường học hảo hảo học tập, tương lai có một cái bằng cấo cao giá trị con người có thể nâng lên một chút đừng có cố chấp đến cuối cùng không lấy được cái gì còn phải ra đi tay trắng!"

"Làm gì không làm lại đi làm một con hát, không biết suy nghĩ kiểu gì!"

Sắc mặt Cố Vân Tịch nháy mắt liền lạnh.

Hừ lạnh một tiếng, "Con hát? Nghe khẩu khí này, giống như anh rất khinh thường con hát a! Nhị ca tốt của anh cũng đang ở trong giới giải trí, còn được xưng một tiếng đại lão kia kìa? Anh không phải rất tôn trọng anh ta hay sao?"

"Một bên xem thường người giới giải trí, bên kia lại dùng bọn họ để kiếm tiền, Giang Minh Hàn, anh bất quá cũng chỉ có vậy giả vờ thanh cao cái gì?"

"Cô......" Giang Minh Hàn trong lúc nhất thời, thế nhưng bị Cố Vân Tịch phản bác đến câm nín.

Bọn họ đều là con cháu cán bộ cao cấp, từ nhỏ sinh ra ở danh môn, đối với những người trong giới giải trí, tự nhiên là có chút khinh thường.

Nhưng mà, nhị ca hắn Đường Lạc đúng là người của giới giải trí!

Đường Lạc là lão tổng của đế đô Thịnh Thế giải trí, Thịnh Thế giải trí chính là công ty giải trí hàng đầu, dưới trướng thiên vương thiên hậu nhiều vô số, nhị ca Đường Lạc càng nổi danh là hoa hoa công tử, thường xuyên cùng nữ minh tinh truyền tai tiếng.

Ở giới giải trí mức độ nổi tiếng, có đôi khi so với đại minh tinh còn cao hơn!

Giang Minh Hàn bị nói đến không nên lời nhưng mà hắn ta vẫn như cũ không mong muốn Cố Vân Tịch tiến vào giới giải trí.

Rốt cuộc đại ca nhà anh ta thích cô như vậy, Cố Vân Tịch tuy rằng gia thế kém quá nhiều, nhưng ít ra mỹ mạo cũng khong tồi, đầu óc cũng đủ thông minh.

Nếu có thể đem tính tình kia sửa lại, tương lai dùng bằng cấp có điểm cao một chút có thể làm cho đại ca nhà hắn có ít mặt mũi nhìn người.

Chính là hiện tại, an ổn đọc sách không chịu, lại đòi đi làm nữ minh tinh cái gì quả thực hồ nháo!

Giang Minh Hàn cả giận nói: "Cố Vân Tịch, ta nhị ca của ta xác thật là người ở giới giải trí nhưng thân phận cùng địa vị còn trơ trơ ra đó ít nhất căn bản anh ấy là ông chủ Thịnh Thế giải trí là một thương nhân!"

"Mà cô, đừng tưởng rằng chúng ta không nhìn ra, cô bất quá chỉ dựa vào bối cảnh của đại ca không làm mà hưởng mà thôi, muốn anh ấy đưa tài nguyên muốn anh ấy lót đường làm cho cô ở giới giải trí xuôi chèo mát mái như cá gặp nước tuỳ tiện là có thể nổi tiếng đúng hay khônh?"

"Cô làm mấy chuyện này cùng với nữ nhân trong giới giải trí bò lên giường đại gia có chỗ nào khác nhau đâu? Muốn đại ca tôi bao dưỡng thì cứ việc nói thẳng!"

"Câm mồm......"

"Tứ ca!"

Lục Hạo Đình vừa muốn phát hỏa, Cố Vân Tịch lại một phen kéo tay hắn lại, xem hắn tức giận đến gân xanh trên trán đều nổi lên, biết anh muốn giữ gìn cô nhưng cô không muốn cho anh lên tiếng.

Bên kia Lưu Tinh Trì kéo Giang Minh Hàn một chút, vội vàng hướng Cố Vân Tịch xin lỗi, "Chị...... chị dâu, chị đừng nóng giận, tứ ca hắn nói chuyện không lựa lời, hắn...... Hắn là sợ ngươi tiến giới giải trí sẽ có hại, cái kia...... Giới giải trí quá phức tạp!"

"Hắn chính là nhọc lòng lo lắng, cô chị dâu thông minh như vậy hơn nữa có đại ca ở đây sao có thể sẽ có việc? Ha hả...... Ha hả......"

Lưu Tinh Trì thấy sắc mặt Cố Vân Tịch lạnh băng, nói nói liền nói không nổi nữa!

Tứ ca lời này cũng thật quá đáng đến hắn đều nghe không nổi nữa!

Cố Vân Tịch vẫn luôn ấn tay Lục Hạo Đình, trấn an hắn, bằng không, Lục Hạo Đình tuyệt đối sẽ ra tay đánh Giang Minh Hàn một trận!

Nhìn đối diện Giang Minh Hàn, Cố Vân Tịch cười lạnh, "Thương nhân? Nhị ca anh là thương nhân, cho nên hắn so với người trong giới giải trí cao quý hơn phải không? Thương nhân rất ghê gớm sao?"

"Hơn nữa, Lục Hạo Đình là chồng của tôi, tôi dùng tài nguyên nhân mạnh của anh ấy là chuyện thiên kinh nghĩa địa hợp tình hợp lí nhưng thật ra các người......"

Cố Vân Tịch liếc mắt nhìn hắn, ánh mắt mang theo khinh thường, "Các người sinh ra là công tử hào môn tôn quý không giống nhau ở chỗ là dựa vào Hạo Đình ca nhân mạch tài nguyên dưỡng? Không có Hạo Đình ca địa vị ở sau lưng chống, anh cho rằng các người là ai?"

"Chính mình đều này là cái đức hạnh này, còn không biết xấu hổ tới chỉ trích tôi, xuy! Thật là buồn cười!"

"Cô......" Giang Minh Hàn tức đến sắc mặt đỏ bừng, lại đột nhiên gian nan tìm không thấy lời nói phản bác Cố Vân Tịch.

Bởi vì, cô nói chính là lời nói thật.

Huynh đệ bọn họ có thể có địa vị hôm nay, Lục Hạo Đình đại ca này không thể không có công lao trong đó!

Bởi vì có Lục Hạo Đình ở sau lưng chống, bọn họ mới có thể như cá gặp nước!

Trong năm người anh em, Lục Hạo Đình tuổi nhỏ nhất, nhưng cố tình là đại ca nếu như Lục Hạo Đình không có bản lĩnh, mấy người bọn họ sao có thể cam tâm tình nguyện gọi một tiếng đại ca?

Giang Minh Hàn kỳ thật là thực sùng bái người đại ca, bởi vì sùng bái Lục Hạo Đình, cho nên nhìn Cố Vân Tịch trước kia không biết tốt xấu, mới có thể chán ghét cô tới vậy!

"Cố Vân Tịch, cô đừng châm ngòi cảm tình anh em chúng ta, chúng ta cùng đại ca từ nhỏ cùng nhau lớn lên, đi ra từ một cái đại viện, chúng ta......"

Cố Vân Tịch nhướng mày, "Cho nên, Lục Hạo Đình muốn sủng một cô gái còn phải trải qua sự đồng ý của các người?"

Giang Minh Hàn cả kinh!

Nhìn thấy sắc mặt biến đổi của đại ca nháy mắt sợ hãi, cũng tức điên!

"Cố Vân Tịch, cô cố ý! Cố ý châm ngòi quan hệ quan hệ, cô......"

"Đủ rồi! Câm miệng hết cho tôi!"

Lục Hạo Đình nổi giận gầm lên một tiếng, cánh tay dài duỗi ra, bắt lấy cổ áo Giang Minh Hàn, trực tiếp đem hắn quăng ngã ở trên sô pha.

"Đại ca......"

Lưu Tinh Trì bị doạ chạy nhanh đi can ngăn.

Còn tiếp tục như thế, chắc chắn là sẽ đánh nhau mất!

Từ nhỏ đến lớn, đừng nhìn Lục Hạo Đình tuổi nhỏ nhất, nhưng anh em bọn hắn khôgn ai chưa từng bị anh đánh qua! Có thể nói chính là đánh ra cảm tình!

"Đại ca, anh bình tĩnh một chút đi, là tứ ca không tốt!"

"Nhanh lên mau xin lỗi! Cùng chị dâu xin lỗi!"

Mặt sau một câu, là đối với Giang Minh Hàn nói, Lưu Tinh Trì đá Giang Minh Hàn một cái, làm hắn nhanh chóng tỉnh táo lại.

Nhìn đến đại ca nhà mìnhphát hỏa, Giang Minh Hàn nháy mắt liền lúng túng!

Trong lòng lại ủy khuất, lại bi phẫn!

Từ khi đại ca cưới lão bà, càng ngày càng xem anh em bọn họ không vừa mắt!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro