Chương 44 ta còn là Cái bảo bảo

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Những lời này, làm cho đáy lòng Lục Hạo Đình xúc động không thôi, Cố Vân Tịch nếu thật sự không có nửa điểm đáng khen, năm đó hắn cũng sẽ không coi trọng nàng.

Thật ra cô gái này trên người có rất nhiều điểm sáng, chỉ là khi còn nhỏ trải qua quá mức bi thảm, tính cách có chút cố chấp mà thôi một khi nghĩ thông suốt thì cả người sẽ toả sáng!

Lời này, làm Lưu Tinh Trì sửng sốt!

Hắn nhìn thoáng qua đại ca kế bên mặt mày sáng loáng xen lẫn vui mừng bỗng nhiên cảm thấy mấy lời này của Cố Vân Tịch xác thật có đạo lý.

Đại ca năng lực xuất chúng, ánh mắt cực cao Cố Vân Tịch nếu thật sự vô dụng đại ca sao có thể thích nàng

Thời gian đã khuya, mọi người thu thập một chút, trở về phòng ngủ.

Nhìn đại ca cùng Cố Vân Tịch bước vào phòng ngủ, Giang Minh Hàn trừng thẳng đôi mắt muốn rớt ra ngoài, Lưu Tinh Trì đem hắn lôi đi!

Thuận tay, đem luôn nửa bình rượu còn dư lại lấyh đi mất!

Phòng ngủ chính, Cố Vân Tịch kêu Lục Hạo Đình đi tắm rửa, bản thân đi vào không gian hệ thống lấy hai ly nước trái cây.

Chờ khi trở về Lục Hạo Đình đã tắm rửa xong.

Người đàn ông mấy ngày nay tâm tình thực tốt, nguyên bản là khuôn mặt lãnh đạm nghiêm khắc, giờ phút này khóe mắt đuôi lông mày đều mang theo ý cười, ánh mắt nhìn Cố Vân Tịch, giống như là tìm được một nửa yêu thương bạn đời chung chí hướng cách thật xa cũng có thể cảm nhận được tâm trạng không tệ của anh!

Nếu là lúc trước rất khi khi thấy được ở trên người Lục Hạo Đình.

"Là vì trả thù An gia cho nên em mới tiến vào giới giải trí?"

Đối với Cố Vân Tịch, Lục Hạo Đình tự nhận vẫn là có chút hiểu biết, nha đầu này là một người điệu thấp sẽ không nguyện ý sống cuộc sống lộ diện trước mặt người khác.

Cho nên anh nghĩ Cố Vân Tịch hẳn là không thật sự muốn đi làm đại minh tinh duy nhất có thể giải thích là vì trả thù An gia!

Cố Vân Tịch cười cười, cầm trong tay nước trái cây đưa cho Lục Hạo Đình một ly, đây đều là trái cây mà cô tụe trồng trong hệ thống đối với sức khoẻ rất có lợi.

Cho nên chỉ cần cùng Lục Hạo Đình ở bên nhau, cô luôn tìm cơ hội cho anh uống nhiều hơn.

"An gia, chỉ là một nguyên nhân nhỏ thôi còn một điều nữa là em đối với phương diện này cũng hứng thú thật sự nữa! Dù sao lấy thành tích hiện tại của em lập tức đi thi đại học cũng dễ dàng vào trường top đầu, vì vậy...... Nhàn rỗi không có việc gì làm, tìm chút chuyện làm mà thôi."

Lục Hạo Đình cười cười, hắn một chút cũng không cảm thấy Cố Vân Tịch lời này có bao nhiêu tự đại, ngược lại anh cảm thấy cực kỳ thích Cố Vân Tịch kiêu ngạo tự tin như thế này!

Vân Tịch trước kia chính là quá tự ti!

Cố Vân Tịch tiếp tục nói: "Hơn nữa, mặc kệ là em làm ngành nào An gia khẳng định sẽ tới tìm phiền toái, hiện giờ An gia phát triển tốt nhất chính là ngành giải trí, An Vân Tuyết còn ở trong giới giải trí, em đoán là Tần gia hẳn là muốn lợi dụng An Vân Tuyết danh khí đổi lấy lợi ích thương nghiệp, chờ bọn họ phát hiện ra em sẽ không dễ dàng buông tha."

"Gương mặt này của em thật sự quá loá mắt, một khi bị bọn họ theo dõi, bọn họ tuyệt đối sẽ nghĩ mọi cách kéo em vào cái vòng này bán mạng cho họ chi bằng em chủ động xuất kích! Trước tiên thu thập bọn họ lại nói."

Thân ảnh cao lớn của Lục Hạo Đình đứng ở đối diện Cố Vân Tịch hắn ngồi hơi dựa vào trên bàn trang điểm một tay chống mặt bàn, một tay cầm nước trái cây, nhìn Cố Vân Tịch, nghiêm túc nói: "Có anh ở đây, bọn họ không dám động vào em!"

Nhìn nam nhân bá đạo lại không hề điều kiện bảo hộ, Cố Vân Tịch trong lòng ngọt ngào, trên mặt lập tức liền lộ ra nụ cười ấm áp.

Nàng cười tủm tỉm đi qua đi đôi tay vòng lấy cổ hắn, "Em biết nhưng anh không thể bảo vệ em từng lúc a!"

"Lấy địa vị của anh chỉ cần gả cho anh liền không tránh được hàng loạt tính kế của người khác cho nên a! Hạo Đình ca, ngươi chẳng những phải bảo vệ ta, còn phải nuôi dưỡng em bảo đảm khi không ở bên cạnh em em còn có khả năng tự bảo vệ bản thân được."

"Đây mới là một người chồng tốt!"

Lục Hạo Đình nhìn cô, duỗi tay ôm eo thon, đem cô hướng vào lòng ngực dù bận vẫn ung dung nhìn cô, "Chồng sao? Hiện tại thừa nhận anh là chồng em? Trước kia không phải vẫn luôn nói anh là chú già lưu manh đáng khinh sao?"

Cố Vân Tịch: "......"

Nhớ tới lời nói của mình trước kia Cố Vân Tịch còn cảm thấy buồn cười.

Cô ôm chặt Lục Hạo Đình, cười nói: "Cái này...... Người ta tuổi còn nhỏ không có hiểu chuyện! Anh sao lại so đo với em chứ người ta vẫn còn là bảo bảo!"

Bảo bảo?

Lục Hạo Đình buồn cười, phụt một tiếng, bật cười!

Hắn phát hiện, hiện tại càng thích Vân Tịch đối với hắn làm nũng hơn!

"Hảo! Vân Tịch nhà ta vẫn là bảo bảo, anh không cùng em so đo từ nay về sau sẽ bảo hộ bảo bảo thật tốt, em vĩnh viễn là bảo bảo của anh được không?"

"Hì hì hì!" Cố Vân Tịch ngọt ngào cười, dựa vào trong lòng ngực hắn, nói: "Đi theo bên cạnh anh, tương lai khẳng định sẽ có người không ngừng tìm em phiền toái An gia coi như làm là luyện tập, em đi ứng phó, ứng phó không được anh lại ra tay, được không?"

Được Cố Vân Tịch ỷ lại, thân mật đối đãi như vậy Lục Hạo Đình cả trái tim đều rung lên lơ mơ như thế còn gì tốt hơn chứ?

"Hảo! Chỉ cần em cao hứng, tùy em đi lăn lộn, muốn lăn lộn như thế nào liền lăn lộn như thế ấy nếu gặp rắc rối anh sẽ thay em dọn dẹp!"

Cố Vân Tịch hôn bẹp một cái trên má hắn, "Cảm ơn lão công, em đi tắm rửa!"

Nói xong liền chạy!

Lục Hạo Đình như cũ nửa dựa vào nơi đó, nhìn bóng dáng nữ hài chạy đi khóe miệng không che giấu được ý cười, uống một ngụm nước trái cây!

Ân!

Rất ngọt!

Chẳng lẽ bởi vì là Vân Tịch làm, cho nên so với nước trái cây khác đều ngọt hơn?

Cảm giác gần đây nhất của anh phàm là đồ vật Vân Tịch cho hắn đều ăn ngon muốn ngừng không được!

Làm hắn như thế nào ăn...... Cũng ăn không đủ!

Bên này hai người ngọt ngọt ngào ngào, bên kia, Giang Minh Hàn tắm rửa xong, ăn mặc áo ngủ liền chạy tới bên phòng Lưu Tinh Trì.

Lưu Tinh Trì cũng vừa thu thập xong, lúc này đang dựa vào đầu giường đọc sách.

Giang Minh Hàn tiến vào so với cướp giống nhau vẫn luôn thông qua kẹt cửa nhìn phòng ngủ chính.

Lưu Tinh Trì dựa vào đối diện trên giường, thấy bộ dáng này của hắn có chút kỳ quái, "Anh đang nhìn cái gì vậy?"

Giang Minh Hàn liếc mắt nhìn Lưu Tinh Trì một cái, do dự một chút vẫn mở miệng, "Vừa rồi đại ca đi theo Cố Vân Tịch cùng nhau tiến phòng ngủ chính, đến bây giờ...... Cũng chưa ra?"

Lưu Tinh Trì sửng sốt, "Hình như chưa ra, \em cũng không nghe được gì!"

"Bất quá vừa rồi em đi tắm rửa, khả năng đại ca đã về phòng bên cạnh rồi!"

"Không có khả năng!" Giang Minh Hàn phủ định nói, "Ta vừa rồi thấy đại ca đi vào, liền tò mò, vẫn luôn ở nhìn chằm chằm, hắn vẫn không có bước ra."

"Sau đó tôi đi tắm rửa, cậu cũng không nghe được cái gì chứng minh đại ca hiện tại còn ở đó!"

"Ở đó thì ở đó! Có cái gì kỳ quái đâu!" Lưu Tinh Trì không đi theo hướng bình thường tự mình đọc sách.

"Cậu bị ngốc hả? Bọn họ đây là ở chung?" Giang Minh Hàn nói.

------ chuyện ngoài lề ------

Các vị ngủ ngon! Moah moah!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro