Chương 46 xoát mặt xoát biến toàn thế giới!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Giang Minh Hàn bi phẫn vô cùng, cảm giác tương lai nhân sinh tràn ngập đen tối!

Vì tương lai ít bị đánh cho nên hiện tại hắn phải chịu nghẹn khuất này sao?

Đại ca nhà hắn sao có thể là người trọng sắc khinh bạn được chứ?

Nhưng mà tự xem lại trong khoảng thời gian này hắn không thể không thừa nhận sự thật tàn nhẫn này!

Đại ca của hắn chính là trọng sắc khinh bạn a!

Ô ô ô ô...... Muốn khóc!

Hắn thần tượng như thế sùng bái như thế nhát mắt liền sụp đổ!

Nhìn dáng vẻ đáng thương của tứ ca, Lưu Tinh Trì có chút không đành lòng, nhấc chân đá đá Giang Minh Hàn, quyết định an ủi an ủi hắn, "Ai! Tứ ca, kỳ thật vị đại tẩu này của chúng ta có thể còn lợi hại hơn nhiều! Chúng ta ôm đùi cô ấy cũng không mất mặt a!"

Giang Minh Hàn liếc Lưu Tinh Trì một cái, không nói chuyện.

Lưu Tinh Trì nói: "Em nói thật, anh vừa rồi cũng thấy đại tẩu cho Lâm Thâm một ngàn vạn a! Vừa ra tay chính là một ngàn vạn, tiền đó tuyệt đối không phải đại ca cho."

"Không phải đại ca có thể là của ai? Cô ta chính là dựa vào đại ca nuôi."

Lưu Tinh Trì khinh bỉ nhìn Giang Minh Hàn một cái, "Anh bình thường rất thông minh, như thế nào hễ động tới đại ca cùng Cố Vân Tịch liền ngu ngốc vậy?"

"Cố Vân Tịch lấy đâu ra nhiều tiền như vậy hiển nhiên là muốn làm cho Lâm Thâm kinh sợ nhưng mà em thấy được đại ca có chút ngoài ý muốn cho nên tiền kia khẳng định không phải đại ca cho."

"Đương nhiên, cũng không có khả năng là đại ca bình thường cho cô ấy còn sót lại tiền thừa bởi vì em cảm thấy mấy năm nay đại ca cho tiền cô ấy cũng không nhiều hơn không thể đến một ngàn vạn được!"

Giang Minh Hàn nhíu mày, "Cậu có ý tứ gì?"

Lưu Tinh Trì vuốt cằm, "Mấy năm nay đại ca tuy rằng sủng Cố Vân Tịch sủng vô pháp vô thiên, thứ gì tốt cũng mua cho em ấy tiền cũng không hạn chế tiền tiêu vặt, nhưng những cái quần áo trang sức gì đó đều là lão đại trực tiếp mua cho."

"Bình thường cho em ấy tiền sinh hoạt tuy rằng không ít nhưng tuyệt đối không có một ngàn vạn nhiều như vậy, cho nên, tiền đó hẳn là tự cô ấy kiếm ra."

Giang Minh Hàn nháy mắt liền ngạc nhiên, "Chính mình kiếm ra? Cô ta kiếm được bằng cách gì? Một cô nương mười mấy tuổi làm gì có được nhiều tiền như vậy khẳng định là cô ta ở bên ngoài làm chuyện không đứng đắn?"

Giang Minh Hàn giận không thể át, "Hay cho Cố Vân Tịch, cô ta khẳng định đã làm chuyện mất mặt ở bên ngoài anh muốn đi nói cho đại ca!"

Giang Minh Hàn nói xong vội vàng nhảy xuống muốn đi tìm Lục Hạo Đình.

Lại bị Lưu Tinh Trì kéo lại ngã ở trên giường, còn bị Lưu Tinh Trì đạp một chân, "Anh nói hươu nói vượn cái gì?"

"Anh nơi nào nói hươu nói vượn? Cô ta một nữ hài tử......"

"Ả chướng mắt đạica cho nên muốn đội nón xanh co đại ca có gì lạ chứ?"

Giang Minh Hàn nghẹn một họng!

Lưu Tinh Trì bây giờ ánh mắt nhìn Giang Minh Hàn có chút tức giận, "Tứ ca, em thấy anh cùng nhị ca ở bên nhau lâu rồi nhìn thấy nữ nhân xinh đẹp thì liền nói người ta đi đường tắt trên thế giới này cô nương tốt còn rất nhiều, đừng nhìn một hai cái tra nữ liền xem thường tất cả phụ nữ trên đời này được không?"

Giang Minh Hàn cùng Đường Lạc khá thân thiết Đường Lạc mở công ty giải trí, hơn nữa tuổi trẻ đẹp trai lắm tiền, vô số nữ minh tinh đều muốn cùng Đường Lạc dính dáng chút quan hệ vì thế nữ nhân của Đường Lạccó thể nói là nhiều đếm không xuể.

Giang Minh Hàn cùng Đường Lạc giống nhau, từ đáy lòng chướng mắt loại phụ nữ này.

Lưu Tinh Trì liếc nhìn Giang Minh Hàn một cái, nói: "Cố Vân Tịch tâm cao khí ngạo, em ấy nếu thật sự muốn đi đường tắt trực tiếp đi theo đại ca thì có thể giải quyết tất cả rồi bên ngoài những tên đàn ông đó làm sao có thể so sánh với đại ca?"

Giang Minh Hàn không lời gì để nói!

Lưu Tinh Trì hừ lạnh một tiếng, "Tứ ca, nhị ca ở trong cái thế giới đó lâu rồi đổi phụ nữ nhiều như thay áo liền cảm thấy mình hiểu hết bản chất con người ta, trên thực tế đám phụ nữ đó của anh ấy người nào cũng giống người nào cả đám toàn là hàng phục chế."

"Kia chỉ là số rất ít, đừng nghĩ rằng phụ nữ trên thiên hạ này đều giống nhau em nói cho anh a! Anh xem thường phụ nữ như vậy tương lai thế nào cũng bị gậy ông đập lưng ông đó."

Giang Minh Hàn nhíu mày, bị Lưu Tinh Trì mắng, hắn cảm giác đầu óc giống như thật sự thanh tỉnh không ít.

Thấy hắn thật sự nghe lọt được, Lưu Tinh Trì bĩu môi, "Lấy thái độ anh như vậy khó trách đại ca đánh anh nếu em thích một cô gái anh lại đối xử với cô ấy giống vậy em cũng sẽ đánh anh!"

Giang Minh Hàn: "......"

Hắn trêu chọc ai?

Làm gì một đám đều muốn đánh hắn?

Lưu Tinh Trì không có nói tiếp đạt được kết quả mong muốn rồi nói "Hảo, anh cũng mau sớm nghỉ ngơi đi! Em đọc sách xong rồi cũng đi ngủ!"

Giang Minh Hàn nhìn nhìn thời gian, "Trễ như vậy rồi cậu còn đọc sách a?"

"Thói quen, mỗi ngày buổi tối chỉ cần không phải mệt không mở mắt được, em đều sẽ đọc một ít sách, mấy năm nay đi theo đại ca, dưỡng thành thói quen!"

Đại ca chính là người đa tài học tập cũng chưa bao giờ buông, sinh hoạt phi thường tự hạn chế, hắn đi theo nhiều năm tự nhiên cũng học được không ít.

Giang Minh Hàn nhấp nhấp môi, đầu óc có chút loạn, đứng dậy đi trở về!

Nhìn hắn rời đi Lưu Tinh Trì lắc đầu, thở dài!

Xem thường cái này xem thường cái kia, nói trắng ra là, chính là tính công tử!

Ngươi là cao phú soái, ngươi thích người ta cho nên người ta cũng phải thích lại ngươi sao?

Tuy rằng mấy người bọn họ là anh em nhưng Lưu Tinh Trì xem rất rõ ràng Giang Minh Hàn cùng Đường Lạc sở dĩ phản cảm Cố Vân Tịch nguyên nhân lớn nhất chính là bởi vì Cố Vân Tịch sinh ra kém.

Nếu Cố Vân Tịch là thiên kim tiểu thư, với mỹ mạo và thành tích của cô, nếu không thích Lục Hạo Đình, những người này sẽ không mãnh liệt cảm thấy cô không biết tốt xấu!

Đoán chừng nhiều hơn là cảm thấy chính mình vô duyên hoặc là nghĩ cách giúp đại ca theo đuổi Cố Vân Tịch!

Lưu Tinh Trì khóe miệng gợi lên một nụ cười, hơi hơi...... Có chút châm chọc!

......

Phòng ngủ chính bên kia, Lục Hạo Đình cùng Cố Vân Tịch thu thập xong, liền lên giường nghỉ ngơi!

Hôm nay Lục Hạo Đình tâm tình cực tốt, lúc ôm Cố Vân Tịch ngủ khóe miệng không nhịn được giơ lên.

Tiểu cô nương mềm mại nhỏ bé ôm vào lồng ngực, thơm ngào ngạt, thoải mái cực kỳ!

Mà Cố Vân Tịch dựa vào Lục Hạo Đình nghe tiếng tim của anh đập có lực cảm thấy chân thật vô cùng!

Hạnh phúc này không dễ có được, cô nhất định phải bảo hộ thật tốt!

Cho nên nữ nhân kiếp trước giết cô cùng Hạo Đình ca nhất định phải diệt trừ!

Tưởng tượng đến nữ nhân có khuôn mặt giống mình đến 7 phần, Cố Vân Tịch liền cảm thấy ghê tởm!

Nàng tiến giới giải trí là nổi tiếng vì hưởng thú vui?

Là vì trả thù An gia?

Ha hả!

Chê cười!

Kiếp trước của cô thật đúng là bởi vì cái này!

Bởi vì từ nhỏ cô độc, cho nên đặc biệt thích đứng ở dưới ánh đèn flash, đặc biệt thích được fans truy đuổi, bởi vì như thế có thể làm cô có cảm giác tồn tại.

An gia chính là làm ăn bên mảng này, An Vân Tuyết cũng ở trong vòng này cho nên, vì sốt ruột báo thù và chứng minh bản thân mà cô không do dự tiến vàol giới giải trí.

Mục đích là để đem An gia chà đạp dưới chân!

Mà nay cái gì An gia? Cái gì An Vân Tuyết? Bất quá đều là lấy cớ, là thuận tiện!

Mục đích thật sự của cô là muốn dụ nữ nhân kia ra.

Không hạ gục nữ nhân đó, cô một khắc cũng không an tâm!

Kiếp trước nữ nhân kia chính là vào lúc cô nổi tiếng nhất nhìn thấy ảnh chụp trên di động mà tìm tới.

Cho nên kiếp này, cô muốn đem hình ảnh của mình trải rộng! Phổ biến trên toàn thế giới!

Chờ...... Kẻ thù tới cửa!

Ôm thân thể ấm áp bên cạnh, Cố Vân Tịch chậm rãi nhắm hai mắt lại.

Hạo Đình ca, đời này em nhất định bảo vệ anh thật tốt!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro