⭕️-❌

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Anh, nó cùng với Brian, Seungeon, Gyuvin, Ricky, Yunseo, Ollie đã cùng nhau thực tập tại Yuehua và được công ty đưa đi tham gia vào chương trình Boysplanet.

8 đứa cùng nhau tới, nhưng đến cuối cùng lại chỉ có 4 đứa được ra mắt cùng ZB1.

Nó vào công ty thực tập trước anh, nhưng anh luôn là người chăm sóc nó. Không chỉ mỗi nó, mà là mấy đứa kia nữa, nhưng nó cảm thấy anh quan tâm nó nhất, chắc vì nó là em út.

Tất nhiên, khi tham gia chương trình, tình cảm của chúng nó vẫn vậy nhưng đều không được chiếu mà bị cắt xén sạch, từng câu quan tâm anh dành cho nó đến ánh mắt nó nhìn anh. Khiến người xem tưởng như chúng nó vốn chẳng thân thiết gì.

Đối với anh, nó chỉ là một đứa trẻ mà anh luôn quan tâm, chăm sóc. Nhưng nó lại khác, với anh, nó luôn muốn tỏ ra mình là một người trưởng thành, nó luôn bình tĩnh mà nhìn anh với ánh mắt như muốn nói với mọi người rằng: "anh chỉ có thể là anh của một mình nó thôi".

Cuối cùng, nó và anh đã có thể ra mắt cùng nhau.
Bắt đầu từ đây, ánh mắt khi nhìn anh của nó sẽ không bao giờ bị cắt xén nữa. Trên sân khấu, sân bay, nó luôn đi sát anh, nhìn anh và cười rất dịu dàng, hệt như ánh mắt của một kẻ si tình.
Anh xinh đẹp, giỏi giang, ai cũng thích anh hết, cả nó cũng thế. Nó thích anh lắm, nhưng theo một cách nghiêm túc chứ không giống như những người cũng thích anh ngoài kia.
Mỗi ngày trôi qua, nó lại ngày càng thích anh hơn. Nó biết, anh bây giờ coi nó như một đứa trẻ cần được chở che, chăm sóc. Nhưng nó lớn rồi, nó muốn được chăm sóc cho anh hơn những gì anh làm cho nó cơ.

Thời gian cứ thế trôi, cho đến năm nó 18 tuổi, nó quyết định sẽ nói hết tình cảm của mình cho anh biết.
Trong lúc nghỉ ngơi sau những giờ luyện tập, nó khều khều anh
" Hao huyng, một lát khi hết giờ luyện tập, anh ở lại nói chuyến với em một chút được không?"
Nó nhìn anh với anh mắt long lanh làm anh không thể từ chối
"Tất nhiên rồi!"
Nó, anh và các thành viên ZB1 sau khi nghỉ ngơi lại tiếp tục quay lại tập luyện cho màn comeback sắp tới.

Kết thúc giờ luyện tập, nó lại khều khều anh, ý muốn nhắc anh về chuyện vừa rồi. Anh cũng hiểu ý nó mà nán lại.
Chờ đến khi mọi người về hết, chỉ còn lại anh và nó. Anh chợt cất tiếng:
" YuJin có chuyện gì muốn nói với anh thế?"
Nó đang ngồi dưới đất, ngước mắt lên nhìn anh, tay đập đập xuống sàn ý bảo anh ngồi xuống phía đối diện với nó.
Anh hiểu ý mà ngồi xuống đối diện nó. Lúc này, nó lại cúi gằm mặt xuống mà không nhìn anh, anh mới lo lắng hỏi nó:
"YuJin là sao thế, đau chỗ nào à, có cần anh gọi..."
Anh chưa nói hết câu nó đã với tay lên bịt miệng anh lại, lắc lắc đầu.
Anh và nó cứ ngồi nhìn nhau, một lúc sau nó mới bắt đầu lên tiếng:
"Hao hyung, em...em thích anh"
Anh nghe thấy vậy, vuốt vuốt tóc nó rồi nói:
"Anh cũng thích YuJin mà"
Nó nghe thấy vậy, vui ra mặt, mắt long lanh nhìn anh, nó nghĩ anh cũng thích nó giống như nó thích anh vậy.
"Vậy, anh có thể hẹn..."
Anh nghe đến chữ "hẹn" mới nhận ra, thích của nó và của anh không giống nhau. Nên anh vội vàng lấy tay bịt miệng nó lại.
"YuJin à, không thể đâu"

Nó nhanh chóng đáp lại anh ngay:
"Tại sao, tại sao, tại sao..." nó liên tục lặp lại.
Anh vẫn xoa đầu, nhẹ nhàng nói với nó:
"Em vẫn còn nhỏ lắm, chưa hiểu được tình cảm thực sự của mình đâu"
"Em lớn rồi, em đã 18 tuổi rồi, sao anh lúc nào cũng coi em như trẻ con thế, em đã đủ lớn để có thể chịu trách nhiệm cho mọi hành vi và lời nói của mình rồi, anh đừng xem em như đứa trẻ 2 năm trước nữa, hãy nhìn em như một người đàn ông thực sự đi" nó oà khóc ngay lập tức.

Anh vẫn nhẹ nhàng, bình tĩnh lau nước mắt cho nó
"Đợi YuJin thực sự trưởng thành rồi, chúng ta sẽ nói chuyện này sau nhé!"
"Nhưng anh ơi, em thực sự lớn rồi, em muốn quan tâm, chăm sóc anh hơn những gì anh làm cho em nữa"
"Anh sẽ chờ khi YuJin đủ chín chắn hơn nhé!"
"Anh sẽ chờ em đến khi em đủ chín chắn, thật chứ!"

"Ừm, anh hứa!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro