options

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

★ Được lấy ý tưởng từ bài hát cùng tên của kuiper

--

Giữa lòng seoul nhộn nhịp bỗng có một tòa chung cư to tổ bố được xây lên để cung cấp chỗ ở cho người dân, cho hong jisoo. Anh ở đây cũng đã lâu, phòng cũng chỉ ở lầu hai, nhưng nó đủ để người như anh nhìn khung cảnh lãng mạng vào buổi tối ở ban công.

Nhân tiện, ban công - là chỗ để jisoo cắm trại.

Tất nhiên là anh không sống ở ban công rồi, chen vô một chỗ lạnh lẽo toàn lá cây như này làm gì chứ?

Chỉ có một điều, ở ban công này đủ lâu đã giúp anh quen một người bạn phòng kế bên. Vì chỗ này xây ban công san sát nhau, giữa ba phòng thì sẽ có hai ban công chụm lại còn cái kia sẽ chụm với cái khác. Nên mỗi ban công cũng chỉ cách một cánh tay là cùng.

Cậu bạn đó là xu minghao. Một đứa sinh viên, nghiện game, cụ thể là pokemon. Thích ăn dâu, lần đầu gặp cũng là cậu ta mời anh một hộp dâu lúc anh ra ban công tưới cây. Quen biết nhau cũng từ đó mà ra.

"Xu minghao, canh mưa giúp để anh phơi đồ"

Đó là câu mà anh nói nhiều nhất với cậu khi cả hai ở ban công, và đây là câu cậu nói nhiều nhất với anh.

"Biết rồi upah, anh cứ lải nhải quài"

"Anh mày thích lapras chứ không có thích upah"

"Giống là được"

"Tên crobat"

"Đó là con pokemon xấu nhất em từng biết luôn đấy"

"Đúng vậy, đó chính là em"

Cuộc đối thoại diễn ra liên tục và kết thúc với cái nhếch mép lặng lẽ của minghao. Tuy vậy, cậu vẫn phải giúp anh, đó là chuyện hiển nhiên. Jisoo siêu thích dành thời gian ở ban công, cậu cũng vậy.

"Suốt ngày đem nintendo ra đây chơi"

"Đem ra thì mới có người nói chuyện với anh chứ?"

Jisoo ậm ờ, rồi cũng chạy vào lôi điện thoại ra bấm ở ban công. Mỗi buổi tối họ đều làm vậy, vì cậu có thể bắt thêm một pokemon mới trước đêm.

"Em đói quá~ Lấy chút đồ ăn mới được"

"Cho anh ké nữa"

"Okay~"

.

Nhờ cậu ta xuất hiện mỗi ngày làm anh không thể kết thúc một ngày không có tên đó. Nhiều tới mức anh không hiểu cảm giác cô đơn, kể cả chạy deadline cũng phải đem ra ban công làm.

"Anh làm gì thế?"

Minghao hỏi anh bâng quơ lúc dọn ban công, lúc nào ban công của hai phòng cũng sạch. Tất nhiên là vì họ đâu có ở trong phòng đâu.

"Làm việc"

"Mang ra đây chi? Trời nóng thế cơ mà"

"Chỗ mình khuất mặt trời mà nhóc"

Không một tia nắng nào có thể chạy qua đây, vì anh đang ở mặt sau chung cư.

"Nhưng sao anh không ở trong phòng ngồi cho mát?"

"Đang dọn thì làm nhanh lên"

Minghao xì mũi, tỏ thái độ bằng cách kì cái sàn cho nó kêu ken két nhức cả tai. Và cuối cùng cậu bỏ đi sau khi nhận cái lườm cháy cổ của anh.

Nhiều khi jisoo cũng muốn biết phòng của tên kia nhìn như nào, cậu ta chưa nói về phòng mình bao giờ. Nhưng anh chỉ có thể đoán là rất bừa bộn hoặc đầy rẫy thẻ pokemon dưới sàn.

Nhắc tới pokemon thì có lẽ cậu cuồng nó hơn anh nghĩ nhiều. Hôm sinh nhật tên đó, anh mua tặng cậu cái beanie màu vàng có tai pikachu ở trên. Minghao rất thích nó, anh nghĩ vậy.

"Tại sao anh mua nó cho em vậy?"

"Ồ, anh đã nghĩ nó hợp với phong cách độc lạ của em đó"

"Sao nữa?"

Cậu cầm chiếc nón rồi xoay xoay nó trên thành ban công, nhìn xuống chờ câu trả lời của anh.

"Vì em thích pokemon"

"Em đâu có thích pikachu đâu"

"Đưa đây"

"Giỡn thôi, em thích lắm á"

Minghao cười khúc khích rồi nhẹ nhàng đeo nó lên đầu. Nhưng anh đâu có biết, sinh nhật anh cậu cũng mua cho anh cái beanie buneary tai thỏ màu nâu y chang rồi vứt qua ban công nhà anh đâu.

Jisoo cầm chiếc nón lên, vuốt vuốt rồi nghĩ.

"Đáng yêu ngầm!!!"


All you do is talk, talk, talk

You're just stuck in my head

I wish i'd blocked, blocked, blocked all your socials instead

I fall, fall, fall for you over again

I hate myself thinking i'm better of dead

.

Có ai hiểu cái cảm giác này không?

Hong jisoo thậm chí đã khóa cửa phòng để coi bộ phim hàn mình thích nhưng không may xu minghao lại là đứa ở phòng bên.

"Có thôi hét đi không hả...?"

Không lầm thì có lẽ tên đó đã rủ cả nhóm bạn qua để cày pokemon - đó không phải chuyện lạ đối với anh. Nhưng nó phiền phức và anh không cứu vãn nổi nó.

Anh lẩm bẩm trong lòng rồi lôi điện thoại ra nhắn tin với người tên "crobat đần"

'Này, nhỏ tiếng thôi'

'Đang làm việc'

'(. ❛ ᴗ ❛.) Vâng~ Xin lỗi anh'

Trả lời là thế đó nhưng tiếng nhỏ đi xíu nào chết liền, bọn nó thậm chí còn lên nốt cao. Jisoo vò mái tóc đã lộn xộn từ nãy rồi qua thẳng phòng bên gõ cửa.

Minghao đã ra mở cửa và đoán xem cậu ta nói gì? Cậu ta không nói, mà là cười vào mặt anh. Anh nhíu mày, đè cái đống bồng bềnh trên đầu mình xuống.

"Sao thế? Anh muốn vào chơi chung hả?"

"Không..."

Mặt anh đanh lại, câu trả lời quá chậm khiến anh bị lôi vào nhà. Đám bạn cậu cũng chào đón anh, nhưng đối với anh đó cũng chỉ là lũ nghiện game.

"Chào anh, em là đầu bếp ở nhà hàng năm sao gần đây, khi nào anh qua ăn nhé ạ"

"Thằng này bớt pr đi, à em là diễn viên lee seokmin ạ"

Đầu jisoo chao đảo, cái này là thành đạt nhưng vẫn trẻ trâu hả? Anh nhìn tên trông y chang với nam chính phim anh đang xem dở.

"Còn cậu là cái gì nói luôn đi minghao"

Cậu híp mắt lại nhìn anh.

"Game thủ số một hàn quốc ạ"

"Anh đi về, chào mấy đứa"

Anh nhảy tọt ra ngoài, không buồn nhắc nhở bọn nó nữa. Cũng không dám ở lại, hồi phải nói nghề nghiệp nữa thì toang.

Tưởng tượng cái cảnh anh phải nói mình là nhân viên làm công ăn lương trước mặt đám sinh viên "trẻ trâu" đó khiến anh ứa nước mắt.

"Phải tập chơi pokemon rồi..."

.

Phòng của anh hôm nay tưng bừng lắm, hai đứa đồng nghiệp chí cốt của anh hôm nay đem đồ qua đây làm tí lẩu ăn cho vui.

Cả ba xúm lại một cái bàn nhỏ được đặt dưới sàn với đủ các món hải sản.

"Bắt đầu thô-"

Jisoo chuẩn bị xong thì vui vẻ, quay qua hai đứa bạn thì bị cắt ngang.

"Seungcheol này, mày biết em sinh năm 96 phòng mình không?"

"Bao nhiêu em 96 sao tao biết? Mày tia 96 là hơi già rồi đó"

Hắn cười khúc khích nhìn jeonghan.

"Như tao tia 98 này, mà em đó xinh không?"

"Ẻm là con trai..."

"Hai cái thằng này..."

Mùi lẩu hải sản bay phấp phới trên trời, bay cả vào phòng minghao khiến cậu đang học online cũng bị phân tâm.

Ây dà, hôm nay chưa ăn tối, mà anh jisoo tốt bụng lắm mà nhỉ?

Cậu cười hì hì bỏ tai nghe xuống rồi lẻn ra ban công nhìn qua phòng kia.

"Hyung... Em xin miếng"

"Minghao?"

Jisoo cười nhẹ rồi đứng dậy tới gần cậu.

"Có tiền công không?"

"Hyunggg, anh nói gì thế? Em giúp anh bao nhiêu lần rồi màa"

Anh nhìn cậu rồi quay lại nhìn đám bạn nhìn mình, cuối cùng cũng phải chịu thua. Minghao hí ha hí hửng nhận một dĩa hải sản rồi quay lại phòng kèm theo lời cảm ơn.

"Mãi yêu"

"Phắn ngay cho anh"

Sau buổi ăn tối, jisoo nhìn hai đứa bạn say xỉn của mình lần lượt ra về rồi mới dọn dẹp. Anh ra ngoài cũng thấy dĩa nhà mình được đặt gọn gàng trên thành ban công.

Khá mệt mỏi sau khi dọn dẹp xong, bây giờ chắc nghỉ ngơi xong ngủ là hết một ngày.

"Trễ vậy chắc đi ngủ rồi ha?"

Nói rồi anh lôi điện thoại ra bấm. Một lúc sau thì lại thấy một bóng người đi ra, tay cầm bàn chải điện, cổ thì vắt một cái khăn.

"Làm gì vậy?"

"Đánh răng"

"Ra đây đánh chi?"

"Chán"

Dấu chấm hỏi to đùng hiện lên mặt anh, rảnh quá sinh nông nỗi hay sao? Bây giờ anh đang nằm trên giường vắt tay lên trán rồi nhìn lên tường, có lẽ anh đã hiểu ra là cậu ta đang muốn nói chuyện với anh kể cả những thứ nhỏ nhặt nhất.

"Hôm nay trùng hợp ha? Em dắt bạn qua buổi sáng, anh thì buổi tối"


I'm tired of being nothing to you

I'd love to see you callin my phone but don't want it

I'm just another option for you

.

Hôm nay xui ghê.

Anh ngồi trong nhà tiếp tục làm việc và ăn bánh. Trời đang mưa nên anh không thể mang máy ra ban công và hơn hết là anh không thể gặp minghao.

Bình thường thì nếu anh đứng gần nói vọng ra thì tên kia vẫn nghe, đằng này trời mưa ầm ầm sao mà nghe được.

Hong jisoo mặt hầm hầm gõ lạch cạch bàn phím, đã gần trưa nhưng anh vẫn chưa nói chuyện với cậu được câu nào làm anh khó chịu đến phát điên. Anh đã nghĩ ra hàng trăm thứ để nói khi gặp được cậu ta ngoài ban công vào lúc nào đó.

Bỗng điện thoại anh kêu liên tục những tiếng nhỏ xíu.

'Em muốn nói chuyện với anh quá đi ;;'

'Nãy giờ nhịn dữ lắm mới dám nhắn tin đó :<'

'Ờ, anh cũng vậy'

Cuối cùng cũng "nói chuyện" với cậu làm anh thấy đỡ hơn, và càng tuyệt hơn khi thấy cậu ta cũng cảm thấy thế với mình.

Thật ra anh cũng muốn nói chuyện với cậu lắm dù trả lời có hơi nhạt. Anh biết mình không thể trả lời kiểu "Anh cũng cảm thấy giống minghao á".

Bỗng anh nghe thấy tiếng mưa khác khác so với lúc trước, có phần nhỏ lại. Đúng hơn là tiếng nước rớt lên dù. Cậu ta hét lên khiến anh giật mình nhìn ra.

"Anh làm gì thế hyung?"

"Mưa rồi đi vào đi"

"Em chán lắm"

"Nhưng cũng đừng ra mưa chứ"

Minghao bĩu môi, dậm chân trên sàn ban công cho nước bắn tung tóe. Sau chuyện này thì anh chắc chắn phải kêu chung cư xây mái che cho ban công rồi.

"Em gọi anh đấy"

"Không nói có tí thôi mà tên kia!"

Gấp dù lại rồi cậu nhanh chóng chạy vào trong, liền gọi cho jisoo.

"Cậu chán thì kệ cậu chứ, tính không để anh làm việc à?"

"Hihi"

"Nhà không còn gì làm thật à?"

"Đúng rồi đó"

"Đống đất sét bữa anh mua cho em hồi giáng sinh đâu?"

Cậu liền nhìn quanh phòng, đúng là có bịch đất sét vứt một xó thiệt. Có hơi lười làm nhưng vẫn đỡ hơn coi điện thoại hoặc ngồi cày pokemon.

"Nặn con búp bê cầu nắng á, rồi cho anh"

"Okay~"

Anh thở dài rồi ngáp một cái, cứ để điện thoại nhìn tên kia ngồi nặn cũng được. Thế là ai cũng đang làm việc của mình.

Mong là trời sẽ hết mưa, nếu không thì con đất sét sẽ không thể cho anh được. Vì có tác dụng đâu?

.

"Này ngốc"

"Nói ai thế hả tên vô lễ?"

"Em xong rồi nè!!!"

Jisoo làm xong việc cũng đóng máy tính lại, ngồi nhìn ra ban công. Mưa đã vơi dần, chỉ còn vài hạt lâu lâu rơi xuống. Anh đứng dậy rồi ra ngoài kêu cậu.

Minghao nghe thấy cũng lật đật chạy ra. Trên tay có khối đất sét nát bấy khá đáng yêu.

 "Nó đáng ra phải là một con búp bê cầu nắng hình mimikyu..."

Cõ lé nó có tác dụng nhưng về mặt thẫm mĩ thì có hơi không ưa nhìn. Con pokemon chuyên gia đi bắt chước hình dạng đã thành một cái cục gì đó (?)

"Hyung lấy không đó?"

"Anh không lấy thì em có dám giữ không?"

"Hông..."

Anh cười cười cầm lấy con mimikyu rồi đặt trên ban công gần bức tường. 

"Để đây cả hai cùng ngắm"

"Lỡ mưa thì sao"

"Em ra mang vô"

Cậu ta nhún vai rồi nhìn anh. Tất nhiên là cậu vui khi thấy anh thích nó, đây sẽ là một kỉ niệm nữa của hai người.

"Ủa rồi của anh hay của em?"

"Hay anh để chưng ở cửa sổ ta?"

Sau hôm đó thì trời đã không còn mưa nữa, tốt nhất là đừng có nên mưa. Tự nhiên jisoo cảm thấy muốn đập một cái lỗ to giữa hai phòng quá...


Don't wanna complicated it

I'd do anything for you, i'm not faking

Heartbeat racing, drugs i've been taking

Cause I hearing you calling my name

.

Đã gần năm giờ chiều, nhưng bầu trời dường như đen nghịt. Hôm nay đã quá mệt mỏi so với anh, jisoo gần như trốn trong phòng cả nửa buổi, còn sáng phải ra ngoài.

Minghao cũng không liên lạc gì với anh và đống việc của anh đã đè nặng anh khỏi suy nghĩ đó. Anh nằm trên giường, giơ điện thoại lên nhắn cho cậu.

'Này, cậu sáng giờ làm gì?'

Anh mở cửa rồi ra ngoài, tiến ra ban công rồi ngó qua. Phòng cậu tối om, im ắng không một tiếng động.

'Không ở nhà à?'

Bây giờ mà còn ra ngoài làm gì nhỉ? Ồ, đó là chuyện của cậu ta và nó chả liên quan gì tới anh c-

'Không'

'Anh qua đây với tôi'

'Vậy thì mở cửa ra'

'Này?'

'Tôi sẽ qua nên ra mở cửa đi'

Nhắn xong anh liền ra ngoài, đi sang phòng bên cạnh. Cửa vẫn khóa kể cả anh có bấm chuông khiến nó kêu inh ỏi. Tại sao muốn người khác qua mà không chịu mở cửa vậy tên kia?

'Đừng bấm nữa, em không có sức ra mở'

'Vậy là muốn sao?'

'Cửa ban công em không khóa'

'Thì sao?'

'Muốn anh nhảy qua đó hả?'

'...'

Jisoo nhăn mặt, anh không phải pokemon hệ bay. Nhưng vì anh quá rảnh và nỗi tò mò đang tăng rất cao nên anh đành phải nhảy qua vậy. Tầng hai thôi mà, cùng lắm thì gãy chân.

Anh lọ mò trèo lên ban công rồi đáp xuống ban công nhà minghao. Cái thành không cao lắm khiến anh bước một bước là tới nơi. Anh đi vào trong, kêu tên cậu.

Vừa vào thì đụng vào cái gì giữa sàn khiến anh giật mình. Cậu đang nằm bẹp ở đó, không có chút ánh sáng và không khí nào.

"Làm cái gì nữa đây?"

Minghao quay đầu qua nhìn anh, bắt đầu thì thào.

"Anh ngồi xuống em nói cái này"

Người kia vừa ngồi xuống thì cậu ngồi dậy ôm chặt anh. Đặt đầu lên vai anh rồi bắt đầu hôn lên đôi tai ửng đỏ của jisoo.

"Ngày mai là valentine, em sẽ tỏ tình anh nhé?"

Đầu anh cuối thấp xuống, mắt mở to còn má thì từ từ đỏ lên. Ánh trăng bắt đầu chiếu xuyên qua tấm rèm chiếu vào hai người. Sau hôm đó, jisoo cũng không hiểu mình đã tỉnh táo mà về phòng bằng cách nào.

.

Đúng vào sáng hôm sau, minghao gọi anh ra ngoài ban công trong khi anh vừa mới thức. Tai anh ù ù, đầu quay quay, tóc thì rối. Vậy cũng ráng gọi ra cho được.

Trên tay cậu còn có bó hoa, trong đó có nhiều hoa hình pokemon. 

"Thôi khỏi nói đi, anh đồng ý"

Mặt cậu ngơ ngơ ra.

"Để anh vệ sinh cá nhân xong ăn sáng nữa chứ?"

"Anh ăn cùng em không?"

"Ừm"

Cậu đưa bó hoa cho anh rồi chạy vào làm đồ ăn. Jisoo ôm bó hoa mặt cũng đỏ lên, anh không đủ can đảm để nghe mấy lời đó từ tên kia đâu.

Ngại chít.

Anh cũng thích minghao mà. Xong xuôi anh bắt đầu qua phòng cậu để nhận một cái ôm từ người kia.

--

Đợi ra chap thì qua đọc addiction nha ;; 

Kusn


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro