Nụ Hôn Bất Ngờ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

*** CHÚ Ý CÁCH XƯNG HÔ 👌👍

Ngay lúc Chiến nhớ ra mình là ai thì sẽ xưng là y ( xen kẽ )  -- như kiếp trước .
Bác muôn thuở vẫn giữ --- hắn .

-----------------------------------------------------

Căn biệt thự rộng lớn được trưng dụng , Black hào phóng vung tay --- trong vòng 4 tiếng đồng hồ , trên dưới bao phủ dày đặc camera giám sát như 1 mạng lưới chằn chịt , tổng cộng ko ít hơn 50 cái .

Bin nhìn đến líu lưỡi , oán giận cái người kia tiêu tiền quá phung phí !

Black cười cười , trưng ra vẻ mặt vô tội .
" tôi còn ko phải là vì muốn giúp cậu làm nghiên cứu tâm linh gì đó hay sao ? "

" ..... "
Bin nghẹn họng , trừng mắt .
---- cái quỷ gì tâm linh kia chứ !? Tôi nói như vậy khi nào ?

" ài ! Thôi đi ! "

Black kéo người đang giận dỗi kia ra bên ngoài , hệ thống giám sát được bố trí ngoài sân vườn . Bên trong biệt thự hoàn toàn trống rỗng , chỉ duy nhất 1 mảnh ngọc bội đặt trên mặt bàn ở chính giữa sảnh lớn .

Đội ngũ kỹ sư hoàn thành công việc thì ra về , người làm được cho nghỉ nửa ngày , nháy mắt chỉ còn lại Black và Bin .
Cả 2 ngồi xuống ghế , ánh mắt tập trung nhìn vào màn hình , theo dõi từng ngóc ngách trong căn biệt thự .
----------------------------------------------------

Trước cổng của công ty giải trí L.V có đặt 1 tấm bảng to với nội dung :

** Buổi tuyển sinh và đào tạo học viên **

Người người ra vào tấp nập , nam thanh nữ tú hội họp như các cuộc gặp gỡ tập thể .

1 chiếc Audi dừng lại cách đó ko xa , bước xuống đầu tiên là cô gái độ tuổi đôi mươi , sắc đẹp mặn mà .
Cô nàng nhíu mày nhăn mặt , nhìn vào trong xe mà than thở .

" tôi nói chứ.... Boss à !! Anh làm ơn có ý thức 1 chút về nhan sắc của mình được hay ko ? "

Người đang càu nhàu kia ko ai khác chính là cô nàng trợ lý Chủ Tịch của tập đoàn Win .
Vào khoảng 1 tiếng trước , nam nhân trước mặt cô trút bỏ 1 thân tây trang nghiêm nghị --- sau đó xuất hiện với áo thun trắng giản dị và quần jean rách gối , giày Sneaker năng động phá cách , tóc tùy tiện vuốt ra sau , mũ lưỡi trai đen , che đi vầng trán thanh tú .
Nhưng..... Chết tiệt ! Dù cho Boss của cô có mặc cái gì , vẫn ko giấu được vẻ đẹp nghịch thiên trời sinh đã có !!
Cái dung mạo đó , khi mặc đồ thường dân vẫn toát lên khí phái vương tử --- áp suất quá lớn , khiến cô nàng nhìn thấy chỉ muốn chửi thề !!
---- con mẹ nó thật ko công bằng !!
Đàn ông con trai.... Đẹp đến như vậy để làm cái gì ???
Đây là phạm quy !!!

Nam nhân buồn bực , nhìn lại mình từ đầu đến chân --- ko có chỗ nào là ko bình thường . Mọi thứ trên người bây giờ đều là thứ phẩm !
Ko có 1 món nào hàng hiệu cả !
Vậy còn chưa được ư ??
Y chắc chắn mình đã tận lực giảm sự chú ý thấp nhất có thể rồi .

Lắc đầu, bước xuống xe . Nam nhân vỗ vai cô gái nhỏ đang oán hận trước mặt mà ko biết tại sao .

" thôi được rồi ! Còn đứng ở ngoài này nữa , khéo lại trễ giờ . "
------------------------------------------------------

Sảnh lớn tầng trệt là nơi diễn ra tuyển chọn , rất nhiều hàng ghế được xếp ngay ngắn dành cho các thí sinh ngồi đợi tới lượt của mình .

Nam nhân đi vào , phía sau là 1 nam 1 nữ theo sát ---- 3 người tùy tiện ngồi xuống , nép vào góc .
Đúng lúc này , từ thang máy bước ra vài người , hướng thẳng về phòng giám sát đi tới .
Dẫn đầu là 1 nam nhân có dáng người cao lớn , tráng kiện . Bóng lưng rộng , quá đỗi quen thuộc.....
Mắt phượng mở to , nam nhân gắng giữ bình tĩnh --- ko cho phép bản thân mình chạy ào tới trước mặt đối phương .

/ Chủ nhân ! /

--- Bạch Long.....
Nam nhân rũ mắt .
--- có việc gì ?

/ người xác định kia chính là ái nhân khi xưa ư ? /

Ko chút do dự mà gật đầu , đồng thời , nam nhân cảm thấy có chút quái dị ---- từ buổi sáng hôm nọ nhớ lại những chuyện xa xưa , chẳng hiểu bằng cách nào , y có thể trao đổi với Thần Thú tưởng chừng đã tan thành mây khói bằng ý nghĩ .

---- Bạch Long , ngươi nói xem.... Liệu có khả năng , hắn cũng sẽ như ta.... nhớ lại diễn biến hơn 3000 năm về trước ?!

/ có thể ! Có 1 chuyện ta quên nói với người , linh thú khi xưa của người kia vẫn còn tồn tại cho đến bây giờ , trú ngụ trong lớp vỏ của mảnh ngọc lưu ly ! /

" ..... "
1 câu nói đánh mạnh vào đại não của nam nhân , y vạn lần ko thể ngờ sẽ có chuyện như vậy.....

Như để giải đáp thắc mắc của y , thanh âm vang vọng xa xôi đều đều bên tai .

/ phải biết khi đó , trước lúc người trút hơi thở cuối cùng , ta dựa vào mấy ngàn năm linh lực cố tách ra khỏi khế ước với chủ nhân .
Lợi dụng thời điểm Hắc Hổ suy yếu vì bị hàn băng làm tổn thương , đã nhanh chóng xâm nhập vào chung với  mảnh ngọc nhỏ bé kia .
Chẳng qua , chủ nhân người chết đi.... Dù ko còn khế ước rang buộc , linh lực của ta cũng tiêu thoát ko ít .
Lại vì muốn cân bằng , tránh cho mảnh ngọc vỡ nát , dẫn đến ta mất nơi trú ngụ --- đành phải khổ cực vung tay , nghẹn khuất hao tổn thêm 100 năm linh lực để bảo toàn mảnh ngọc nguyên vẹn .
Vào thời điểm tàn hồn của Hắc Hổ chỉ còn là 1 đốm nhỏ , lại nhờ vào linh lực của ta mà nuôi dưỡng ko tan biến đi .
Sau đó , chúng ta bị người chôn sâu dưới lòng đất , ngày ngày hút thật nhiều âm khí , cũng may là ko rơi vào ma đạo .
Chẳng qua , nhờ đó mà bù đắp phần nào linh lực đã mất . /

Nam nhân nghe xong , ko nói gì.... Hay đúng hơn là chẳng biết nói gì .
Y tự nhận năng lực chấp nhận hoàn cảnh của mình quá xuất sắc !
Nếu ko , e là trong 2 ngày qua đã sớm bị dọa trở thành bệnh nhân tâm thần .
1 cơ thể --- song song cùng lúc lại sở hữu 2 đoạn ký ức !
Mà đoạn ký ức vừa dung nạp kia , thật quá mức tưởng tượng so với thế kỷ này .

/ Chủ nhân ! /

Tiếng gọi lại cắt ngang dòng suy nghĩ của y .

/ ta đã ký khế ước với người 1 lần nữa , người có vui khi trùng phùng hay ko ? /

Nam nhân cảm thấy có chút nhói lòng --- ko tính đến , linh thú lại cũng sẽ có thất tình lục dục !

" Tiêu Chiến ! Số báo danh 30 , có mặt ko ? "

" A ! "
Nam nhân giật mình , đứng lên .
" có ! "

Chàng trợ lý gật đầu .
" đến phần dự thi của cậu rồi . "

Nam nhân hít sâu , dưới ánh nhìn dò xét của hàng ngàn người , bước vào trong phòng giám sát .
Vô tình bỏ lại 2 người đi chung đang bất đắc dĩ ko biết làm gì !
-----------------------------------------------------

Chiếc ghế xoay liên tục được xoay vòng tròn , người ngồi trên đó nhíu chặt hàng chân mày sắc nhọn như mũi kiếm . Gương mặt lạnh lùng dọa người , vài cái ban giám khảo đều ko dám hít thở mạnh , cúi đầu nhìn mũi giày .

Đưa tay xoa xoa huyệt thái dương , Vương Nhất Bác cảm thấy hoa mắt chóng mặt khi nhìn vào 1 cái tên trong bảng danh sách thí sinh .

---- Tiêu Chiến , mã số 30 .
Cái tên này..... vậy mà lại xuất hiện ở đây !?

** CẠCH ! **

Cửa mở , nam nhân bước vào , đứng ngay chính giữa căn phòng rộng lớn .
1 người vừa nhìn thấy liền nói .

" cậu trai trẻ , vui lòng bỏ mũ ra ! "

Nam nhân làm theo , quét nhìn 1 lượt ko có chỗ vắt mũ , thế là tự nhiên hết sức tiến về dãy bàn giám khảo , nhẹ nhàng đặt mũ xuống mặt bàn .

" xin phép , tôi nghĩ mình có thể để nhờ 1 chút . "

" ..... "
Toàn bộ giám khảo nhìn thấy đều muốn bật dậy chạy trốn .
---- thế quái nào cậu ta lại nhắm ngay người kia mà đến thế này ??

Vị trí ko sai lệch dù chỉ 1 centimet , nam nhân đứng thẳng lưng , đối diện với người có quyền lực nhất tại nơi này .

Âm thanh dễ nghe lọt vào tai , Vương Nhất Bác dường như quên mất cách trả lời .
Ngay phút giây đầu tiên ai kia để lộ mặt , hắn đã như 1 khúc gỗ đờ ra .

---- Này... đây là.....
Nhưng....
Vương Nhất Bác ko kịp suy nghĩ đã đứng phắt dậy , túm lấy tay ai kia kéo đi .

Phía sau có người hô :
" Chủ Tịch !! Ngài đi đâu..... "

Hắn gằn từng chữ mất kiên nhẫn .
" tự các người xem mà định đoạt . "

Ngay lúc chạm vào tay cầm trên cửa thì bất chợt quét mắt nhìn lại .
" Tiêu Chiến , học viên ban A ! "

" ...... "

Ban giám khảo 2 mặt nhìn nhau .
---- này được chứ !! Có người tốn hơi cả buổi chỉ nhận được 1 chữ LOẠI !!
Còn nam sinh này , nói đúng 1 câu.... mà câu đó còn chẳng liên quan đến bài kiểm tra sát hạch --- cứ vậy ngang nhiên xếp vào thành tích tốt nhất !

Vậy là kế tiếp , dưới cái nhìn trầm trồ của hàng loạt người ngơ ngác ---- Chủ Tịch tập đoàn KING , hung bạo kéo tay thí sinh dự thi lôi ra bên ngoài !!
---------------------------------------------------

Kéo người vào trong thang máy , ấn số tầng cao nhất , Vương Nhất Bác ép sát ai kia vào góc .

" em... Rốt cuộc là ai ?! "

" danh xưng Tiêu Chiến ! "
Nam nhân khẽ cười , nhìn sâu vào đôi mắt của đối phương .

" cũng có thể gọi nhũ danh là Chiến
nhi.... "

" .... "
----- đây chỉ là trùng hợp thôi sao ?
Vương Nhất Bác ko nhịn được mà nhớ lại buổi tối tham dự thuyết trình của giáo sư Willa .
Cái tên này.... Vô cùng đặc biệt , để lại cho hắn ấn tượng rất lớn .
Hiện tại nghe thấy , thần kinh lại căng ra hết cỡ .

Nam nhân vươn tay ra , khẽ vuốt ve gò má người kia , tham luyến 1 chút tư vị nhớ lại khi xưa . Tiếp đến ôm chầm lấy đối phương , hòng che giấu đi giọt nước mắt ko kiểm soát được mà rơi xuống .

---- Nhất.... Nhất Bác.... Ta rất nhớ ngươi....

Cái ôm thật chặt !

Vương Nhất Bác ngửi được mùi hương thanh thuần mát rượi của trà xanh từ ai kia , 2 tay nâng mặt y lên , cứ vậy hôn xuống đôi môi hoa đào .
Hắn như bị đắm chìm bởi mùi hương của y , bị mê hoặc bởi gương mặt xinh đẹp , lún vào đôi mắt phượng như mê cung .
Càng nhiều hơn..... hắn quyến luyến cảm xúc chân thực cận kề của 1 đêm ân ái nọ .

Thân hình nam nhân khẽ rung , y bồi hồi đón nhận nụ hôn dịu dàng như gió thoảng .
1 chút lý trí còn sót lại giúp y đẩy người kia ra , ngay lúc này ---- chưa phải thời điểm thích hợp để làm chuyện thân mật .

Vương Nhất Bác mặc kệ ai kia làm sao , gắt gao ôm người bao trọn trong lòng . Môi ko ngừng mút mát cánh môi mềm mại của y , gấp gáp quét đầu lưỡi , muốn tìm cách xâm nhập vào khoang miệng của y .

" ưm.... "

Nam nhân khẽ rùng mình , cảm nhận bàn tay của người kia luồn vào trong lớp áo của mình , đang vuốt ve phần bụng...

--- Bạch Long !
Gọi 1 tiếng .

** TING !! **

Thang máy bất chợt dừng lại , tự động mở ra , thành công cắt ngang hành động càn rỡ của người nào đó .

Vương Nhất Bác mở to mắt nhìn con số hiển thị trên cao --- 15 !
---- tầng 15 ?
Đệch !! Rõ ràng khi nãy hắn đã ấn lên tầng cao nhất ! Thế quái nào lại dừng ở đây ?

Nhân lúc đối phương sơ hở , nam nhân đẩy mạnh 1 cái khiến người kia nhào ra khỏi thang máy .
Hắn xoay đầu nhìn , chỉ thấy trước khi cánh cửa thang máy khép lại , đôi môi bị hắn hôn làm cho ướt át hé mở .

" gặp lại sau... Hoàng Đế của ta..... "

" ...... "
Ngây người nhìn thang máy khép chặt , Vương Nhất Bác nhíu này .
----- ai là Hoàng Đế ?

-----------------------------------------------------

Cảm ơn ủng hộ ❤❤❤

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro