Happy birthday jessica jung

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Seoul,3h sáng.

Jessica nặng nhọc mở cửa, cô mệt đến sắp chết sau buổi quay đêm.

_Unnie! Chị về rồi à?

Là Seo Hyun, cô bé còn thức làm cái quái gì vào giờ này.

_Sao em chưa ngủ?

_Em đợi các chị về!-Giọng Seo Hyun có vẻ buồn, cô bé phải ở nhà một mình cả ngày hôm nay sao.

_Bọn nhóc đi đâu hết rồi?-Jessica cởi giày, dắt tay Seo Hyun vào phòng khách.

_Em không biết! Hình như mấy unnie có hẹn ra ngoài. Họ đi ngay sau buổi luyện thanh.

Hẹn hò. Jessica nghĩ ngay đến khả năng đó. Cô nhắm mắt, tựa người vào sofa, hai hàng lông mày nhíu chặt. Kể từ lúc bọn nhóc công khai chuyện tình cảm, dorm cũng trở nên trống vắng đến khó chịu. Không còn tiếng Seo Hyun mừng rỡ chào cô, tiếng hai nhóc lùn càm ràm cô về trễ, tiếng Hyo Yeon vẫn cố bình phẩm với Yuri và Fany về bộ phim truyền hình đang chiếu. Cô thực chán ghét cái cảnh hiện tại, ghét luôn cả việc mọi người ra ngoài hẹn hò.

_Seo Hyun! Em ăn tối chưa?- Cô mới chợt nhớ ra vấn đề quan trọng này. Ở một mình, chắc chắn đứa ngốc này sẽ không chịu chiếu cố bàn thân.

_Em đợi các chị về cùng ăn!- Giọng Seo Hyun nhỏ xíu. Cô bé sợ Jessica lại giận. Gần đây không ít lần cô bị Jessica nạt cũng vì vậy.

_Em ... đứa ngốc này ... lỡ các chị không về thì sao? Trong nhà còn đồ ăn không?

_Em đã nấu rồi! Unnie, chị đói sao? Vậy em đi hâm lại cho nóng!- Seo Hyun luống cuống đứng lên.

_Mau! Mau vào ăn cùng chị!-Jessica nắm lấy tay Seo Hyun vào bếp. Nhanh chóng kết thúc bữa cơm, cô mệt mỏi lắm rồi.

Cạch .... cạch .... tách ... tách... lục ...... bục .....

Jessica thực đã chạm đến cực hạn rồi. Là kẻ nào dám to gan phá hoại giấc ngủ của cô đây.

_Ai ở trong bếp vậy?-Mới 6h30, Jessica lần đầu ló mặt ra khỏi phòng vào cái giờ này.

_Sica hả? Phải cậu không?-Ngoài trời đã tối mịt, đèn phòng bếp lại còn lem nhem sáng khiến người phía trong nhìn không ra ai đang đứng ngoài cửa.

_Tae Yeon?-Xác định không phải trộm, Jessica mới yên tâm tiến vào.

_Cậu dậy được vào giờ này sao?-Tae Yeon cũng thực bị dọa sợ đi, sâu ngủ hôm nay tự biết dậy sớm.

_Mình ngủ không được sâu(O.o tin được không?) mới 1-2 tiếng gì đó!-Jessica lại thấy mắt mình sắp không mở được ra rồi.

_Vậy còn không mau quay về phòng. Sáng nay tụi mình không có lịch gì cả. Bọn nhóc cũng đang nghỉ ngơi!-Tae Yeon giục. Cũng thực may, công tác hôm nay không có bận rộn lắm.

_Vậy mình đi ngủ tiếp đây!

_Ừ!-Tae Yeon vẫn lúi húi với đống đồ làm bếp

_À mà. Tae Yeon này!-Jessica đi đến nửa đường mới đột nhiên quay lại.

_Còn việc gì sao?

_Hôm qua, sau buổi luyện thanh, mọi người đi đâu vậy?-Đây chân chính là vấn đề khiến Jessica trằn trọc đến mất cả ngủ.

_Mình có hẹn. Mấy nhóc khác hìng như cũng thế.

_Có hẹn sao?Đối tượng .... là đàn ông à?

_Mình có thể hay không không trả lời?

_Không cần áy náy. Là mình tò mò thôi! Mình về phòng trước.

_Ừ

_Tae Yeon à!

_Còn chuyện gì sao?

_Thực lâu rồi, hai đứa mình chưa có nói chyện riêng với nhau.

Tae Yeon chỉ gật không đáp. Cô và Jessica .... đã không còn ngượng ngập như trước nữa rồi.

_Cảm giác thật tuyệt!-Jessica nở nụ cười mà cô cho là rực rỡ nhất. Lại có thể cười nói với Tae Yeon, xem ra hôm nay cô ngủ ít một chút cũng không phải là không có lợi.

_Mình biết!-Một câu “mình biết” thế nhưng lại đặc biệt ôn nhu và tình cảm, khiến cho con tim muốn dâng thêm một cỗ ngọt ngào. Jessica cũng đã muốn biết Tae Yeon có phải hay không lãnh đạm với cô? Có được kết quả tốt nhất, không khỏi thấy kinh hỉ. Cũng may Jessica là người biết kiềm chế, nếu không trên người Tae Yeon lúc này hẳn phải có một tiểu hài tử da trắng tóc vàng ôm cô mà múa loạn rồi.

_Không làm phiền cậu nữ!-Đạt được mục đích, Jessica nhanh chóng xoay người rời đi. Giường a, nệm a, cô nhớ chúng đến điên rồi.

_Ừ, nghỉ ngơi cho tốt đi!-Tae Yeon cũng không nhanh không chậm, lắc đầu thản nhiên mà quay trở lại nhà bếp.

Jessica Jung a, cậu đúng là cái đồ ngốc tử.

Thẳng cho đến chiều Jessia mới lơ mơ mà tỉnh dậy. Ngủ nhiều sẽ khiến cho tinh thần mệt mỏi, cơ thể không có sức sống dẫn đến tâm trí dễ cáu gắt, buồn bực. Jessica chính là minh chứng tốt nhất cho điều này.

Tắm rửa, vệ sinh cá nhân xong xuôi,Jessica một chút mới cảm thấy khá hơn, thế nhưng lưng và cổ vẫ lă nhức không chịu được. Cô vác cái thân thể đau mỏi ra khỏi phòng, lê lết tới bếp, uể oải mở tủ lạnh. Không phải chứ, cô biết là dạo này kinh tế đang khó khăn, nhưng có đến nỗi nước cũng chẳng có mà uống như thế này không?

_Aish! Tủ trống không thì cắm điện làm gì cho tốn tiền không biết!-Jessica mới hậm hực li khai cái tủ lạnh đáng thương bị cô đóng không thương tiếc, tờ note trên cánh cũng vì thế mà rơi ra.

“Unnie, mọi người đến phòng tập trước rồi.5h là đến lượt chúng ta, chị cũng mau tới đi.

Seo Hyun"

Jessica lắc đầu cảm thán. Không chỉ có tủ lạnh, ngay đến cô cũng bị bỏ rơi rồi.

Jessica ngước nhìn đồng hồ, hoàn hảo mới 16h30, cô nên đến công ty là vừa, cũng thuận tiện trên đường mua chút đồ ăn lót dạ cho cái bụng đang réo ầm ầm.

Đúng 17h, Jessica có mặt tại phòng tập. Thế nhưng cô lại thấy có mình maknae ở đó.

_Seo Hyun, bọn nhóc đâu rồi?-Nói là đến trước để đợi mình, tại sao ngay cả một bóng người cũng không có.

_File ảnh của mọi người bị hỏng nên phải đến studio chụp lại. Mấy unnie vừa đi xong. Còn phần của em với chị không bị sao nên không cần đến.

Ha, thật là trùng hợp đến vậy sao.Không có khả năng mọi người hè nhau tránh mặt mình đấy chứ.

_Vậy thôi, để chị đưa em về!-Jessica mệt mỏi đến muốn khóc rồi.

_Unnie đợi chút, em đi thay đồ!

_Ừ, chị ra trước đợi em.

Ngồi trong xe, Jessica buồn đến ngẩn ngơ. Chụp ảnh hẳn là mất khá nhiều thời gian. Xem ra tối nay lại chỉ có mình cô và Seo Hyun ở nhà.

Vài ngày sau, sự việc chẳng hề có xu hướng khá hơn. Ngoài Seo Hyun , số lượng các thành viên cô gặp ít đến đáng thương. Mỗi lần chạm mặt, mọi người lại không nhanh không chậm có hẹn mà vội vã rời đi. Jessica thật không hiểu, hẹn hò quan trọng đến vậy sao? Chuyện quái gì đang xảy ra với cô vậy?

Jessica uể oải về nhà. Bên trong dorm có tiếng ầm ĩ vọng lại khiến cô bừng tỉnh. Đúng vậy, soshi’s dorm phải ồn ào như vậy mới là soshi’s dorm. Có điều, hình như là hơi náo nhiệt quá thì phải.

_Mình nói rồi, mình có hẹn phải ra ngoài!-Là tiếng Soo Young.

_Đừng bỏ mình ở lại, mình sợ ở một mình lắm!-Jessica nghe mà nổi da gà, con thỏ mafia ấy mà cũng biết sợ sao.

_Jessica sắp về rồi còn gì!-Soo Young gào.

Nghe nhắc đến tên mình, Jessica nhanh chóng trở vào phòng khách nơi một lớn một nhỏ đang giằng co.

_Đừng mà, như thế còn đáng sợ hơn, mình không muốn ở cùng cậu ấy đâu!-Sunny bám lấy chân Soo Young mà thét.

_Vậy sao, Sunny?-Tiếng Jessica ngập giọng mũi mới khiến hai con người đang to tiếng nhìn về phía cửa.

_Jessica à? Cậu về sớm vậy?-Soo Young gỡ con thỏ còn đang bám lấy chân cô ra, tiến về phía Jessica.

_Mình về sớm các cậu không vui phải không? Các cậu trốn tránh vì không muốn gặp mình có phải không? Mình đáng ghét đến nỗi các cậu không muốn ở chung nên mới không thèm về nhà nữa phải không?-Jessica khóc. Cô không còn chịu nổi nữa. Thì ra bấy lâu nay mình vẫn luôn bị cô lập như vậy. Uổng công bấy lâu nay cô vẫn nghĩ mình là một phần của nhóm. Họ ghét cô vì cô phản đối chuyện hẹn hò hay sao?

_Jessica à!-Sunny thấy cô khóc, cũng phát hoảng.

_Cậu không cần phải giải thích nữa! Mình thực muốn biết, nam nhân quan trọng đến vậy sao? Đến nỗi các cậu xa lánh cả bạn bè, hay chỉ có mình mình đon phương nghĩ rằng chúng ta là bạn. Còn các cậu thì không.

_Sica! Cậu không được nói như vậy, cũng không được nghĩ như vậy!-Soo Young nắm lấy vai cô mà lắc.

_Vì sao? Cậu cho mình một lí do thoả đáng đi!-Jessica ngước lên nhìn chằm chằm người cao hơn trước mặt. Chưa bao giờ cô tuyệt vọng như vậy.

_Vì ..... cậu ngốc lắm .... Jessica Jung!-Soo Young lau nước mắt cho cô, mỉm cười mà nói.

Jessica ngây người.

Phía sau Soo Young, các thành viên khác lần lượt từ phòng cô đi ra. Còn có ........ một cái bánh sinh nhật.

"Happy birthday to you.

Happy birthday to you.

Happy birthday happy birthday to you.

HAPPY BIRTHDAY JESSICA JUNG. "

_Cậu ngốc lắm, ngốc đến nỗi quên mất sinh nhật mình, ngốc đến độ không biết bọn mình bí mật tổ chức sinh nhật cho cậu. Cái đồ ngốc tử, bọn mình chỉ giả vờ thôi, nam nhân quan trọng thật, nhưng cũng chỉ là vật ngoài thân, không có cũng không sao, thế nhưng trên đời này liệu còn có người thay thế được công chúa mê ngủ của bọn mình được hay sao!-Soo Young ôn nhu nói, cũng thuận tiện kéo Jessica vào lòng.

_Các cậu ...... quá đáng lắm!-Jessica vùi mặt mình vào ngực người cao hơn.

_Bởi vì cậu là Jung đầu gỗ, nên bọn mình mới làm vậy!-Tiếng của Tiffany . . . . . . không hề nhỏ chút nào.(bộ cô nghĩ là gjọng cô nhỏ hả Jung? =.

_Unnie, không phải em cố ý, là mấy chị ấy dụ dỗ em lừa chị!-Seo Hyun, em đừng nói những lời ấy với khuôn mặt ngây thơ có được hay không?(bản chất nó vậy đó cô :v)

_Này hai cái người kia, muốn ôm nhau tới bao giờ, mau lại đây đi!-Tae Yeon rất có phong thái lãnh đạo, lên giọng đàn chị cũng thật là mạnh miệng đi.

_Còn nhớ khẩu hiệu của bọn mình không?-Tae Yeon chìa tay ra.

_Nhớ chứ, hô đến gần 10 năm rồi còn gì!-Các thành viên khác cũng chìa tay mình ra phía trước:

_1,2,3 .... Jigeumeun So Nyuh Shi Dae

END

HAPPY BIRTH DAY TO OUR PRINCESS JESSICA JUNG

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#jessi