thi sĩ và người tình

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

! lowercase
---

đã tối muộn, dưới ánh đèn mờ e ấp rọi xuống trang giấy đã ố vàng của thi sĩ và từng con chữ nghuệch ngoạc của gã, gã viết về đời, về cái kiếp sống lầm than đã giày vò gã và hơn hết, là vì người tình của gã thi sĩ.

harry ví người tình mình như ánh trăng sáng, dịu dàng, xinh đẹp, tinh tế, rọi sáng cuộc đời gã trong đem tối. người tình bé nhỏ còn là khúc ca bi tráng, một hòn ngọc viễn đông, đóa hoa cuối cùng trên hoang mạc. đôi mắt gã nhìn xa xăm, nhìn thẳng vào màn đêm tăm tối, nhìn ra biển lớn, nhìn về tương lai phía trước.

từng con chữ đều đều liên tục được viết lên trang giấy, harry ca ngợi vẻ đẹp của người tình, đôi mắt em chứa đựng cả trời sao, chứa cả tâm hồn gã. chao ôi, cái tình cảm hắn dành cho người tình làm sao mà kể xiết!

ánh trăng ngoài cửa sổ rọi sáng cả tâm tình gã, lại là một đêm buồn ở anh.

gã nhớ da diết cái mùi hương bạc hà thơm mát cứ thoang thoảng mỗi khi gã đến gần em. tạm dừng ngòi bút còn dang dở, harry lại phải đi tìm em người yêu bé nhỏ của mình.

em đây rồi! không suy nghĩ gì, gã nhào đến ôm trọn cơ thể nhỏ bé của người tình. vùi vào mái tóc bạch kim, gã cười thỏa mãn dù em yêu của harry thì vẫn giữ cái vẻ mặt cộc cằn. dẫu giữ cái vẻ đanh đá, khó chịu nhưng em vẫn yêu lắm cái gã thi sĩ này, bởi vần thơ của gã quá đẹp đẽ, dưới ngòi bút của harry, em trở thành một tạo vật xinh đẹp được ban tặng bởi thượng đế, một điều đẹp đẽ nhất mà gã có được.

trong cái đêm tối, ở một góc nhỏ của cuộc đời, có hai trái tim bằng sứ mỏng manh đang đập cùng chung một nhịp.

"anh yêu em, draco" - gã thốt lên những lời từ tận đáy lòng, dù có nói hàng triệu lời yêu cũng không thể giãi bày hết tâm tư của gã.

"em cũng yêu anh, thi sĩ ngu ngốc" - draco đáp lại, lời nói của em được kết thúc bởi nụ hôn từ gã "thi sĩ ngu ngốc" của em.

khi những tâm hồn đồng điệu tìm được nhau, không gì có thể chia cắt đôi ta.

---

tối ngày 28, tháng 6, năm 2024.

end.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro