Ngủ Qua Đêm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bn tóm tt:

Draco Malfoy đã là bạn thân nhất của Belle Potter từ rất lâu mà anh có thể nhớ được... điều duy nhất là, Draco phải lòng anh trai của người bạn thân nhất của mình, Harry Potter, người trầm tính và đẹp trai đến kinh ngạc.

Trong một lần ngủ qua đêm tại chỗ của Belle, Draco khó ngủ và vào nửa đêm, anh quyết định pha cho mình một đồ uống nóng để dễ ngủ.

Hóa ra, Draco không phải là người duy nhất còn thức...

✱✱✱✱✥✥✥✤✤✤🌚✤✵✵✵✶✶✶✶✶✿

Draco ngồi đó nhìn chằm chằm lên trần nhà trong bóng tối, bên cạnh cậu có thể nghe thấy tiếng ngáy nhẹ nhàng của Belle từ trên giường và tiếng thở dài. Điều này xảy ra mỗi khi cậu ngủ lại nhà bạn. Mỗi khi cậu chạm vào giường, cậu lại mơ thấy những người đã mất trong cuộc chiến, và Draco sẽ nằm một mình trong bóng tối và suy nghĩ về chính mình. Gần đây anh đã ngủ ở chỗ của Belle rất nhiều. 

Cha mẹ của Draco đã có những cuộc tranh cãi gay gắt, đóng sầm cửa, la hét, cãi nhau. Cậu không thể chịu đựng được nữa, nó bắt đầu đè nặng lên vai , giống như sức nặng mà họ dành cho nhau đang nhấn chìm anh. Đã đến lúc, tất cả những gì cậu  muốn là họ ly hôn và để nhau yên. Nhưng dường như họ đang cố gắng níu kéo những mảnh vụn của cuộc hôn nhân không hạnh phúc của mình. Không may thay.

Tuy nhiên, Draco thật may mắn vì bây giờ cậu đã có được Belle. 

Cha cô đã mất khi cô còn quá nhỏ và cô chỉ biết đúng mẹ mình. Tuy nhiên, Draco yêu Lily, dì ấy khiến cậu cảm thấy được chào đón như một phần của gia đình. Dì chính là kiểu người mẹ mà bạn thấy trên tivi. Kiểu người có đôi bàn tay mềm mại và nụ cười dễ lây lan, bột dính trên tóc và bánh quy trong lò. Draco luôn thầm nghĩ rằng bà Potter đang cố gắng bù đắp hết sức cho việc Belle và anh trai Harry không lớn lên cùng với một người cha. 

Draco thở dài khi cố gắng di chuyển xung quanh lần nữa. Cậu mặc một chiếc áo phông quá khổ và nó cứ bị túm lại mỗi khi cậu có ảm giác bồn chồn. Từ bỏ việc cố gắng tỏ ra thoải mái, dường như cậu không thể ngừng trằn trọc cho đến tự giận mình và ngồi dậy. Để không gây ra quá nhiều tiếng ồn, Draco có thể pha một cốc ca cao để giúp cậu ngủ ngon hơn, điều đó thường có tác dụng. 

Draco từ từ kéo chăn ra khỏi cơ thể mềm mại của mình, nhìn qua hình ảnh đang say ngủ của người bạn thân nhất của mình. Cậu rón rén đi ngang qua giường cô, rồi gần như vấp phải tấm nệm của chính mình, thầm chửi thề trước khi tiếp tục cuộc hành trình, cánh cửa kêu khe khẽ khi Draco mở nó. Anh lách qua khi khoảng cách đủ lớn và thấy mình đang ở trong hành lang tối tăm. 

Draco biết ngôi nhà này như thể nó là của riêng mình, dễ dàng tìm được nhà bếp. Cậu tiến về phía trước căn phòng trong bóng tối, đợi một lúccho mắt thích ứng... thì lại đụng phải một bóng dáng to lớn.

Draco hét lên!. Ờ, cố hét lên.Nhưng một bàn tay đã vòng qua và đột ngột tóm lấy miệng cậu, kéo cả người Daco vào một cơ thể cứng rắn không chịu khuất phục. 

Tiếng kêu của Draco bị bóp nghẹt và cậu cố vùng vẫy, cố gắng kéo khuỷu tay của mình về phía trước để có thể đẩy mạnh nó vào bụng kẻ tấn công mình… cho đến khi anh nghe thấy giọng nói của hắn. 

"Suỵt!! Chúa ơi, Draco, cậu sẽ đánh thức cả cái nhà chết tiệt này mất." 

Harry thì thầm vào tai anh, hơi thở nóng hổi phả vào đôi má ửng hồng của cậu. Draco thở phào nhẹ nhõm và nhắm mắt lại, cố gắng làm chậm nhịp tim thất thường của mình. 

“Anh làm em sợ quá, Harry.” 

Draco thì thầm đáp lại, đẩy vai Harry. Hắn cười thầm trước khi từ từ di chuyển cơ thể ra xa, để Draco tự trấn tĩnh. Trời tối nhưng Draco có thể nhìn thấy hắn, Harry cởi trần và mặc một quần chấm bi. Draco liếc đôi mắt nhợt nhạt của mình vào cặp ruby xanh lục trước khi bị bắt gặp đang nhìn vào cơ thể bán khỏa thân của Harry. 

"Em ra khỏi giường vào giờ này làm gì?" 

Hắn hỏi, rồi nhìn xuống, nở một nụ cười táo bạo. 

"Quần của em ở đâu?"

Draco nhìn xuống đôi chân trần dưới chiếc áo phông rộng thùng thình của mình và thở hổn hển, ngay lập tức kéo chiếc áo xuống hết mức. 

Harry cười nhạo sự nỗ lực của Draco và vỗ nhẹ vào đầu cậu một cách trìu mến. Draco chỉ trợn mắt trước hành động đó. 

"Em không ngủ được nên định pha cacao, anh có muốn một cốc không?" 

Draco hỏi hắn. Harry có vẻ suy nghĩ về điều đó trước khi gật đầu, kéo một chiếc ghế ra khỏi bàn ăn và ngồi xuống, nhìn Draco pha đồ ​​uống. 

"Ồ, nửa sữ-" Harry bắt đầu.

"Một nửa sữa, một nửa nước nóng, hai thìa rưỡi đường và một đống ca cao." 

Draco nói xong hộ anh, cười toe toét trước vẻ mặt choáng váng của Harry. Draco uống xong đồ uống và đặt chúng xuống bàn. Ăn tối trong bóng tối… thật lãng mạn.

Harry hơn cậu vài tuổi, nhưng kể từ khi Draco kết bạn với Belle, em gái của Harry, Draco đã có chút cảm tình với hắn. Khi anh lớn lên, tình cảm đó trở thành một điểm thu hút. Draco sẽ không bao giờ nói với anh điều đó.

Harry đối xử với Draco như một đứa em trai, luôn xoa đầu cậu như một đứa trẻ mới biết đi, gọi cậu bằng biệt danh. Nó thật ngọt ngào, nhưng Draco biết nó sẽ không bao giờ biến thành thứ gì khác. Dù sao thì Harry cũng là anh trai bạn thân nhất của Draco. Hắn ta có đôi mắt quét rong biển mãnh liệt, theo sau là một mái tóc đen, luôn lộn xộn nhưng có vẻ hấp dẫn điên cuồng. Harry dường như luôn nở nụ cười tinh nghịch đó trên khuôn mặt và mỗi lần Draco nhìn thấy nó, trái tim cậu lại rung lên khó chịu.

Draco thở dài trước mớ hỗn độn nhớp nháp mà mình đã trở thành, rũ bỏ những suy nghĩ của mình. Hai chàng trai thì thầm trong bóng tối khi họ uống rượu, và nhiều lần, Draco phải bịt miệng lại để khỏi bật cười. 

Draco cảm thấy buồn nôn khi uống hết nửa ly. Tửu lượng của cậu quá yếu ấy vậy mà Harry cứ lơ đãng đổ thêm chất lỏng sẫm màu còn sót lại xung quanh khi uống hết cốc ca cao của mình.

Draco mỉm cười và cầm lấy chiếc cốc đã làm xong của Harry, đứng dậy rón rén đi đến bồn rửa. Nhưng trên đường đi, dù mắt cậu đã thích nghi với bóng tối tốt đến đâu, thì cũng chẳng thấy nổi mình ở gần góc ghế đến mức nào và rồi vấp phải nó.

Bị vấp ngã, Draco kịp thời giữ mình để không bị ngã dập mông, nhưng anh cũng không thể cứu được những chiếc cốc rơi khỏi tay mình. Draco sững người, chờ đợi tiếng vỡ tan, nhưng thay vào đó, anh nhìn những chiếc cốc nảy lên.

"Đồ ngốc." 

Draco thở phào, nhìn vũng nước đen trên sàn. Cậu đã không nghe thấy tiếng thở gấp gáp của Harry khi Draco vấp ngã, nhưng giờ Harry

 đang lao tới chỗ cậu, nửa người vẫn nằm dài trên sàn nhà lạnh lẽo. 

"Em ổn chứ?"

Harry thì thầm, vẻ mặt lo lắng. Draco cười trước sự quan tâm của anh và chỉ vào đống bừa bộn trên sàn. 

"Em ổn, nhưng em không thể nói như vậy về sàn nhà."

Harry nhìn cậu và cười khúc khích. 

"Ngươi là đồ ngốc, công chúa." 

Harry ôm lấy má Draco bằng đôi bàn tay ấm áp của mình theo kiểu anh em, khiến chàng trai tóc vàng thở dài thất vọng. Vâng, một kẻ ngốc. 

Draco lại thở dài, tìm một miếng vải trong bồn rửa và bò bằng bốn chân. Cậu bắt đầu chà gạch thì nghe thấy một tiếng ho khó chịu. Draco quay đầu lại và thấy Harry ở phía sau, một biểu cảm kỳ lạ trên khuôn mặt. 

"Chuyện gì vậy?" 

Draco hỏi, lo lắng, thổi bay mái tóc vàng lòa xòa khỏi mắt. Harry mỉm cười khó chịu. 

“Em vẫn chưa mặc quần đấy.” 

Harry vừa nói vừa thở hổn hển. Draco đánh giá tình hình. Anh  đang quỳ gối, mông thì giơ lên cao ​​​​và chiếc áo phông đã bay lên để lộ toàn bộ phần lưng của cậu .Draco cười lớn và đảo mắt, lắc lư vòng eo thon thả của mình. 

"Cái gì? Nó có làm anh hứng thú hơn không?"

Draco trêu chọc. Như thể. Draco biết điều đó với Harry, cậu ấy giống như một đứa em trai vậy. Tất nhiên, Draco đã nói với Belle về giới tính của anh, cô ấy là bạn thân nhất của cậu… nhưng anh chưa bao giờ nói với Harry, và anh đã cầu xin Belle đừng bao giờ nói một lời nào về điều đó với bất kỳ ai. Không phải Draco sợ Harry sẽ ghét mình… mà, anh chỉ lo rằng một khi Harry biết anh là người đồng tính, những động chạm đùa giỡn và biệt danh anh em sẽ dừng lại. Anh không muốn nó dừng lại.

Harry nuốt khan, không trả lời. Thay vào đó, anh lại ho và đảo mắt nhìn lên trần nhà. Draco cau mày. Cậu bối rối, cậu biết Harry không nhìn cậu như vậy, nhưng sao điều này lại khiến anh khó chịu? Trừ khi, Harry không thích ý tưởng bị anh trêu chọc như vậy?

Draco dọn dẹp xong đống sô cô la và đứng dậy. Giặt vải. Cậu định bước tới chỗ những chiếc cốc đã rơi xuống nhưng đột nhiên, bàn chân chân chết tiệt này lại trượt trên miếng vá ướt mà cậu vừa mới lau, chỉ trong vài giây, Draco đã nằm trên sàn mà rên rỉ. Harry chửi thề và nhảy tới chỗ người tóc vàng đang ngã, cúi xuống người cậu ta. 

"Chết tiệt Draco, chuyện gì xảy ra với em và tai nạn vậy?" 

Harry quỳ xuống bên cạnh cơ thể đang rên rỉ của Draco và kiểm tra nhanh. Draco cười lớn trước sự vô lý của tất cả những điều đó nhưng Harry im lặng, tiếp tục kiểm tra.

Harry đi đến kiểm tra phía bên kia của Draco, di chuyển một đầu gối của em ấy để cậu có thể ngồi trên thắt lưng của hắn . Khuôn mặt của Harry chỉ cách mặt Draco vài inch khi anh kiểm tra đầu của cậu, tìm kiếm bất cứ thứ gì gây đau đớn. Draco hít hà mùi hương của Harry.

"Đầu của em có đau không?"

Harry hỏi với vẻ lo lắng. Draco chậm rãi lắc đầu, cắn môi. Ánh mắt của Harry lướt qua chuyển động đó và rồi đột nhiên, ánh mắt anh chuyển từ lo lắng... sang một điều gì đó không rõ.

Mùi của Harry thật say đắm và Draco ngắm nhìn đôi môi anh chỉ cách môi mình vài inch. Draco không biết lúc đó mình đang nghĩ gì nhưng có một luồng điện đột ngột xuất hiện và tất cả những gì cậu biết là Harry.

Đầu của Draco nhanh chóng di chuyển về phía trước và môi cậu  chạm vào môi Harry. Draco cảm thấy anh cứng đờ và chàng trai tóc vàng lùi lại ngay khi nhận ra mình đang làm gì. Má Draco đỏ bừng khi anh nhìn vào đôi mắt choáng váng của Harry. 

"Ôi Chúa ơi. Em không biết mình đang nghĩ gì nữa. Em xin lỗi Harry, em-"

Draco bắt đầu lảm nhảm, cố gắng ghi đè những gì mình đã làm, sự hoảng loạn chạy trong máu cậu với tốc độ chóng mặt. Nhưng, Harry cắt ngang câu nói của anh . Môi hắn áp vào môi Draco ngay lập tức, Draco thở hổn hển dưới sức ép của dục vọng . Anh đột nhiên nhận thức rõ cơ thể mình đang áp vào cơ thể Harry, xương chậu của cậu bé tóc đen đang ép sát vào cơ thể anh, có thứ gì đó cứng cứng đang cắm sâu vào bụng anh.

Harry rút ra quá nhanh và Draco thở hổn hển, hít lấy luồng oxy mới vào phổi. Harry nhìn xuống cậu, sốc, ham muốn, tội lỗi và khao khát, tất cả chỉ trong một cái nhìn đó. 

"Được rồi." 

Draco thì thầm, ôm mặt bằng cả hai tay, vuốt ve má Harry bằng ngón tay cái. 

"Cái này ổn."

Draco thì thầm lần nữa, mãnh liệt nhìn vào mắt Harry. Khóe môi Harry nhếch lên thành một nụ cười nhỏ khi anh nhìn xuống Draco. Môi anh chạm vào môi cậu lần nữa và hai chàng trai trao nhau nụ hôn say đắm, khi Harry ngồi lên đầu gối anh và dùng cánh tay khỏe mạnh của mình để kéo Draco lên ngang eo anh.

Draco vòng chân quanh eo khi Harry từ từ đứng dậy. Sức nóng của cơ thể họ cùng nhau khiến cậu phát điên khi Harry bế mình đi khắp nhà. Draco lùi ra để lấy không khí và nhìn quanh, nhận ra rằng họ đang ở trong phòng của Harry. Harry nhìn Draco, một câu hỏi duy nhất hiện lên trên môi anh. Draco chỉ cười toe toét, tim cậu chạy với tốc độ hàng triệu dặm mỗi giây. 

"Đúng." 

Draco thì thầm trong hơi thở để trả lời. Harry cười toe toét một nụ cười say đắm trước khi hôn lần nữa. Anh đẩy Draco vào tường và cậu bắt đầu vặn vẹo dưới sức nóng của anh, cảm nhận được sự rắn chắc của cơ thể hắn.

Môi Harry di chuyển xuống chiếc cổ thanh tú của Draco, mút lấy làn da còn nguyên vẹn. Draco thở hổn hển vì sung sướng, tay anh luồn vào tóc, chỉ di chuyển để nắm lấy lưng cậu khi miệng Harry di chuyển đến xương quai xanh của Draco.

Draco rên rỉ dưới mỗi cái chạm nhẹ đầy hạnh phúc. Cậu bị sốc trước cách hành xử của cơ thể mình, hông cậu dường như đang di chuyển về phía anh, mài chiều dài cứng cáp của mình vào xương chậu của Harry.

Harry rên rỉ trước cử động của Draco, cố gắng giữ cậu đứng yên. Mỗi cú đẩy hông của Draco khiến Harry trở nên điên cuồng khi anh cố gắng kiểm soát bản thân. Draco không thể không cười toe toét với con vật mà hắn đã biến Harry thành chỉ bằng một cái chạm vào cơ thể. Harry di chuyển hông thật mạnh vào Draco và chàng trai tóc vàng rên rỉ đáp lại. Harry nhìn vào mắt cậu, hơi thở ấm áp phả vào má.

"Em có muốn làm điều này không Draco? Thực sự muốn điều này à?" 

Draco mỉm cười bẽn lẽn trước giọng điệu nghiêm túc của anh. Cậu gật đầu trước câu hỏi… Em đã sẵn sàng. Cậu thực sự đã sẵn sàng. Điều đó dường như không ngăn được trái tim cậu nhảy lên, những con bướm trong bụng cậu không ngừng tuôn trào. Harry chớp mắt và khuôn mặt anh hiện lên vẻ tôn thờ khiến trái tim Draco thắt lại. 

"Được rồi." 

Hắn thì thầm, cười toe toét. Bàn tay Harry vuốt ve cơ thể mảnh khảnh của Draco, chạm vào từng bộ phận, từng tế bào của anh. Draco rùng mình trước bàn tay tìm kiếm, cảm giác Harry áp vào mình.

Bàn tay của Harry cuối cùng cũng đưa lên hông cậu, từ từ chạm tới gấu áo sơ mi của Draco. Anh kéo nó lên qua đầu cậu tóc vàng và Draco giơ tay lên để Harry có thể cởi nó ra.

Cơ thể Draco run lên khi sự căng thẳng và phấn khích xâm chiếm, đôi chân vẫn quấn quanh eo Harry gần như khiến cậu yên tâm, như thể  đang cố giữ cho cậu không bị tan vỡ vào lúc này.

Bàn tay Harry lần theo khuôn ngực trần của Draco, cúi gần hôn lên từng núm vú nhạy cảm. Răng anh sượt qua phần thịt căng và Draco thở hổn hển trước cảm giác ngứa ran. 

Khi Harry đã mút xong núm vú của Draco, những ngón tay của anh trượt xuống quần lót của cậu tóc vàng, hai tay anh đưa ra phía sau và ôm lấy cặp mông đầy đặn của Draco bên dưới lớp vải.

Draco thở dài sung sướng khi Harry tiếp tục hôn xuống chiếc cổ nhợt nhạt của anh. Dùng ngón tay của mình, Harry kéo quần lót của Draco ra khỏi mông, kéo chúng ra xa hết mức với đôi chân vẫn quấn quanh người anh một cách chiếm hữu. Để Draco lộ diện đủ để Harry có thể vào được.

Harry dùng bức tường để giữ Draco tại chỗ trong khi cậu nghịch nghịch chiếc quần lót của mình, đẩy chúng xuống để giải phóng sự cương cứng của mình. Nó bật ra, dài và cứng và đột nhiên Draco nhận ra mọi chuyện đang diễn ra.

Draco cố thở để làm chậm nhịp tim khi cậu nghe thấy Harry nhổ nước bọt vào tay mình trước khi cậu cảm thấy có thứ gì đó ở lối vào chật hẹp của mình. Khi ngón tay chạm vào nơi đó, Draco không khỏi kêu lên, bàn tay của chính cậu đã bóp nghẹt tiếng kêu ấy. Harry giúp cậu mở ra một cách nhanh chóng, thành thạo, những ngón tay trơn bóng tìm được nhịp điệu khiến mắt Draco trợn ngược trong khoái cảm.

Sau đó đã đến lúc. Harry rút ngón tay ra, và với một lời cảnh báo nhẹ nhàng, anh định vị thành viên của mình và từ từ bắt đầu đẩy mình vào khe hở chật hẹp của Draco.

Draco thở hổn hển khi cảm thấy anh đi vào cơ thể mình. Cậu nhắm chặt mắt khi cố gắng thở qua những cơn đau nhỏ. Draco phát ra một tiếng kêu khe khẽ và Harry áp trán đẫm mồ hôi của mình vào trán Draco, hơi thở hòa quyện với những người khác. 

“Em rất xinh đẹp, em biết không?” 

Harry im lặng, những ngón tay anh nhẹ nhàng lướt qua mái tóc vàng mềm mại của Draco. Draco rên rỉ và nhắm chặt mắt hơn, ý thức được ý nghĩ rằng người bạn thân nhất của mình và mẹ của Harry đang ở trong ngôi nhà này, ngủ trên giường của họ chỉ cách đó vài cánh cửa. Harry ngừng đẩy và họ thở hổn hển trong im lặng trước khi anh từ từ rút ra. 

"Không sao đâu, chúng ta sẽ làm từ từ và cơn đau sẽ sớm qua đi được chứ?" 

Draco gật đầu và tựa đầu vào vai Harry. Draco cố gắng di chuyển hông theo những chuyển động cẩn thận của Harry, nghiến răng khi Harry tiếp tục đẩy vào và ra một cách chậm rãi.

Sau vài nhịp, anh nhanh hơn một chút, tốc độ dần dần tăng lên. Draco cắn vào vai Harry và anh rên rỉ nhưng vẫn tiếp tục. Draco di chuyển hông nhiều hơn để đáp ứng từng cú thúc đói khát của Harry, thở dốc trong im lặng.

Đó là một sự tra tấn giật gân. Nó không còn đau nữa nhưng thật lạ. Cảm giác đầy đủ này. Và rồi, Draco bắt đầu cảm nhận được điều đó. Cái nóng này. Draco bắt đầu thở hổn hển và Harry dừng lại, nhìn anh đầy lo lắng. 

"Em ổn chứ?  Có muốn tôi đi chậm hơn không?" 

Anh hỏi trong hơi thở mệt mỏi. Draco lắc đầu, vỗ vai anh. 

"Đừng dừng lại! Cứ tiếp tục đi." 

Draco thở hổn hển đáp lại, cố gắng nói xuyên qua màn sương mù mà anh đang ở trong đó. Harry cười khúc khích và thúc vào chàng trai tóc vàng, nhanh hơn, chạm vào đúng điểm đó bên trong anh và khiến anh rên rỉ. Draco bắt kịp tốc độ của anh, đẩy hông về phía trước. Harry coi những chuyển động mạnh mẽ của anh là sự khích lệ và bắt đầu đập vào anh mạnh hơn, sâu hơn. Draco rên rỉ, cố gắng bóp nghẹt âm thanh bằng tay. Harry đang kéo căng phần hở chật hẹp của mình đến mức tối đa và nó cực kỳ tuyệt vời. 

"Ôi Chúa ơi." 

Draco khóc, thất bại hoàn toàn. Harry ấn vào cậu hết lần này đến lần khác, sức nóng ngày càng tăng, sự căng thẳng bên trong Draco giống như một sợi dây cao su bị căng sẵn sàng đứt.

Harry càu nhàu khi đẩy Draco xa hơn đến bờ vực, cơ thể họ va chạm nhau trọn vẹn, một sự kết nối giữa linh hồn họ khi chạm vào cơ thể. Những vết chích như kim châm trải dài khắp cơ thể ướt đẫm mồ hôi của Draco và anh lại che miệng mình khi rên rỉ vì cảm giác quá tải. 

"Em nghĩ em ở sắp gần rồi, em nghĩ em- agh" 

Draco nức nở qua từng tiếng rên rỉ. Gần với cái gì? Hắn  không biết, nhưng hắn biết mình sẽ sớm tìm ra. Nó thúc đẩy Harry và anh bơm vào trong Draco, đưa cậu vượt qua cơn bùng nổ nhiệt này. Ngọn lửa này chạy khắp cơ thể anh và bùng phát, đốt cháy anh từ trong ra ngoài.

Draco kêu lên, ấn miệng mình vào vai Harry để át đi tiếng hét của mình. Harry lao vào cậu, nghiến chặt vào cậu khi cậu hét vào vai anh.

Draco rùng mình trong vòng tay anh, nặng trĩu qua những làn sóng ngây ngất. Với một tiếng rên rỉ đột ngột và bị bóp nghẹt, Harry rút ra, làm đổ hạt giống của mình lên chiếc áo phông quá khổ của Draco. Ối. Harry kéo Draco xuống sàn, cả hai quấn lấy nhau, cơ thể ướt đẫm mồ hôi thở hổn hển.

"Điều đó thật tuyệt vời." 

Draco thì thầm, đầu gục xuống lồng ngực phập phồng của Harry. Draco nằm đó, thở nặng nề trên cơ thể, những ngón tay mảnh khảnh nghịch nghịch mái tóc bóng đêm. Cánh tay của Harry vòng qua và những ngón tay của anh lần theo cột sống của Draco. 

"Đúng vậy." 

Anh trầm ngâm, nhìn những nốt nổi da gà xuất hiện khi những ngón tay anh lướt trên làn da lụa của Draco. 

Draco bắt đầu cười khúc khích, vùi mặt vào ngực Harry để giữ im lặng. Harry bắt đầu cười cùng với anh ấy. 

“Em đang cười cái gì vậy, Draco?” 

Draco quay đầu nhìn vào những vũng ngọc lục bảo đang nhìn chằm chằm vào anh. Draco lại cười khúc khích, lần theo đường viền quai hàm của Harry, mỉm cười trước nụ cười toe toét đang chực kéo lên môi Harry. 

"Em chỉ đang nghĩ, đây đúng là một buổi ngủ qua đêm chết tiệt."

                                   ✾✾✾
                                     END

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro