Xứng đáng( có H nặng)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Summary :
Draco đang bị xiềng xích, và Harry biết rằng đây là điều mà cậu ấy đáng phải nhận.

Cảnh báo🔞 Hiếp dâm

✱✱✱

Sợi xích kêu lạch cạch khi Harry lật cơ thể bất động của Draco nằm ngửa ra, cau có khi thấy cậu không có dấu hiệu tỉnh dậy. Khuôn mặt của Draco vẫn còn lấm tấm và đỏ ửng, những vệt nước mắt đã khô tô điểm cho đôi má nhợt nhạt của cậu và đôi môi của nó bị cắn thô đến mức trông chúng sưng húp và đỏ ửng lên một cách đau đớn. Tuy nhiên, nó hợp với thằng đó- Harry thích vẻ ngoài của nó, thích việc nó trông như một mớ hỗn độn- giống như những gì họ đã biến nó trở thành. Hắn xứng đáng với nó, xứng đáng với tất cả và hơn thế nữa.

Harry tát cậu, thật mạnh, chờ đợi Draco tỉnh dậy, chửi thề và lắp bắp, hét lên - bất cứ điều gì. Nhưng nó không. Nó chỉ nằm đó, từng hơi thở chậm và nông. Harry tát nó một lần nữa.

Dương vật của Harry đã ra ngoài trước khi Draco có thể hít thêm một hơi nữa, và anh miễn cưỡng khạc nhổ vào nó trước khi nhấc đôi chân dài của Draco qua vai và dựng người lên.

Cái lỗ của Draco vẫn còn sưng tấy và căng cứng, và khi Harry đột ngột đẩy mạnh về phía trước, anh lập tức hối hận vì đã không quan tâm nhiều hơn đến việc bôi trơn.

Draco hét lên, những sợi xích kêu lạch cạch khi anh vật lộn với ý thức mới tìm thấy của mình. Harry tăng tốc, ma sát đau đớn xung quanh dương vật của anh cuối cùng cũng giảm đi một chút. Có lẽ là bởi vì Draco lại chảy máu, hoặc có thể là bởi vì tất cả những gì mà cái mông nhỏ nhắn săn chắc của Draco đã làm vào đêm qua- tất cả những gã đàn ông đã thay phiên nhau lấp đầy miệng cậu và họ đã không dừng lại cho đến khi từng người làm xong việc đó nhiều hơn một lần.

Draco đã ngất đi vài lần trong lúc đó nhưng cậu luôn tỉnh dậy khi có người mới xông vào. Đặc biệt là khi họ quyết định thử hai người cùng một lúc.

Máu đã ngừng chảy sau một lúc, và họ cũng vậy.

Harry thoáng tự hỏi liệu bây giờ Draco có khát không. Có ai nhớ đưa cho nó thứ gì đó để uống trước khi tất cả họ đi ngủ đêm qua không? Hắn chắc chắn không-hoặc ít nhất, anh không nhớ đã làm như vậy. Tất nhiên, anh không thể nói chắc chắn, đêm qua tất cả bọn họ đã say khướt trước khi xuống gặp Draco. Đó là niềm vui hơn theo cách đó.

Anh nhếch mép khi nhớ lại đêm qua, khi một trong những cậu bé phàn nàn về việc phải đi tiểu trong khi anh ta vẫn đang nằm sâu trong người Draco. Chỉ cần một chút khuyến khích từ nhóm để khiến anh chàng thực hiện hành vi đó trong khi anh ta vẫn đang đụ nó.

Draco đã khóc sau đó, vì tất cả bọn họ đều cười như thể đó là điều buồn cười nhất trên thế giới- trước khi quyết định rằng họ cũng muốn làm điều đó.

"Hãy xem thằng điếm có thể chứa bao nhiêu tinh dịch!"

Một trong số họ - Harry không nhớ là ai - đã rống lên. Rõ ràng tất cả họ đều nghĩ đó là một ý tưởng vui nhộn bởi vì sau đó họ đã xếp hàng phía sau anh ta, sốt ruột chờ đến lượt mình.

Giờ thì họ cũng đã tạo ra một trò chơi từ đó, Harry nhớ ra, trong đó mỗi người phải cố gắng nhanh nhất có thể để thay thế con cu của người cuối cùng ngay sau khi rút ra, để không có gì có thể tràn ra khỏi lỗ của Draco trước khi họ đến lượt mình. .

Họ làm như vậy, hết người này đến người khác, thúc vào hết cỡ trước khi giải phóng tinh dịch của họ vào bên trong nó.

Tất cả những gì Harry nhớ sau đó là tất cả bọn họ đã cười rất nhiều.

Harry càu nhàu và tăng tốc, liếc xuống để thấy dương vật của mình dính đầy máu. Mẹ kiếp, thật là một mớ hỗn độn - lần sau anh ấy chắc chắn cần thêm chất bôi trơn.

Một cơn rùng mình chạy dọc người anh khi anh nhìn xuống và thấy Draco đang lặng lẽ khóc bên dưới mình, hàng mi nhạt ướt và rung rung khi cậu ta nhắm mắt lại với một tiếng nức nở lặng lẽ.

"Hãy nhìn tôi."

Harry gầm gừ, đâm mạnh vào bên trong anh để chứng tỏ quan điểm của mình. Draco cũng vậy, đôi mắt mở to của cậu mở to nhìn Harry-chỉ là, cậu không thực sự nhìn hắn ta, cậu đang nhìn xuyên qua, và có điều gì đó khiến Harry khó chịu.

Tay anh vòng quanh chiếc cổ mảnh khảnh của Draco và siết chặt, rên rỉ trong sung sướng khi cái lỗ chật hẹp của Draco ép chặt lấy anh khi toàn bộ cơ thể anh co giật.

Harry đến một cách mạnh mẽ, hạt giống của anh trộn lẫn với hạt giống của vô số chàng trai khác, tận hưởng cảm giác rùng mình xâm chiếm cơ thể Draco khi anh ra vào trong cậu thêm vài lần nữa.

Harry phải để cho thằng đó đi, vì vậy anh làm, hài lòng khi Draco hổn hển trong từng hơi thở tuyệt vọng, cố gắng lấp đầy lá phổi đói khát của mình nhanh nhất có thể để bây giờ nó không bị nghẹt thở.

Cậu ấy lại khóc, và Harry không biết tại sao điều đó lại kích thích hắn nhiều như vậy... không biết tại sao nó lại khiến cậu cảm thấy một điều gì đó khác nữa. Một cái gì đó sâu lắng và tĩnh lặng. Một cái gì đó lạ lùng như đau buồn.

Draco chỉ chuốc lấy chuyện này cho chính mình. Ít nhất, đó là những gì Harry tự nhủ, đột nhiên bị phân vân bởi một cảm giác khó chịu kỳ lạ trong tâm trí. Hắn lắc đầu, để nó biến đi.

Harry nhìn ra cửa khi nghe thấy tiếng cười từ cầu thang, tiếng cười đáp lại của chính hắn hòa theo họ khi ba người khác bước vào phòng, vẫy tay chào Harry.

Ron ở đó, và Harry lờ mờ nhận ra hai cậu bé còn lại. Không quan trọng, họ ở đây vì Draco.

"Buổi sáng."

Harry nói, và mỗi người trong số họ lặp lại lời chào theo anh ta.

"Dậy sớm hả, anh bạn?"

Ron hỏi, thậm chí không đợi câu trả lời, khi tụt quần xuống và quỳ xuống bên trong đôi chân vẫn dang rộng chữ V của Draco.

Hắn đang đụ cậu trước khi Harry có thể trả lời, những cú thúc chậm rãi và nhanh chóng trở nên thô bạo đủ để Draco lại bắt đầu hét lên.

Khi Draco ngất đi, mọi thứ lại trở nên yên tĩnh. Harry nói.

"Tôi không ngủ được."

Ron gật đầu, càu nhàu thật mạnh khi anh gập Draco gần như làm đôi và giao cấu với cậu thật mạnh và nhanh cho đến khi cuối cùng cậu hét lên.

Anh ta rời khỏi nó khi anh ta lấy lại được hơi thở và để những chàng trai đang đợi khác đến lượt mình. Có vẻ như cả hai đều muốn làm điều đó cùng nhau, bởi vì một người đang đặt Draco lên người mình và người kia đang bò phía sau nó.

Draco lại la hét. Nó dường như chỉ thúc giục họ tiếp tục.

Rất nhiều la hét.

Harry cố nhớ tại sao la hét lại là điều tốt?. Nhưng Anh biết câu trả lời. Draco xứng đáng với điều này.

Một cái gì đó kỳ lạ rung lên trong bụng anh với ý nghĩ đó, một cái gì đó khiến anh nhăn mặt.

"Hôm qua chúng ta có cho nó uống gì không?"

Harry thấy mình đang hỏi, cảm giác kỳ lạ trong bụng cậu ngày càng lớn khi Ron cau mày với cậu.

"TÔI..."

Ron bắt đầu, nhưng miệng há hốc ra một lúc trước khi đóng lại với một cái cau mày khác. Mắt trái của anh giật giật và anh nhìn sang Draco, nhìn hai chàng trai đụ cơ thể bất tỉnh của anh cùng một lúc, hai con cặc kéo căng cái lỗ của Draco rộng ra một cách gớm ghiếc.

"Thằng đó ấy xứng đáng với nó."

Ron càu nhàu, như thể đó là câu trả lời cho câu hỏi của Harry. Harry cố gắng nhớ chính xác câu hỏi của mình là gì, chỉ để lắc đầu và xua tan ý nghĩ đó.

"Đúng thằng điếm đó ấy xứng đáng với nó."

Harry lặp lại với một cái gật đầu. Anh di chuyển đến chỗ các chàng trai, đi vòng quanh và quỳ xuống khi đến nơi đầu của Draco đang lắc lư theo mỗi cú đẩy.

Harry lại rút dương vật của mình ra, bơm vài cái rồi đút vào miệng Draco. Draco bịt miệng nhưng không tỉnh dậy. Harry fucks cổ họng của mình.

Sau đó, một hình ảnh đột ngột vụt qua tâm trí Harry, nhanh đến nỗi cậu gần như bỏ lỡ nó.

Đó là một hình ảnh - không, đó là một ký ức - hoặc một tầm nhìn. Mặc dù, nó không thể là một kỷ niệm, nó phải là một cái gì đó khác.

Bởi vì đó là của Draco, đang mỉm cười với anh, hàng lông mi khẽ rung khi cậu ta đặt một nụ hôn nhẹ nhàng lên dương vật của Harry.

"E nhớ em, anh yêu."

Đôi mắt của Harry mở to vì sốc và anh
đột ngột lùi lại, dương vật của hắn trượt ra khỏi cái miệng đang há hốc của Draco. Draco lại bắt đầu la hét, chỉ là cậu ta không tỉnh dậy. Giống như cậu ấy đang gặp ác mộng nhưng cơn ác mộng lại ở phía bên kia ý thức của Draco.

Tim Harry đập thình thịch trong lồng ngực khi anh cố gắng nắm bắt lại hình ảnh đó - Draco đó - nhưng nó đã biến mất. Harry không thể nhớ nó nữa và tất cả những gì còn lại là cảm giác sợ hãi này.

Cho đến khi, dần dần, điều đó cũng rời bỏ hắn.

Hắn cười khi các chàng trai kết thúc cùng nhau và Ron lọt vào ngay sau họ, con cu của cậu ấy đi vào quá dễ dàng.

Harry cười to hơn khi chạm vào mặt mình và cảm thấy ươn ướt trên má, cảm thấy nước mắt trào ra từ mắt mình.

"Nó xứng đáng với điều đó, Harry."

Ron nói điều đó như một câu thần chú khi hắn ta giao cấu với cơ thể vô hồn của Draco.

"Tại sao?"

Harry thấy mình đang hỏi, những lời vuột khỏi môi trước khi anh kịp nhận ra mình đang làm gì. Chuyển động của Ron lắp bắp, và nó đột ngột dừng lại khi ngước lên nhìn Harry.

"Tôi không..."

Ron thì thầm, mắt trái của anh lại co giật khi anh cứng đơ. Có điều gì đó trong ánh nhìn của anh ta khiến lồng ngực Harry thắt lại, điều gì đó trong đôi mắt anh ta lôi kéo những nơi sâu thẳm nhất trong tâm trí Harry.

Lại có một thứ gì đó chợt lóe lên-một hình ảnh chợt lóe lên- khuôn mặt đang cười của Draco, hai cánh tay của Draco quanh cổ anh, Draco dựa vào anh và thì thầm vào tai anh-

"Em Yêu anh."

Harry lao về phía trước, tim nó đập thình thịch trong lồng ngực đến nỗi nó không còn nghe thấy mình đang nghĩ gì nữa.

đau . Quá nhiều nỗi đau. Anh không thở được. Ngực anh căng cứng và không thể-

Đột nhiên, một sự bình tĩnh bao trùm lấy hắn, làm tắt đi một cách nhân từ tất cả những cuộc trò chuyện ồn ào trong não anh ta.

Hắn đã nghĩ về điều gì trước đây, một lần nữa? Anh không thể nhớ rõ nên rõ ràng nó không quan trọng.

Harry đẩy mình lên khỏi mặt đất và phủi bụi trước khi nắm lấy tóc Draco và kéo nó lên. Bây giờ cậu đã tỉnh. Điều đó thật tốt.

"Mày xứng đáng với điều này, thằng chó!"

Harry nhẹ nhàng nói, đẩy dương vật của mình vào miệng Draco khi nó vừa mới mở mắt.

Draco nhìn anh, vẻ mặt của nó giống như một sự tuyệt vọng, tan vỡ.
.

.

.
Harry cười.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro