5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong căn phòng ăn đầy tiếng cười của mọi người, bạn bè cùng nhau chia sẻ thức ăn và nói đủ thứ với nhau. Suji chợt nghĩ đến Harin, người từ khi chuyến xe xuất phát đến bây giờ vẫn chưa thấy đâu. Buổi ăn sắp kết thúc thì mọi người sẽ quay về phòng của mình, dù gì cũng đã trễ rồi. Nên hoạt động từ ngày mai mới bắt đầu. 

Đang đứng lên dọn dẹp thì thấy Doah hơi vội đi ra ngoài, tay còn đang nghe điện thoại. Suji nghĩ chắc Harin lại làm trò phiền toái gì đó. Rồi sao đó tiếp tục thấy thầy giáo cũng bất ngờ chạy ra ngoài theo Doah, mọi người không ai để ý chỉ có Suji nhìn theo, nhưng cô cũng đi theo đám bạn của mình mà về phòng. Mọi người chia nhau tắm, Suji là người tắm đầu tiên, vì thế sau khi tắm xong cô dự định đi tản bộ nhằm tham quan xung quanh. Bước trên dãy hành lang thì bắt gặp Doah từ phòng Harin ra, trên tay còn cầm hộp sơ cứu vết thương. Tò mò liền bắt Doah lai hỏi chuyện.
"Có chuyện gì vậy Doah"
"Cậu muốn biết thì cậu vào trong phòng Harin đi, cả 2 người đều phiền phức như nhau"

Nói xong bỏ lại Suji ngơ ngác không biết chuyện gì. Nhưng cô cũng đâu có điên bước vào căn phòng đó, lỡ nó làm gì cô cũng đâu ai hay biết chuyện gì xảy ra. Mặc kệ mà tiếp tục tản bộ. Đi ra ngoài hóng gió thì cũng có vài người bạn khác. Nghe họ bàn tán, Suji vô tình nghe được chuyện về Harin.
"Lúc nảy các cậu thấy Harin không, có lẽ là bị tai nạn nhỉ"
"Tớ cũng không chắc, nhưng nhìn cậu ta có vẻ không biết đau là gì"
"..."

Nghe phong phanh chuyện về Harin thì Suji cũng biết hơi hơi chuyện gì đã xảy ra. Nhưng cô cũng không để tâm lắm, vì ác quỷ làm gì biết đau, và cũng nên chịu đau để trãi nhiệm như những người đã bị cô bắt nạt lúc trước. 

Quay trở lại phòng mình, cả đám rủ nhau cùng ngủ sớm để ngày mai còn có sức đi khám phá khắp nơi. Chia giường nhau mà ngủ. Yerim và Eunjung cùng 1 giường, còn 3 người họ chen chút nhau, tuy chật nhưng cái miệng vẫn nhiều chuyện không dừng. Thấm mệt cả nên cả bọn cùng ngủ. 

Bên căn phòng của Harin. Vết thương tuy nhỏ nhưng mà nhiều trên cơ thể của cô. Cô đã cố tình để bạn học nhìn thấy mình để bàn tán, để Suji nghe mà đến thăm mình, nhưng đến giờ vẫn không thấy Suji đâu. Harin bực tức không thể ngủ được nên lấy laptop ra xử lý công việc. Lần trước cô xử lý công việc rất tốt nên lần này được bà giao cho thêm công việc mà xử lý, một phần vì cô cũng thương người bà của mình. Trong căn nhà đó chỉ có bà nội là yêu thương và quan tâm cô. 

Nửa đêm Suji thức giấc vì khát nước, đứng dậy đi tìm nước uống, nhìn đồng hồ thì hiện tại là 1:50 AM. Bỗng có ý nghĩ xuất hiện lên trong đầu Suji, giờ này không biết Harin đã ngủ chưa, vì lần trước ở nhà cô, con nhỏ này vẫn còn thức mà làm gì đó trên laptop. Mang theo suy nghĩ mà bước đến cửa phòng của Harin lúc nào không hay. Cô nửa muốn quay về nửa muốn xem tình hình như thế nào. Nhưng rồi cô nghĩ dù gì vào sáng ngày mai cũng sẽ thấy được nên đi về phòng ngủ tiếp. 

Chưa kịp bước đi thì cửa phòng Harin mở ra. Thật ra Harin có linh cảm ai đang đứng cửa phòng mình, đem theo suy nghĩ mà cứ mở cửa xem thử. Thì trước mặt Harin là Suji tay đang còn cầm chai nước. Harin trong lòng rất vui mừng vì Suji cũng đã đến gặp mình nhưng tại sao lại là giờ này. 

Thấy Suji vẫn đứng ngay ở đó, liền mở cửa chào đón cô nhưng Suji định bỏ chạy về phòng, Harin nhanh tay kéo Suji vào phòng mà đóng cửa lại. Suji đã tự mình tới thì đâu thể nào để cô thoát được. Mà Harin cũng không làm gì Suji, sợ Suji chạy mất nên chỉ kéo Suji lại giường của mình mà ngồi xuống. 

Nhìn mặt Harin, Suji thấy có vài vết thương nhỏ ngay trên trán và cằm. Còn trên cánh tay vì cũng chi chít vết thương nhỏ. Nhưng có vẻ Doah đã rửa sạch vết thương cho Harin rồi. Trên gương mặt và nước da trắng trẻo của Harin tự dưng có vài vết đỏ của vết thương, nó như tạo điểm nhấn trên khuôn mặt và làn da của nhỏ. Thấy Suji cứ im lặng mà không lên tiếng, cô biết Suji đang suy nghĩ gì nên tự mình trả lời trước.
"Xe của tôi bị tai nạn, chiếc xe kia vì mất phanh nên đã va vào xe của tôi, mà tài xế của tôi cũng nhanh trí mà lách qua nên tôi chỉ bị như thế này thôi, ngoài ra thì không có gì khác"

Suji thấy bất ngờ vì đó đúng là suy nghĩ của cô. 
"Suji, hiện tại tôi mệt quá"

Ánh mắt Harin nhìn Suji hiện lên vẻ mệt mỏi. Suji nhìn sang thấy laptop thấy nó vẫn đang mở sáng lên.
"Cậu vẫn thức tới giờ này chỉ để làm mấy cái thứ kia sao"
"Đúng vậy đấy Suji, nếu không làm thì sao này cả 2 chúng ta sẽ chết đói đó"
"Cái gì, tại sao là 2 chúng ta? Chuyện có liên quan gì đến tôi chứ"

Nhíu mày nhìn Harin với ánh mắt khó hiểu, chuyện của nó thì liên quan gì đến mình chớ. Harin thật sự biết Suji là đầu gỗ rồi. Nói như thế mà còn không hiểu sao. 
"Tất nhiên là vô cùng liên quan rồi Suji"

Nói xong liền kéo Suji lại mà hôn lên, lại cái hôn bất ngờ này. Nhưng không lần nào Suji có thể chống cự được. Không hiểu sao con người này lại có lực đến như thế. Cứ hôn cho tới khi Suji sắp hết hơi mới chịu thả ra. Và khi được thả ra thì Suji tiếp tục cho Harin một cái tát vào mặt. Harin ôm mặt mà chất vấn Suji.
"Suji, sao lần nào tôi hôn cậu, thì cậu cũng tát tôi vậy, biết nó đau lắm không hả"
"Biết đau sao, tôi cứ tưởng cậu lại không biết đau cơ đấy, mắc cái cớ gì cậu cứ cưỡng hôn tôi quài vậy"
"Suji, tôi không phải là người tự tiện hôn người khác đâu"
"Vậy tại sao lại là tôi chứ, cậu thích tôi à"
"Đúng vậy đó, tôi thích cậu"

Harin thấy mình lỡ lời rồi, ai mượn Suji cứ cãi cô. Suji cũng thế, cái tình huống gì thế này.
"Cậu là chưa uống thuốc đúng không"
"Uống rồi, chỉ là hơi quá liều thôi" Harin nói thế cho vừa lòng Suji, dù gì người ta cũng đã tỏ tình rồi nên đâu có cần phải nói như thế. 

Suji không biết nên nói gì liền đứng lên bỏ về phòng mình thì Harin kéo lại.
"Tối nay cậu ở lại đây đi, dù gì phòng này cũng có ên tôi thôi."

Thấy Suji vẫn cứ đứng đó nhăn mày khó chịu
"Bên đó chỉ có 2 giường mà chen 5 người, bộ cậu không thấy chật sao"
"..."
"Tôi sẽ không làm phiền cậu đâu nên cậu đừng lo"

Thấy lý do này cũng hợp lý, quay lại đó cũng đúng là sẽ chen nhau trên chiếc giường đó thật.
Nói xong liền kéo Suji lại giường và kéo chăn lên giúp. Còn mình thì quay lại bàn ngồi tiếp tục đắm mình vào công việc trên laptop. Suji lúc này trong đầu suy nghĩ về câu nói hồi nảy của Harin, nó nằm trong đầu cô "đúng vậy đó, tôi thích cậu". Cái con nhỏ đó là đang bị quá liều thiệt hay sao mà lại nói như vậy với cô. Mặc dù nó có thay đổi thì làm sao mà thay đổi nhanh đến vậy, còn chuyện nói thích cô nữa là sao. 

Trong chăn mà quay sang nhìn lén Harin, Harin vẫn vẻ mặt bình tĩnh mà làm việc. Con nhỏ này thật sự không ngủ hay sao. Suji cứ đó nằm mà nhìn lén Harin, Harin có cảm giác Suji nhìn mình, nhưng giả bộ không biết mà tiếp tục, cảm giác đó vẫn còn nên Harin quyết định tắt laptop để Suji còn đi ngủ. 

Thấy Harin đi lại giường, Suji bèn giả vờ nhắm mắt lại mà ngủ, Harin chỉ có thể cười trừ và nằm kế bên cô.
"Ngủ ngon Suji"

Do mình đang giả ngủ nên không thể nào đáp lại được. Harin đợi Suji ngủ say rồi mới xoay người lại, nhẹ nhàng đặt đầu cô dưới cánh tay mình, ôm cô vào lòng mà ngủ. Mùi hương của Suji thật dễ chịu, Suji khi ngủ nhìn thật dễ thương, trái ngược lại với lúc cô thức. Harin hôn nhẹ lên tóc Suji sau đó cũng dần thiếp đi. 

Có thể do sắp có tuyết nên căn phòng cũng trở nên lạnh hơn, hai con người cứ thế như tìm hơi ấm của nhau mà ôm chặt nhau hơn. 


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro