Mất trí nhớ (4)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vừa quay về phòng, Harry vội vã lao ngay vào trong gian phòng ngủ nho nhỏ của mình, đóng sập cửa lại. Snape theo sau thấy vậy chỉ cau mày từ tốn bước đến trước lò sưởi, đi dạo.
“Chẳng nhẽ Pháp sư không biết ếm bùa Miễn- làm- phiền cho người khác được sao? Thầy sắp đẫm thủng sàn nhà rồi đó. ” Nửa tiếng sau, Snape thấy một Potter với hai mắt đỏ oẻn, giọng lạc mất tiêu mà còn cố ngông cuồng muốn thay đổi bầu không khí bước tới trước mặt y.

Mà vừa đối mặt với người đàn ông đang nhíu chặt đôi mày lại, Harry lúng túng vội bổ sung :“ Ưm , ý em là thầy có thể giúp em trông khá hơn một chút được không? Vì nếu không em không thể đi ăn trưa cùng thầy được, bởi vì, em không thể ở lại đây một mình……”

“ Chúng ta có thể ăn ngay ở đây. Cậu muốn ăn gì ? ”

“ Gì cũng được, đơn giản một chút là xong. Em có chuyện muốn nói với thầy, thưa thầy. ”

Snape lập tức đi sang một gian phòng sau, rồi sau đó nhanh chóng mang theo một đĩa bự sandwich trở lại. Y không muốn giải thích cho Potter biết gia tinh là gì, tại sao chúng lại hú hét ầm ĩ như thế vào lúc này.
“ Thầy, em có thể xin hiệu trưởng cho mình dọn ra một chỗ khác được không ?” Sau khi ngồi xuống đầu bên kia bàn, Harry mở lời.

“ Cậu không thích ở đây à? ” Có lẽ cũng không thích luôn cả lão già khốn nạn đầu tóc bóng nhờn này nữa chứ gì, Snape bi ai thầm bổ sung .

“ Em sẽ khiến người khác không hài lòng. ”

“ Damn, Potter. Tại sao cậu không trả lời câu hỏi của ta? ”

Cứ khi nào Potter tỏ ý hờn dỗi như một học sinh thế này, thì sau đó sẽ đến lượt bản thân y không nhịn được mà hục hặc với cậu. Đây là điều mà Snape vĩnh viễn không hiểu tại sao lại thế.
“ Đây là phòng của thầy, em không muốn gây phiền phức thêm nữa. ” Merlin ―― thậm chí Potter còn có thói quen chu mỏ nữa.

“Đừng có giở cái tính trẻ con ấy ra với ta, Potter. Nếu không có người chăm lo, cậu sẽ gặp rắc rối to đấy. ”

“ Thầy không phải lo , tôi có thể ở chỗ mà không có Phù thủy cũng được. ”

“ không được !”

“ tại sao !! Thầy không chịu nói chuyện với em nhưng lại muốn mang em bên mình mọi lúc mọi nơi mọi trường hợp trong mọi tình huống. Em ở trong tòa lâu đài này, người khác nói em nghe không hiểu, bùa phép một chữ bẻ đôi cũng không nhớ ra nổi. Thầy coi em là gì hả? ”
“Nếu như ta trả lời câu hỏi kia, thì liệu có phải chúng ta sẽ bỏ bớt được mấy màn khắc khẩu này không? ”

“ Được , sự im lặng của thầy đã trả lời cho tất cả rồi, bất kể đáp án là gì đi chăng nữa. ”

“ Lí do …… nhóc con ngoan cố ngu ngốc này. Nếu không thì đừng mơ đến chuyện rời đi dù là nửa bước !” Xem ra, vấn đề là từ đây mà ra. Snape cáu kỉnh nghĩ.

“ Được ! em giải thích ! Giả sử đáp án là khẳng định, Điều đó chứng minh sự im lặng của thầy nói rõ rằng thầy vốn không hề chấp nhận em, mà có thì cũng là chấp nhận cho có lệ. Bản thân em đã mất trí nhớ  giờ đây lại nhắc lại chuyện không vui này. Vốn thầy luôn long mỏi em quên sạch mọi thứ chứ gì, hén. ”Harry lạnh lùng nhìn Snape đoạn nói tiếp , “ Còn nếu đáp án là không phải, chỉ có thể nói cảm giác của em bây giờ là một sự nhầm lẫn. Dù phát hiện nơi này chỉ có một cái giường cũng không không thể nói là có tình cảm gì đặc biệt, nhiều lắm chỉ là bạn đồng nghiệp mà thôi. Khó khăn lắm em mới nói ra được tiếng yêu với thầy. Thầy lập tức im lặng ! Snape, nói cho em biết đi, ngoài cách cút thật xa cho khuất mắt thầy em còn lựa chọn nào khác sao? ” thoạt nhìn thì dường như Harry rất muốn đập thẳng cả đĩa sandwich vô mặt Snape, ánh mắt long lên viết rõ mồn một mấy chữ “ ông là đồ quỷ tha ma bắt”.
“Cậu không muốn nghe coi tại sao ở đây lại có mấy tấm hình thế kia à? ”Snape rất là ngạc nhiên vì mình không quát thét đầy tức giận. Thậm chí y còn cho rằng Potter tuy mất trí nhớ nhưng vẫn rất giỏi suy luận logic.  hắn ngay cả cho là mất trí nhớ Potter đích đầu óc dị thường có suy luận. Hơn nữa, có lẽ mình cũng chưa bao giờ chú ý xem bản thân cậu khi nhướng mày lên trông đáng yêu biết chừng nào.
“ Là em mặt dày vô lại, kiên quyết xông vô chốn riêng tư của thầy cho kì được thì thôi. Hoặc cũng có thể là, em vừa vặn có cái mà thầy cần? ” Tư thế Harry bây giờ thì rõ mười mươi là đang mỉa mai.
“ Ta không thể chắc được cảm giác được yêu là như thế nào. Vì vậy, ta khó mà trả lời rằng. đây . chính là . đáp . án . ”

“ Lẽ nào chưa từng có ai yêu thầy sao ? ”

“ Phải. Bản thân ta cũng từng nghĩ là ta không cần . ”

“ Ba xạo! ! Điều đó là không thể nào !”

Snape lập tức ném ngay cho cậu một ánh nhìn ý hỏi ‘ tại sao lại không thể nào ’. Lập tức Harry đỏ bừng mặt lên trong vô thức. Cậu mân mê vạt áo hồi lâu rồi lí nhí nói :“ Thầy, thầy rất có … có sức hút…… ít nhất là đối với em. ”
“ Một lời khen không tệ, cám ơn. Nhưng sự thật là ai cũng biết ta là một kẻ đáng ghét. ”Snape nhận thấy rằng tâm tình của Potter biến đổi đến chóng cả mặt.

“ Thầy đâu phải thế. ”

“Ta phải nhắc nhở cậu, chúng ta ‘ biết nhau’ mấy ngày ? ”

“ Thầy im đi, biết là biết chứ còn sao nữa !”

“ Thế không nói chuyện này nữa. Bây giờ , chúng ta nên đổi vị trí cho nhau. Tại sao cậu lại hỏi thế? Nếu quả thật đúng như lời cậu nói thì …… câu hỏi đó cũng na ná như ‘Xin chào, tôi có thể yêu anh, anh thấy sao? ’ mới đúng . ”.
“ Em cũng không biết tại sao nữa. Chỉ là em không muốn thầy gặp thêm rắc rối hay làm thầy chẳng thấy vui vẻ gì. Nếu như em hỏi thế thì có khác nào em đem đổ hết trách nhiệm lên đầu thầy chứ. Dù gì thì, ai biết được, trước đây quan hệ giữa em và thầy là như thế nào. Hay là tại sao thầy luôn khoan nhượng dễ dàng như thế? ”

“ Đây là cách hiểu của cậu đấy à? ” Ừ. Khoan nhượng dễ dàng. Dùng từ rất hay.

“ Là vì thầy chẳng bao giờ thèm để ý tới em. Mà thông thường, đó là cách mà người ta thường đối xử với người mình ghét. ”

“ Ta nợ em một lời giải thích . ”Snape thở dài. Minerva nói không sai. Bởi vì đối phương là Potter. Nên nếu giải thích từ sớm, thì giờ đã không rắc rối như vầy.
Harry gật đầu không chút hài lòng.

Ngay sau đó, Snape  lập tức gọi bộ dụng cụ pha trà tới, thủ pháp thành thạo, nhìn là thấy ngay đã quen từ lâu. Trà pha xong, y bèn bỏ thêm chút đường vào trong tách của Harry rồi mới đưa cho cậu.
“Trước tiên, về chuyện chúng ta ở chung, đã được hai năm rồi. Đừng ngắt lời ta. Nghe hết đã. ”Snape bắt đầu ‘giới thiệu’ , đồng thời nhắc nhở Harry nên uống trà trước chứ không phải chõ mõm xen ngang, “ Nguyên nhân em bị mất trí nhớ là do ảnh hưởng của bùa chú nào đó. Hiện tượng cũng chỉ là tạm thời, vì thế ta không dự định miêu tả chi tiết cho em hết mọi việc trong sinh hoạt thường ngày của em đâu, bất kể những chuyện đó có tuyệt vời hay không. Ta chỉ nói ngắn gọn thôi, tất cả là từ sau khi em tốt nghiệp được hai năm thì quay về trường dạy học. Chúng ta bắt đầu sống chung từ đó. ”
Harry dùng trà chén ngăn mình mở miệng đồng thời gật đầu đồng ý. Và thực ra thì cậu cũng rất hài lòng với độ ngọt của trà.

“ Về phần quan hệ này bắt đầu như thế nào, ta không muốn nói.  Đây là quan điểm của mỗi người . ”

“Là em theo đuổi thầy. Hơn nữa còn ép thầy vào đến đường cùng, khiến thầy suýt phát điên huh. ”

“Còn ngắt lời ta lần nữa thì ta sẽ cầm dao khoét mỏ em đi đấy. ”Snape hăm dọa độc địa, “ Nhưng mà sự thật cũng từa tựa như thế thật. Ta tự hỏi, có phải vì em mất trí nhớ nên mới khôn ra không thế? ”
Harry “hứ” một tiếng ngó sang bên làm lơ.

“Tóm lại , cuối cùng chúng ta ở chùng với nhau, ngoài ra thì còn được khuyến mại thêm một đống rác rưởi. ” Nói tới đây Snape cau có bĩu môi nhưng thấy Potter cũng đang làm hành động y hệt, “Chuyện này các Giáo sư của Hogwarts đều biết cả. Không ai phản đối, chí ít thì cũng không tỏ ra mặt. Tuy nhiên, em vẫn chưa nói cho Granger và Weasley, những người bạn tốt nhất của em biết. Em bảo, nguyên nhân chính khiến bọn họ phản ứng thái quá tuyệt đối không phải vì chuyện đồng tính luyến ái hay không. Hừ , Granger  đáng thương quả thực bị em dọa cho phát khiếp. Nào, giờ thì em có thể hỏi rồi. ”Snape tạm thời dừng kể tại đó, bởi vì đúng là Potter đang giơ tay lên thật, “ Trong giờ học chả bao giờ dũng cảm thế này cả. ” y châm biếm .
“ Chúng ta ở chung vui chứ ạ? Thầy phải nói thật đấy nhé. ”

“ Tùy vào định nghĩa của em thôi. Cuộc sống của ta dần dần trở nên ồn ào、 rối tung beng hết cả lên 、 và đầy ắp những thứ quái dị. Em hành hạ thần kinh của ta , quấn lấy ta, không ngừng làm đủ trò, nói đủ những lời ngon ngọt khiến người ta mất cảnh giác. ”

“ Hay ghê, nghe thì có vẻ lãng mạn lắm chứ bộ. Nhưng thầy vẫn chấp nhận tất cả, đúng không nào? Thầy không đá bay em ra như trước đây, đúng không thầy? Em dám chắc, mấy thứ bùa ếm rủa xả đó thầy giỏi hơn em nhiều. ” Potter ra vẻ tò mò hơi nghiêng người về trước.

Một lần nữa, Snape quyết tâm im lặng là vàng.

Harry đau đầu hỏi :“ Chuyện này khó nói đến thế sao ạ? Hay là thừa nhận rằng thầy không ghét em như thầy vẫn tỏ vẻ thế là cả một vấn đề ư? ”

Toàn thân y căng lên hồi lâu, cuối cùng, Snape thở dài như thể buông cái gì đó xuống, nhẹ nhàng nói :

“…… Rất ấm áp. Khi mà… khi mà em chạm vào ta, em cho ta cảm giác mình được cần. Điều này ―― trước đây chưa từng có ……”

“Severus . ” Snape lại bị ngắt lời.

Harry đứng lên bước đến trước mặt y, quỳ gối xuống, hai tay đặt lên đùi Snape, ngẩng đầu nhìn thẳng vào mắt người lớn tuổi hơn.

“ Thầy có từng cảm nhận được em  yêu thầy không ? ” Lại một lần nữa, đôi mắt xanh biếc phảng phất như đang đọc thần chú.

“ Ta mong là có, Harry . ”

Tiếp đó, Harry ngẩng đầu lên. Cậu hôn Severus, nụ hôn phớt nhẹ, tự như đó là nụ hôn đầu của họ vậy.

“ Anh có thể trả lời em, rằng anh yêu em chứ ? Bất kể quá khứ, hiện tại hay tương lai. ” môi vẫn giữ nguyên khoảng cách thân mật như thế, Harry lại hỏi .

“…… Trước đây ta không có, sau này cũng không thể có được cảm giác này đối với bất cứ ai khác . Em có nghĩ đây là yêu không ? Harry . ”

Tuy đó không phải là câu trả lời đầy đủ nhất, nhưng đối với Severus, thế đã là cực hạn. Vì vậy, Harry thỏa mãn rồi bèn ôm hôn người yêu có đôi mắt huyền tựa thạch anh đen của cậu
*************

“ Một、 một …… câu hỏi cuối cùng . ” Harry vừa hôn vừa quấn lấy người đối phương hơi tách Severus ra một chút, thở dốc hỏi , “ Trong chuyện kia, chúng ta hòa hợp chứ? Anh cũng biết …… cần phải chuẩn bị một chút ……”

Snape mỉm cười đỡ cả hai đứng dậy, sau đó đưa Harry vào phòng ngủ .
“Hoạt động trước khi ngủ của em dồi dào đến độ Merlin còn phải hâm mộ , nhóc con ngốc nghếc nhà Gryffindor ạ. ” bước đến trước giường, Severus ôm lấy cậu trai đang tỏ vẻ lo lắng như chú thỏ con, cười giả lả nói.

“YES , vô cùng tâm đầu ý hợp, Harry . ”

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro