Chương 11 : Tầm thủ trẻ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Sau 2 tiết bị tra tấn , cuối cùng cả bọn cũng học xong ..

________________________________________________________________

Có thông báo dán trong phòng họp của nhà Gryffindor khiến mọi người kêu trời: Những bài học Bay sẽ bắt đầu vào thứ năm – và đám nhà Gryffindor sẽ học chung với đám nhà Slytherin. 

Vào giờ ăn sáng , lúc mọi người đang ăn thì có thư đến .Ngày hôm ấy, con cú của Neville mang tới cho nó một gói quà nhỏ của bà gửi. Thằng bé hồi hộp mở gói ra: một quả cầu thủy tinh to bằng hòn bi ve lớn, bên trong mù mịt khói...  

"Neville có một trái cầu gợi nhớ kìa " _Một cậu bé cùng nhà nói_ 

" Đây là trái cầu Gợi Nhớ.  Trái cầu này sẽ nhắc mình những chuyện mình quên làm,chỉ cần nắm chặt nó như vầy, nếu nó chuyển màu đỏ có nghĩa là bạn đang quên gì đó "_Hermione giải thích

...

Sau đó cả bọn theo chân Victoria xuống sân tập bay . Dĩ nhiên Harry đã biết bay từ trước và còn bay rất giỏi nên đã được giáo sư Hooch cho thực hiện mẫu . 

Sau đấy giáo sư đã chỉ riêng cho từng người , rồi bà thổi còi ra hiệu tất cả cùng bay . Neville, do nhấp nhỏm vì quá lo lắng, lại sợ bị rớt lại đằng sau, nên đã hấp tấp đạp chân lấy đà phóng lên, trước cả tiếng còi của bà Hooch. Bà Hooch quát: "Quay lại, trò kia!" 

Nhưng Neville đã phóng lên như cái nút chai rượu bị khui bật ra. Nó bay lên gần một thước rồi ba thước.

Harry nhìn thấy gương mặt trắng bệch vì sợ hãi của Neville hướng xuống mặt đất đang trôi tuồn tuột ra sau. Neville há hốc miệng hớp hơi, tuột khỏi cán chổi, và... RẦM!!!

Neville rớt xuống đất một cái uỵch, kèm theo tiếng xương gãy răng rắc, nằm một đống, úp mặt trên cỏ. Cây chổi của nó vẫn cứ bay mỗi lúc một cao, và bắt đầu trôi một cách lười nhát về phía khu rừng cấm, rồi cuối cùng biến mất.

Bà Hooch cúi xuống bên Neville, gương mặt bà cũng trắng bệch như mặt thằng bé. Bà lẩm bẩm:  " Gãy cổ tay. Dậy nào, con trai. Không sao cả, con ngồi dậy xem nào. " Bà quay lại nói với cả lớp:

"Trong khi tôi đưa trò này xuống bệnh xá thì không ai được nhúc nhích đấy. Đặt chổi xuống chỗ cũ, nếu không sẽ bị đuổi khỏi Hogwarts trước khi nói tới Quidditch hay cái gì khác. Nào, con trai, đứng dậy."

Cả hai vừa đi khỏi là Malfoy phá lên cười: "Tụi bây thấy vẻ mặt thằng đần đó không?"

Những đứa khác trong nhà Slytherin cười vang hưởng ứng.

Parvati Patil quát:" Im đi, Malfoy!"

Pansy mặt mày đanh đá huýt háy: "Ủa ? Parvati bênh thằng Mông Vểnh đó hả? Không ngờ mày lại khoái mấy em bé mập khóc nhè đó, Parvati! " 

Chợt Malfoy kêu to: "Nhìn nè!"

Rồi nó chồm tới trước, giơ tay chụp cái gì đó trên cỏ. " À, của bà thằng Mông Vểnh gửi cho nó đây mà!"

Trái cầu Gợi Nhớ nằm trong tay Malfoy, sáng lấp lánh dưới ánh mặt trời. Harry điềm tĩnh nói: "Đưa nó đây, Malfoy!"

Mọi người ngưng nói chuyện để theo dõi. Malfoy cười nhăn nhở:

"Để tao nghĩ xem nên để chỗ nào cho thằng Mông Vểnh dễ tìm. Trên ngọn cây kia được không?"

Harry hét lên: "Đưa nó đây!"

Nhưng Malfoy đã nhảy lên cán chổi của nó và bay vút lên. Thì ra nó không nói khoác, nó biết bay thật. Lượn lờ trên vòm cây cao, nó gọi vọng xuống: – Lên đây mà lấy nè, Potter!

Harry túm lấy chổi. Hermione kêu lên:  "Đừng! Bà Hooch đã bảo không được rời chỗ. Bạn làm cho tụi này bị vạ lây bây giờ! "

"Cậu cũng nên nói gì đó đi Victo à" _Ron nói_ "Kệ đi " _ cô trả lời_

"Đưa nó đây. Nếu không tao sẽ đấm mày văng khỏi cán chổi đó." _"Chắc không?"

Malfoy cố giữ giọng chế nhạo, nhưng trông nó có vẻ lo lắng rồi. Harry biết phải làm gì. Nó chồm tới và nắm chặt cán chổi bằng cả hai tay, phóng thẳng tới Malfoy như một ngọn lao. Malfoy chỉ kịp né tránh trong tích tắc. Harry xoay lại tức thì và nắm cán chổi thật chắc. Phía dưới mặt đất, tiếng vỗ tay rào rào. 

Draco hét to: "Trả cho mày nè, ráng mà chụp đi!"

Nó quăng mạnh trái cầu lên trời rồi vội vàng hạ xuống mặt đất.

Harry nhìn theo trái cầu. Y như một cảnh phim quay chậm, nó bay vút lên trời rồi bắt đầu chúi xuống. Tất cả chuyện này chỉ diễn ra trong chớp mắt: nó chồm tới, chúc cán chổi, lấy đà lao xuống hết tốc lực để đua với trái cầu đang rơi. Gió rít qua lỗ tai, cùng những tiếng rú kinh hãi của đám người dưới mặt đất đang ngước nhìn lên. Khi trái cầu thủy tinh chỉ còn cách mặt đất ba tấc thì Harry vói tay chụp được. Vừa kịp để nó kéo ngay cán chổi lại, đáp nhẹ nhàng xuống mặt cỏ với trái cầu Gợi Nhớ trong tay. – "HARRY POTTER!"

Một tiếng quát làm tim Harry tuột xuống còn nhanh hơn cả lúc nó lao xuống theo trái cầu. Giáo sư McGonagall đang hối hả chạy tới. Chân Harry run rẩy đến nỗi nó đứng không vững. " Cả đời ta ở Hogwarts... thật chưa bao giờ..., mặc dù ta biết con giỏi Quidditch nhưng không ngờ lại tốt đến vậy" 

"Ta quyết định sẽ cho con vào đội Quidditch Gryffindor "

Khi nghe vậy , cả bọn la lên chúc mừng Harry . 

"Tốt rồi ha Harry " _ Victoria nháy mắt với Harry _ 

Đâu ai biết , cô cố tình niệm phép để quả cầu đấy rớt ra ... 

Sau đấy , cả trường biết chuyện liền chạy tới chúc mừng Harry . Victoria thầm nghĩ ' từ giờ , phải để mọi thứ chạy theo mạch truyện thôi ' 

________________________________________________________________

1038 từ

HẾT CHƯƠNG 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro