Khế ước Quỷ Thần (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngục tù Azkaban là địa ngục . Đây là một pháo đài bất khả xâm phạm , nằm giữa biển khơi dậy sóng . Với những tên giám ngục đáng sợ bay khắp nơi , những kẻ bị giam cùm trong đó còn nguy hiểm hơn là ác quỷ . Chúng là lũ điên loạn mất đi nhân tính . Những kẻ đã phản bội lại thế giới phép thuật , đi ngược lại với đạo đức xã hội . Bọn chúng nào có thể chuộc lại tội lỗi của mình . Những kẻ đáng khinh bỉ và không hề xứng đáng với hạnh phúc , dẫu đó chỉ là ký ức . Thế nên , những tên Giám Ngục mới tước bỏ tất cả mọi thứ đi .
Trong đêm tối , khi tiếng gào thét cô độc vang lên đầy đau đớn và tuyệt vọng , Rabastan Lestrange lại nghĩ đến Daria . Hắn ta còn sống vào lúc này chẳng có nghĩa lý gì cả , khi người con gái mà hắn yêu thương nhất đã chết . Trải qua mười mấy năm bị giam cầm nơi địa ngục , Rabastan đã biết bản thân mình là con quái vật như thế nào . Hắn không thể quay đầu được . Hắn đã sai lầm đến mức đánh mất điều quý giá nhất trong cuộc đời tệ hại củ hắn .
Rabastan ngước lên nhìn ngôi sao duy nhất đang sáng trên bầu trời , hắn hít một hơi thở và nghĩ rằng , Daria đang ở đâu đó nhìn hắn trìu mến . Nhưng hắn run rẩy sợ hãi chứ không hề hạnh phúc . Hắn không dám xin lỗi cô , vì hắn là người tội lỗi nhất .

Một tiếng động khiến người ta giật mình khiến Rabastan chú ý . Hắn cố gắng nhìn ra bên ngoài song sắt cũ mèn và mục rữa . Đôi mắt kèm nhèm của hắn nhìn thấy tên tử tù đối diện với mình đang cựa quậy trong ngục tù dơ bẩn .
Hắn im lặng quan sát kẻ đó . Và rồi cuối cùng hắn cũng nhận ra được khuôn mặt của kẻ đó là ai . Gã thần sáng Holland tại sao lại ở đây ? Hắn chẳng phải là người hùng trong trận chiến sao ? Liệu tội lỗi nào đủ lớn đến mức tống ngay một Thần Sáng vào ngục tù Azkaban ?
Rabastan ghi nhớ mọi vị trí của những kẻ hắn đã nhìn thấy trong pháo đài này . Hắn biết phòng giam bên cạnh hắn là Barty Crounh Jr , kẻ đã cùng anh trai hắn tàn nhẫn tra tấn dòng họ Longbottom vì Đứa Trẻ Được Chọn . Hắn biết anh trai của hắn ở đâu ... cùng bà chị dâu kinh tởm... và hơn hết , hắn biết rõ lý do mà chúng phải ở đây . Nhưng một thần sáng ?

Henry Holland bước chậm trên hành lang của ngục tù . Nó vận một chiếc áo chùng to lớn đến mức quét trên sàn nhà khi nó bước đi . Chiếc áo chùng màu đen với cổ lông gấu khiến cho khuôn mặt của nó trở nên sắc bén và lạng lùng vô cùng . Henry lướt ánh nhìn vô cảm của nó qua các phòng giam . Nhữnng kẻ bẩn thiểu , đáng ghê tởm và tràn đầy tội lỗi nhìn lại nó - như một miếng mồi ngon .
Nó dừng trước phòng giam của cha nó . Vẫn là ánh nhìn đó , không hề thay đổi , Henry trầm giọng lên tiếng :

" Chào ." - Người cha mà nó đã ruồng bỏ trong tư tưởng ngẩng mặt lên . - " Cha ."

" Ta tưởng rằng con sẽ không bao giờ đến , Henry ." - Một tia hi vọng đã được thắp lên , phát sáng le lói bên trong bóng tối địa ngục trần gian vô tận . Ông đã khao khát được gặp lại con trai của mình đến mức không ngại liều mạng với những tên Giám Ngục .
Henry , nó là niềm tự hào của ông. Là đứa con trai bé bỏng của ông . Là một phần của cuộc đời ông . Việc phải rời xa khỏi nó đến cuối cuộc đời này chính là hình phạt đau đớn nhất dành cho ông .- " Ta rất nhớ con ."

" Tôi đến đây chỉ để hỏi ông một chuyện thôi ." - Henry lạnh lùng nói. Nó không có gì để bận tâm về ông cả , khi chính ông là kẻ đã đưa cuộc đời của nó vào những ngày tháng khốn khổ và tước đoạt hết tất cả mọi hạnh phúc của nó .

" Con trai ta , con không nhớ ta sao ?"

Henry hừ lạnh một tiếng . Nó nghĩ ông là kẻ không biết hối lỗi. Nó nghĩ rằng ông chẳng có chút mặc cảm tội lỗi nào về việc đã tước đoạt đi khỏi cuộc đời nó cơ hội để có được một cuộc sống mà nó mong muốn . Tất cả những gì nó xứng đáng được có , đều là do ông mà mất đi .
Henry rút từ trong túi áo chùng của mình ra một vật như là một sợi dây chuyền. Với chiếc mề đay vàng rực rỡ ánh lên ánh sáng từ ngọn đuốc le lói , Henry chầm chậm nói :

" Thứ này có nghĩa là gì ?"

" Con trai , đó chỉ là một vật của tổ tiên chúng ta ..." - Người đàn ông trong cũi sắt kêu lên . Ông bò đến những song sắt , cố gắng níu lấy vạt áo chùng của con trai mình. - " Nó không có ý nghĩa gì cả ..." - Sự tuyệt vọng của ông đã ngốn mất lý trí . Ông lắp bắp nhìn thằng bé với đôi mắt cầu xin sự nhân từ nhưng tất cả những gì Henry đáp lại sẽ khiến cho tình huống trở nên tồi tệ , bắt đầu từ ánh mắt giết người của nó .

" Nó có ý nghĩa ."- Henry hằn giọng . Nó nhớ lại khuôn mặt của mẹ mình khi nhìn thấy nó đã tìm ra thứ này . Rõ ràng là , chiếc mề đay này mang ý nghĩa vô cùng quan trọng . Danh tính bí ẩn của nó chính là lời giải thích cho định mệnh của thằng bé .
Hay nói đúng hơn là , định mệnh của gia tộc Holland.

" Giải thích cho tôi nghe nhanh lên . Về ý nghĩa của dòng chữ được khắc trên chiếc mề đay ." - Khuôn mặt của sự phẫn nộ âm ỉ sáng lên dưới ánh nến đang gây ra cơn ác mộng cho kẻ trong ngục tối . Lúc này đây , Henry đang dần xé cái vỏ bọc đẹp đẽ của nó ra , để trở thành một con quái vật thực thụ .

" Nó không có ý nghĩa gì cả , Henry . Nó vô nghĩa . Nó đã không có giá trị với gia tộc chúng ta nữa . Không bao giờ nữa ."

" Ông nói dối ." - Henry gầm gừ . Nó rút đũa thần ra và chĩa thẳng vào người cha đáng kính của mình. Ông tỏ ra vô cùng hốt hoảng . Đáng lẽ , nó phải không thể có được đũa thần vào lúc này. - " Nói mau , nếu không, tôi thề với Chúa , tôi sẽ giết chết— " - Henry nghiến răng , và nó đang nghĩ đến câu thần chú Tra Tấn hắc ám Không Thể Tha Thứ .

" Ta có thể nói cho mi , nhóc con ."

Henry bừng tỉnh khỏi cơn ác mộng của sự phẫn nộ khi nghe thấy tiếng nói đó cất lên . Nó quay sang nhìn gã đàn ông đang ở trong ngục tối nhưng đôi mắt lại rực sáng lên ngọn lửa tham lam , căm hờn . Gã trông vô cùng hèn hạ , bẩn thiểu với chiếc lưỡi liếm mép luôn thè ra . Hắn điên loạn nhìn Henry đang mất kiên nhẫn mỉm cười .
Barty Crouch Junior đứng dậy , bước đến gần những song sắt trong khi ánh mắt không hề rời khỏi cậu trai trẻ dù chỉ là một giây .

" Ta sẽ nói cho mi biết , chiếc mề đay ấy có nghĩa là gì . Và dòng chữ được khắc trên đó quan trọng ra sao với định mệnh của gia tộc ngươi ."

" Ngươi sao ?" - Henry cận trọng hỏi lại . Nó không tin là hắn sẽ biết . Một tên Tử Thần Thực Tử sao có thể biết về bí ẩn của bi kịch định mệnh mà gia tộc nó đang che giấu ? Hắn liệu có đang dối trá để lừa gạt nó?
Nó nhìn Barty Crouch Junior bằng ánh mắt lung lạc bởi sự gian xảo . Nó không muốn trông như một đứa trẻ ngây thơ dễ bị lừa gạt . Nó khôn ngoan lắm cơ kia mà , khôn ngoan đến mức biết làm cách nào để giấu cây đũa thần của mình khỏi bọn Giám Ngục .

" Ta sẽ nói cho ngươi biết , Holland ." - Barty Crouch Jr cảm nhận được mình đang chạm vào những sợi xích sắt tàn nhẫn của định mệnh . Thứ vận hành vũ trụ này cũng là thứ kết nối tất cả mọi bất hạnh lại với nhau . Hắn là kẻ duy nhất ở chốn giam cầm này biết những câu nói đó có ý nghĩa gì vì hắn là kẻ duy nhất lắng nghe những câu chuyện tưởng chừng như là giả tưởng của Avery .

Những truyền thuyết thuộc về địa ngục ma trận không lối thoát.

" Nếu như ngươi giúp ta thoát khỏi đây .

Henry Holland ."

.
Natalia không có một lời nào để miêu tả về cảm xúc mà nó đang cảm thấy vào lúc này . Tóc của nó được gió lộng thổi qua và hất ngược về phía sau , cũng như những giọt nước mắt trên đôi gò má ửng hồng kia . Nó đang nhìn thấy cả một khu rừng và thị trấn trước mắt , ở trên mái ngọn tháp này . Và nó cảm thấy mình vừa quá nhỏ bé , không thể thay đổi nổi những gì mà vận mệnh đã sắp đặt . Nhưng đồng thời, nó vừa cảm thấy mình quá to lớn , quan trọng và quá khốn nạn vì nó sẽ , tiếp theo đây , đặt mầm mống tội lỗi khiến cả vũ trụ này nứt ra .
Natalia biết chắc chắn rằng bọn chúng sẽ hồi sinh được Voldemort . Bằng bất cứ giá nào , Alicia đã nói thế . Natalia biết rằng , con bé sẽ không bao giờ sai .

" Thì ra là mày ở đây ."

Alicia bước lên mái nhà , nó cất tiếng nói nhẹ hẫng giữa không trung . Đằng sau con bé là William . Thằng bé vô cùng thận trọng khi nhìn thấy Natalia . Nó sợ hãi chính lý trí và cảm xúc của mình sẽ tổn thương con bé nên , thằng nhóc chỉ im lặng . Nhưng Alicia thì khác .
Con bé luôn là kẻ nghĩ rằng mình đúng . À không , nó không nghĩ rằng mình luôn đúng mà rằng nó nghĩ cuộc đời xứng đáng với những gì nó nghĩ . Những gì mà nó gây ra ngày hôm nay hay tương lai chỉ là đang trả lại cho vũ trụ này một viên đạn mà chúng đã bắn vào quá khứ của nó .
Có ai đó đã từng nghĩ , nếu như cuộc đời của nó không quá điên loạn hay khốn khổ : người cha mà nó tự hào là kẻ muốn giết chết nó - để đoạt lấy sức mạnh tuyệt đối , kẻ bảo hộ cho nó lại là đội quân quỷ dữ vô nhân tính, thì nó có trở thành một con người khác không? Chỉ khác thôi, cũng là không thể .
Alicia đã chịu đựng sự sỉ nhục, lăng mạ và bạo hành từ thế giới này . Và nó sẽ không đứng yên . Con bé là một kẻ nguy hiểm . Nó sẽ trả lại tất cả mọi thứ mà vũ trụ đã tặng cho nó , nhất là những tội lỗi .

" Natalia ." - Alicia bước đến gần con bạn thân . - " Mày giận tao sao ?"

" Không ."

Natalia nói thế nhưng tâm tư của nó đang tranh đấu dữ dội . Những suy nghĩ mâu thuẫn đang giết chết lẫn nhau và phá huỷ cả linh hồn nó . Con bé thu mình lại trong chiếc vỏ ốc của chính mình . Alicia biết điều đó ngay khi nó nhìn vào đôi mắt như đại dương kia . Nhưng đây không phải là lúc để tranh luận hay cãi nhau , cũng không phải là lúc suy nghĩ và lựa chọn giữa tội lỗi và điều đúng đắn . Đạo đức không thể là thứ tồn tại để tin tưởng vào ở thế giới nhũng loạn này . Nhất là khi , nó chẳng giúp ích gì được cho bọn trẻ .
Alicia rút ra trong túi áo , nó chìa ra đưa cho Natalia :

" Mày để quên thứ này trong túi áo chùng cũ ."

Con bé cầm lấy , nó suýt khóc với hàng nước mắt chực trào . Tấm ảnh của mẹ khiến cho Natalia xúc động . Nó run rẩy nhìn Alicia thở dốc . William bước đến đằng sau lưng nó , thằng bé xoắn vai nó như một lời động viên .
Loé sáng trong một tíc tắc , đôi mắt xanh lá cây của Alicia nhiễu loạn . Con bé ngồi xuống , nó nhìn thẳng vào mắt Natalia :

" Hãy nghĩ rằng mày đang làm điều này vì cha mẹ mày . Mày sẽ giết được hắn khi mày thành công việc hồi sinh hắn . Bằng chính tay mày . Voldemort sẽ thật sự chết , chỉ nếu như mày làm theo kế hoạch của tao ." - Bọn trẻ nắm lấy bàn tay nhau , và chúng cảm thấy ấm áp . - " Voldemort là một kẻ xảo quyệt ." - Hắn là Chúa Tể Hắc Ám . Và tất nhiên , một kẻ xảo quyệt, dối trá, lừa lọc, tàn nhẫn, vô nhân tính như Voldemort, hắn sẽ không bao giờ làm hỏng việc liên quan đến sinh mạng của mình . Bảy vật bí mật mà hắn đang cất giấu chính là thứ để bảo toàn điều đó . Và cũng chỉ khi hồi sinh hắn , bảy vật đó mới xuất hiện ra rõ ràng nhất .
Natalia nhắm mắt lại . Nó cảm giác được sự ràng buộc giữa những mắt xích là chắc chắn như thế nào và nó hiểu rằng , nó không thể chạy trốn . Nó tiêu rồi , nó thật sự bị huỷ hoại bởi cơn bão này .

Alicia ôm cô bạn thân bằng vòng tay ấm áp . Nó vuốt tóc con bé trong khi ba đứa trẻ đều im lặng . Nhưng Alicia chẳng cảm thấy nuối tiếc gì cả . Thực tế , nó không hề cảm nhận được một chút mặc cảm tội lỗi nào trong chuyện này . Điều duy nhất mà nó mong muốn và khao khát vào lúc này là mọi chuyện kết thúc nhanh chóng và thành công . Và đó là lý do tại sao nó phải nhờ vả đến những kẻ không được phép xâm nhập nhưng đã xâm nhập . Những hành động ở trong bóng tối dã man luôn được che đật bằng ánh sáng lừa dối .
Alicia nhắm nhẹ mắt , nó nghĩ rằng mọi chuyện sẽ kết thúc tốt đẹp . Hoặc là nó đang mơ tưởng thôi , nhưng kết cục của mớ hỗn độn này phải xứng đáng với tội lỗi của nó gây ra . Những cơn ác mộng được giải quyết bằng những cơn ác mộng , che lấp và xoá sổ khỏi những nghi vấn . Như Avery đã từng chịu đựng và thừa nhận rằng , chỉ có ác quỷ mới đưa tay cứu rỗi mọi điều ngay giờ phút này .

" Tao có lẽ nên từ bỏ ..."- Natalia thều thào yếu ớt . Nó không thể chịu đựng được nổi tư tưởng việc chính nó sẽ là người hồi sinh lại kẻ giết chết mẹ nó - người mẹ thân yêu của nó ... chỉ đế hão huyền rằng mình sẽ giết hắn ta vào một ngày nào đó .
Một suy nghĩ đột nhiên xuất hiện trong đầu nó . Rằng như có ai đó liên tục nói với nó rằng nó nên tha thứ cho kẻ thù của mình . Rằng nó nên quay đầu lại trước khi địa ngục thật sự mở ra trước mắt nó . Chắc hẳn Natalia đã nhầm lẫn . Nó chỉ đang mơ hồ nhớ lại những buổi giảng đạo đức thảm hại từ ông cha sứ tình nguyện của một nhà thờ lân cận đến để chăm sóc cho những đứa trẻ mồ côi . Ông ta , đại diện cho những kẻ chẳng biết tí gì về nỗi đau . Nỗi đau mà nó đang trải qua , mà Alicia đang trải qua và cả William đang trải qua . Ông ta , và những kẻ đang đóng vai tốt bụng và lương thiện , thậm chí là vô tội , bọn chúng phải thôi tỏ ra đạo đức giả . Vì rõ ràng là bọn chúng chẳng biết gì về địa ngục.
Natalia cuộn tròn trong vòng tay của Alicia và William . Nhưng thứ duy nhất diễn ra trong đầu con bé chỉ là hình ảnh máu me tanh tưởi của mụ giúp việc nhà Malfoy khi nội tạng bà ta vỡ tung ra . Cảm giác thoải mái đó , nó muốn cảm giác đó . Nó muốn cái cảm giác sảng khoái khi kẻ đã sỉ nhục mẹ nó đã phải trả giá . Nó muốn nhìn thấy máu phải đổ . Những kẻ đáng chết phải nên chết . Cho dù nó có phải hồi sinh họ chỉ để giết họ cách đau đớn nhất .
Natalia không phải là kẻ đã gây ra nguồn cơn của suối máu đang đổ . Nhưng nó cũng không ngại vấy bẩn để đạt được thứ mà nó cho là mình xứng đáng . Sau cuối cùng , suối nguồn này sẽ không bao giờ cạn . Và nó cũng chỉ như Alicia , là hậu duệ của một kẻ Hắc Ám .

Gió lúc này đang thổi tóc nó bay bay . Bầu trời mang màu sắc buồn bã vốn có . Alicia biết rằng , không phải là màu xanh rực rỡ, thứ màu sắc ảm đạm u ám này mới là màu săc thực sự của bầu trời . Rằng bầu trời không phải xanh và hạnh phúc mà luôn luôn bị che lấp , để người ta không phát điên vì thứ không gian u ám mà toàn bộ vũ trụ này phải chịu đựng nó , hoặc họ cứ tự giết chính mình đi , cho nhẹ nhàng .

" Khế ước quỷ thần đã được hình thành..." - Alicia nói . -" Không ai có thể chạy trốn . Kể cả hắn ."

" Hắn đáng bị như vậy , Alicia ." - Đôi mắt của Natalia trở nên tối và tối hơn nữa . Con bé nhìn thẳng vào mắt cô bạn . Giọng nói của nó trở nên rõ ràng . -" Tao sẽ giết hắn . Cho dù tao phải xuống địa ngục , như mày đã từng ." - Natalia bất ngờ nghĩ rằng câu thần chú Avada Kerdava - câu thần chú chết chóc thật ra không quá tàn nhẫn và hắc ám . Nó chỉ là một câu thần chú giết người đơn giản , còn nhẹ nhàng hơn là bắn một phát súng vào não của một ai đó . Bởi lẽ nó không gây ra bất kỳ đớn đau thể xác nào cho nạn nhân và những gì Voldemort đã làm thì không xứng đáng với chỉ một câu thần chú nhảm nhí . Hắn phải chịu lại máu mà hắn đã đổ . Hắn phải thật sự cảm nhận được nỗi đau mà nó đang trải qua , của tất cả những kẻ bị hắn đày đoạ trải qua . Hắn phải cảm thấy có lỗi và cầu xin được tha thứ . Nhưng cho dù hắn có cầu xin được bao nhiêu , cho dù hắn có quỳ gối xuống trước mặt Natalia và xin lỗi, cầu xin chỉ sự tha thứ và tha thứ , nó vẫn sẽ tra tấn hắn, đến mức hắn phát điên lên .

Vì máu phải được trả bằng máu

Bằng mọi giá .

" Cậu có thể tránh xa những chuyện này , Natalia ." - William vỗ về con bé . Đôi mắt hổ phách của nó nóng như mặt trời , sẵn sàng thiêu đốt bất cứ thứ gì chống đối lại đường đi của nó . -" Tôi bảo đảm với cậu ."

" Chỉ có tôi mới biết được nên làm chuyện này như thế nào ."

Alicia hít một hơi sâu . Bên tai nó lại nghe rõ ràng những tiếng nói . Thứ đã trở nên quen thuộc , là thứ đã giữ nó xa khỏi những giấc mộng tốt đẹp . Con bé đã nhúng quá sâu vào đầm lầy , đến mức nó đã trở thành chủ nhân của vũng bùn này . Máu đã bắn vào khuôn mặt xinh đẹp của nó , nhuốm màu ánh sáng vô tội phát ra từ đôi mắt của nó kể từ kẻ đầu tiên nó kéo xuống vũng lầy này .
Alicia Rosier , nó được sinh ra để làm chủ những sợi xích của bi kịch . Nó không thể nào có thể thoát khỏi số phận của chính nó  . Linh hồn của nó đang chìm sâu dần vào những bi kịch dã man do chính nó được sinh ra để lún sâu vào đó . Alicia không còn lựa chọn nào khác ngoài bắt tay vào làm việc .

Nó sẽ không bao giờ lựa chọn phản bội lại bạn bè của mình , Alicia . Nhưng , nó muốn làm những gì nó sẽ làm . Kể cả việc đó là bán đứng tâm hồn trong sạch của bạn bè nó , nó không hề tỏ ra tội lỗi . Nó sẽ đổi , bất cứ giá nào , để lấy được sự nhẹ nhàng và vài giấc ngủ ngon cho người mà nó yêu .

Alicia liệu có sự lựa chọn khi nó sinh ra ở thế giới này ? Liệu nó có được Chúa hỏi rằng , có được hay không nếu như ong sắp xếp cho nó là con của Evan Rosier ?
Những đứa trẻ thừa kế nghệ thuật Hắc Ám chỉ là thiểu số , nhưng bọn chúng quyền lực hơn bọn chúng nghĩ . Bọn chúng mạnh mẽ hơn những kẻ ngoan đạo ngoài kia ,chỉ đang bận rộn để phàn nàn về việc họ nhận được quá nhiều hạnh phúc và phán xét những kẻ đang vật lộn với thế giới dã man này . Sự điên loạn này sẽ chỉ dẫn bọn chúng đến bước đường tự sát hoặc tiếp tục trở nên điên loạn , điên loạn hơn cả thế giới này đã vốn sẵn mà nó được xây dựng nên . Và rồi , ai cũng muốn được sống - dẫu là bình thường hay điên loạn ,

Hoặc điên loạn chính là con đường sáng suốt nhất để tồn tại .

Bọn trẻ mở mắt ra , và từ ở trên mái nhà ,

Chúng nhìn thấy Barty Crouch Junior .

.

" Làm sao tôi biết được là ông không nói dối ?"

Henry run rẩy . Nó đáng lý ra sẽ không phải run rẩy nhưng thật sự nó đang sợ hãi . Những cặp mắt nhìn nhau chằm chằm như thiêu đốt lẫn nhau . Chúng đều loé lên những thứ ánh sáng khiến cho cả thế giới này đảo lộn và nhuộm sắc đỏ của máu .
Barty Crouch Junior mỉm cười ma mãnh . Sự gian trá chính là tên của hắn , thật sự chứ không phải là cái tên mà hắn phải chịu đựng từ lúc hắn còn chưa sinh ra đời . Hắn , rõ ràng đã phá nát vận mệnh sống trong cái bóng an toàn của cha hắn để đến được đây, nơi địa ngục này .

" Đừng tin lời hắn , Henry ..." - Henry nghe thấy lão già kia lên tiếng nhưng nó giả vờ như không nghe thấy gì cả . Vì nó muốn như vậy . Ông như đã chết với nó .-" Hắn ta sẽ nói dối con , hắn ta sẽ huỷ hoại con ..."

" Im mồm đi ." - Henry gầm gừ đáp lại . Nó trừng mắt nhìn Barty , đang hướng về nó với sự hi vọng của một tên tội phạm khi nhìn thấy thứ mà hắn có thể lợi dụng . Nhưng nó không quan tâm. Nó ở đây để hắn sử dụng . Hắn có thể nói dối nó , Henry biết điều đó . Và cùng một lúc , nó cũng biết là mình sẽ giết chết Barty , nếu như chuyện đó thật sự xảy ra . Dòng máu sát nhân, có lẽ được duy truyền , khiến cho Henry không hề tỏ ra bất cứ sự hối lỗi nào , dù nó không có một chút cố gắng giả vờ . Nó muốn biết câu trả lời đến mức nó có thể cho phép bất kỳ ai làm thế giới này nổ tung để nó thành công . Rốt cục, Henry cũng đã nghĩ rằng chỉ có bản thân nó là đã trưởng thành hoặc , chỉ mình nó là kẻ đủ tỉnh táo và đúng đắn để đồng ý lời đề nghị của Barty vào giờ phút này , ngay bây giờ liền đây .

" Tao sẽ không bao giờ nói dối mày , nhóc con ." - Barty tỏ ra thành thực . Hắn nhìn thẳng vào mắt thằng bé . Hắn biết dòng chữ trên chiếc mề đay vàng đó mang ý nghĩa gì . - " Chỉ cần mày thả tao ra , ngay bây giờ , tao sẽ nói những gì tao biết ..."
- Cuối cùng , những buổi đêm nói chuyện với Meredeus Avery cũng đã có ý nghĩa . Không ai tò mò về truyền thuyết truyền tai không chứng thực đó ngoại trừ hắn , Barty . Hắn có thể nhớ lại nụ cười của Avery lại lần nữa , khi ông ta đồng ý kể cho hắn nghe câu chuyện đó . Một câu chuyện hư cấu cổ tích đến mức không phù thuỷ nào có thể tin được . Nhưng , giờ phút này đây , nó vô cùng giá trị , với hắn và cả Henry bối rối . Nó , không có thứ gì khác tốt hơn để chứng minh , là địa ngục được gầy dựng như thế nào . Mọi mắt xích của bất hạnh đều được tạo ra bằng câu chuyện đó - câu chuyện về cái ngày mà quyền năng vô hạn của Chúa Trời bị huỷ hoại . Có kẻ đã sa ngã và khi hắn ngã , hắn đã mang cả bầu trời sập xuống trở thành tận thế .
Barty mơ hồ nhìn vào khuôn mặt của Henry như thể hắn đang ngắm nhìn những ngôi sao băng rơi xuống từ bầu trời đêm . Và , từ mặt đất trỗi dậy, sức sống của bọn quỷ dữ đã trồi lên , chiếm lấy những gì tốt đẹp nhất trên cuộc đời này để thoả mãn chúng :

" Cái mề đay đó là thứ mà gia tộc của mày sống chết để giữ lấy ..."

" Thằng khốn ! Câm cái mồm lại hoặc tao sẽ gọi bọn Giám Ngục đến—"

" Thật đáng hổ thẹn khi bây giờ ba mày lại cảm thấy xấu hổ và phải che giấu nó ..."

" Barty !!!!!"

" Dòng chữ đó là thứ ngôn ngữ cổ xưa trộn lẫn giữa tiếng Phổ và xà ngữ của các phù thuỷ ... dùng để liên lạc và che giấu những bí mật ...."

" Barty.Crouch— "

" Với Ác Quỷ—-"

" JUNIOR !!!!!!"

Đoàng .

Henry chớp mắt . Tiếng nổ trong đầu nó dừng lại . Thằng bé quay sang nhìn ba mình chầm chậm chỉ để nhìn thấy ông đã bất tỉnh . Nó thở ra một hơi thật sâu , rồi tiếp tục nhìn về phí Barty Crouch Junior, khi mà hắn đang mỉm cười gian xào . Mồ hôi của thằng bé đổ xuống , khiến cả thân thể của nó như đang bị thiêu đốt bởi chính ngọn lửa bốc lên từ tâm hồn của nó .

" Sao , nhóc con ?"

Henry thở dốc . Nó đang bước gần hơn đến với bóng tối tàn nhẫn .

" Ngươi vẫn muốn biết chứ ?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro