[Harry Potter fanfic] Hans hate mosquito!!!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: yaoibest ync

Disclaimer: bản quyền thuộc về JKRowling, chỉ có Hans là cuả tớ

Genre: humor, OOC, romantic, hard shounen-ai [?]

Summary:

Một ngày nắng đẹp, một bầu trời cao xanh vời vợi, một tiếng hét chọc thủng chín tầng mây vang lên

"Hans ghét muỗi!!!"

A/N: một one shot bên lề tác phẩm << Life for light and love fof dark >> của tớ

Câu chuyện xảy ra lúc Hans Malfoy được hơn 4 tuổi và xin nói luôn là Draco và Harry đã kết hôn :"> *khị khị* còn lí do thì xin theo dõi truyện chính :">

Viết theo sở thích cá nhân, hoàn toàn trong sáng và thuần khiết, đảm bảo xuất ohát từ thiên lương con người :">

Vốn định viết một cái darkyaoi tặng sinh nhật Draco Mailfoy nhưng mừ cái ý trong lúc máy nổi chứng đã bị del sạch ;__; type lại ko kịp nên viết cái này. Trong khoảng thời gian 1 tiếng trc khi đi ngủ sau một ngày bị cúp điện, fic khá là sơ khai, mong được thông cảm

Ý hị hị hị, bộ này trên cơ bản vẫn là Sa nhớ :"> bạn nào có khả năng liên tưởng tốt thì nó mới thành yaoi nhớ :"> *sẵn nói luôn là trí tưởng tượng của bạn tác giả nghèo nàn nhắm nên bạn để là SA :"> *

Vậy nên,ratingxin để làPG-13:">

——————————————————————————–

Đó là một buổi sáng định mệnh khi mà Hans Malfoy tìm ra một quyết tâm cho mình, rằng nó sẽ diệt sạch muỗi trong nhà vào một ngày không xa.

Tại sao lại như thế?

Trả lời: đó là một câu chuyện kì cục với nội dung mà chó cũng gặm không vô. Một câu chuyện quái dị đã khiến cậu ấm Hans ấm ức ôm mối hận thù sâu sắc đối với loài côn trùng bé nhỏ, loài vật nó chỉ mới được thấy qua tranh ảnh, lên xe tới trường.

À, khi tôi đang nói đến trường, dĩ nhiên đấy không là Howard danh tiếng mà là một ngôi trường bình thường dành cho trẻ em Anh Quốc. Về lí do mà Hans phải sống và đến trường học thế giới Muggle thì còn phải nói đến papa nó – Harry Potter và cha nó – Draco Malfoy.

Thật ra, cái đám cưới trắng trắng xinh xinh của họ đã làm nên một trận chấn động khá lớn trong thế giới phù thuỷ và hai nạn nhân thê thảm nhất trong vụ địa chấn này là song thân phụ mẫu chú rể nhà Malfoy. Bà Narcissa và ngài Lucisous đã không thể có mặt tại hôn lễ bởi phải điều trị chấn thương dài ngày. Một, do nuốt "nhầm" muỗng khi đang ăn món súp thượng hạng thời điểm bức thư oang oang thông báo nội dung của nó; một do mất bình tĩnh khi điều khiển chổi bay.

Ấy mới biết sức "mạnh" của <<hôn nhân>> lớn tới nhường nào. Thế nên, Draco muốn Hans, kết quả của cuộc hôn nhân ấy, tạm thời không xuất hiện trước thế giới phù thuỷ cho tới khi nó đủ tuổi đến trường đào tạo phù thuỷ danh tiếng. Tuy vậy, Hans luôn tìm cách trốn ra ngoài chơi và nếu không thành công thì tình hình còn tệ hơn khi nó nhào vào lòng papa Harry khóc lớn. Kết quả là ông chủ trẻ nhà Malfoy, một bụng đầy dấm, đã đá văng "thứ" phá hoại không gian riêng tư của <<thế giới hai người>> tới nhà trẻ. Còn anh ta thì bận bịu hưởng thụ vị ngọt cuộc sống hôn nhân ở căn biệt thự của mình cách nhà trẻ không xa lắm.

"Cha thật ích kỉ!"- Hans hay lầu bầu như vậy – "Cha muốn đọc chiếm papa! Đáng giận!"

Sự tồn tại ủa Hans quả là bằng chứng tuyệt vời của cái chất kì diệu ở Gen di truyền. Từ đầu tới chân nó không khác Harry tí nào, đến cả đôi mắt cũng cận thị nặng tới độ phải mang cặp kính gọng tròn to đùng (nếu như bạn hỏi, thì gọng kính được lựa theo sở thích của một người mắc chứng "ông chồng cuồng"). Một bản sao hoàn hảo của Harry dĩ nhiên được Draco hết sức nâng niu. Chỉ tiếc một điều, ở nó cũng có thứ mà Draco giận. Với vẻ ngoài giống hệt papa, Hans lại thừa hưởng từ cha mình đặc tính "bám chặt Harry Potter"

"Papa, Hans đi học về rồi"

Ấy nên, cho dù phải đi nhà trẻ, vừa về nhà, Hans đã vội quăng cặp chạy đến trước phòng papa không khóc thì nháo, cuối cùng thì papa Harry vẫn mở cửa cho nó vào dù bên cạnh, cha Draco, với một bộ quần áo xộc xệch, luôn trừng mắt và toả ra làn khí lạnh tới rợn người. Và, lại "ấy nên", sau đó vài ngày, Draco thường có nhã hứng đi dạo bên ngoài tới tận khi trời tối và trùng hợp làm sao, những chuyến đi dạo đó thường bắt đầu vào giờ tan trường. Hiển nhiên

"Thưa cậu, các ông chủ đã ra ngoài cách đây vài phút" – Con gia tinh trung thành lặp lại lời nói nó vẫn thường nói mỗi buổi chiều.

Giận run!!

Cha chơi xấu! Ăn gian! Ích kỉ! Đáng giận! Oa, Hans muốn papa, oa oa!!

"Thưa cậu, cậu có muốn dùng bánh kem không?" Con gia tinh nhanh nhẹn bưg lên đĩa bánh nhỏ đã chuẩn bị sẵn đối phó với tình huống xấu xảy ra mỗi ngày này. Và cũng không đợi thêm bão giông trút lên đầu mình, nó chạy vọt đi.

Hans bực tức vọc vọc đĩa bánh. Nó chả muốn ăn tí nào. Lão yêu tinh già thật nhàm chán, chẳng lẽ không kiếm được phương pháp nào khác để nó nguôi giận sao? Thậm chí lão còn không thèm đổi mùi vị của bánh nữa. Thế này thì nó có thích chocolate tới mức nào cũng nuốt không trôi.

Oa, nó muốn papa, bây giờ thì nó đang muốn khóc thật đây, nhưng khóc cho ai nghe? Phí lắm! Phải tiết kiệm nước mắt chờ papa về. . . chờ papa? Đúng, nó có thề "chờ" papa kia mà!

Vất tạm đĩa bánh trên bàn, nó mở của tủ quần áo ra và chui vào đó ngồi. Papa sẽ bất ngờ lắm đây – nó nghĩ thầm và cười khúc khích. Tuy vậy, sự hứng thú ban đầu dần bị kéo dãn và thay thể bởi chán nản và buồn bực.

Sao papa lâu về như vây? Nó bắt đầu thấy chán ngồi trong tủ rồi. Thôi thì đâm lao đành theo lao – Hans nghiêm túc hạ quyết tâm – đếm cừu cho đỡ chán vậy.

Tất nhiên, đếm cừu chả chán chút nào vì nó ngủ khi con thứ 15 chưa kịp nhảy qua hàng rào.

<RẦM!!>

Hans không biết nó đã ngủ bao lâu, chỉ nhớ lúc ấy, nó bị đánh thức bởi tiếng động cực lớn. Và khi nó dòm theo khe hở trên cửa tủ để tìm hiểu cái gì đã gây nên tiếng động đó thì lại thêm một tiếng tương tự vang lên.

<RẦM!!>

"Được rồi, Draco" một giọng run run nén cười cất lên "Đừng tút giận nữa. Cảnh cửa vô tội, ít nhất nó không phải là kẻ tặng cậu hộp thuốc trơn."

Mắt Hans gần như phát sáng khi nó nhận ra papa Harry của nó. Tât nhiên, nó không để ý mấy đến người bên cạnh đang ra sức đạp cửa phòng một cách đầy bạo lực.

"Chết tiệt! Con nhỏ đó lại dám tặng tôi thứ đấy và bảo tôi cẩn thận đừng để vùng đó của tôi bị nhiễm trùng! Láo toét!! Nếu không phải cậu kéo tôi đi thì tôi đã biến nhỏ đó thành cóc rồi!"

"Khụ khụ. . . về vấn đề này. . . tôi cũng thấy các cô gái Muggle bây giờ hơi quá dạn dĩ. Có thể làm thế với người mới gặp thì cũng thật là. . . khụ khụ."

Ủa? Tại sao Hans lại cảm thấy hai tiếng ho nhẹ này có chút kì quái hả papa? Tuy Hans không hiểu lắm nhưng. . . tiếng ho của papa. . . giống như che giấu tiếng cười á!

". . ."

<Phịch!!>

"Hey, hey, Draco, đừng, đừng xé! Bộ này mới mua khi chiều. . . Ah!!"

"Harry, ở bên trong cậu thật thoải mái."

Ủa? ủa? Sao Hans không hiểu gì hết? Đầu tiên là cha chẳng nói chẳng rằng bế phốc papa quăng lên giường. Kế đến, không để ý sự phản đối mà xé nát áo sơ mi rồi tụt quần papa xuống, tách hai chân papa ra rồi áp lên. Sao papa không giận, không đánh trả cha mà chỉ kêu "ah" như vậy?

Với lại, sao cha lại xé đồ của papa? Tuy rằng việc này giải đáp lí do tại sao mỗi ngày cha Draco vẫn mua thêm quần áo mới cho papa, nhưng Hans vẫn không sao hiểu được tại sao cha lại lãng phí như thế? Papa rõ ràng không thích lãng phí nhưng cha lại lãng phí tới hai lần: phí tiền mua quần áo cho papa để xé nát rồi lại phí tiền mua thêm lần nữa để tiếp tục xé.

"C. . . Cậu. . . đồ ch. . . chết tiệt! AH!!"

"Cậu còn đủ sức để nói cơ à?"

Cha cười xấu xa rồi liên tục đẩy mạnh người lên trước, còn papa thì lấy hai chân kẹp chặt thắt lưng người đang áp lên người mình mà khóc la. Tuy không rõ lắm nhưng đại khái là cha với papa đang vật lộn và papa đang bị cha khi dễ tới khóc! Không được! Hans phải bảo vệ papa!

"Ah! Ah. . . a. . . D. . .Draco!"

"Harry, Harry"

Ủaaaaa??? Tiếng kêu này. . . hình như không giống khổ sở lắm đâu? Đáng giận! Tại sao cái tủ quần áo lại đối diện giường cơ chứ? Nó chỉ nhìn được cái lưng áo khoác dài của cha và đôi chân của papa, nó không rõ được tình hình hiện tại của papa như thế nào cả.

"Ah! Dr. . . Draco, chúng. . . ta đã làm 7 lần. . . trong hai ngày nay. C. . . ậu không. . . thấy mệt sao?"

"Không! Cái việc này làm bao nhiêu lần cũng không đủ."

". . ."

"Ngoan, cứ xem như cậu đi ị là được chứ gì?"

". . ." (–"–)

"Xem nào, tôi biết là kiểu so sánh như vậy rất buồn nôn, nhưng việc này thật ngọt ngào, không phải sao?"

"Việc gì?"

"Việc này"

Dứt lời, cha Draco kéo papa ngồi dậy, khi cơ thể vẫn khít sát với nhau và với đôi chân papa vẫn đang kẹp chặt thắt lưng. Và khi papa nó hét nửa chừng chữ "ah" thì cha Draco đã áp môi của mình lên miệng của papa Harry.

"Harry, tôi yêu cậu!"

Ủa? Sao papa lại đỏ mặt thế kia?

"Sao cậu có thể nói những thứ như vậy một cách trắng trợn tới mức này hả?"

"Harry, tôi yêu cậu!"

Lặp lại lời nói và hành dộng lúc nãy lần nữa, cha Draco nhấc chân của papa Harry đặt trên đùi mình, để papa ngồi thoải mái một chút rồi đột ngột đẩy người lên và một tiếng thét chói tai vang khắp phòng. Tiếng hét đó, ngay sau ấy đã được cổ vũ bởi tiếng "keng" khi cái nĩa đặt vội trên đĩa bánh kem rớt xuống đất lúc giường rung lên và thúc vào cái bàn bên cạnh.

"Bánh kem c. . . của Hans."

"Ừ, có lẽ nó đã ngán với cái mùi chocolate mà lão gia tinh chuẩn bị cho nó. . . ưm. . . bánh kem à?"

"Hey hey, sao cậu lại cười đen tối như thế?"

"Cậu có thích bánh kem không, Harry?"

"Cậu nói cái. . ."

Chẳng biết may mắn hay xúi quẩy mà Draco chọn tư thế và hướng ngồi hoàn toàn đập vào mắt Hans.

Lúc này, qua khe hở tủ quần áo, tuy có thể thấy hết toàn bộ nhưng Hans vẫn không hiểu lắm. Tại sao cha lại lấy bánh kem của nó quẹt lên môi của papa rồi mới ăn? Sao papa lại đỏ mặt? Mà sao cha cứ ăn bánh kem ở môi papa lâu như vậy?

"Nào, để phòng trừ cậu dãy dụa gây khó khăn cho chúng ta và gia tăng tình thú."

"Ê ê??? Draco!! Thả tôi ra ngay!! Cậu đang làm cái quái gì thế này?"

"Trói tay cậu vào thành giường bằng cravat của tôi"

"Đừng có nói kiểu tự đắc như thế! Tôi kông có mù! Tôi đang hỏi ý nghĩa cái việc này!!"

"Đợi chút nữa cậu sẽ biết"

Rồi cha Draco cởi áo sơ mi của mình khi cơ thể papa vẫn đang ngồi trên người, với hai tay bị trói và lưng phải dựa vào thành giường. Sau đó, cha lấy dĩa bánh kem, quệt một đường lên cổ papa. Sao cha lại làm thế nhỉ? – Hans tò mò tiếp tục nghiệp vụ nhìn lén. Nó phát hiện trò này vô cùng thú vị. Nó như điệp viên 007 ẩn mình trong đêm trinh thám khắp nơi để tìm ra bí mật các tổ chức. Và hiện nay nó phát hiện ra vài điều mà trước đây nó chưa từng biết: lí do của việc mỗi ngày papa phải liên tục mua đồ mới dù papa không ưa lãng phí; "Cha Draco là người lãng phí tiền" và "cha Draco là người rất bẩn"

Thật mà, cha rất bẩn. Mặc papa đỏ mặt tức giận, cha cứ lấy bánh kem phết lên người papa rồi sau đó mới dùng lưỡi lau đi, còn lau đặc biệt kĩ ở phần ngực và bụng dưới nữa. Không bẩn thì là gì?

"ah! Kh. ah. . khốn kiếp. . . Đồ chết tiệt!! D... dừng lại ngay cho tôi! AH!!"

"Cái miệng cậu không dễ thương chút nào!"

Thêm một phát hiện nữa, papa Harry của nó cũng có thể nói bậy, Trước giờ papa vẫn luôn hiền lành và nói năng từ tốn cơ mà? Chắc chắn là do cha Draco làm hư papa! Hừ!! Nhưng sao papa không phát giận mà chỉ toàn kêu "ah" thế kia? À! Biết rồi! Lại do cha Draco. Cha không ngừng đẩy hông dưới thằng lên, papa ngồi trên người cha cũng bị thúc lên trên, mà tay của papa lại bị trói chặt vào thành giường nên papa bị đau. Phải, chính là thế – Hans rút ra kết luận sau một hồi suy nghĩ và tự đắc về sự thông minh của mình.

"À mà tôi chưa bôi trơn cho cậu nhỉ?"

"Cậu. . . nụ cười này. . . dừng!! Dừng tay!!"

Không biết là papa bảo cha dừng tay cái gì, nhưng cha Draco tách người ra một chút, rồi lấy tay thọc vào dĩa bánh, sau đấy lấy ngón phủ đầy kem thọc vào chỗ đi ị của papa.

Sao lại cho bánh kem vào chỗ đấy?? Bẩn và phí quá đi mất! Oa, Hans không muốn một người cha ở bẩn như thế!! Oa oa!!!

"Ah!!"

Nhìn lại thì cha đã vất đĩa bánh kem sang một bên, vắt hai chan của papa lên vai mình rồi dừng lực không ngừng thúc vào người papa, làm papa kêu khóc ầm ĩ. Nhưng mà, thật sự, tiếng khóc này không giống bị khi dễ lắm đâu. Vậy nên, điệp viên Hans quyết định quan sát kĩ lưỡng thêm chút nữa trước khi hành động. Vấn đề là nó càng quan sát lại càng chang hiểu gì. Cha cứ liên tục đẩy người tới còn papa thì kêu la không ngừng.

"Dra. . . Draco. . . tôi. . . tôi không được. . . ah!"

"Chờ chút Harry, chúng ta cùng nhau"

"Ah!! Ah!!"

"Harry, Harry, tôi yêu cậu"

"D. . . Draco. . . AH!!!"

Sau một cú thúc mãnh liệt của cha Draco, papa hét chói tai rồi tiểu trên giường. Hừ! Cả hai người cha của nó đã lớn thế mà vẫn còn tiểu trên giường! – Hans trở mình xem thường – Vậy mà lúc trước cả hai từng mắng nó xa xả chỉ vì nó làm ướt chăn lúc qua đêm ở nhà bạn, cha còn suýt chút thì đánh đòn nó nữa chứ!

"Harry, tôi yêu cậu"

Cha Draco cởi trói rồi đặt papa nằm trên giường, lại áp môi lên môi của papa rồi thình lình đẩy người lên làm papa nảy cả mình.

"D. . . Draco. . . đủ rồi!!"

"Cái trò vận động trên giường này không thằng đàn ông nào thấy đủ cả."

"Ít nhất có tôi, và trong số những người cậu nói, có ai sở hữu thể lực đáng sợ như cậu?"

"Thôi được, chơi thêm lần cuối nữa thôi rồi đêm nay tôi sẽ tha cho cậu."

Ý? Vậy ra nãy giờ là đang chơi sao? Tuy trò này rất bẩn nhưng. . . tại sao papa với cha lại gạt Hans ra ngoài? Oa oa! Hans muốn papa! Hans muốn chơi với papa!! Cha ích kỉ! Cha giữ riêng papa rồi bắt papa chơi trò vừa phí vừa bẩn này với cha!

"Oa oa! Hans cũng muốn chơi với papa!"

"Hans ?????"

Ủa? Sao nó vừa xuất hiện thì cả hai lại nhìn nó đăm đăm với cái mặt xanh mét thế kia? Rồi tại sao mặt papa lại đỏ ứng lên? Và tại sao papa lại phải che vội người lại? Chẳng phải trước giờ hai cha con vẫn cởi đồ, tắm với nhau sao? Kệ, quan tâm làm gì? Nó chỉ cần đóng cho tốt cái màn khóc nháo này là được.

"Oa oa!! Các. . . các bạn. . . ai cũng được đi ch. . . chơi với papa mà Hans. . . Oa oa, papa không yêu Hans."

Giọng nói ướt đẫm đứt quãng xen lẫn tiếng nấc nghẹn ngào khi giọt nước trong suốt lóng lánh rơi dài trên gò má đỏ ửng thật khiến người ta yêu thương. Quả nhiên, papa Harry của nó lập tức mắc bẫy

"Ngoan, ngoan, làm sao papa lại không thương Hans được? Hans là báu vật của nhà chúng ta."

"Thế thì papa sẽ chơi với Hans chứ?"

"Ừ, sẽ chơi với Hans"

"Nhưng papa ơi, Hans không thích trò chơi papa với cha vừa chơi, nó bẩn quá. Hans muốn đi công viên cơ."

Ủa? Sao nó vừa dứt lời thì mặt của papa nó đỏ bạo và trên trán cha nó hiện ra một đường gân xanh thế kia?

"Ừ, sẽ đi chơi công viên. Ngày mai papa sẽ gọi cho cô giáo xin cho Hans nghỉ rồi dẫn Hans đi chơi cả ngày."

"Oa! Hans yêu papa nhất!"

Nói xong, nó ôm lấy cổ Harry và chụt một cái rõ kêu lên môi anh. Nó nghĩ bắt chước hành động của cha nó sẽ làm papa vui nhưng hình như. . . có gì đấy không đúng lắm thì phải? Tại sao mặt papa Harry lại xanh lè còn cha Draco nổi đầy gân thế kia? Tại sao căn phòng bỗng dưng lạnh buốt và quái hơn nữa là papa lại đổ mồ hôi khi khí lạnh cứ giăng giăng như thế.

"Hans, con về phòng!"

Nó muốn ở lại thêm chút nữa, nhưng nghe xong câu này của cha Draco nó vội vàng bước ra khỏi phòng. Đến cả đồ ngốc cũng nghe được cơn tức trong lời nói cha Draco. Nhưng tại sao lại giận? Chẳng lẽ nó làm sai? Chả phải papa mới làm vậy sao? Không hiểu nổi!

Ôm một bụng đầy câu hỏi, Hans thay đồ và bò lên giường. Dù sao hôm nay nó cũng đã khám phá vài bí mật của người lớn và gặt hái được thành công ngoài mong đợi là chuyến đi Disneyland với papa vào ngày mai. Oáp – nó ngáp – quả là một ngày dài.

Tiếc thay cho Hans Malfoy, khi nó thức dậy thì thành quả ấy cũng tan đi như giấc mơ vậy.

"Tại sao???"

Hans bức xúc thét lên với papa của nó, người đã nuốt mất lời hứa mới lập tối qua.

"Papa. . . mệt. . . để hôm khác vậy."

Nó muốn cãi lại nhưng chưa kịp mở miệng lần thứ hai đã bị cha Draco dùng chân "mời" ra khỏi phòng. Ấm ức gặm nhấm bữa sáng, nó nghĩ về cái lí do của papa.

Thật kì lạ! Tối qua papa rõ ràng gào thét rất to, rất có khí lực cơ mà? Nhưng, sáng nay trông bộ dạng papa thì hình như papa thật sự rất mệt nha! Papa không ngồi thẳng dậy mà nằm sấp trên giường, úp mặt lên gối nói chuyện với Hans, ngay cả giọng nói cũng khàn khàn khổ sở. Sao lại thế?

Ah! Đúng rồi!

Sáng này khi vào gặp papa, trên cổ, vai, tay papa. . . tất cả những chỗ mà nó có thể thấy được đều bị phủ bởi một đống nốt đỏ hồng. Hay là papa bị muỗi chích nên sinh bệnh? Tuy là có to hơn vết muỗi đốt bình thường một chút, nhưng. . . Chắc chắn là vậy! Oa oa~ Tại mấy con côn trùng đó mà Hans không được đi công viên với papa! Oa! Côn trùng xấu xa!!

"Hans ghét muỗi!!!!"

Ấy, thế mới nói, câu chuyện này nội dung cả con chó cũng nuốt không trôi. Vì một ai đấy mà loài muỗi bỗng chốc bị liệt kê vào danh sách <<những con vật có hại nhất>> của Hans Malfoy và khi cậu bé đang vắt óc suy nghĩ xem nên mua thuốc diệt muỗi nào là tốt nhất thì papa của nó vẫn tiếp tục bị "muỗi cắn". Hans tội nghiệp! Nó không biết rằng cho dù có giết sạch muỗi trong nhà thì papa của nó vẫn phải mang dấu "muỗi cắn" ấy mỗi ngày.

22h28'

05/06/2010

Yaoibest

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro