Phần 14

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi ghét tên khốn dơ bẩn đó.
Author: Younoknowme93
Cre:
https://archiveofourown.org/works/7784293
https://weibo.com/u/5998456480

------------

Chương 14

Tôi cởi quần áo và em quan sát tôi một cách cẩn thận. Tôi có thể lờ mờ thấy tay em di chuyển dưới tấm chăn và tôi không cần phải thắc mắc em ấy đang làm gì.

"Em cần phải ra khỏi chăn."

Tôi tự hỏi liệu tôi có nên mặc chiếc quần lót của mình không. Em hít vào thật sâu và thở ra từ từ sau đó hất tung chăn ra khỏi người. Em hoàn toàn khỏa thân. Tôi cũng cởi bỏ quần lót của mình.

"Đây là thỏa thuận của chúng ta phải không? Có qua có lại. "

Em đang nằm ngửa. Còn quá nhiều điều mà em chưa từng thử. Tôi muốn tất cả những lần đầu tiên mà em trải qua ân ái sẽ là những kỷ niệm hạnh phúc êm đềm của em.

"Tôi ... uh ... chưa bao giờ làm điều này trước đây."

Tôi lúng túng thừa nhận.

"Thật may mắn là em đang ở bên một người cực kỳ giàu kinh nghiệm như tôi."

Em ấy khoanh tay.

"Nhìn đi, chúng ta không thể cùng lo lắng được. Một trong hai chúng ta phải đảm bảo với người kia rằng mọi thứ đều ổn và người đó không thể là tôi. Cho nên. Nếu anh nghĩ rằng anh không thể làm được... "

"Tất nhiên là tôi có thể làm được. Ý tôi là. Chúng ta đang trải nghiệm điều này cùng nhau. Tôi muốn làm cho em sung sướng. Tôi sẽ cố gắng hết sức, nhưng... nếu nó không hoàn hảo..."

"Vậy thì anh có thể cố gắng hơn vào lần sau."

Em không nhìn tôi và mặt em đỏ bừng.

"Nếu anh... muốn có lần sau."

Tôi mỉm cười với em và điều đó đủ khiến em bình tĩnh lại.

"Em có thể mở chân của em ra không?"

Tôi nghe em nuốt nước bọt nhưng em vẫn làm theo lời tôi.

"Không cần phải xấu hổ."

Tôi lại mỉm cười với em. Tôi vuốt ve em một vài lần. Em nhợt nhạt quá. Tôi hé môi và ngậm lấy đầu cặc đang cương cứng của em. Khi em có vẻ không phản đối, tôi sẽ đưa em vào sâu trong miệng. Tôi cố gắng bắt chước những điều mà các cô gái đã làm với tôi trong quá khứ, nhưng nó đã quá lâu rồi.

"Rộng hơn một chút. Hãy mở rộng hơn một chút ".

Em làm như tôi yêu cầu nhưng tôi nhận thấy sự hoảng sợ nhẹ trong mắt em. Hơi thở của em ngày càng run rẩy. Tôi mút nhẹ cái đầu khấc. Tôi không thể nhét hết cái của em vào miệng nên tôi mút những gì có thể và dùng tay bóp nhẹ phần còn lại.

"Không."

Tay em ấy che miệng để cố giữ im lặng.

"Đừng lo. Hãy để tôi lắng nghe em. Không có gì xấu hổ khi cảm thấy sung sướng. Tôi muốn biết. Bằng cách đó, nếu đó là thứ em thích... Tôi sẽ biết mình nên làm gì. Đừng im lặng. "

"Tôi... tôi sẽ cố gắng."

Cái tay rảnh rỗi của tôi đặt vào hông em để khuyến khích em di chuyển. Chẳng bao lâu nữa em không còn cần đến sự động viên của tôi. Khi quai hàm của tôi bắt đầu đau, tôi rút ra và nhẹ nhàng nghiến vào người em.

"Ah."

"Giống như lần trước, Severus."

Khi tôi nắm lấy cả hai con cặc, lưng em cong ra khỏi giường.

"Không sao cả. Tôi sẽ làm cho em cảm thấy sướng. Giống như trước đây. Chỉ cần tiếp tục di chuyển như em đã từng làm. "

"Tôi thấy nóng."

"Ừ. Di chuyển ngược lại với tôi. Em đang rỉ ra rất nhiều. Nhưng trước đây em từng thủ dâm với tôi. Em làm điều đó thường xuyên không? "

"Tôi không muốn trả lời."

"Được rồi Severus. Tôi sẽ không kích động em. Nhưng tôi cần biết. Em muốn tôi làm gì vào tối nay? Em có muốn tôi làm em tê dại, mất hết lí trí vì sung sướng không? "

"Làm ơn... đừng sử dụng những từ đó. Tôi không phải là một cô gái trẻ có gương mặt tươi tắn trong đêm tân hôn. "

"Em đã không trả lời câu hỏi của tôi."

Khi tôi siết em quá mạnh, em hét lên.

"Nó đau."

"Chỉ một chút. Và tôi sẽ dịu dàng nhất có thể với em. "

"Chúng tôi đang cùng nhau làm chuyện đấy..."

"Em đã hơn bốn mươi và vẫn còn chưa làm tình lấy một lần, đã rất lâu trôi qua rồi."

Tay em đang đặt trên hông tôi. Nó kéo tôi ra khỏi người em.

"Còn anh thì bị dồn nén quá lâu, anh không nghĩ sẽ có thứ gì khác làm anh hài lòng à? Nhìn anh kìa. Mắc kẹt cùng nỗi ám ảnh với một kẻ như tôi. "

Ham muốn tan biến và nỗi sợ hãi xuất hiện... trở lại...

"Severus. Em được phép cảm thấy thoải mái. Nếu em muốn chúng ta tiếp tục, thì tôi hứa rằng tôi sẽ chuẩn cho em thật kỹ lưỡng và tôi sẽ thực hiện từng bước một để em không cảm thấy đau. "

Đôi mắt em ấy nhắm nghiền lại.

"Điều gì sẽ xảy ra nếu chúng ta làm điều này và anh lại bỏ rơi tôi. Hoặc... một trong chúng ta cảm thấy nó chẳng sung sướng gì cho cam. "

"Cả hai điều đó sẽ không xảy ra bởi vì tôi đã chờ đợi hai mươi năm để em cho tôi cơ hội làm chuyện này một lần nữa. Em sẽ cảm thấy căng, nóng, tuyệt vời ... và tôi đảm bảo rằng em sẽ cảm thấy sướng. Tôi thề. Tôi không phải là người duy nhất tận hưởng nó. "

Tôi nghĩ em ấy đã đề cao những thứ không đâu, bỏ bê cảm xúc của chính mình.

"Em đã sẵn sàng hy sinh mạng sống của em chỉ để mang tôi trở lại với thế giới này, so với thứ đó ... em lẽ ra không nên sợ hãi về điều này."

Vòng tay em ôm lấy mình. Mẹ kiếp. Tôi lại nói điều gì đó sai lầm. Em đang rời xa tôi.

"Severus."

"Sợ hãi là không hợp lý. Nhưng tôi không thể không sợ. Tôi đã nghĩ rằng anh hiểu điều đó. "

"Tôi không có ý đó, không phải như vậy."

"Có, anh đã nói như vậy. Và tôi sẽ thừa nhận rằng anh nói hoàn toàn chính xác. Tôi không nên sợ. Tôi không nên ở độ tuổi gần bốn mươi và sợ hãi sự gần gũi, nhưng nỗi sợ hãi này đã tồn tại trước khi tôi biết đến anh. Nó sẽ không bao giờ biến mất. Anh nói chuyện nhẹ nhàng với tôi hay chạm vào tôi cũng không quan trọng. Nó sẽ không tiến xa hơn được đâu. Nó đã khắc sâu trong từng tế bào của cơ thể tôi. Tôi... mãn nguyện xuống mồ nà chưa bao giờ phải trải qua việc nắm tay, hôn... hay quan hệ tình dục. "

Em không nhìn tôi.

"Xin hãy đi đi. Tôi không biết mình dự định sẽ đạt được gì với... sự liều lĩnh này. "

"Severus."

"Tôi nghĩ có lẽ tôi đang thử sức mình. Anh là người duy nhất tôi từng cho phép chạm vào người tôi. Bất kể họ nghĩ gì, họ từng gọi mời tôi vào những cuộc ân ái. Tôi đã từ chối chúng. Tôi thậm chí chưa bao giờ nói với họ tại sao. Tôi chưa bao giờ nói với ai về ... anh biết đấy. Lily biết vì nàng là bạn thân nhất của tôi... và anh biết. Tại sao anh không nói với ai? Tại sao anh lại tốt với tôi? Và tại sao anh không... đứng lên vì tôi? Anh nghĩ rằng tôi không thể bị sụp đổ, rằng tôi không thể bị tổn thương sao? "

"Tôi là một thằng ngốc."

"Đúng."

"Severus. Chúng ta có thể làm thật chậm như em yêu cầu. Hoặc thậm chí... không bao giờ chạm vào nhau nếu đó là điều em muốn. Đừng bỏ đi. Đừng yêu cầu tôi rời đi. Hãy để tôi ở lại."

"Anh sẽ sớm mất hứng thú. Nếu tôi tin tưởng anh, thì anh sẽ phản bội tôi ".

"Em biết rằng tôi sẽ không làm vậy. Tôi lẽ ra phải đứng lên vì em. Tôi không nên bắt nạt em dù chỉ một lần. Nhưng tôi đã làm điều đó. Em đã có thể nhìn vào quá khứ đó... nhưng em có thể thử nhìn về quá khứ này không? Đã hai mươi năm rồi. Tôi biết những gì tôi đã làm là sai. Em không cần phải tha thứ cho tôi ngay bây giờ... Tôi có thể đợi... hai mươi năm nữa nếu được. Chỉ cần cho tôi một cơ hội ".

"Anh biết là tôi đã tha thứ cho anh. Tôi không bị điên. Có thể hơi đau đớn... nhưng tôi không giận. Tôi sẽ không rời đi- chống lại bản năng tìm kiếm sự an toàn của tôi. Tôi nghĩ vậy. Đó là một minh chứng cho sự điên rồ của tôi rằng tôi vẫn say mê anh bất chấp mọi thứ. Làm ơn. Tiếp tục đi. "

"Em có chắc không Severus... em hơi..."

Tôi không muốn nói từ đó.

"Không bình thường? Đúng. Tôi cần phải chứng minh với bản thân rằng sự thân mật có thể... thú vị, vì người mà tôi quan tâm. Tôi sẵn sàng tiếp tục ... chỉ cần làm ơn. Chậm lại."

"Em chưa bao giờ trả lời rằng em sẵn sàng làm tới đâu."

Em ấy cứng người.

"Chúng ta có thể... lên kế hoạch quan hệ tình dục. Nhưng với tính cách của anh thì việc đó cũng như không, tôi không thể ngăn cản anh mỗi khi anh muốn làm, như một con chó bị động dục."

"Vâng. Một câu hỏi nữa. "

"Hỏi cái gì mà lắm vậy?!"

"Em sẽ cảm thấy thoải mái hơn khi đối mặt với tôi hay quay lưng lại với tôi."

Em ấy hơi băn khoăn.

"Tôi có nhiều cảm xúc lẫn lộn."

Em đang nhìn vào bàn tay của mình.

"Tôi không cảm thấy thoải mái khi đối mặt với anh... nhưng nếu tôi không thể nhìn thấy anh hoặc những gì anh đang làm thì tôi có thể..."

Em không nói. Em không cần nói. Em có thể nhầm tôi với bố em. Em có thể quên rằng em là một người sẵn sàng thân mật. Em có thể hoảng sợ.

"Đối mặt với tôi."

"Được rồi Severus. Có điều gì em muốn tôi làm với em không? Có gì không? "

Đôi vai của em đang căng thẳng.

"Chỉ là... hôn tôi trong khi chúng ta làm chuyện đó. Tôi thích..."

"Tất nhiên rồi Severus. Tôi sẽ chuẩn bị cho em."

"Có câu thần chú để..."

"Không. Tôi sẽ tự làm điều đó. Tôi muốn đảm bảo rằng em đã đủ căng. Và tôi muốn cho em nhiều thời gian hơn để cảm thấy thoải mái khi tôi chạm vào em. Còn rất nhiều thời gian cho chúng ta. "

"Tôi hiểu."

"Không cần phải xấu hổ. Hay cố gắng giữ im lặng, em có thể nói ra. Em đổi tư thế một tí nhé? "

Em làm như tôi nói. Cơ thể em đỏ bừng. Trong một khoảnh khắc, tôi nhìn em một cách cẩn thận. Em gầy như những gì tôi nhớ. Cơ thể em nhợt nhạt như những phím đàn piano màu ngà. Da em như lụa, mát lạnh khi tôi chạm tay vào, bất kể những hành động nóng bỏng của chúng ta. Ngay trước khi tôi đặt tay lên bụng em, bàn tay em cuộn tròn quanh cẳng tay tôi. Rõ ràng từ ánh mắt không hề thay đổi của em, rằng em đã không nhận ra rằng em chạm vào tôi. Tôi muốn nói với em rằng em rất đẹp.Cơ thể của em như giấy da trắng phau. Tôi muốn viết về em. Tôi muốn đánh dấu em ấy. Tôi muốn tất cả những ai nhìn vào em đều biết... tôi có em trong vòng tay mình và em thuộc về tôi.

"Tôi muốn em thuộc về tôi."

Em thở ra thật mạnh và nhìn tôi.

Tay em nắm lấy cánh tay tôi chặt hơn.

"Cả hai chúng ta đều biết tôi đã là của anh từ lâu lắm rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro