Phần 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Author: Younoknowme93

Cre:
https://archiveofourown.org/works/7784293

------------

Chương 6

Chúng tôi đang chế tạo một lọ độc dược khác. Đúng hơn là... hắn đang pha chế và tôi thì đứng xem. Chúng tôi vừa uống xong lọ Chân Dược đã được pha loãng, nhưng cả hai đều chưa đặt câu hỏi. Hắn đứng đó để khuấy hỗn hợp trước khi ngồi xuống.

Rất khó để ra khỏi phòng của hắn ta mà không bị nhìn thấy. Tôi đã không trở lại ký túc xá của mình. Tôi chỉ biết nếu Gạc Nai nhìn thấy khuôn mặt của tôi, thì cậu ta có thể sẽ nói rằng có điều gì đó không ổn. Tôi không muốn nói với ai về những gì tôi đã nghe. Người bên cạnh tôi tưởng tượng về tôi, và nó nghe có vẻ không dễ chịu là bao.

"Cậu đã nói với ai chưa."

"Chưa."

Tôi trả lời trước khi tôi nhận ra. Hắn không nói về vụ trong phòng của mình. Hắn không biết. Hắn có thể đang nói về thứ khác.

"Tôi chưa nói với bất cứ ai về bất cứ điều gì."

"Cậu có thể hỏi điều cậu muốn ngay bây giờ."

Tôi buộc mình không được nhìn thẳng vào hắn. Tôi muốn hỏi hắn điều gì? Cậu đã nghĩ về tôi bao lâu rồi?

"Cậu thích thứ gì khác ngoài việc pha chế độc dược?"

"Đọc sách. Tại sao cậu lại kết bạn với những kẻ đó? "

Đó là một câu hỏi khó trả lời. Tôi có một câu trả lời đơn giản, nhưng nó có vẻ không hay lắm.

"Bọn tôi muốn trở thành bạn của nhau. Nó đơn giản mà?"

Đến lượt tôi. Cậu yêu tôi bao lâu rồi?

"Màu cậu thích là gì?"

Đôi mắt hắn hơi nhíu lại.

"Màu xanh lá. Tại sao cậu lại hỏi những loại câu hỏi này? Nó chẳng liên quan gì cả."

"Tôi có những câu hỏi khác muốn hỏi, nhưng tôi không nghĩ hỏi chúng là một ý kiến ​​hay."

"Chúng ta không phải bạn bè. Trước đây cậu chả bao giờ quan tâm rằng cậu sẽ xúc phạm tôi như thế nào. Nếu cậu hỏi điều gì đó mà tôi không muốn trả lời, thì tôi sẽ không trả lời vì đó là quyết định của tôi. Hãy nhớ rằng cậu là người muốn chơi trò chơi này. Vì vậy, hãy nghiêm túc đi."

"Cậu cảm thấy thế nào về những người đồng tính luyến ái?"

Không hẳn là điều mà tôi muốn hỏi, nhưng đó là khởi đầu của mọi việc.

"Chúng thật kinh tởm."

Lại là từ đó.

"Cậu thích phụ nữ có bộ ngực lớn hay nhỏ?"

Chà... đại loại là... Tôi sẽ không mong đợi một câu hỏi kiểu đó từ hắn.

"Cái gì cũng được, nhưng tôi thích phụ nữ có khuôn ngực phẳng hơn. Tôi có thể nhét tất cả vú của họ vào miệng của mình ".

Vai hắn căng thẳng và cổ hắn đỏ ửng. Thật là thú vị.

"Cậu thích cái nào hơn?"

"Tôi không biết."

Hắn ta đã uống Chân dược. Hắn không thể nói dối.

"Đó không phải là một câu trả lời hay. Tôi sẽ hỏi lại "

Hắn ta khẽ gật đầu.

"Cậu đã bao giờ cương lên khi nghĩ về ai đó trong trường?"

Vai hắn lại căng lên.

"Ừ."

"Hả?"

"Cậu không hỏi đó là ai ... cậu chỉ hỏi nếu tôi có hay không. Tôi đã trả lời câu hỏi của cậu. Cậu đã thủ dâm với ai trong trường? "

Trời ơi. Một nửa số bạn học là con gái.

"Hầu hết các nữ sinh trong trường này. Dù sao thì họ cũng khá bốc lửa. "

"Còn về Lily."

"Không. Không phải Lily. James rất ngọt ngào với nàng. Nó không đứng đắn tí nào. Cậu biết những gì tôi sắp hỏi mà. Đó là ai?"

"Tôi không muốn trả lời."

"Được rồi. Vậy thì tại sao cậu không muốn trả lời? "

Hắn ta khuấy lọ dung dịch.

"Nó thật kinh tởm."

Hắn dường như đóng băng khi sử dụng từ đó trước khi nhanh chóng tiếp tục.

"Tôi không thường làm hành động đó. Những điều về gia đình cậu có đúng không?"

"Ừ. Hầu hết trong số chúng là chính xác. Lần cuối là khi nào?"

Hắn nhìn tôi.

"Gì?"

"Lần cuối cùng, cậu biết đấy... vuốt ve thằng nhỏ của cậu, là khi nào?"

Hắn không thể nói dối. Tôi đã biết câu trả lời. Tại sao? Tại sao tôi muốn nghe hắn nói điều đó?

"Hôm nay. Sau tiết độc dược. Lần cuối cùng của cậu...? "

"Hôm nay. Sau tiết độc dược, khi tôi rời khỏi phòng của cậu."

Chiếc lọ hắn đang cầm tuột khỏi tay và vỡ tan.

"Cậu đang nói về cái gì vậy ?!"

"Đến lượt tôi hỏi cậu một câu. Tại sao cậu lại nghĩ là người đồng tính đáng kinh tởm khi cậu là người đồng tính? "

"Bởi vì nó-! Mọi người đều biết là như vậy".

"Remus là người đồng tính, cậu có nghĩ rằng cậu ta kinh tởm không?"

Hắn ta đóng băng tại chỗ.

"Nó là chuyện khác! Cậu đã ở trong phòng của tôi- Cậu... đã nghe tôi- "

"Đúng. Tôi rất tò mò. Tại sao cậu yêu tôi, mà lại muốn tôi ghét cậu?"

"Không. Tôi không cần phải trả lời bất cứ điều gì. Tôi sẽ rời khỏi đây và cậu sẽ không nói với bất kỳ ai về điều này ".

Tôi nắm chặt lấy tay hắn để ngăn hắn lại.

"Tôi chưa xong đâu. Trả lời câu hỏi của tôi!"

"Không!"

"Severus! Chỉ cần trả lời câu hỏi của tôi. "

"Tại sao phải là tôi."

Đôi mắt hắn ta trông có vẻ uất ức.

"Bởi vì cậu muốn?"

"Tôi chắc chắn không muốn."

"Chỉ cần trả lời câu hỏi thôi Severus. Tôi thề. Bất kể câu trả lời là gì, tôi sẽ không làm bất cứ điều gì có hại cho cậu ".

Hắn ta đơ người ra.

"Điều đó chỉ làm cho nó tồi tệ hơn."

Tôi không thể hiểu nổi hắn ta.

"Vậy thì tôi thề sẽ không nói cho ai biết. Nó sẽ là bí mật giữa chúng ta."

"Sẽ dễ dàng hơn nếu người mà tôi ... khao khát ghét bỏ tôi."

"Tôi không hiểu. Làm ơn giải thích đi. Tôi muốn hiểu, Severus."

"Đừng sử dụng tên của tôi. Không thoải mái tí nào. Cậu đã biết rằng tôi rất kiêng kỵ vấn đề tiếp xúc thân mật với người khác. "

"Ừ, rồi sao?"

"Nếu người tôi khao khát ghét bỏ tôi, thì tôi sẽ không bị người khác khao khát. Cậu ghét tôi. Tôi biết cậu ghét tôi, và vì cậu ghét tôi nên cậu sẽ không bao giờ muốn thân mật với tôi. Nó an toàn hơn. Tôi không có nguy cơ bị ai đó chạm vào tôi một cách thân mật. Nếu nó làm phiền cậu vì tôi đã thủ dâm với cậu, thì tôi sẽ không bao giờ làm vậy nữa. Tôi hiểu rằng cậu sẽ không muốn một người kinh tởm như tôi nghĩ về cậu theo cách đó. "

Giọng hắn đều đều.

"Dung dịch đã được pha xong và tôi sẽ rời khỏi đây, ngay bây giờ."

"Làm ơn đừng đi."

"Tôi không còn gì để nói với cậu. Tôi sẽ nói với giáo sư Dumbledore rằng tôi dạy kèm cho cậu hoàn toàn không hiệu quả. Tôi xin lỗi vì đã làm phiền cậu. "

"Làm ơn đừng rời đi. Tôi có những điều mà tôi vẫn cần phải nói. "

"Tôi không muốn nghe chúng."

"Chà, điều đó thật tệ."

Tôi nắm lấy cổ tay hắn để dẫn hắn ta trở lại ghế. Toàn bộ cơ thể của hắn đóng băng... Tôi cố gắng để không nhận ra.

"Xin đừng."

"Đừng làm gì?"

"Nói bất cứ điều gì. Tôi không muốn nghe cậu nói bất cứ điều gì. Những điều này gây ra cho tôi cảm giác đau đớn. Nếu cậu chấp nhận những gì tôi làm thì tôi sẽ sợ hãi, những gì tôi mong muốn về cậu có thể sẽ đến, và nó cho tôi một hy vọng nhỏ nhoi mà tôi không nên níu kéo. Nếu cậu cảm thấy e ngại bởi những gì tôi đang làm thì tôi sẽ xấu hổ và... ghê tởm chính mình. Không có điều gì cậu nói sẽ được đón nhận... vì vậy sẽ tốt hơn nếu cậu đơn giản là không nói bất cứ điều gì. Chúng ta sẽ đi theo con đường riêng của chúng ta, giả vờ như cuộc trò chuyện này chưa bao giờ xảy ra. Ngày mai cậu và bạn bè của cậu sẽ bắt nạt tôi... và tôi sẽ phát ốm vì điều đó. Bởi vì tôi thật kinh tởm ".

"Tại sao cậu tiếp tục sử dụng từ đó?"

"Hử? Ý cậu là kinh tởm? Chắc rồi. Đó là những gì cha tôi luôn gọi tôi. Rốt cuộc thì đó chính xác là con người của tôi. Cậu cũng đã tự mình nói điều đó rất nhiều lần. Bất kỳ khi nào cậu nhìn thấy tôi. Thật kinh tởm khi một người nào đó tiết lộ về việc họ bị xâm hại, bị quấy rối về mặt tình dục. Nó thật sai lầm."

"Tôi không ghét cậu."

Những lời nói ra rất nhanh, nhưng Chân Dược đảm bảo rằng tuyên bố của tôi là đúng.

"Đừng nói với tôi điều đó."

"Tôi không nghĩ vậy. Cậu biết đấy, giáo sư nói chúng ta rất giống nhau. "

Vòng tay hắn đã ôm lấy mình.

"Là vậy sao."

"Ừ. Tôi đoán tôi cũng kinh tởm. Ý tôi là. Tôi đã kích thích khi nghe cậu thủ dâm với tôi. Nếu tôi là người đồng tính thì có lẽ đó là điều bình thường, nhưng tôi không phải. Vậy, tôi thấy việc một người xác định là dị giới như tôi vẫn cảm thấy cương cứng khi nghe một tên khốn dơ bẩn thủ dâm với mình. Điều đó sẽ không khiến tôi cảm thấy kinh tởm."

".... Tôi không biết. Có lẽ?"

"Bố của cậu đã bao giờ hôn cậu khi ông ấy chạm vào cậu chưa?"

"Không. Ông ta không bao giờ làm một điều như vậy. Chưa ai hôn tôi cả."

"Vậy thì... tôi có thể cướp nụ hôn đầu tiên của cậu không?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro