Chap 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sprite đến London sau hai giờ nhờ việc đột nhập vào các ngôi nhà Phù thủy để dùng Bột Độn thổ của họ và sử dụng một vài ảo ảnh bất hợp pháp để lên tàu và ô tô.

Sersi đang ở trước cổng trường nơi cô dạy. "Xin chào, Sprite," cô nói. "Trông em có vẻ cao hơn đấy."

Sprite cười toe toét. "Cảm ơn. Có bao nhiêu con ở đó?"

"Không chắc. Ít nhất là hai. Một số học sinh nói đã nhìn thấy chúng chạy xung quanh. Họ nghĩ nó có liên quan đến Doctor Strange. Em đã nghe nói về ông ấy và Wanda Maximoff chưa?"

"Rồi. Em ước điều này liên quan đến Strange. Vậy thì chúng ta có thể để cho họ dọn dẹp. Chị ước tính được có bao nhiêu con không?" Sprite quan sát đường phố, nửa tin nửa ngờ rằng một con Deviants sẽ lao tới ở góc đường.

"Nhiều hơn bình thường" Sersi nói. "Chỉ có khoảng ba mươi con đã bị đóng băng."

Sprite liếc nhìn cô. "Có nhiều hơn ba mươi con?"

"Chúng ta đã tìm thấy dấu hiệu nhiều hơn trên khắp thế giới. Kingo và Phastos đang cố gắng tìm ra cách lén lút huấn luyện con người để giúp họ đối phó với chúng mà không cần các siêu anh hùng hay quân đội giúp đỡ. Nhưng có quá nhiều việc chúng ta phải giải quyết khi không có Thena, Druig và Makkari."

Và Ajak. Gil. Và cả- Ikaris. "Có lẽ nhiều con đã bị đóng băng hơn chúng ta nghĩ. Em không nghĩ chúng có thể tái tạo nhanh đến thế."

"Chị biết" Sersi nói, vẻ khó chịu dâng lên mặt. "Có lẽ Arisheim đã gửi thêm."

"Em khá chắc là Arisheim đã quyết định nhắm mắt làm ngơ với hành tinh này."

"Có lẽ vậy."

"Không, thực sự đấy. Ngay lúc chị giết Tiamut, lẽ ra chúng ta đã phải bị xử lý rồi. Không đời nào ông ta để chúng ta ở đây suốt ba năm nếu không từ bỏ chúng ta như một sự thất bại."

"Có thể," Sersi lặp lại. "Hoặc có thể ông ta đang chơi một trò chơi khác."

"Dù thế nào đi nữa, ta sẽ không biết trừ khi ông ta nói bất cứ điều gì. Có lẽ ông ta đang gửi thêm lũ Deviants đến Trái đất. Ý em là... chúng đã giết hai người của chúng ta. Có lẽ hắn đang cố gắng áp đảo chúng ta."

"Nếu Arisheim muốn chúng ta chết, ông ta sẽ làm vậy" Sersi nói. "Hơn nữa, Arisheim đã ngừng tạo ra Deviants từ lâu rồi."

"Em đoán điều cuối cùng ông ta muốn là có thêm nhiều Deviants nữa ở đây" Sprite nói. "Vì thế. Chị có kế hoạch giải quyết vấn đề này chưa?"

"Chị nghĩ là có" Sersi nói. "Dane đang ở căn hộ của chị, anh ấy sẽ tham gia vào việc hoạch định chiến lược."

"Đợi đã, chị có thực sự để Dane chiến đấu với lũ Deviants không? Kingo và em chắc chắn sẽ ngăn anh ta lại."

Sersi cau có khi hai người bắt đầu bước đi. "Chị đã cố thuyết phục. Anh ấy nói nếu em phải chiến đấu, thì anh ấy cũng nên chiến đấu. Chị đã cố giải thích rằng em có những kinh nghiệm và kỹ năng chiến đấu mà anh ấy không có, nhưng anh ấy cứ khăng khăng rằng thanh kiếm ma thuật của mình sẽ chiến thắng những ảo ảnh."

Một cơn giận dữ bùng lên trong Sprite - tên đàn ông người phàm đó không thể ra lệnh cho cô phải làm gì - và cô đã dập tắt suy nghĩ đó nhanh chóng. Dane luôn tốt bụng, ngay cả khi anh ta luôn coi Sprite là một đứa trẻ ngẫu nhiên được Sersi bảo vệ. Anh ta đã hài hước hóa câu chuyện của cô, anh ta muốn Sprite cho phép để Sersi chuyển đến sống cùng mình, anh ta đã cố tỏ ra thân thiện ngay cả khi Sprite luôn cố gắng đẩy anh ta ra xa.

Và anh ta đã đúng khi cho rằng ảo ảnh thực sự không có tác dụng gì nhiều đối với lũ Deviants. Tất nhiên, Sprite có thể chiến đấu và tiêu diệt chúng. Tất cả các Eternals có thể dễ dàng chống lại Deviants mà không cần sự trợ giúp. Họ đã có hàng ngàn năm luyện tập. Nhưng ảo ảnh rất tốt cho việc chuyển hướng sự chú ý và lẩn trốn. Không cần chiến đấu.

"Ừ, giờ em đã có thêm một số thủ thuật khác," Sprite nói. "Một thanh gỗ dễ gãy chắc chắn sẽ thắng được thanh kiếm đáng sợ."

Sersi khịt mũi. "Chắc chắn rồi," cô nói. "Chúng ta nên đi nhanh. Dane sẽ nghĩ chúng ta đã bị bọn Deviants sát hại nếu ta còn chần chừ thêm nữa."

"Anh ta nghi ngờ chúng ta làm sao cơ?" Sprite nói, cô bắt đầu bước đi nhanh hơn. "Chúng ta đã đánh bại chúng trước khi ông bà cố- cố- cố nội của anh ta ra đời."

"Anh ấy biết mà. Anh ấy chỉ lo lắng thôi."

Sprite gắt gỏng. "Tuyệt vời. Em không thể đợi cho đến khi học được cách dịch chuyển tức thời. Em sẽ không bao giờ đi bộ đến bất cứ đâu nữa."

"Em sắp được học cách dịch chuyển tức thời?"

"Đúng vậy! Em sẽ không bao giờ phải đối mặt với máy bay nữa!"

"Đừng nói với Phastos điều đó, anh ấy sẽ giận lắm khi biết em ghét ngồi máy bay."

"Anh ấy đã nói đi nói lại về giá trị của việc di chuyển bằng máy bay trong nhiều thế kỷ. Anh ấy có thể chịu đựng việc em liên tục nói về phép thuật. Chúng ta nên đi nhanh thôi. Em không muốn Dane nghĩ rằng chúng ta đã bị ăn thịt."

_________________________

Trở lại Hogwarts, mọi suy nghĩ về việc tìm hiểu lý do tại sao Sprite lại phải giữ bí mật cho đến năm mười bảy tuổi một lần nữa bị lãng quên khi xảy ra một sự cố đáng tiếc liên quan đến Crookshanks, Scabbers và một tờ giấy dính máu đáng ngờ.

Harry, cùng với những người còn lại của Gryffindor, không hề thích sự cố xảy ra sau đó.

"Con mèo của bồ suýt ăn thịt thú cưng của mình!" Ron hét lên.

"Không hề!" Hermione hét lại.

Harry xoa trán. Cơn đau đầu đang ập đến, và điều đó cũng chẳng giúp được gì bởi thực tế là Scabbers vẫn hoàn toàn ổn. Hermione lấy sức khỏe thể chất của Scabbers làm bằng chứng cho thấy nó không bị Crookshanks truy đuổi. Ron lấy sự sợ hãi của Scabbers làm bằng chứng cho thấy nó đã bị Crookshanks truy đuổi. Từ vẻ mặt đầy sát khí trên khuôn mặt của những người khác, nếu Ron và Hermione không sớm rời khỏi Phòng sinh hoạt chung, sức khỏe của Scabbers sẽ còn tệ hơn vì ai đó sẽ bóp cổ cả Crookshanks và Scabbers chỉ để ngăn tiếng la hét của cả hai bọn họ.

"Vậy hãy giải thích về vết máu!" Ron nói.

"Nó già rồi! Có thể nó bị ốm! Và nó còn đang rụng lông! Có thể nó đã tự gãi mình!" Hermione nói.

Họ đã tranh cãi gần một tiếng đồng hồ.

"Tại sao nó lại tự gãi mình đến mức chảy máu chứ?!" Ron nói.

"Mình không biết, nó là chuột của bồ" Hermione nói.

Harry tự hỏi, liệu cậu có thể đánh lạc hướng Hermione bằng cách hỏi cô đã tìm thấy gì về lũ Deviants cùng với tung tích của Sprite với cuộc đoàn tụ gia đình của bồ ấy hay không. Cậu nhanh chóng quyết định từ bỏ nó; cậu không muốn thấy một Hermione giận dữ và nói với cậu rằng 'Nếu bồ muốn biết, thì tự đi tìm hiểu đi.'

"Kiểm soát con mèo ngu ngốc của bồ đi!" Ron hét lên.

"Mình đã làm vậy!" Hermione nói. "Nó chưa từng rời khỏi ký túc xá nữ!"

Ron vung Scrabbers lên như một vũ khí. "Rõ ràng là có!"

"Dừng lại!" Percy Weasley hét lên trước khi cuộc tranh cãi có thể tiếp tục. "Cả hai người, hoặc là mang thứ này ra khỏi Phòng sinh hoạt chung hoặc là giữ im lặng! Một số người phải ôn tập cho kì thi NEWT!- Hoặc OWL," anh nói thêm khi vài học sinh năm thứ năm ném cho anh những cái nhìn sắc bén. "Hãy- đi ra ngoài đi."

Ron rời Phòng sinh hoạt chung một cách cau có, trong khi Hermione bế Crookshanks lên và vội vã quay lại tầng trên. Harry ghi nhớ trong đầu rằng hãy tránh xa lớp học mà họ thường gặp Sprite; đó có thể là nơi Ron sẽ hờn dỗi.

Sự yên bình đã trở lại trong Phòng sinh hoạt chung, và Harry thề rằng ngay cả những bức tường cũng thở phào nhẹ nhõm.

______________________

"Được rồi," Sersi nói. Ba người đang ở căn hộ của Sersi và Dane, một tấm bản đồ London được đặt trên bàn bếp. Tấm bản đồ rải rác những địa điểm mà người ta cho rằng có "quái vật". Sprite không biết Sersi đã tìm thấy nó ở đâu và thật lòng cô cũng không muốn biết "Chúng ta cần phải bẫy chúng trước khi chúng làm hại bất kỳ người nào. Chúng có thể không tấn công thẳng vào em, nhưng chúng chắc chắn sẽ tấn công hai người. Khi chúng đến gần, em sẽ biến đổi thứ gì đó để giết nó."

"Không có tác dụng đâu," Dane nói và vỗ nhẹ vào thanh kiếm của mình. "Thứ này có ám khí. Lũ Deviants có thể không thích nó."

"Được rồi, vậy em sẽ làm mồi nhử," Sprite nói. "Em sẽ chỉ là một người bình thường theo cảm nhận của chúng."

"Dù ở đâu, chúng ta cũng cần đảm bảo không có ai khác ở xung quanh," Dane nói. "Chúng ta không thể mạo hiểm gây thương vong."

"Đồng ý," Sersi nói.

"Được" Sprite nói. "Sẽ dễ thôi. Chỉ có một vài con. Chúng ta đã từng giải quyết nhiều hơn thế."

"Khi đó chúng ta có nhiều người hơn bây giờ," Sersi nói một cách u ám.

"Tuy nhiên, nếu cần, chị có thể gọi Phastos và Kingo," Sprite nói. "Họ có thể tạm dừng việc động não giảng dạy nếu chúng ta cần giúp đỡ." Cô cúi xuống và chọc một ngón tay vào bản đồ. "Em không chắc liệu kế hoạch liên thủ để tiêu diệt chúng của hai người có hiệu quả hay không. Có năm nơi mà có người nói đã nhìn thấy chúng. Có lẽ lũ Deviants vẫn bám trụ ở những chỗ đó. Chúng ta cần phải hành động nhanh chóng nếu không muốn có bất kỳ thương vong nào."

Sersi nói: "Thật kỳ lạ khi chưa có thông tin gì về việc con người bị ăn thịt. "Thường thì đó là điều đầu tiên chúng làm, đặc biệt khi chúng đã bị đóng băng quá lâu. Chúng hẳn đang rất đói."

Sprite nói: "Lạ thật, nhưng chúng ta không thể làm được gì ngoài việc giết chúng trước khi chúng nhận ra mình đang ở giữa một bữa tiệc buffet. Chúng ta cần phải chia ra."

Sersi nhăn mặt. "Liệu phép thuật của em có tác dụng chống lại lũ Deviants không?"

"Em không biết, nhưng súng thì có," Sprite nói. "Em có thể mượn được không?"

"Chắc chắn rồi. Chị luôn kiểm tra chúng thường xuyên, em sẽ không gặp bất kỳ rắc rối nào với chúng", Sersi nói. Cô chỉ vào một điểm trên bản đồ; xa nhất về phía Tây Nam nơi mà họ đã nhìn thấy một con Deviants. "Sprite, em sẽ tới đây" Dane và chị sẽ bắt đầu ở phía Đông Bắc. Chúng ta sẽ hạ gục bất cứ ai cản đường và gặp lại nhau ở đây sau hai giờ nữa."

"Hai giờ?" Dane nói. "Để đi xung quanh London?."

"Chúng ta sẽ không lùng sục khắp thành phố, chúng ta chỉ săn lùng lũ Deviants," Sersi nói. "Sprite, em biết các dấu hiệu."

"Ừ," Sprite nói. "Chúng ta sẽ tìm kiếm những tiếng la hét, những đống phân ngẫu nhiên, máu, những vết móng vuốt kỳ lạ- những điều bình thường."

"Đúng," Sersi nói. "Đó không phải là một câu đố phổ biến, em đã săn lùng những thứ này lâu rồi."

"Xin lỗi," Sprite nói. Cô liếc nhìn đồng hồ - hơi trớ trêu thay, cô đáng lẽ phải đang ở trong lớp Biến hình. "Về mặt kỹ thuật thì bây giờ em có lớp học. Những thói quen xấu."

"En thực sự đến lớp học à?" Sersi nói.

"Nếu họ thực sự dạy một cách có chuyên nghiệp mà không phải mấy chuyện tào lao mà em đã biết rõ." Sprite quay đi nhìn quanh phòng. "Chị cất súng ở đâu?"

"Tủ dưới bồn rửa," Dane nói trước khi Sersi kịp trả lời. "Chúng được giấu dưới tấm ván sàn giả vì Sersi đã mua chúng trước khi anh sinh ra và chính quyền có thể sẽ tịch thu chúng vì cô ấy trông chưa đủ tuổi để trở thành chủ sở hữu đầu tiên của những khẩu súng đó."

"Anh không thể nói rằng anh thừa hưởng chúng sao?" Sprite nói rồi đi tới bồn rửa, cúi người xuống và bắt đầu lục lọi tủ. "Em luôn nói vậy."

Sersi nói: "Chị nghĩ cuối cùng mọi người cũng sẽ nghi ngờ về số tiền chị được thừa kế và từ ai. Đặc biệt là vì chị nghĩ ta cần phải báo cho chính phủ biết khi mọi người biết chị có súng."

"Ồ," Sprite nói. Cô xác định vị trí các khẩu súng và bắt đầu rút chúng ra, kiểm tra từng khẩu một. "Em chưa bao giờ gặp phải vấn đề đó. Thông thường em chỉ bắt đầu khóc và mọi người sẽ tỏ ra khó chịu và thôi hỏi về những người thân có thể đã mất."

"Anh tin rằng điều đó sẽ khiến mọi người khó chịu hơn một chút khi em trông giống người lớn," Dane nói. "Hãy lưu ý."

Sprite nói : "Em nghĩ mọi người còn khó chịu hơn khi một người trưởng thành ngẫu nhiên bật khóc. Em không có ý định ngừng làm mọi thứ trở nên khó chịu nhất là đối với những kẻ ngu ngốc tọc mạch. Có ai muốn có súng không?"

"Anh ổn," Dane nói.

Sersi nói: "Chị đã có vài chiếc rìu trong xe."

"Tuyệt," Sprite nói và cẩn thận cất khẩu súng vào quần jean. "Gặp lại hai người sau hai giờ."

__________________________

May mắn thay, Sprite không mất nhiều thời gian để tìm ra lũ Deviant.

Và thật không may, Sprite không mất nhiều thời gian để tìm ra lũ Deviant.

Có hai con, chúng có máu người trên miệng. Ít nhất thì Sprite cho rằng đó là máu người. Chắc chắn đã có một bàn tay người bị chặt đứt trên đường phố. Thật tốt là Sprite đã tìm thấy chúng chứ không phải Dane, anh ấy sẽ không xem nhẹ cái chết của con người, và Sersi sẽ mất tập trung khi cố gắng an ủi anh ta.

Tất nhiên, Sprite đã từng nhìn thấy cái chết trước đó. Tay chân của con người bị cắt đứt không khiến cô lung lay. Chưa bao giờ, khi còn là Eternals, cô đã tìm cách giết chết toàn bộ nhân loại. Cái chết của con người không làm cô bận tâm. Tại sao lại vậy ư? Vì cô bây giờ là con người được sinh ra để chết.

Cô chớp mắt, và trong tích tắc cô nhìn thấy cơ thể của Ajak, bị Deviants xé nát. Sau đó là thi thể của Gil, được Thena nâng niu.

Tập trung.

Con Deviants dường như bị mắc một loại bệnh lùn nào đó. Sprite gần như đủ cao để nhìn vào mắt nó, nhưng nó không phải là một đứa trẻ - nó có tất cả những đặc điểm của một Deviant trưởng thành, chỉ là nhỏ hơn. Trong một giây, Sprite tự hỏi liệu cô có đang tìm thấy một linh hồn đồng điệu nào đó thuộc loại không may cũng "được tạo ra bởi Arisheim" và "nhỏ bé" hay không, nhưng sau đó Deviant nhỏ rít lên giận dữ và Sprite đã thay đổi đánh giá của của cô từ có khả năng là một linh hồn đồng điệu thành chắc chắn là một linh hồn đồng điệu.

"Xin chào," cô nói và rút súng ra.

Mặc dù không còn sức mạnh nữa nhưng Sprite vẫn biết mọi thứ cần biết về Deviants. Kỳ lạ thay, những con Deviant này có vẻ do dự khi chiến đấu. Tốt thôi. Nếu Sprite có thể làm bị thương hoặc giết chết một trong số chúng trước khi chúng có thể làm bị thương hoặc giết chết cô thì mọi thứ đều ổn.

Cô nhắm vào con nhỏ nhất- và bóp cò.

Máu phun ra. Con nhỏ hét lên ngạc nhiên còn con lớn hơn gầm lên giận dữ và lao tới.

Sprite chửi thề bằng thứ tiếng Anh cổ nào đó và tiếp tục bắn. Nhưng con Deviant đã thoát khỏi làn đạn và tiếp tục chạy tới, ngay cả với những vết thương hở ở vai và ngực. Sprite lại chửi thề. Cô phải bắn vào đầu nó.

Cô cúi xuống dưới móng vuốt của con Deviant và bắn vào nó lần nữa. Hụt. Sprite chửi thề lần thứ ba. Con Deviant vùng lên, cô chạy đi, nạp lại đạn.

Những xúc tu trông ngu ngốc ở cổ nó bắt đầu vẫy xung quanh, và Sprite cân nhắc việc vẫy lại một cách chế giễu trước khi cô quyết định bắn nó lần nữa.

Máu bắn tung tóe khắp nơi. Con Deviant hét lên. Sprite cũng vậy. Cô khá chắc là mình đang dính máu khắp quần áo và mặt, và thoáng tiếc nuối về bộ đồng phục học sinh của mình. Đó là dấu ấn của tuổi thơ, và về mặt đạo đức, Sprite ghét bất cứ điều gì liên quan đến tuổi thơ, nhưng nó cũng là dấu hiệu của sự thay đổi, của sự trưởng thành.

Mặc dù cô sẽ không thể lớn lên nếu để một Deviant nhỏ bé giết mình.

Sprite bắn vào ngực con Deviant.

Con Deviant hét trong đau đớn. Một phần đáng kể của ngực nó đã biến mất, những miếng thịt vụn bắn tung tóe khắp nơi, kể cả trong miệng của Sprite, khiến cô cảm thấy khó chịu. Cô nhảy khỏi con Deviant, lùi lại - và đâm thẳng vào con nhỏ hơn, nó kêu lên đầy thách thức và lao vào Sprite, khiến cô ngã xuống đất.

Sprite nhổ thứ gì đó nhờn và đẫm máu ra khỏi miệng và khiến mình trở nên vô hình. Để đánh lừa nó, cô đã tạo ra ảo ảnh mình đang lao đi theo hướng ngược lại với hướng mà cô thực sự đang đi.

Khi đã đi xa hơn, cô bắn vào đầu con Deviant lớn hơn và sau đó là vào ngực con nhỏ. Con lớn hơn ngã xuống đất với nửa hộp sọ bị mất, rõ ràng đã chết, nhưng bằng cách nào đó, phát bắn đã trượt khỏi con nhỏ - nó gần giống như viên đạn đã bật ra khỏi nó.

Tuyệt vời. Đúng thứ cô cần. Những con Deviant chống đạn.

Sprite rút con dao ra và bỏ lớp ngụy trang cũng như ảo ảnh mồi nhử, lộ diện trong vẻ ngoài đẫm máu trước con Deviant. "Này!" Cô nói. "Này, bé nhỏ!" phớt lờ sự mỉa mai khi bản thân gọi thứ khác là nhỏ bé. Cô nhắm và bắn vào mắt con Deviant.

Sprite không phải Kingo, nhưng cô sử dụng súng không quá tệ. Mắt của nó không hề hấn gì, nhưng viên đạn đi thẳng vào miệng của con Deviant, giật ngược lại và rơi xuống đất, nó đã chết, máu bắn tung tóe trên mặt đất vốn đã đẫm máu.

Sprite cẩn thận cất súng đi rồi nhìn xuống những cái xác. Cô không thể để xác của chúng ở giữa thành phố phải không? Sersi có thể biến đổi bất kỳ xác chết nào, nhưng Sprite-

Chờ đã. Sprite có thể biến đổi xác chết. Cô có thể sử dụng phép thuật để chống lại lũ Deviant thay vì chỉ sử dụng nó để trốn tránh chúng.

Sprite thở dài nặng nề. Rõ ràng phải mất nhiều hơn ba năm mới phá bỏ được thói quen bảy ngàn năm. Cô giơ đũa phép lên và mặc dù phải thử vài lần nhưng cuối cùng lũ Deviants cũng tan thành nước. Bất kỳ thiệt hại nào do tiếng súng hoặc do Deviants gây ra đều được sửa chữa, chẳng bao lâu sau, đường phố trông hoàn toàn bình thường, chỉ là có chút ẩm ướt.

Sprite quay người và lê bước đi.

Cô hy vọng Sersi và Dane sẽ làm tốt hơn.

__________________________

"Dane bị gãy chân, nhưng trước đó, bọn chị đã giết ba Deviants," Sersi nói. Ba người họ đã trở lại căn hộ, còn Dane thì đang ngồi trên ghế dài, chân được bó bột một cách cẩn thận.

Sprite nhăn mặt và liếc nhìn Dane. "Hẳn rồi. Anh ổn không?"

Dane giơ ngón cái. "Chân anh hoàn toàn tê liệt," anh nói. "Anh không mong thuốc giảm đau sẽ hết tác dụng."

"Hãy quay lại trường học đi," Sersi nói. "Chị có thể xử lý phần còn lại."

"Chị chắc chắn?" Sprite nói. "Em có thể giúp."

"Chỉ có một vài Deviants thôi," Sersi nói. "Chị sẽ ổn. Ngoài ra, có lẽ em nên nói với cả trường là em chưa chết ở nơi xó xỉnh nào đó."

Sprite do dự. Cô nói: "Em sẽ quay lại sau vài giờ. Còn ít nhất hai con nữa, và có thể nhiều hơn thế, chúng có thể hợp tác với nhau như hai con em đã giết. Chị không thể một mình đối đầu với tất cả các Deviants trên thế giới. Chị không phải Ikaris."

Sersi nao núng.

"Hãy giả vờ như em đã nói Thena," Sprite nói.

"Nào," Sersi nói. "Dane và chị sẽ sống sót cho tới khi em quay lại. Đi đi."

"Em sẽ quay lại sớm," Sprite nói và rời đi.

_______________________

Sau một số cuộc xâm lược vào nhà dân để sử dụng Bôt Độn thổ, Sprite đã ở Hogsmeade. Cô đi qua thị trấn và hướng tới Lều Hét, bao bọc một ảo ảnh xung quanh mình. Những ảo ảnh mà cô đang sử khác với những ảo ảnh cô sử dụng khi còn là Eternal. Những thứ đó là ma thuật vũ trụ, còn những thứ này là ma thuật không tên, không đũa phép, chỉ được thực hiện đơn giản thông qua kỳ vọng của cô là có thể tạo ra chúng. Mặc dù khác nhau nhưng nó vẫn dễ dàng tạo ra. Đó chỉ như là sự khác biệt giữa việc thở bằng miệng và bằng mũi.

Khi đã vào trong, cô để ảo ảnh tan biến. Cô có vài giờ trước khi phải quay trở lại London để giúp Sersi một lần nữa trong việc tiêu diệt lũ Deviants. Cô chỉ cần tìm một giáo viên, thông báo rằng mình chưa chết và rời đi lần nữa.

Sersi chết tiệt. Đang cố gắng bắt cô phải chịu trách nhiệm. Nếu không phải vì các Eternals khác chưa bao giờ coi cô trẻ hơn họ vì bất cứ gì khác ngoài một trò đùa, Sprite chắc chắn Sersi đã quên rằng hai người bằng tuổi nhau.

Cô lẻn qua Lều, hướng tới lối vào bên dưới Cây Liễu Roi mà cô đã phát hiện ra hồi đầu năm.

Nhưng vì Sprite quá kỉ luật, quá tự tin, nghĩ rằng mình là người duy nhất ở trong Lều, nên khi rẽ vào góc cua cuối cùng, cô đã đối mặt với một người đàn ông.

Một người đàn ông có mái tóc dài và rối. Một người đàn ông có đôi mắt trũng sâu. Một người đàn ông có mùi mồ hôi nặng nề, không thể lạc lõng trong nơi sâu thẳm nhất của Những ký ức đen tối. Chết tiệt.

Sprite đã đối mặt với Sirius Black.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro