#3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Họ ngồi nói chuyện với nhau cho đến khoảng mười hai giờ rưỡi, có tiếng xủng xoẻng bên ngoài hành lang và một bà già má lúm đồng tiền, tươi cười đẩy cửa toa, bước vào hỏi:
"Dùng món gì hở các cháu?"
Bọn họ mua mỗi người một ít đồ.
" Nè Monica. Má mày không đưa tiền lẻ cho mày à mà mày đưa đồng Galleon cho bả." Draco vừa cho miếng bánh bí ngô vào miệng vừa hỏi
" Má tui chỉ đưa tui toàn đồng đó thui nên tui không có mấy đồng tiền lẻ."
" Má mày đưa mày bao nhiêu đồng ?" Goyle hỏi.
" Khoản gần 50 đồng tương tự. Má tao bảo là mang thế cho nó tiện."
" Vãi cả cho nó tiện. Không hổ danh gia tộc giàu nhất thế giới phép thuật." Grabbe sửng sốt.
" Mà mọi người định sẽ vào nhà nào. Tui đang vân vân giữa Slytherin và Ravenclaw. Đã thế ông anh tui trả hiểu uống lộn cái gì xui tui vào Gryffindor."
Phutt
" Tao khuyên mày tốt nhất lên vào Slytherin. Gryffindor chỉ toàn lũ ngu ngốc thôi. Ravenclaw thì.... Tốt nhất vẫn là Slytherin." Malfoy nói với giọng chắc chắn và dè bỉu khi nghe đến Gryffindor.
" Được rồi. Tui sẽ cân nhắc vậy. Nói thực thì tui không có tìm hiểu kĩ về các nhà lắm."
Đoàn tàu dần chậm lại rồi dừng hẳn. Mọi người xô đẩy nhau để ra sân ga nhỏ xíu tối tăm.
Chợt lúc ấy, một bóng đèn nhấp nháy lơ lửng trên đầu lũ học sinh và một giọng cất lên:
"Học sinh năm thứ nhất! Năm thứ nhất lại đây! Harry, khoẻ không?"
Gương mặt lông lá của lão Hagrid hớn hở trên biển đầu người.
"Lại đây, đi theo ta! Còn học sinh năm thứ nhất nữa không? Bước cẩn thận! Học sinh năm thứ nhất, theo ta."
Mò mẫm, loạng choạn, bọn trẻ đi theo Hagrid xuống một lối đi có vẻ dốc và hẹp. Hai bên đường tối đến đến nỗi cô liền ước mình được sử dụng bóng phát sáng ở đây.
Hagrid ngoái đầu ra sau, nói:
"Chút xíu nữa là cháu sẽ nhìn thấy Hogwarts lần đầu tiên đây! Qua khúc quanh này là thấy ngay."
Một tiếng Ô rất to đồng thanh vang lên.
Con đường hẹp bất ngờ mở ra một bờ hồ đen bao la. Bên kia bờ hồ, nằm trên đỉnh núi cao là một toà lâu đài nguy nga đồ sộ với vô số tháp lớn nhỏ, và vô vàn ô cửa sổ sáng đèn điểm xuyết bầu trời rực rỡ đầy sao.
Lão Hagrid chĩ một đoàn thuyền nhỏ chờ sẵn bên bờ hồ, kêu to:
"Lên thuyền. Mỗi thuyền không chở quá bốn người!"
Nghe vậy cô khá ngại ngùng hỏi Malfoy.
" Mọi người có phiền không khi cho tui đi chung lần nữa."
" Được thôi. Dù sao bọn tao vẫn dư một chỗ."
Cả đoàn thuyền cùng rời bến một lúc, băng ngang mặt hồ phẳng lặng như mặt gương. Mọi người đều im lặng, đăm đăm nhìn lên toà lâu đài trước mặt. Nó hiện ra như một ngọn tháp khổng lồ, càng ngày càng hùng vĩ khi đoàn thuyền đưa chúng chui qua một tấm màn, kết bằng những dây trường xuân rủ xuống, che phủ cả một cái cửa rông thênh thang mở ra trên vách núi. Cửa này dẫn vào một đường hầm tối om, có lẽ là con đường ngầm chạy dười chân lâu đài, đến một bến cảng cũng nằm sâu dưới đất. Cập bến, bọn trẻ bèn lục tục trèo lên bãi đầy sỏi đá.
Cả đám lại tiếp tục trèo lên một lối đi trong núi đá, nhắm theo anh đèn của lão Hagrid mà đi tới một con đường bằng phẳng hơn, dẫn tới bãi cỏ mịn màng đẫm sương nằm ngay dưới bóng toà lâu đài.
Bọn trẻ hớn hở bước lên những bậc thềm đá và đứng túm tụm trước cánh cổng khổng lồ bằng gỗ sồi.
" Mọi người đông đủ cả rồi hả? Cả con cóc của cháu vẫn còn đó chứ?"
Nói xong, lão Hagrid giơ nắm tay khổng lồ lên, đấm mạnh vào cánh cửa toà lâu đài ba lần.
Cánh cửa lâu đài tức thì mỏ ra. Một bà phù thủy cao lêu nghêu, tóc đen mướt, mặc áo dài màu xanh ngọc bích đứng sẵn ngay cửa.
Lão Hagrid giới thiệu:
"Các học sinh năm thứ nhất đây thưa giáo sư McGonagall."
"Cám ơn bác Hagrid. Bác để chúng lại cho tôi được rồi."
Bà mở toang cửa. Sảnh trước rộng lớn đến nỗi có thể rinh nguyên căn nhà của gia đình Dursley vào cũng lọt. Những vách tường đá được chiếu sáng bằng những bó đuốc to giống nhu ở nhà băng Gringotts. Trần lâu đài cao vòi vọi, và trước mặt bọn trẻ là một chiếc cầu thang cẩm thạch đẹp lộng lẫy lên các tầng trên.
" Chà. Đây là lần đầu tiên tui vào lâu đài kiểu này ý." Nó không kìm được mà cảm thán.
" Mày sống trong lâu đài mà. Sao lại nói là lần đầu tiên." Malfoy khó hiểu hỏi
" Lâu đài nhà tui khác. Với lại nhà tui không dùng đuốc mà là dùng lửa ma thuật để thắp sáng."
Bọn trẻ theo giáo sư McGonagall băng qua một tầng lâu đài toàn đá phiến. Nhưng giáo sư McGonagall lại đưa đám trẻ năm thứ nhất vào một căn phòng nhỏ trống rỗng ở cuối hành lang. Chúng đứng túm vào nhau, nghểnh cổ ngóng chờ một cách hồi hộp lo âu.
Giáo sư McGonagall cất lời:
"Chào mừng các con đến Hogwarts. Tiệc khai giảng sắp bắt đầu, nhưng trước khi nhận chỗ ngồi trong đại sảnh đường, các con sẽ được phân loại để xếp vào các ký túc xá. Phân loại là một lễ rất quan trọng, bởi vì trong thời gian các con học ở đây, ký túc xá của con cũng giống như gia đình của con trong trường Hogwarts. Các con sẽ cùng học, cùng ngủ, cùng chơi... với các bạn chung một ký túc xá."
"Có bốn ký túc xá, ở đây gọi là nhà, nhà Gryffindor, nhà Hufflepuff, nhà Ravenclaw và nhà Slytherin. Mỗi nhà đều có một lịch sử cao quý riêng và nhà nào cũng từng tao nên những nam phù thủy và nữ phù thủy xuất sắc. Trong thời gian các con học ở Hogwarts thì thành tích các con đạt được sẽ được cộng vào điểm chung cho nhà mình ở. Cuối năm, nhà nào có được nhiều điểm nhất sẽ được nhận cúp nhà – một vinh dự cao cả. Ta hy vọng mỗi người trong các con là một thành viên xứng đáng với nhà mình sống, cho dù các con được chọn vào nhà nào đi nữa."
"Lễ phân loại sẽ diễn ra trong vài phút tới, trước mặt toàn thể giáo viên và học sinh trong trường. Ta đề nghị các con sửa soạn cho tề chỉnh trong khi chờ đợi làm lễ."
"Ta sẽ trở lại khi nào các con chuẩn bị xong."
Bà giáo sư McGonagall nói.
"Giữ trật tự!"
Sau nó khi sửa soạn xong đâu đấy cũng là lúc lễ phân loại bắt đầu. Giáo sư McGonagall đã quay trở lại, Những con ma đang lôi kéo hay trêu chọc học sinh năm nhất vội lặng lẽ trôi tọt vào bức tường đối diện, từng con một. Giáo sư McGonagall ra lệnh:
"Bây giờ các con sắp hàng một và đi theo ta."
Monica đứng sau lưng Malfoy sau đó là Grabbe và Goyle. cả bọn nối đuôi ra khỏi phòng, băng ngang hành lang, xuyên qua vài cánh cửa đôi nũa rồi mới bước vào đại sảnh đường. Thú thật dù sống trong một tòa lâu đài nhưng cô cũng có ấn tượng về đài sảnh này đấy. Giáo sư McGonagall dẫn đám học sinh năm thứ nhất về phía chiếc bàn này, để chúng đứng thành hàng đối diện với những học sinh khác, có các thầy cô ở sau lưng. Hàng trăm gương mặt chăm chú nhìn chúng, trông giống như những chiếc đèn lồng mờ mờ với những ngọn nến chập chờn thắp bên trong. Lẫn trong đám học sinh là đây đó những con ma ẩn hiện như làn sương bạc.
" Nè, bồ biến họ làm sao để phân loại học sinh vậy" Nó tò mò hỏi.
" Đội cái nón ở trên kia lên đầu. Nó sẽ phân loại xem ta hợp với nhà nào."
" Oh. Nghe đơn giản ghê."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro