050 | tai nạn của sư tử

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHAPTER 050.
GRYFFINDOR'S ACCIDENT.

༻༺

DƯỚI CÁI LẠNH VÀ LỚP SƯƠNG dày đặc. Toàn thể học sinh Hogwarts được nghỉ học vì hôm nay là ngày tổ chức trận quidditch thường năm của trường.


Sophie khoác lên người một bộ quần áo vừa đủ để giữ ấm cho cơ thể. Trên đầu là chiếc mũ lông trơn màu trắng kèm theo một chiếc khăn quàng giữ ấm cho cổ khá dày và cũng có một màu trắng tinh như tuyết.

Sấm chớp, gió mạnh và vài hạt mưa nặng cứ thế mà dội xuống nhưng cũng không thể dập tắt được sự cuồng nhiệt của toàn thể học sinh.

Hầu hết bọn họ ở đây để cổ vũ cho Gryffindor, nhưng một số ít học sinh từ nhà Hufflepuff, Ravenclaw cũng có chút tình cảm mà cổ vũ cho đám rắn nhà Slytherin.

"Ơ mày đi đâu vậy, Sophie! Sắp bắt đầu rồi mà."

Thấy cô bạn của mình di chuyển, Pansy lên tiếng gọi nhưng chỉ nhận được một cái vẫy tay của Sophie trước khi cô ả hòa mình vào dòng người rồi biến mất.

Một lát sau, khi tất cả các cầu thủ của đội quidditch hai nhà đã có mặt đầy đủ và xếp thành hai hàng ngay ngắn. Một tiếng KỊCH như móng tay gõ vào mic vang lên.

KỊCH KỊCH..

"Xin chào."

Một giọng nữ quen thuộc vang lên. Thành công thu hút sự chú ý của toàn thể mọi người.

Vài người phấn khích, vài kẻ thì lắc đầu ngao ngán khi thấy chủ nhân của giọng nói đó.

Sophie Phoenix, đứng chễm chệ trước chiếc micro, gương mặt xinh đẹp mỉm cười một cách không thể thân thiện hơn khi cô nàng vẫy tay với đám Severus ngồi ở hàng giáo viên đối diện.

"Chuyện là Lee Jordan, bình luận viên của các bạn gặp chút vấn đề trục trặc."

Sophie mỉm cười, nhưng sau đó mọi người nghe tiếng rên rỉ ở gần đó. Chắc hẳn là Sophie đã trói cậu ta lại rồi dán chặt miệng cậu ta.

Đá nhẹ vào người Jordan, Sophie mỉm cười tinh nghịch rồi tiếp tục nói.

"Vậy nên trận này, Sophie Phoenix tôi sẽ là người bình luận trận đấu này. Xin cứ yên tâm, tôi đây công bằng. Không như Lee Jordan đâu."

Sophie tiếp tục mỉm cười. Đâu đó có tiếng khúc khích vang lên. Gương mặt của Severus nhăn nhó, bất lực nhìn cô cháu gái ( không ruột thịt ) của mình.

Đâu đó bên khán đài của Gryffindor, bộ ba vàng chỉ có thể cười trừ.

"Con rắn này, rốt cuộc nó đang toan tính gì vậy?"

Ron nhăn nhó, hỏi.

"Con nhỏ đó. Sao nó nghịch quá vậy nhỉ? Mình cứ có cảm giác, con nhỏ đó mà kết hợp với Fred và George thì cái trường này sẽ banh mất."

Hermione nói. Đúng là nó không ưa Sophie và đám bạn của cô ả thật. Nhưng đâu đó, Hermione nó vẫn công bằng. Bản thân nó phải công nhận rằng, làm bạn với Sophie là một thứ gì đó rất thú vị là sẽ chẳng bao giờ chán vì cô ả này luôn quậy phá, và đồng thời, đạt thành tích cao cùng một lúc.

"Được rồi. Vậy trận quidditch xin được phép bắt đầu!"

Sophie hô lớn khi hai hàng của quidditch hai nhà lần lượt bước ra.

Ngẩng đầu lên cùng một lúc, Draco và Harry cười thích thú khi thấy cô nàng Sophie thành công làm nóng bầu không khí.

Trận quidditch bắt đầu. Tất cả tuyển thủ leo lên chổi và bắt đầu cưỡi chổi lên cao. Các tuyển thủ bắt đầu rượt theo trái quaffle để ném vào khung thành của đối phương.

"Được rồi! Tình hình hiện tại, Pucey đang giữa trái quaffle trong tay. Anh ấy đang luồn lách qua các tuyển thủ nhà Gryffindor. Liệu anh ấy có thành công ném trái quaffle vào khung thành của nhà Gryffindor không? Anh ấy sắp đến gần khung thành rồi, sắp rồi! Và anh ấy sẽ ném..và VÀO! Truy thủ nhà Slytherin đã thành công ném trái quaffle vào khung thành nhà Gryffindor. Thành công nâng tỷ số lên thành 50-30 nghiêng về hướng Slytherin!"

Sophie phấn khích. Không quên bình luận khi đôi mắt chăm chú dán vào trận đấu quidditch đầy căng thẳng phía dưới.

"Tầm thủ nhà Gryffindor, Harry Potter đang truy tìm gắt gao trái snitch vàng! Phía bên kia, Draco Malfoy tầm thủ của Slytherin cũng đang rất nổ lực truy tìm trái snitch vàng. Trận đấu căng thẳng giữa hai tầm thủ của hai nhà đang diễn ra hết sức căng thẳng."

Sophie mỉm cười, nhìn Potter đeo một chiếc kính đang cưỡi chổi bay qua những tuyển thủ khác.

Phía bên kia, ngoài việc chăm chú theo dõi trận đấu. Weasley và Granger cũng chăm chú theo dõi cả lời bình luận của Sophie. Kéo tay áo của Hermione, Weasley thì thầm,

"Bồ tin được không? Con rắn đó thật sự bình luận công bằng kìa."

"Mình nghe mà. Nhìn nó vậy, mà cũng công bằng quá nhỉ."

Harry truy đuổi trái snitch vàng lên tận trời cao. Phía sau, Draco cũng đang truy đuổi Harry một cách gắt gao,

"Harry Potter đã bay tuốt lên cao! Phía sau là Draco Malfoy đang truy đuổi một cách gắt gao. Phải chăng Harry Potter đã tìm được trái snitch? Giờ chính là trận chiến giữa hai tầm thủ. Ai sẽ chiến thắng? Ai sẽ bắt được trái snitch trước?"

Trên trời, sấm chớp nháy liên tục. Mưa thì ngày càng nặng hạt, gió thì ngày càng lớn và không khí ngày càng nóng hơn do sự căng thẳng giữa hai nhà.

Không thể thấy được gì vì bóng dáng của Draco và Harry đã khuất đi trong sương mây. Đâu đó, Sophie thấy vài bóng đen có hình thù như một đám ma lướt qua. Bất giác, Sophie nhếch mày.

"Tôi đã thấy bóng dáng của Draco Malfoy! Và cậu ta..đang bay về phía bên này?"

Sophie nói khi Draco cưỡi chổi đến gần. Draco dừng chổi lại, lơ lửng trên không khi đứng trước mặt Sophie rồi thì thầm,

"Sophie! Tao thấy thằng Potter bị đám giám ngục đuổi theo."

"Cái gì!?"

Sophie nhếch mày. Dù là đối thủ, nhưng để một người chết trước mắt Sophie sẽ khiến cô ả không mấy vui vẻ. Đặc biệt là Harry Potter, vì cô ả muốn nếu phải giết Potter thì chính cô ả sẽ là người giết nó.

Sophie vừa kịp phản ứng khi thấy một bóng người trơi tự do từ trên trời rơi xuống. Gần như nó đã mất hoàn toàn ý thức và cứ thế mà lao xuống mặt đất.

"Draco! Mau bắt lấy nó. Mau!"

Sophie nói, khiến Draco cũng có chút ngạc nhiên và bắt đầu lao chổi với tốc độ nhanh đến kinh ngạc để bắt kịp Potter.

Khi nói, Sophie vẫn chưa tắt mic nên lời nói của cô nàng đã được toàn thể học sinh Hogwarts nghe được. Vài đứa thì lo lắng, vài đứa thì kinh ngạc. Có thể đây là lần đầu tiên chúng nó thấy được bộ mặt này của Sophie.

"Hermione, bồ có nghe những gì mình mới nghe không? Nó thật sự kêu thằng Malfoy đi cứu Harry thật kìa."

"Mình nghe chứ..Mình nghĩ Sophie là một đứa đáng ghét, nhưng nó vẫn tốt. Và nó thật đáng ghét."

Hermione nói, đảo mặt nhưng vẫn lo lắng mà nhìn theo cái đầu vàng của Draco đang lao chổi như điên để cứu Harry theo lời Sophie nói.

Lão Dumbledore đứng lên, lúc đầu, lão định đưa tay lên và cứu Potter nhưng khi đó, Sophie lại nhanh hơn một bước khiến lão đứng đó, vẫn đưa tay lên phòng hờ trường hợp cả Draco lẫn Harry gặp nạn.

Draco Malfoy đưa tay, nắm lấy cổ áo của Harry. Lực tay của Draco đủ mạnh để giữ cả người thằng Potter bằng một tay khi vẫn cố gắng giữ thăng bằng cho bản thân trên cây chổi bay.

"Đưa nó xuống đất đi, Draco!"

Sophie nói vào micro trước khi hoàn toàn tắt micro và chạy xuống sân quidditch. Pansy, Daphne cùng đám bạn rắn con cũng chạy xuống theo.

Phía bên kia khán đài, đám phù sinh nhà sư tử cũng chạy xuống với vẻ mặt lo lắng. Cả hai nhà đứng đối diện nhau, dù trước đây, bầu không khí của cả hai nhà với nhau khá căng thẳng. Nhưng lần này không thể phủ nhận, đám sư tử nợ lũ rắn, một lời cảm ơn.

"Mày nợ tao rồi, Potter."

Draco đặt Harry xuống đất nhẹ nhất có thể. Cậu hạ chổi, chống tay vào eo và nhếch mép một cách kênh kiệu khi nhìn thằng đầu thẹo Potter nhăn nhó trong đau đớn.

----------------------------------
End chương 50.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro