Chương 1.2: Quay về giới pháp thuật(1.1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thấp thoáng đã được bảy năm trôi qua. Harry Potter ngày nào chỉ là một đứa trẻ nhỏ xíu nay đã được bảy tuổi và hiện đang sống ở nhà của dì Petunia chị gái của Lily mẹ cậu .Petunia Dursley là vợ của ông Vernon Dursley bà và ông Vernon có với nhau một người con trai bằng tuổi Harry được đặt tên là Dudley Dursley . Vì là đứa con trai duy nhất của nhà Dursley nên cậu bé Dudley muốn gì được đó thành ra không được dễ thương cho lắm về phần tính cách .Không hẳn phần tính cách không được dễ thương ấy là do được chiều chuộng quá mức. Một phần cũng là do tính cách của cha mẹ ảnh hưởng lên cậu bé . Dì Petunia và dượng Vernon là một người không thân thiện lắm với mọi người. Nhà của gia đình Dursley nằm ở đường số 4 Priet Drive.
oSáng sớm nhà Dursley:
Dưới gầm cầu thang của nhà Dursley có một căn nhòng nhỏ được xây ở dưới . Harry s vvơilúc này đang nằm ngủ trên chiếc giường nhỏ xập xễ và cũ ở dưới gầm cầu thang .Thân hình của cậu khá ôm và nhỏ con , mái tóc đen nâu vàng dù không được chăm sóc tỉ mỉ nhưng nhìn khá là mềm mại .
Dậy!...Dậy ngay đi thằng oắt con.
Dì Petunia đập vào cánh cửa phòng ở dưới gầm cầu thang nới Harry đang nằm ngủ.Bị đánh thức bởi tiềng đập cửa của dì Petunia . Harry bắt đầu ngồi dậy , vơ với tay mình để lấy cặp kính cận của mình ở trên chiếc bàn nhỏ gần đấy. Đeo kính vào Harry bắt đầu chậm rãi đi xuống giường , lục lọi tìm một đôi vớ ở dưới gầm giường . Bỗng Dudley anh họ của Harry đi ngang.Nó đập vài cái thật mạnh vào cửa phòng của Harry
Dậy đi Thằng em họ.!
Dudley lớn giọng nói, dì Petunia lại lớn tiếng hỏi
"Mày dậy chưa đấy thằng kia? Dậy ra đây phụ tao chuẩn bị sinh nhật cho Dudley yêu dấu nhanh lên !"
"Vâng"
Harry nói với cái giọng chẳng mấy thích thú gì về chuyện này cả.
Bước ra khỏi căn phòng, Harry đi đến bếp để tự làm đồ ăn sáng của mình.Khi đi ngang bàn thì nó thấy quà với vô quà mà Dudley muốn ."46-47 cái gì!!,?" "Tại sao lại thấp hơn năm ngoái một món?! Ứ chịu đâu con muốn hơn cơ "Dudley hét ầm ĩ lên . Dượng Vernon và dì Petunia phải dỗ dành nó liên tục và hứa sẽ mua cho nó thêm thì Dudley mới chịu vui vẻ trở lại.
Sau đó Dudley được đưa đến bảo tàng sở thú , tại đây nó thấy được một con trăn khổng lồ , Dudley vô cùng thích thú với nó đẩy Harry sang một bên khi cậu đang đứng gần đó để nó có thể xem .Harry không biết vì sao nhưng nó cảm thấy nó có thể nói chuyện được với con trăn kia. Harry nhìn chằm chằm vào tấm kính của con trăng và rồi cái kính biến mất Dudley đang đứng dựa vào đấy bị ngã nhào vô trong con trằn bò ra được bwn ngoài, du khách sợ hãi toáng loạn bỏ chạy.Con trai xì xì vài tiếng như để cảm ơn Harry đã giúp nó .Cậu cũng chỉ gật đầu lại với nó rồi con trăn trường đi mất lúc này , Dudly vô cùng hoảng hốt nó la um sùm lên vì tấm khính đã trở lại, nhốt nó ở trong đó .Ông bà Durskey chạy đến hốt hoảng la um sùm hết cả lên.
Về đến nhà vừa bước khỏi xe dượng Vernon liền hỏi nó "Là mày với cái năng lực phù thủy của mày đã gây ra việc lúc nãy đúng không?!"Harry chỉ biết nhìn rồi nói lại" Đâu..con đâu có làm gì?'"dượng Vernon hầm hực nhìn nó rồi đi vào trong nhà .
Sinh nhật của Harry
Thấp thoáng chỉ còn một tuần nữa là đến sinh nhật của Harry tròn 7 tuổi
Đôi lời giải thích của tác giả :
Ở chương 1.2 đầu chương có lẽ bạn đã thấy rằng tớ bảo Harry 7 tuổi đúng chứ ? Nhưng thật ra là 6.5 tuổi vì nếu diễn đạt lời nói mà bảo rằng 6.5 năm thì nghe có vẻ rata kì đúng chứ nên tớ buộc phải ghi như thế 🥲mong các bạn thông cảm ạ"quay về chủ đề chính mời các bạn đọc tiếp ạ.
Vào một ngày đẹp trời tại nhà Dursley đã nhận được một bức thư của giới pháp thuật gửi cho Harry.Mặt dượng Vernon tái xanh bà Petunia khi biết được càng hầm tức giận xanh xao bảo chồng mình lập tức đem đốt nó đi và đừng để thằng oắt con Harry thấy được .Nhưng trong hì hục 3 ngày liền các bức thư liên tục được gửi đến cho nhà Dursley .Ông Vernon đã ra sức đem đốt tất cả số thư ấy trước mắt Harry ông bảo" Mày thử đọc nó xem , xem tao có đá xác mày ra khỏi đây không thằng oắt con " Dượng nói với cái giọng hung dữ .Khiến Harry giật mình và hơi hoảng sợ. Nhưng vào ngày thứ 5 , buổi sáng đã có hằng trăm con chim cú đậu quanh khắp nhà Dursley , miệng ngậm một bức thư .Và rồi ...đàn cú bắt đầu bay vào thả thư vào nhà của Dursley .Dượng và dì Petunia có cả Dudlwy ra sức bắt lấy hết những lá thư để không cho Harry đọc được chúng .Trong hỗn loạn ấy Harry đã kịp chụp được một lá và giấu nó đi, tối hôm ấy cậu là lấy nó ra đọc .
Trong thư ghi rằng:
Kết thúc chương 1.2(1.1)Quay về giới pháp thuật

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro