Chap 15

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chiêu Hy căn bản không muốn nhận lệnh này vì sẽ khiến cho tất cả mọi người cho rằng nàng cùng Nhị Cơ có câu kết với nhau. Nhưng nghĩ lại từ chối cũng không được, chỉ đành đáp ứng lui đi. Trinh quý phi thấy hai người đi xa, nhịn không được giận dữ nói: "Hoàng hậu nương nương khoan hậu nhân từ, chỉ là loại tỳ nữ xuất thân hàn vi này, kiêu căng ngạo mạn, nếu không dạy dỗ quy củ chu đáo, chỉ sợ ý vào sủng ái Hoàng thượng mà lại gây thêm chuyện".
Hoàng hậu lạnh lùng liếc mắt nhìn nàng: "Đánh thì muội cũng đá đánh, quỳ thì muội cũng đã bắt nàng ta quỳ trong tuyết, muội còn muốn như thế nữa? Nếu đầu gối nàng ta bị thương, khuôn mặt bị tổn hại, Hoàng thượng vấn tội thì muội sẽ trả lời thế nào?"
Trinh quý phi nổi giận nói: "Thần thiếp là người ăn ngay nói thật. Phải trái đều là Tiền đáp ứng sai lầm trước".
Hoàng hậu liếc nhìn nàng một cái, lắc đầu nói: "Nàng ta đúng là sai nhưng muội là Quý phi, chỉ vì vài câu nói ở nơi miệng mà khiến cho mọi chuyện nháo nhào lên, cho dù đúng là Tiền đáp ứng sai lầm nhưng Hoàng thượng cũng sẽ chỉ trách muội lòng dạ không đủ khoan dung mà thôi". Hoàng hậu tiếp tục nói: "Hảo muội muội, không phải bổn cung muốn nói muội, nàng ta là người được Hoàng thượng sủng ái, cho dù thế nào thì muội cũng nên nhẫn nại. Đợi đến thời gian Hoàng thượng lạnh nhạt, muội muốn đánh muốn phạt thì Hoàng thượng cũng sẽ không đau lòng, ngược lại còn đối đãi tốt với muội". Muội đã hiểu chưa?"
Trinh quý phi lúc này mới lộ ra vài phần buồn nản: "Thần thiếp đã đánh nàng ta ra như vậy, Hoàng thượng sẽ trách tội thần thiếp sao?"
Hoàng hậu kẽ thở dài: "Muội đó! Được rồi, chuyện này nếu Hoàng thượng có hỏi đến, bổn cung sẽ thay muội kể lại. Mặt khác, bổn cung sẽ cho người đến Thái y viện lấy chút thuốc mỡ giảm sưng thay muội đưa qua. Chuyện này chung quy là nàng ta cũng có sai, nếu nàng ta biết lợi hại thì cũng sẽ không dám tùy ý đi gặp Hoàng thượng mà khóc lóc kể lể".
Lúc này Trinh quý phi mới thoáng yên tâm, vui lòng phục tùng: "Có Hoàng hậu nương nương làm chủ, thần thiệp thật sự an tâm".
Hoàng hậu quay đầu phân phó: "Tố Ly, ngươi hãy đến Thái y viện lấy chút thuốc dán đem đến Vĩnh Thúy cung đi, đừng chậm trễ".
Tố Ly đáp ứng đi ngay. Trinh quý phi cảm kích nói: "Thần thiệp tạ ơn Hoàng hậu".
Hoàng hậu tỏ vẻ vui mừng cười nói: "Được rồi. Nếu muội có rảnh rỗi thì cùng bổn cung đi đến A ca sở đi".
Trinh quý phi vội vàng đỡ lấy tay Hoàng hậu, hai người dắt tay nhau đạp tuyết mà đi.
Chiêu Hy cùng Minh Tiền từ ngự hoa viên quay về Vĩnh Thúy cung, vì tuyết lớn cho nên dọc đường cung nhân quét tuyết cũng rất nhiều, thấy hai người cùng nhau đi, vội vàng không ngừng quỳ xuống hành lễ thỉnh an. Nhưng vì hai má Minh Tiền bị trọng thương cho nên cũng khiến cho mọi người chú ý, dù cho đám cung nhân cúi đầu hành lễ nhưng cũng lén nhìn nhau thăm dò cùng kinh ngạc. Minh Tiền tựa hồ không thèm để ý đến, cũng may chiếc mũ trùm đầu cũng rộng, đủ che dấu vết thương ở khóe miệng, chỉ là đám cung nhân nhìn nhau mà nói to nhỏ.
Quay về Vĩnh Thúy cung, đám thị tỳ vội vàng nghênh đón, thay Chiêu Hy và Minh Tiền tháo chiếc mũ trùm đầu áo choàng, liền đi đổi lò sưởi tay. Các nàng nhìn thấy hai má Minh Tiền sưng đỏ, tuy rằng sắc mặt kinh nghi nhưng cũng không dám hỏi. Chiêu Hy nhìn bốn phía xung quanh, lúc này mới phát hiện trong Vĩnh Thúy cung thật sự tráng lệ, so với An quý nhân Hoàng Tiểu Phòng thật là hơn nhiều. Chỉ là thân phận đáp ứng cho nên chỉ dùng than thường, không dùng được Hồng La Thán. A Tuyết phụng dưỡng bên cạnh, bất giác lộ ra vài phân kinh sắc, Chiêu Hy liền thấy chợt nói: "A Tuyết, đi hỏi xem đám nô tài có thuốc mỡ giảm sưng hay không, nếu không có thì nhanh chóng cho người đi Thái y viện lấy thuốc đi".
A Tuyết đáp ứng đi ra ngoài thì bên ngoài có tiểu thái giám tiến vào thông báo, nói Nội Vụ phủ mới làm xong tấm biển, muốn đem treo tại chính điện. Minh Tiền gật đầu nói: "Cho bọn họ mang vào đi.
Nội vụ phủ tuân mệnh liền mang tấm biển tiến vào, tấm biển mang theo bốn chữ: "Nghi chiêu thục thận". Chiêu Hy tức khắc nhận ra cười nói: "Tiền đáp ứng, đây là ngự bút của Hoàng thượng".
Chấp sự thái giám cười nói: "Hy phi nương nương đúng là có nhãn lực".
Minh Tiền nhìn bốn chữ kia, nhẹ nhàng đọc lại một lần nữa nói: "Vài chữ này muội đều biết được nhưng không rõ ý của nó là thế nào. Hy phi nương nương, nếu nương nương biết thì mong nói cho muội biết rõ đi".
Chiêu Hy mỉm cười: "Trong Lễ nghi có câu: "Kính nhĩ uy nghi, thục thận nhĩ đức.
Minh Tiền nhẹ nhàng xua tay, mang theo mấy phần khinh miệt: "Như vậy, Hy phi nương nương cảm thấy muội muội không xứng bốn chữ này sao?"
Chiêu Hy thong dong tự nhiên: "Hoàng thượng đem cái biển này ban cho Vĩnh Thúy cung, tất nhiên là nghĩ đến muội đảm đương được bốn chữ này".
Ánh mắt Minh Tiền băn khoăn nhìn tầm biển, chỉ là cười lạnh đạm một cái: "Bao nhiêu người đều thấy muội không xứng đáng nhưng xứng hay không xứng, cuối cùng cái này cũng thuộc về muội muội".
Chấp sự thái giám vội vàng xin chỉ thị Minh Tiền: "Thỉnh Tiền tiểu chủ, có nên tức khắc treo cái này lên hay không ạ?"
Minh Tiền gật đầu: "Vinh diệu như vậy thì tất nhiên không được cất giữ, phải nhanh chóng treo lên mới được".
Chấp sự thái giám lên tiếng vang dội, liền mang theo vài tiểu thái giam bắt đầu động thủ. Chấp sự thái giam đầy nịnh nọt nói: "Hy phi nương nương, Tiền tiểu chủ, nơi này sẽ bắt đầu treo tấm biển, chỉ sợ âm thanh quá lớn, sợ
làm hai vị tiểu chủ hoảng sợ. Không bằng thỉnh hai vị tiểu chủ dời bước ngọc đến Noãn các bên cạnh nghỉ ngơi ạ.
Nhị Cơ nói: "Ta nghe những thanh âm này cũng thấy phiền, Nhàn phi nương nương theo muội vào Noãn các ngồi đi"
Chiêu Hy căn bản không nghĩ lại ở lâu nơi này đến như vậy, tuy nghĩ như vậy nhưng vẫn theo nàng vào trong.
Trong phòng Noãn các thật sự yên ắng, Chiêu Hy thấy đám cung nhân hầu hạ không theo vào, liền hỏi: "Trên mặt sưng đến như vậy, kêu bọn hạ nhân nấu trứng gà cho muội xoa lên mặt đi".
Minh Tiền cười khẽ một tiếng: "Những việc này của hạ nhân, muội còn rõ hơn bọn họ, nương nương cứ yên tâm".
Chiêu Hy nghe vậy hơi nhíu mi: "Ta thấy muội tuy được sủng ai nhưng nghe lời muội nói, dường như muội rất để ý đến xuất thân của mình".
Minh Tiền đặt hộ giáp nhẹ nhàng lên trên bàn, cười lạnh nói: "Có thể không để ý sao? Từ khi lần đầu tiên muội được thị tẩm và tấn phong làm đáp ứng, một đám gà quạ dường như nhìn chằm chằm vào muội, hở một chút liền đem xuất thân của muội mà chê cười, chỉ hận là không thể nuốt sống được muội mà thôi".
Chiêu Hy nói: "Xuất thân không thể chọn lựa, muội cần gì phải để ý đến người khác như vậy chứ".
Minh Tiền nhẹ nhàng nhìn vào Chiêu Hy nói: "Nguyên lai cũng là xuất thân Lý thị, cũng là chỗ đau của Hy phi nương nương".
Chiêu Hy không ngờ lời nói của nàng ta sắc bén như vậy vì thế ngưng lại một luồng yên lặng cùng tiếu ý: "Bổn cung không nghĩ chuyện này là chỗ đau thì tất nhiên người khác cũng không khiến bổn cung thấy đau đớn". Ánh mắt Chiêu Hy lưu chuyển: "Ngược lại muội lại bị nhận định cùng chung xuất thân với bổn cung, chịu không hết ủy khuất. Kỳ thật bổn cung cũng rất muốn biết, do đâu mà muội muội có được một bước lên mây như vậy?"
"Người bên ngoài đều cho rằng tần thiếp xuất thân từ Lý thị phủ đệ, là được Hy phi nương nương nương sai khiến mới được Hoàng thượng sủng ái, nguyên lai nương nương còn nghi ngờ thần thiếp bị người bên ngoài sai khiến". Tiền đáp ứng lãnh đạm nói: "Tần thiếp có bản lĩnh như vậy thì ai sai khiến cũng được. Cả đời này cũng chỉ là do số trời, không phải do người định đoạt. Nguyên tưởng rằng trời sinh tính khí nương nương có vào phần ngạo khí, mới cùng nương nương nhiều lời như vậy, hóa ra lại không phải. Một khi đã như vậy, tần thiếp muốn nghỉ ngơi, xin nương nương cứ tự nhiên đi"
Nàng còn chưa dứt lời, tiểu cung nữ tiến vào: "Tiểu chủ, có Tố Ly cô cô người bên cạnh Hoàng hậu nương nương đến, đang chờ bên ngoài".
Minh Tiền lạnh lùng nói: "Nàng ta tới làm cái gì?"
Tiểu cung nữ nói: "Bẩm tiểu chủ, nghe nói là đưa thuốc của Thái y viện đến".
Minh Tiền gật đầu: "Vậy thì cho nàng ta vào đi".
Chiêu Hy đứng dậy muốn đi, Minh Tiền mới nói: "Mới vừa có lời đắc tội nhưng thỉnh Hy phi thay muội muội xem một chút, cái gì đưa đến có bất trắc gì không"
Chiêu Hy nghĩ đến việc Hoàng hậu dặn chính mình đưa nàng hồi cung, giờ phút này Tố Ly đến liền cảm thấy không tiện, cũng đành ngồi xuống lần nữa.
Tố Ly tiến vào vén áo thi lễ nói: "Hy phi nương nương, Tiền đáp ứng, nô tỳ phụng mệnh ý chỉ Quý phi nương nương, cố ý đến Thái y viện lấy thuốc mỡ giảm sưng đến cho Tiền đáp ứng".
Minh Tiền cười lạnh một tiếng: "Trinh quý phi cũng có thiện tâm sao? Vừa đánh ta vừa đưa thuốc đến, cho rằng có thể xóa sạch được ủy khuất này sao? Loại thuốc này ta thật không dám dùng".
Tố Ly không nghĩ lại nhận lấy những lời này, cầm thuốc mỡ tiến lui không được, đành phải nhìn Chiêu Hy mà xin giúp đỡ: "Hy phi nương nương..."
Chiêu Hy nghiêng người về phía Minh Tiền: "Để ta xem nào". Chiêu Hy mở chiếc bát liền thấy một loại cao thể lục sắc trong suốt, liền có một hương khí bay lên mũi, ẩn ẩn có mùi mật ong, bạc hà, mùi đan thất. Nàng lấy một ít ra xem, thật đúng là thuốc giảm sưng tốt, Chiêu Hy gật đầu nói: "Thuốc mỡ giảm sưng được dùng trong cung đúng là loại này. Bên cạnh đó dùng trứng gà ăn với sơn dược, ý nhân cùng tam thất cũng khiến cho lưu thông máu tiêu ứ".
Tố Ly lúc này mới nhẹ nhàng thở ra: "Hy phi nương nương nói không sai, canh đậu đỏ ý nhân cũng có thể giảm sưng. Kỳ thật Quý phi nương nương trách phạt tiểu chủ nhưng sau đó cũng thấy hối hận, lại bị Hoàng hậu nương nương răn dạy cho nên vội vàng phân phó nô tỳ đưa thuốc đến, để tránh Hoàng thượng triệu kiến tiểu chủ. Tiểu chủ yên tâm, chỉ cần dùng cái này thì ba ngày sau sẽ giảm sưng".
"Ba ngày sao?" Minh Tiền cười nhạo nói: "Ngươi lấy gì có thể cam đoan ba ngày này Hoàng thượng sẽ không tuyên triệu ta?"
Tố Ly hạ thấp người nói: "Hoàng hậu nương nương nói, nếu như có tuyên triệu thì mong tiểu chủ nghĩ đến đại cục, chớ động khí xôn xao. Chung quy Quý phi cũng đã bị Hoàng hậu nương nương răn dạy. Nếu lại có chuyện, chỉ sợ chuyện hôm nay tiểu chủ cũng không thoát được can hệ!"
Minh Tiền hơi nghẹn lời, chợt nói ra lời lạnh lẽo buốt thấu xương: "Vậy thì hãy thay ta tạ ơn Hoàng hậu cùng quý phi. Chỉ cần khuôn mặt này không có việc gì thì chuyện lần này ta sẽ bỏ qua".
Tố Ly mỉm cười nói: "Có thể chứ. Tiền đáp ứng mới lấy được thánh sủng, hi vọng về sau từng bước thuận lợi, mọi chuyện như ý. Tiểu chủ thông minh như vậy chắc chắc sẽ đạt được".
Dứt lời Tố Ly liền lui xuống. Chiêu Hy nhìn thoáng qua cũng đứng dạy cáo từ rời đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro