Chương 1: Trận chiến giữa Bắc - Nam Hàn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Phòng chỉ huy bộ tư lệnh

Phòng chỉ huy bây giờ chật kín chỗ ngồi. Các vị lãnh đạo cấp cao trong quân đội ngồi trên ghế mà như ngồi trên đống lửa, chăm chú nghe báo cáo từ cấp dưới.

"Khoảng 1h20 phút sáng, ba quân nhân thuộc đội quân đặc biệt của quân đội Bắc Hàn đã vượt qua khu vực phi quân sự, bắt giữ đồng thời cướp vũ trang của hai binh sĩ đang canh gác của ta. Cho đến thời điểm hiện tại, họ vẫn đang bị kiểm soát."

Vị lãnh đạo cấp cao nhất ngồi ở trung tâm lên tiếng hỏi, giọng nói đầy bực bội:

" Bị kiểm soát ư? Cử đến ba người ở đội quân đặc biệt đến, thế có nghĩa là muốn bắt đầu gây chiến tranh hay sao chứ?"

Câu hỏi đó ngay lập tức nhận được cậu trả lời ở nên dưới:

" Đây chính là dùng sự khiêu khích để gây chiến, Tại khu vực gây chiến, bên nào nổ súng trước tức là bên đó vi phạm hiệp định "đình chiến" (1). Mục đích của chúng (Bắc Hàn) là khiến quân ta nổ súng trước, làm cho chúng ta trở thành bên không hợp tác. Sau đó lợi dụng điểm này để đạt được mục đích có lợi. " . Người vừa trả lời là tư lệnh Yoon, đã ngoài 50 nhưng nhìn phù hiệu có thể thấy rõ ông là một người dày dặn kinh nghiệm chinh chiến.

Vị lãnh đạo kia ngay lập tứcnhư cái lò xo mà hỏi lại:

"Vậy nên làm như thế nào đây? Chúng ta không thể cuốn vào trò chơi của họ nhưng cũng không thể ngồi yên một chỗ nhìn binh sĩ của phe ta bị bắt như thế này! Nói như anh thì chúng ta không thể động thủ mà chỉ có thể nhìn thôi sao? "

Thái độ của tư lệnh Yoon chắc chắn, nhìn mọi người dõng dạc:

"Tất nhiên là phải cứu người của chúng ta rồi. Tôi đã triệu tập đội quân đặc biệt - đội Alpha - đến đó để tham gia vào vụ này."

***

Tuyến phân giới quân sự Triều Tiên, vòng đai phi vũ trang - trọng địa 680 mét về phía Nam.

Trời tối đen như hũ nút nhưng để ý thì có thể thấy giữa cánh đồng rộng lớn, vài tia sáng di chuyển qua lại - là đèn của quân đội Nam Hàn. Bên ngoài khu nhà kho xập xệ, quân đội bên Nam Hàn đã bao vây thành một vòng tròn trong bán kính khảng 200 mét. Ai cũng cầm súng trong tư thế sẵn sàng, chỉ cần một động tĩnh nhỏ của đối phương cũng có thể nổ ra một trận chiễn đẫm máu. Tình hình căng thẳng, giằng co như vậy thật khiến người khác sốt ruột.

Một binh sĩ nhạy bén phát hiện điểm bất thường sau lưng, ngay lập tức chĩa súng vào mấy nhân vật vừa xuất hiện:

" Dừng lại! Động đậy là tôi bắn! "

Người đi đầu trong số đó lên tiếng, phá bỏ nghi ngờ của phe mình:

"Tôi là Đại úy Yoo Shi Jin của đội Alpha. Từ giờ phút này, nhiệm vụ tác chiến sẽ được giao lại cho đội Anpha chúng tôi phụ trách."

Rõ ràng là nhanh nhẹn! Vừa chuyển giao chưa đầy 5 phút sau ai vào chỗ người đó, chuẩn bị kế hoạch tác chiến giải cứu con tin.

Đằng trước, thấy trung đội trưởng và phó đội trưởng của đội đặc nhiệm Alpha cởi bỏ vũ khí, một binh sĩ bước đến hỏi ngây thơ :

" Các anh đang làm gì vậy ? "

" Đây là khu vực nhạy cảm nên phải giải quyết bằng đàm phán. Mà họ cũng đâu có vũ khí, phải để hai bên Bắc - Nam chiến đấu bình đẳng chứ."

Nói xong, vị đội trưởng nào vứt lại cho binh sĩ kia một nụ cười tươi rói như thể anh sắp được đi gặp bạn gái chứ không phải nhảy vào đánh nhau rồi gọi phó đội trưởng, đi thẳng.

Hai người tiến về phía nhà kho, khoảng cách ngày càng gần. Dừng lại ở khoảng cách an toàn nhưng địch vẫn có thể nghe thấy được, Yoo Shi Jin cất tiếng :

" Chúng tôi đến để thương lượng. Các binh sĩ của chúng tôi ở trong đó có sao không ? Giờ dừng lại được rồi, tôi sẽ để các anh về. "

Seo Dae Young - phó đội trưởng - nghe thế liền nói :

" Tôi nhận được báo cáo bên trong có thể có bom. Hình như họ không có ý định thương lượng đâu. Tiến vào trong luôn đi."

Ây, nói cũng đúng! Nếu như dễ đàm phán như vậy chúng đã không mất công sang đây một chuyến, bắt quân Nam Hàn làm con tin rồi lại thả, trở về đất nước tay không rồi. Vậy thì mất công quá. Nên vào thôi!

"Big Boss báo cáo, tôi sẽ vào trong cùng Sói."

Bên kia nghe báo cáo, lập tức đáp trả:

"Piccolo báo cáo, xác định vị trí hoàn tất."

" Snoopy báo cáo, lắp đặt thiết bị kích nổ tác chiến hoàn tất. Đang chờ lệnh cùng Harry Potter."

Kích nổ? Binh sĩ vừa hỏi Yoo Shi Jin lúc nãy tiếp tục thắc mắc:

"Ý anh là sao? Nếu dùng kíp nổ, vậy hai người trong đó sẽ thế nào ? "

Snoopy nhìn về phía nhà kho, mặt bình thản trả lời :

"Khi đàm phán thất bại, đây sẽ là phương án cuối cùng. "

Binh sĩ xung quanh có vẻ hơi bất ngờ. Mà cũng phải, họ thường xuyên ở "nhà" luyện tập, ít khi ra trận như hôm nay. Còn đội đặc nhiệm như bọn anh, suốt ngày đi đông đi tây, mặt giáp với súng đạn là chuyện hàng ngày, cái chết lúc nào cũng trong gang tấc thì có gì phải sợ ?

Phía bên kia, tiếng của phó đội trưởng Seo vang lên :

" Chúng tôi sẽ mở cửa ranh giới, giờ hãy dừng lại và rút lui đi. "

Ở bên cạnh trung đội trưởng còn đế thêm vào để quân địch có thể rút lui sớm:

" Trời sáng thì tình hình sẽ trở nên phức tạp hơn. Lúc chúng tôi cho đi thì mau đi đi. "

Vừa dứt lời, cánh cửa đã mở ra một khoảng nhỏ, bên trong có đầu súng chĩa vào ý chỉ 'đi vào đi' . Hai người, một trung đội trưởng, một phó đội trưởng không ngần ngại, bước vào hang cọp.

Bên trong chật chội. Hai binh sĩ bên Nam Hàn bị trói chặt ở một góc, có người đang dí súng vào họ. Bên Bắc Hàn, trừ một tên đang "quảm lí" hai binh lính kia, một tên đang chĩa súng vào đầu Yoo Shi Jin và Seo Dae Young ra thì còn một tên đang đứng đối diện họ, chắc là người có chức vụ cao nhất của phe đối lập, mà Yoo Shi Jin và người này, có vẻ có quen biết.

"Không thể cứ đi thế này được." - vừa nói hắn vừa lôi khẩu súng ở bên hông ra đưa cho lính đằng sau - " Phải đánh thắng đại úy trưởng của đội quân đặc biệt rồi trở về thì mới xứng đáng là chiến sĩ của quốc gia cộng hòa chứ."

Lời vừa dứt, hắn cười khẩy. Chẳng hiểu có cái quái gì buồn cười mà cười?

Yoo Shi Jin quả không làm vấy bẩn cái chức danh "đại úy" kia, liền lấy ra bên hông một con dao, cũng sắc chẳng kém con dao mà thượng úy Ahn đang cầm trong tay kia, vào tư thế chuẩn bị chiến đấu.

"Được thôi! Cùng đấu một lần đi nào!"

Ở bên cạnh, phó đội trưởng Seo cũng đã chuẩn bị sẵn sàng. Yoo Shi Jin vừa nói xong, cả bốn người đều xông vào nhau giao đấu.

Tình hình khá căng thẳng. Anh đá tôi một cái, tôi đấm anh một cái. Hai bên cứ giẳng co như thế mấy phút đầu. Seo Dae Young cho quân địch một nhát dao vào chân. Yoo Shi Jin cũng bẻ gãy tay một kẻ. Ở phía sau, Ahn Jung Joon cầm dao lao về phía Yoo Shi Jin, may mà có Seo Dae Young kịp thời ra đỡ. Hai bên vật lộn rồi đập vào công tắc nào đó, đèn tắt còi bật, càng khiến cho các binh sĩ bên ngoài một phen lo lắng.

Ánh đèn bên ngoài di chuyển qua lại, lọt vào khung sắt, hắt lên bóng Yoo Shi Jin và Ahn Jung Joon.

"Mày thuận tay phải nhỉ?" - Ahn Jung Joon hỏi.

Hai người bất động vài giây rồi đột nhiên như hổ báo lao vào nhau. Ahn Jung Joon tiến lên phía trước nhưng bị Yoo Shi Jin khóa người lại, tưởng chừng không thể đâm được Yoo Shi Jin.

Bỗng nhiên anh ta đổi đầu dao, mũi dao trườn sát trên người Yoo Shi Jin, từ cánh tay, qua vai rồi qua cổ. Yoo Shi Jin dứt khoát hất con dao ra nhưng Ahn Jung Joon sao có thể chậm hơn, xoay con dao ngược lại vào đúng ngực Yoo Shi Jin, đẩy anh về phía sau.

Yoo Shi Jin hất mạnh người Ahn Jung Joon ra, đồng thời đưa dao về phía trước. Ahn Jung Joon xoay người nửa vòng để tránh đòn của Yoo Shi Jin rồi lại dồn anh xuống bàn, dí dao sát vào người.

Ánh sáng bên ngoài lại sượt qua. Khi mà con dao gần như chỉ cách Yoo Shi Jin có mấy cm, anh lập tức phản công, đấm vào họng Ahn Jung Joon một cái.

Thân hình Ahn Jung Joon lảo đảo, Yoo Shi Jin nhân cơ hội đó bật dậy khiến con dao trên tay Ahn Jung Joon cắm xuống bàn.

Hai người bên trong xô đẩy qua lại một hồi rồi vô tình phá cửa cùng nhau lăn ra. Bên ngoài, Seo Dae Young cũng đang đánh nhau với hai tên lính còn lại, mồ hôi đầy người.

*Xoẹt*

Chẳng biết là nhường hay sơ ý, Yoo Shi Jin bị đâm một nhát bên sườn, máu bắt ra, hai thân ảnh cũng đồng thời bất động.

"Các người .... không thể giết được bọn tao đúng không?! Người Nam Triều Tiên rất biết ý tứ, chưa bao giờ nổ súng trước. Nhưng người ở nước Cộng hòa bọn tao thì khác."

*Xạch*

Như để chứng minh, một tên chĩa ngay nòng súng vào đầu Yoo Shi Jin. Seo Dae Young đứng một bên cũng có vẻ lo lắng rồi.

Vậy mà Yoo Shi Jin đang đứng trước nòng súng vẫn có thể nhếch mép nói:

"Đất nước đã chia cắt được 70 năm mà vẫn có những hiểu lầm như thế này?! Luật đã đổi nhiều rồi, không giống như trước đây nữa. Quân nhân chúng tôi, bất cứ chỗ nào, bất cứ nơi nào cũng có thể biết cân nhắc để bảo vệ hòa bình..."

Một chấm đỏ xuất hiện trên người tên đang chĩa súng vào Yoo Shi Jin.

"Khi nước nhà bị đe dọa, uy hiếp thì chúng tôi sẽ dùng súng."

Quân nhân không phải chỉ cần giỏi ra trận, có thể lấy Ahn Jung Joon ra làm ví vụ điển hình, hắn hẳn là dạng người biết tiến biết lùi nha.

"Mục đích chúng tôi đến đây không phải để tử trận - Hạ súng đi (nói với cấp dưới) - Rât vui được gặp anh, Đại úy Yoo Shi Jin." Ahn Jung Joon cao giọng.

Tên trung đội trưởng nào đó thật không biết khách khí:

"Dù rất vui nhưng không cần mỗi năm gặp một lần đâu, Thượng úy Ahn Jung Joon."

Lời vừa dứt, con dao trên tay Ahn Jung Joon rơi xuống mà Yoo Shi Jin cũng bỏ con dao trên cổ hắn ra.

"Đi thôi!" Bên phía Bắc Hàn đã chính thức rút lui. Yoo Shi Jin điều chỉnh bộ đàm, báo cáo:

"Big Boss báo cáo, đội Alpha đã ổn định tình hình. Tác chiến thành công."

***

30.04.16

(1) Hiệp định đình chiến giữa hai miền Triều Tiên được ký vào ngày 27/7/1953, sau cuộc chiến kéo dài từ giữa năm 1950 đến năm 1953.

Đến nay, 60 năm sau khi hiệp đình đình chiến được ký nhưng cuộc chiến tranh Triều Tiên trên danh nghĩa chính thức vẫn chưa kết thúc vì hiệp ước hòa bình giữa 2 miền chưa được ký kết. Từ đó đến nay, đã vài lần một bên dùng khả năng tái phát chiến tranh để dọa hoặc răn đe, để thể hiện thế mạnh và gây áp lực đối với bên kia, nhưng chiến tranh như thời 1950-1953 đã không xảy ra. Dù vậy, trên thực tế cũng không thể nói chiến sự đã hoàn toàn chấm dứt.

Ngày 27/5/2009, Bắc Triều Tiên tuyên bố không tuân thủ hiệp định đình chiến (chấm dứt chiến tranh liên Triều 1950-53) và cảnh báo khả năng đáp trả quân sự. Trước đó ít lâu, Hàn Quốc tuyên bố tham gia Sáng kiến Phòng ngừa Phổ biến vũ khí hủy diệt hàng loạt (PSI) do Mỹ khởi xướng. Hành động này làm dấy lên lo ngại trong dư luận thế giới rằng có thể xảy ra Chiến tranh liên Triều lần 2, đặc biệt là khi Triều Tiên đã thử thành công vũ khí hạt nhân ngày tháng 25/5/2009.

***

30.03.16

l'��\@���

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro