_Chapter 4_

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mochi: "Mẹ mày, Kakucho"

Kakucho: "Rồi mắc gì chửi tao?!"

Y/n: "Ông kẹ"

Mochi: "Moi đâu ra con nhóc đó?"

Kokonoi: "Mikey nhận nuôi nó đấy"

Mochi: "Tch-"


Gã ta quay lưng đi và đi về phòng với vẻ khó chịu. Còn Kakucho vẫn tức vì bị chửi oan. Nhìn lại Y/n thì thấy nó vẫn còn nhỏ nên không không la nó. Đặt nó ngồi xuống ghế dài cạnh Koko.

Kakucho: "Nhóc chắc mới 3 tuổi thôi nhỉ?"

Y/n: "6 tuổi" *trả lời cộc lốc*

Kokonoi: "Này nhóc con, phải lễ phép với người lớn chứ"

Kakucho: "Khoan đã? 6 tuổi rồi à?!"

Kokonoi: "Hả?!"

Hai người bất ngờ vì trông con bé quá nhỏ so với tuổi-..

Kokonoi: "Nhóc nói thật sao?"

Y/n: /gật gật/

Kakucho: "Điều kiện ở trại trẻ đó khá tốt mà.."

Hai gã im lặng nhìn nhau một hồi.


Kokonoi: "Hay mai đưa con bé đi khám không?"

Kakucho: "Vậy đi"

Trong lúc hai gã nói chuyện với nhau thì con bé đã chạy tuốt lên lầu rồi, con bé rất hay quậy phá khi còn ở trại trẻ và có phần hơi lập dị so với những đứa trẻ khác. Trước tới giờ con bé chỉ nghe lời viện trưởng nhưng khi mới thấy Mikey mà nó đã thấy có thiện cảm và thấy Mikey là một người mà nó đáng kính trọng.

Ngay khi nghe rằng gã ta sẽ nhận nuôi mình thì Y/n rất mọng đợi một phần là do tò mò, một phần là do gã.

Con bé bị mẹ bỏ rơi từ lúc mới sinh, mẹ Y/n là một ả điếm-.. Nhưng việc bà làm điếm cũng do bị ép buộc. Khi biết tin mình có thai, bà đã trốn khỏi nơi đó. Bà mang thai Y/n được 8 tháng thì bắt buộc phải sinh non(Đó là lý do con bé nhỏ hơn so với tuổi). Sau đó là không có đủ điều kiện để nuôi lớn con bé nên bà đã gửi con bé trước cổng trại trẻ mồ côi đó vì biết điều kiện trong đó rất tốt.







Huhu đọc xong thì mọi người cho em xin một bình chọn nha :"))

Mới tập viết nên truyện có yếu tố OOC và khá phi Logic

Có gì mọi người góp ý cho em biết nhé 😭

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro