Hãy để e nói" e yêu a"

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đạp qua phía bên kia chút xíu đi!!!_Vân cau có ngồi quát đăng vì cái tội chạy dzịt quá dở.

-Cô đạp nhanh hơn tí nữa đc ko hả._Linh ngồi mắng Em vì cô này quá tiểu thư, đạp ko được gì hết áh.

-Em ngồi chơi đi, để anh đạp cho!!!_Trung nói với Oanh.

-2 người đạp cho nó nhanh,thua măc công bị chém đoá._Nó nói.

-Cái đám con nít này toàn làm ba cái chuyện tào lao ko ah!!!_Hùng nói bâng quơ.Anh đang khó chịu vì đang khi ko lại bị kéo dzô cái trò con nít này.

-Tôi thấy cũng dzui mà.Lâu lắm rồi mới được chơi lại cái trò này._Duyên ngồi bên cạnh mỉm cười.

-Ko biết bọn này tính sử thắng thua thế nào đây mà bọn nó cứ nhặng lên như một lũ dzòi dzậy đoá._Hùng nói khi nhìn thấy những cặp khác cứ loáy hoáy với cái con dzịt của mình.

-Ah',mình tới đích rùi kìa_Duyên nói khi họ là người đạt đích đầu tiên.

-Trời,tới nơi rùi đoá ah.Dzậy mà tui ko biết đoá.

-Ah'''',dzịt của anh Hùng dzìa tới đích rùi kìa, đạp lẹ đi anh._con Oanh giục,nó cố gắng co giò đạp thật nhanh để chạy tới đích.

-Chậm roài nhox con_Linh chọc tức nó khi dzịt của anh đã đi qua lướt ngang qua dzịt chúng nó.Nó cắn răng cắn lợi nhìn anh_ "Hãy đợi đấy,chị tới đây nè" nó lẩm bẩm.Rồi nó với Trung đạp tức tốc cũng dzìa được hạng 2.Trung và Em dzìa thứ 3.Mãi một lúc lâu sau thì cặp Vân với Đăng dzìa tới.

-Xong,thắng thua đã rõ.Nhất được cái gì đây_Hùng lên tiếng.

-Được...._Oanh nói_....2 ly trà đá_Vân với Đăng đồng thanh nói theo.

-Mấy cái người này giàu mà keo dzạ._Linh xen dzô.

Chỉ chờ có đoá Oanh nói,và nó nháy mắt Đăng với Vân

-Dzậy sẽ được ăn một bữa no nê tại nhà hàng PL,và người chủ trì sẽ là đội thua cuộc.

-Ok lun._Vân và Đăng lại đồng thanh đáp_và người chủ chi sẽ là anh Linhhhhhhhh.

-Là sao,2 người thua mà_Linh mặt đần thối ra nói.

-Nhưng anh nói giàu mà keo.Trong đây anh là người giàu nhất.Chi đi.Chứ người mang tiếng giàu mà keo là anh đoá._ Đăng khoác vai Linh nói.

-Trời,trời...sao tui lại bị lôi vào cuộc dzậy nè?

-Ai biểu anh nhìu chiện chi._Oanh khoanh tay lại,mắt ngước lên trời._cái này giang hồ kiu là.....

-Cái miệng hại cái thân đoá_Vân với Đăng lại đồng thanh nói. Đúng là 3 đứa này hiểu nhau thiệt.Chỉ cần có một cái nháy mắt mà đưa ông Linh vào tròng.

-Thui thì đãi mấy nhox một bữa cho no nê lun.Mắc công bị mang tiếng._Linh cuối cùng cũng phải ngậm ngùi đồng ý.

Ngày đi chơi thứ hai của cả đám kết thúc dzui dzẻ bằng một bữa ăn no nê.Ngày thứ 3.

-Bữa nay tính đi đâu đây mấy đứa._Linh nói khi tất cả tập trung đầy đủ ở dưới sảnh khách sạn ăn sáng.Nói ăn sáng chứ cũng là ăn trưa lun đoá vì cũng đã 12h trưa rùi.Mấy người này là chúa mê ngủ mà.Cho nên cái Đà Lạt bé tí mà cũng mất tới 2 tuần để mà tham quan.

-Đi ra Hồ Than Thở đi,sẵn tiện ghé đồi thông cưỡi ngựa lun._Oanh nói

-Cũng được. Ăn nhanh đi_Vân đồng ý.Oai...oai...hồ Than Thở đích thực là hồ Than thở lun.Ko coá một miếng nước._Nó la lên thất vọng.(ko hỉu nhỏ này thấy cảnh hồ than thở hết nước bao h nữa_người post bình luận)

-Giờ sao?_ Đăng nói.

-Còn sao nữa, đi ra cưỡi ngựa thui._Vân nói

-Uhm,chán thiệt. Đang tính đua dzịt thêm một lần nữa._nó nói và liếc Linh.

-Nè nè,coá đua thì ai xướng ra thì người đoá trao giải nha. Đừng kiu tui.Tui ko biết àh_Linh nói.

-Xí,ai them.Giàu mà keo.

-Cô nói ai keo.Tui keo mà hôm qua dắt mọi người đi ăn hết mấy triệu của tôi ah.

-Đấy là bị gài hàng nên mới dẳt đi.Chứ tự nguyện thì dám dắt ko.

-Ai nói ko.

-Dzậy thì tối nay ăn bữa nữa nha._nó mở mắt to ngây thơ nhìn Linh. Đến lúc này cả đám mới phát hiện ra là Linh đã bị con Oanh lừa tập 2.Cả đám bò ra cười.Còn Linh chỉ còn biết ngớ người vì bị nó cho vào tròng một cách quá nhẹ nhàng.

-Le''''._nó lè lưỡi chọc anh._lớn đầu mà dại bị lừa.

Linh đưa tay kí vào trán nó,nhưng cũng may nó né kịp.Rùi chạy đi mất tiêu.Anh đuổi theo nó.Ko may nó bị té.Anh chạy ở phía sau,thắng ko kịp,lỡ trớn té lun. Ẹc,cản tượng hết sức là đẹp,mắt chạm mắt,môi chạm môi.

"Tách" tiếng máy ảnh vang lên.

-Nice couple!!!_ một cặp du khách người nước ngoài tình cờ đi qua và thấy cảnh đó đã chụp lại.

-No,no,no,no.This's not my girlfriend._Anh đứng dậy phân trần.

-She's mine!!!_Trung đi tới kéo tay Oanh lên.

-Oh,sorry.But you guys are so sweet.

-Thnx, we're gonna go.Have a nice trip._Linh mỉm cười với cặp khách du lịch rùi lui sớm.Trung và Oanh cũng lui theo sau đoá.

-Có cưỡi ngựa nữa ko dzạ._Em nói khi 3 người họ quay về mà ko thấy ai nói gì.

-Đi,mình qua đó đi._Linh khoác tay Em kéo đi.Thấy vậy Oanh cũng khoác tay Trung kéo đi.

Cả đám thuê mỗi đứa một con ngựa.Rồi đi chung.Cả đám vừa đi vừa nói chuyện hết sức vui vẻ,nó và Linh quên đi cái khoảng khắc đáng xấu hổ hồi nãy và lại bẳt đầu đấu khẩu.

-Cô có dám đua ngựa ko?_Linh thách thức.

-Dám thì dám,tôi sợ anh chắc._Nó nghênh ngang thách thức lại anh.

-Ok,dzậy thì chạy vòng quanh chỗ này.Ai về đích trước thì người đó thắng._ok

-Hẹn ở đây._nó nói_mọi người có ai muốn tham gia ko?

Cả đám đều đồng ý và cuộc đua bắt đầu.Nó và Linh cứ thay phiên nhau cãi lộn.Vừa đua,nó và Linh cứ khiêu khích nhau.Kết thúc cuộc đua,Linh về nhất,còn nó về nhì,theo sau là Hùng, Đăng,Vân,và cuối cùng là Em.Nhưng ko một ai trong đám để ý thấy Duyên và Trung đâu hết.

-Có ai thấy anh Trung đâu ko?_Nó hỏi khi phát hiện ra Trung ko có ở đó.

-Cả chị Duyên nữa.Hai người này đi đâu ko biết_Đăng nói.

-Ko biết có lạc ko ta._nó lo lắng nói.

Linh cốc đầu nó:_cô nghĩ sao mà đi lạc được.Cái đồi thông này nhìn qua là thấy hết rồi,chứ có rộng lớn gì đâu mà đi lạc.

-Chứ sao ko thấy 2 người đó đâu._nó bí xị hỏi.

-Hay là 2 người đó dắt nhau vào đâu rùi._Linh chọc nó.

Mặt nó xị ra một đống gần như sắp khóc.Nó chẳng nói gì mắt cứ đưa xung quanh tìm kiếm.Tìm một lúc ko thấy 2 người đó đâu.Nước mắt nó đã bắt đầu rơi.Nó nghĩ đến những gì Linh vừa nói,rồi nó nghĩ đến cảnh tượng 2 người đó...nó chịu đựng ko được nữa. Đang chuẩn bị khóc to hơn thì Hùng lấy tờ khăn giấy thấm nước mắt cho nó.

-Em tin lời anh Linh làm gì._Hùng dỗ dành nó_chắc Trung với Duyên đi mua gì cho mọi người ăn thôi.Tí nữa về bây giờ đấy.

-Uhm đúng rồi._ Đăng thêm vào_mày phải tin anh Trung chứ.Ko có chuyện gì đâu.

-Với lại chị Duyên đâu phải là người như vậy._Vân nói_Mày biết chị Duyên lâu rồi mà.Có bao giờ chị Duyên giành bồ ai bao giờ chưa. Đừng nói là của mày,của con nhỏ lạ hoắc nào đó chị còn chưa nữa là người yêu của mày.

Cả đám đang dỗ nó thì Trung với Duyên quay về cầm trên tay mấy chai nước.

-Thấy chưa,2 người đó chỉ đi mua cái gì thôi._Hùng nói.

-Nước nè,uống đi_Trung vừa nói vừa đưa nước cho mọi người.

-Chú mày mà đi lâu hơn tí nữa là cái hồ Than Thở này đầy nước trở lại đấy._Linh nói.

-Chuyện gì ah?_Trung hỏi.

-Nhìn cô nhox này thì biết._Linh đưa mắt về phía nó._Tưởng chú mày bị bắt cóc rồi đấy.

Trung nhìn thấy cặp mắt đỏ hoe của nó:_em mới khóc ah?

Nó chẳng nói gì.

-Tại anh Linh nói tầm bậy nên nó mới lo vậy đó_Vân nói.

-Thôi được rồi.Mình chuẩn bị về thôi._Trung nói rồi đứng dậy chuẩn bị ra về.

Trên đường về nhà,Hùng thấy có gì đó khác lạ đang xảy ra.Anh thấy lâu lâu Duyên lại khẽ liếc về phía Trung.Trung và Duyên đều tỏ ra lo lắng về một cái gì đó.Ngoài ra,quần áo của 2 người này sau khi trở về nhăn nheo và bẩn một cách kì lạ. "Có cái gì đó đang diễn ra ở đây."_Hùng thầm nghĩ.

>>>>>>>>>>>>>>>>>

Ngày thứ 4,hôm nay cả đám tụi nó kéo nhau xuống thác Datanla, nằm giữa đèo Prenn, cách trung tâm thành phố Ðà Lạt khoảng 05km. Cảnh vật xung quang còn hoang sơ và mang vẻ đẹp của Tây Nguyên trữ tình, nước từ trên ghề cao đổ xuống thành dòng suối len lỏi qua các mỏm đá rồi xa hút vào rừng sâu. Phía trên thác là cánh rừng thông đặc chủng xanh tốt có tuổi đời hàng trăm năm, hoặc những tảng đá to bằng phẳng.

>>>>>>>>>>>>>>

__________________

''Năm cuối ....Cố Lên ''

Muốn gia nhập họ nhà ''Kiến ''

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#whisky