Hãy để e nói" e yêu a"típ1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Put your story text here...Sáng sớm hôm sau.

-Có ai thấy con Oanh đâu ko?_Vân hỏi,khi gặp đông đủ mọ người ở dưới phòng ăn mà ko thấy nó đâu.

-Anh tưởng nó ngủ chung phòng với em chứ._ Đăng nói.

-Uhm,hôm qua.Hình như nó đi gặp anh Trung về.Thấy nó ngủ rồi sáng nay ko thấy nó đâu hết.

-Chắc cô ấy đi dạo quanh đâu đây thôi._Trung nói.

-Mà hôm qua hai người có làm gì ko thế?_ Đăng hỏi Trung.

-Làm gì là làm gì.Tôi có đi đâu với cô ta đâu._Trung lạnh lùng trả lời.

-Anh nói vậy là sao?_Ko phải là nó hẹn anh ra cây sồi sao.

-Đúng,nhưng cuối cùng chúng tôi ko đi với nhau nữa.

-Chứ vậy nó đi đâu cả đêm hôm qua đến nửa đêm mới về._Vân hỏi.

-Ai biết được cô ta chứ.

Hùng thấy thái độ của Trung anh cảm thấy bực mình.Chịu ko nổi.Anh đứng dậy nắm cổ áo Trung.

-Cậu nói vậy mà nghe được ah?

-Cả cậu cũng thích cô ta cơ ah.Cỡ như cô ta mà cũng có nhiều người thích thật đấy.

-Mày nói lại lần nữa coi

Duyên thấy vậy liền đứng lên cản.

-Cả cô nữa đấy.Thật là dơ bẩn._Hùng quát vào mặt Duyên.Rồi anh tức giận bỏ đi.

Trung cũng đứng dậy kéo tay Duyên đi sau khi Hùng đi khỏi, để lại Đăng,Vân,Em,và Linh ở bàn ăn.

-Tối qua có chuyện gì xảy ra thế?_ Đăng hỏi.

Cả Linh và Em chẳng ai muốn trả lời.

-Thật sự,là có chuyện gì thế?_Vân suốt ruột hỏi.

-Em đi hỏi Duyên rồi sẽ rõ._Linh nói.

Thằng Đăng nghe thấy vậy liền tức tốc chạy đi tìm Duyên.Còn Vân,linh tính có chuyện ko lành,nó chạy lên phòng thì thấy vali của Oanh đã mất tiêu,kèm theo tờ giấy.

"Tao cảm thấy ko được tốt,tao đi đâu đó một thời gian.Tụi mày đừng lo cho tao.Khi nào cảm thấy bình tĩnh tao sẽ về."

-Mọi người về trước đi,tôi ở lại đây thêm một thời gian sẽ về sau._Linh nói khi mọi người chuẩn bị ra về.

-Anh ở đây để làm gì?_Trung nói.

-Ko liên quan gì đến chú.

>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>

Sau khi mọi người ra về,Linh dắt xe chạy vòng vòng quanh thành phố. Đi ngang qua rạp chiếu film thành phố.Anh thấy bộ film mà nó đóng đang được trình chiếu.Anh ghé vô coi.Anh chọn chỗ ngồi ở trung tâm phòng chiếu. Đang coi thì bống có một cô nhox dựa người vào anh ngủ.Vì khuôn mặt của cô nhóc bị mái tóc che mất nên anh ko biết đó là ai.Nhưng vì thấy cô nhox ngủ ngon quá nên anh cứ để mặc cho cô nhox đó dựa vào ngủ. Đến khi film được chiếu xong mà cô nhox vẫn chưa tỉnh giậy.Anh khẽ lấy tay vuốt mái tóc của cô nhox,anh ngạc nhiên khi thấy cô nhox đó chính là Oanh.Anh khẽ cúi xuống hôn lên trán cô.

-Tiểu thư,dậy đi.Ai lại ngủ trong rạp chiếu film thế._Anh nói nhỏ vào trán nó.

Nó cũng chẳng phản ứng gì.

-Ai lại đi ngủ trong khi chiếu chính bộ film của mình kia chứ.Cô có dậy ko hả.

Nó chỉ khẽ trở mình rồi lại thôi,ko chịu thức dậy.Hết cách,anh phải bế nó về khác sạn.

-Mình đang ở đâu dzậy ta,sao thấy quen quen._Oanh nói sau khi tỉnh dậy

-Nhox tỉnh rồi ah._Linh hỏi nó khi anh bước ra từ trong nhà tắm.

-Ah''',ai cho anh ăn mặc thế hả._Nó hét lên lấy tay che mắt khi thấy anh chỉ mặc mỗi cái quần short.

Linh nghe thấy thế liền giật mình lấy khăn che người lại._Srr.Mà hết chỗ để cô ngủ rồi hay sao mà lại chui dzô rạp chiếu film mà ngủ thế.

Nó chẳng nói gì,chỉ lặng im nhìn Linh.

-Ok,ko muốn nói thì thôi.Cô chuẩn bị đi,tôi đưa cô đi lấy hành lý rồi về Sài Gòn.

-Tôi chưa muốn về.

Linh nhìn nó hồi lâu,anh chẳng biết gì với nó:-Vậy cô tính ở đâu thế?

-Tôi đang ở nhà của chú ruột tui(nghĩa là em của ba ruột nó đoá,chứ ko phải em ông Lãm).Bây giờ họ có công chuyện phải ra Hà Nội,nên tôi có thể thoải mái ở đó mà ko bị ai làm phiền.

-Vậy cô chuẩn bị đi.Tôi sẽ đến ở với cô.

-Anh điên ah?Tôi chỉ muốn ở một mình bây giờ thôi.

-Ko nhưng nhị gì hết nhanh đi._Rồi anh mở tủ lấy quần áo đi vào nhà tắm thay đồ.Chưa kịp bước vào trong thì nó đã gọi.

-Anh Bin!!!

Linh đứng lại,lưng vẫn ko quay lại phía nó.

-Là anh thật sao?_nó nhìn vào lưng anh nói.

-Cô bị gì thế?_Linh ấp úng.

-Tôi thấy anh đưa cho tôi sợi dây chuyền hình con cá heo đó.

-Cô thấy lúc nào?

-Trong giấc mơ.

-Trong giấc mơ mà cũng tính sao?

-Tôi ko biết chuyện gì đã xảy ra,nhưng tôi biết,người trong giấc mơ đó của tôi là anh.

-Đừng nghĩ về nó nhiều chuẩn bị đi._nói rồi anh bước vào trong.

***********************************************

Sáng nay,khi nó chuyển đến nhà của chú nó.Vừa bước ra khỏi nhà thì nó bị một chiếc xe hơi chạy tới xem chút nữa là tong phải nó.Trong giây phút đó,cái tên đầu tiên mà nó gọi là "Anh Bin".Nó giật mình,rồi bỏ đi,trong cơn miên mang,nó cứ đi,rồi đứng trước rạp lúc nào ko biết.Rồi nó quyết định đi vào trong.Khi nó coi cảnh chia tay của 2 nhân vật chính hồi bé bỗng dưng nó cảm thấy buồn ngủ và ngủ lúc nào ko hay.Trong lúc ngủ,nó lại thấy giấc mơ đây,và lần này nó thấy được khuôn mặt của chàng trai,nó ngạc nhiên khi thấy đó chính là Linh chứ ko phải là ai khác....

************************************************

-Chúng ta đi thôi._Linh bước ra cắt ngang mạch suy nghĩ của nó.

Khi đi ngang qua gốc cây sồi đó,nó kêu Linh dừng lại.Nó ngồi xuống đó,và khóc.Nó nhớ lại cảnh ngày hôm qua.Nó đã chuẩn bị rất kĩ cho ngày hôm qua,vậy mà.....

-Em đừng khóc nữa được không?_Linh bước lại gần nó.Anh quỳ xuống ôm lấy nó_em có biết là anh đau khi nhìn thấy em thế này ko hả?

Nó ngạc nhiên trước những câu nói của Linh,nó đẩy Linh ra.

-Anh ko cần biết,em có nhớ ra anh là ai hay ko.Anh ko cần quan tâm,người bây giờ em yêu là ai.Hãy để cho anh được bên em_Linh nói

-Anh...anh...em xin lỗi..._nó nói rồi nó đứng dậy bước đi.Nó đi đằng trước,anh đi theo sau.Chẳng ai nói với ai câu gì.Anh cũng chẳng tiến lại đi cho bằng nó.Anh sợ nếu anh mà tiến thêm một bước nó sẽ chạy ra xa anh mãi mãi.

-Tới nhà rồi,anh vào đi._nó nói mở cửa bước vào._Góc bên trái có phòng trống.

-Cám ơn em._Linh bước vào trong.

Cất đồ xong,anh bước ra ngoài thấy nó đang ngồi trên bộ sofa,anh tiến lại gần nhưng kongồi.

-Anh ngồi đi._nó nói.

Linh nhẹ nhàng ngồi xuống.

-Anh kể cho em nghe chuyện đó được ko?_nó nói.

-Chuyện gì?

-Về câu nói "em có nhớ anh là ai hay ko",về tại sao anh lại có mặt trong giấc mơ của tôi.

-Anh ko biết tại sao em lại ko nhớ anh nhưng trước kia anh và em chơi với nhau rất thân,chúng ta có một lời ước......_Rồi anh bắt đầu kể cho nó nghe chuyện trước kia.

-Vậy trước kia em có yêu anh ko?

-Cái này thì anh ko biết,nhưng anh biết là anh yêu em từ lúc đó.

-Anh biết em là cô ấy từ lúc nào.

-Cái ngày em bị chặn đường,anh thấy mẹ em.

-Vậy sao lúc đó anh ko nói.

-Vì lúc đó em và Trung...

Nghe tới tên Trung mặt nó lại rưng rưng.Nó đã biết Linh là chàng trai trong giấc mơ của nó,nhưng nó ko biết cảm giác của nó đối với anh là gì,vì trong tim nó bây giờ vẫn chỉ ngập tràn những kỉ niệm của nó với Trung,nó vẫn ko hoàn toàn nhớ về chuyện trước đây của Linh và nó.

-Thôi em nghỉ ngơi đi._Linh nói với nó.

-Em ổn mà,anh cứ nói tiếp đi.

-Cho anh cơ hội nha._Linh nói._có thể em ko yêu Bin.Nhưng hãy cho Linh có cơ hội, để anh thay thế Trung,và bù đắp cả phần của Bin nữa.

-Nhưng người anh yêu là em hay là cô nhox 10 về trước?

Linh chợt khựng lại vì câu hỏi của nó,vì anh ko xác định được là anh yêu ai.Là nó bây giờ hay là nó của 10 năm trước.Anh chỉ biết một điều duy nhất là mục đích anh về Vn là tìm công chúa bé và bảo vệ cô mà thôi.

-Tạm gác nó lại đi.Chúng ta đi kiếm cái gì ăn đi._nó đứng lên.

-Hứa với anh,cho anh một cơ hội.3 tháng,chỉ 3 tháng thôi.Nếu qua 3 tháng mà em ko yêu anh.Anh sẽ ra đi.

__________________

''Năm cuối ....Cố Lên ''

Muốn gia nhập họ nhà ''Kiến ''

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#whisky