Chương 1: Sự trở về

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sân bay đông nghịt người,không khí ồn ào với cuộc li biệt hay gặp lại người thân diễn ra thật cảm động.Bên cạnh một cánh cửa sân bay,chuyến bay New York-Hà Nội hạ cánh.Một cô gái thân hình cực chuẩn mặc trên người chiếc váy màu đen huyền bí ôm sát tới gối.Mái tóc đen dài xoã ngang vai,khuôn mặt lanh băng làm tăng thêm vẻ quến rũ.Đó là Triêu Ngọc Diệp,cô bước ra khỏi sân bay đó taxi về biệt thự nhà mình ngồi trên xe đôi mắt đen láy kia nhìn ra cửa sổ quan sát đường phố Hà Nội đúng là thay đổi quá nhiều.Con đường nhộn nhịp,phố xá đông vui,mải mê ngắm đường phố mà không biết xe đã dừng lại trước  ngôi biệt thự to lớn.Nhấn chuông cửa bước vào nhà,cô đi thẳng đến thư phòng gặp triêu gia-cha cô.Đưa tay lên gõ cửa nhưng gương mặt vẫn không thay đổi.

-Vào đi_Tiếng nói kia đã quá lâu Ngọc Diệp chưa được nghe,cô mở cửa bước vào.

-Người vẫn khẻo chứ ạ?_gương mặt lập tức thay đổ hiền dịu chạy tới ôm lấy cha.

-Nhờ phúc của tiểu yêu con mà t vẫn bình yên,haha_ông triệu xoa lấy đầu con gái.

-Cha à,con nhớ cha lắm đó_Ngọc Diệp nũng nịu lay lay cánh tay cha mình.

-Con gái ta giờ con đã xinh thế này rồ ư?Phải lấy chồng thôi_ ông Triệu đã lộ rõ ra ý định của mình.

-Chồng gì?Con chỉ muốn ở thế này với cha thôi.Mà khoan cha gọi con về là...._đang nói cười vui vẻ bỗng mặt Ngọc Diệp đanh lại.

-Đúng thế đó con gái,hai nhà ta đã có hôn ước _thực ra ông cũng không muốn tiểu nha đầu này cưới người mà trước đây cùng Hương Thảo chị cô có quan hệ.

-Chuyện này nói sau nha cha,con muốn đi nghỉ_cúi chào lễ phép rồ cô quay người bước về phòng mình.

     +Lý gia:

-Thiên Ân này,con không còn trẻ nữa nhỉ?_Lý lão gia hỏi con trai cưng của mình.

-Cái gì...người ta trẻ đẹp anh tuấn thế này mà cha bảo không còn trẻ thật là mất hứng_Thiên Ân la lên vì người cha kính yêu này lại nói mình già.Thật ra bên gia đình anh mới vui vẻ thế.

-Cha đây là không đùa,sẽ lấy vợ.Vợ con ta đã chọn_ông lý quay lại với vẻ mặt nghiêm nghị cuả mọi ngày.

-Nhưng con đã yêu... cha biết mà_Thiên Ân quả thật vẫn còn yêu Hương thảo lắm.

-Không nhưng nhị gì hết,ta đã quết.Cuối tuần hai gia đình gặp mặt.Là nhị tiểu thư Triêu gia_ông Lý bỏ đi để lại Thiên Ân đứng sững.

  "Cái gì.... Triệu gia không lẽ là em cuả Hương Thảo,sao lại trớ trêu quá"_miên man với những suy nghĩ đó bỗng có người đập vai anh.

-Anh hai,làm gì mà thẫn thờ thế hả?

-Hải Yến à,em giúp anh đi...cha bắt anh lấy vợ_giọng điệu lúc này củaa Thiên Ân thật thê thảm,không ai nghĩ đây là ông trùm thế giới ngầm.

-Lấy vợ,được đó em cũng muố có chị dâu_giọng nói lảnh lót của Hải Yến càng làm lửa nóng trong người Thiên Ân tăng cao.Anh hừ lạnh rồi bỏ đi.

    RENG...RENG...điện thoại của Hải Yến vang lên.

-Alô

-Hải Yến à?_đầu bên kia giọng nói của Ngọc Diệp vang lên.

-Ngọc Diệp là cậu sao?_vui mừng quá độ mà Hải Yến hét toáng lên khiến Ngọc Diệp phải bỏ máy ra xa nếu không sợ thủng màng nhĩ.

-Làm gì hét to thế,là tớ đây.Tối nay 8h bar Night_nói xong Ngọc Diệp tắt máy luôn không đợi Hải Yến nói thêm lời nào làm nó tức xì khói.

     +Triệu gia:

Giờ cơm tối,quản gia lên mời dùng cơm.

-Cha sao con nhỏ này ở đây?_Hương Thảo từ đâu la lên.

-Im ngay,nó là em gái con đó,con nhỏ này nọ là ý gì?_ông Triệu nghiêm khắc dạy dỗ vì thái độ kia của con gái lớn.

-Chào cha,chào chị_tuy biết Hương Thảo ghét mình nhưng cô không ghét Hương Thảo,lại lễ phép chào mọi người.

-Mà không có tư cách.Hừ_cô lại trừng mắt nhìn Ngọc Diệp.

-Bỏ ngay thái độ đó.Ngọc Diệp sắp lấy chồng rồi.Đó là Thiên Ân TGĐ Hải Ân_dù biết là vậy sẽ khiến tình chị em của hai đứa con ngày càng rạn vỡ nhưng ông không còn cách.

-Cái gì....tại sao.....là là....Thiên Ân?_Hương thảo lắp bắp không tin những lời cha nói.

-Ta biết từng là người yêu con,nhưng con đã nhẫn tâm phản bội nó thì con đừng xen vào chuyện này_ông Triệu nói làm cho Ngọc Diệp sững sờ "thì ra chồng mình lại là người yêu trước của chị hai,mình phải làm sao?"ngồi ăn cơm mà không khí ngột ngạt đến mức khó thở.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro